Hội thánh là trụ và nền của lẽ thật có ý nghĩa gì?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,931 từ
Chia sẻ:

Hội Thánh Là Trụ Và Nền Của Lẽ Thật

Trong hành trình đức tin, mỗi Cơ Đốc nhân cần hiểu rõ căn tính, sứ mệnh và thẩm quyền thuộc linh của Hội Thánh. Một trong những định nghĩa thần học quan trọng nhất về Hội Thánh được tìm thấy trong thư tín của Sứ đồ Phao-lô gửi cho Mục sư trẻ Ti-mô-thê: “Dẫu vậy, nếu ta chậm đến, thì con biết làm thể nào trong nhà Đức Chúa Trời, tức là Hội thánh của Đức Chúa Trời hằng sống, trụ và nền của lẽ thật.” (1 Ti-mô-thê 3:15). Khẳng định này không chỉ là một ẩn dụ đẹp đẽ mà còn là nền tảng cho sự hiểu biết của chúng ta về vai trò thiết yếu của Hội Thánh trong thế giới. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu phân tích ý nghĩa của cụm từ “trụ và nền của lẽ thật,” khám phá bối cảnh, ngôn ngữ gốc, và những ứng dụng thực tiễn cho Hội Thánh và từng tín hữu ngày nay.

I. Bối Cảnh và Văn Mạch của 1 Ti-mô-thê 3:15

Thư tín thứ nhất gửi cho Ti-mô-thê được viết trong bối cảnh Phao-lô đang khích lệ và hướng dẫn người con thuộc linh của mình trong việc quản trị Hội Thánh tại Ê-phê-sô, một trung tâm văn hóa và tôn giáo phức tạp. Trước câu 15, Phao-lô đưa ra những tiêu chuẩn cho các chức vụ giám mục (quản trị) và chấp sự (3:1-13), nhấn mạnh đến đức tính, đời sống gia đình và sự trung tín trong giáo lý. Mục đích của những chỉ dẫn này là để Hội Thánh được tổ chức và vận hành cách trật tự, xứng đáng với danh Chúa.

Phao-lô viết: “Ta viết cho con những điều đó… để con biết làm thể nào trong nhà Đức Chúa Trời.” Cụm từ “nhà Đức Chúa Trời” (οἶκος τοῦ θεοῦ, *oikos tou Theou*) là một khái niệm quan trọng. Trong Cựu Ước, “nhà Đức Chúa Trời” thường chỉ đền thờ (ví dụ: 1 Sử ký 9:11). Tuy nhiên, trong Tân Ước, khái niệm này đã được chuyển dịch từ một công trình kiến trúc bằng đá sang chính cộng đồng những người được Chúa kêu gọi và cứu chuộc. Sứ đồ Phi-e-rơ cũng mô tả tín hữu như “những viên đá sống… để xây nên nhà thiêng liêng” (1 Phi-e-rơ 2:5). Do đó, “nhà Đức Chúa Trời” ở đây chính là Hội Thánh của Đức Chúa Trời hằng sống – một thực thể sống động, thuộc linh, được xây dựng bởi chính Đấng Christ (Ma-thi-ơ 16:18).

II. Giải Nghĩa “Trụ và Nền của Lẽ Thật”

Để thấu hiểu chiều sâu của tuyên bố này, chúng ta cần phân tích các từ ngữ gốc Hy Lạp và ý nghĩa kiến trúc của chúng.

1. “Trụ” (στῦλος, *stylos*): Từ này chỉ một cây cột trụ trong kiến trúc, có chức năng nâng đỡ toàn bộ cấu trúc, giúp nó đứng vững vàng. Trong Kinh Thánh, hình ảnh cột trụ thường được dùng để nói về sự vững chắc và kiên định (Ga-la-ti 2:9 – Gia-cơ, Sê-pha, Giăng được xem như “cột trụ”; Khải Huyền 3:12 – người thắng trận sẽ trở nên “cột trụ trong đền thờ Đức Chúa Trời”). Hội Thánh được gọi là “trụ” của lẽ thật, hàm ý rằng Hội Thánh có nhiệm vụ nâng đỡ, trình bày và làm chứng cho lẽ thật một cách công khai, kiên cố, không lay chuyển trước mọi trào lưu tư tưởng hay sự tấn công của sai lầm.

2. “Nền” (ἑδραίωμα, *hedraiōma*): Từ này xuất phát từ gốc có nghĩa là “vững chắc, kiên cố.” Nó chỉ đến nền móng, phần đế, nền tảng mà trên đó toàn bộ công trình được xây dựng. Nếu cột trụ nhấn mạnh đến sự trình bày ra bên ngoài, thì nền móng nhấn mạnh đến sự nâng đỡ bên trong, sự ổn định căn bản. Hội Thánh là “nền” của lẽ thật, nghĩa là Hội Thánh là nơi lẽ thật được đặt để, bảo tồn, và từ đó lan tỏa ra. Hội Thánh không sáng tạo ra lẽ thật, nhưng là người gìn giữ và truyền đạt trung tín lẽ thật mà Đức Chúa Trời đã bày tỏ.

3. “Lẽ Thật” (τῆς ἀληθείας, *tēs alētheias*): Đây là yếu tố then chốt. Lẽ thật mà Hội Thánh nâng đỡ và làm nền tảng là gì? Trong toàn bộ bức thư, Phao-lô liên tục nhấn mạnh đến “sự dạy dỗ lành mạnh” (1 Ti-mô-thê 1:10), “lời đức tin và đạo lý lành” (4:6), và “sự dạy dỗ” trung tín (4:16, 6:3). Tuy nhiên, lẽ thật trong Kinh Thánh không chỉ là một hệ thống giáo lý trừu tượng; trước hết và quan trọng nhất, Lẽ Thật là một Thân Vị – chính là Chúa Giê-xu Christ. Ngài phán: “Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống” (Giăng 14:6). Đồng thời, Lời của Ngài cũng là lẽ thật (Giăng 17:17). Vì vậy, “lẽ thật” ở đây bao hàm cả Chúa Giê-xu Christ là hiện thân của lẽ thật lẫn sứ điệp Phúc Âm và giáo lý căn bản về Ngài được bày tỏ trong Kinh Thánh.

III. Ý Nghĩa Thần Học Sâu Sắc

Từ phân tích trên, chúng ta rút ra được những ý nghĩa thần học then chốt:

A. Hội Thánh Có Chức Năng Bảo Vệ và Truyền Đạt Lẽ Thật: Hội Thánh không phải là một câu lạc bộ xã hội hay tổ chức từ thiện thuần túy. Sứ mệnh cốt lõi của Hội Thánh là gìn giữ, bảo vệ sự thuần khiết của Phúc Âm và giáo lý chân chính khỏi mọi sự giảng dạy sai lạc (Giu-đe 1:3). Hội Thánh là “người canh giữ” và “người quản gia” trung tín của lẽ thật Đức Chúa Trời (1 Cô-rinh-tô 4:1).

B. Hội Thánh Lấy Lẽ Thật Làm Trung Tâm và Tiêu Chuẩn: Đời sống, cơ cấu, sự thờ phượng và mọi sinh hoạt của Hội Thánh phải được xây dựng và đánh giá dựa trên Lẽ Thật là Kinh Thánh. Hội Thánh không được quyền đặt cảm xúc, văn hóa, hay truyền thống của con người lên trên Lời Chúa. Khi làm thế, Hội Thánh sẽ đánh mất chức năng làm “trụ và nền.”

C. Hội Thánh Là Cộng Đồng Được Lẽ Thật Hình Thành: Chính lẽ thật của Đấng Christ và Phúc Âm đã tạo nên Hội Thánh. Như Sứ đồ Phao-lô nói với các trưởng lão ở Ê-phê-sô: “Hãy giữ lấy chính mình và luôn cả bầy mà Đức Thánh Linh đã lập anh em làm kẻ coi sóc, để chăn Hội thánh của Đức Chúa Trời, mà Ngài đã mua bằng chính huyết mình.” (Công vụ 20:28). Hội Thánh thuộc về Đức Chúa Trời và được cứu chuộc bởi huyết Chúa Giê-xu – đó là lẽ thật tối thượng hình thành nên cộng đồng này.

D. Hội Thánh Là Nơi Lẽ Thật Được Sống và Thể Hiện: Lẽ thật không chỉ để tuyên xưng nhưng còn để sống. Hội Thánh là môi trường mà tình yêu thương, sự thánh khiết, sự công bình và mọi đức tính của Chúa Christ phải được thể hiện ra (Ê-phê-sô 4:15-16). Sự hiệp một trong Hội Thánh phải là hiệp một trong lẽ thật và tình yêu thương.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Hội Thánh và Cá Nhân

Lẽ thật này không chỉ mang tính giáo lý mà còn có những ứng dụng cụ thể và thiết thực:

1. Đối Với Hội Thánh Địa Phương:

  • Tín Ưu Tiên cho Việc Giảng Dạy Kinh Thánh: Các buổi nhóm, lớp Trường Chúa Nhật, nhóm tế bào phải lấy việc giảng giải và học hỏi Lời Chúa làm trọng tâm (2 Ti-mô-thê 4:2).
  • Bảo Vệ Sự Thuần Khiết của Giáo Lý: Các mục sư, trưởng lão phải cảnh giác với những giáo lý sai trái, “phải có tài dạy dỗ, và có tài bẻ lại những kẻ chống trả” (Tít 1:9).
  • Xây Dựng Sự Hiệp Nhất Trong Lẽ Thật: Hiệp nhất thật sự không phải là sự đồng thuận vì hòa bình giả tạo, mà là sự hiệp một xung quanh lẽ thật của Phúc Âm (Ê-phê-sô 4:3-6, 13).

2. Đối Với Cá Nhân Tín Hữu:

  • Gắn Bó Với Một Hội Thánh Chân Chính: Một Cơ Đốc nhân không thể lớn lên hay hoàn thành sứ mệnh một mình. Chúng ta cần được nuôi dưỡng, sửa dạy và hỗ trợ trong cộng đồng Hội Thánh – trụ và nền của lẽ thật (Hê-bơ-rơ 10:24-25).
  • Trở Thành Người Học và Sống Theo Lẽ Thật: Mỗi chúng ta phải chủ động đọc, nghiên cứu Kinh Thánh và cầu nguyện, để lẽ thật biến đổi tư tưởng và đời sống (Rô-ma 12:2; Giăng 8:31-32).
  • Trung Tín Làm Chứng cho Lẽ Thật: Trong gia đình, nơi làm việc và xã hội, chúng ta được kêu gọi sống và nói về lẽ thật Phúc Âm với “lòng yêu thương” (Ê-phê-sô 4:15).
  • Hỗ Trợ và Tôn Trọng Sự Lãnh Đạo Thuộc Linh: Hỗ trợ những người lãnh đạo Hội Thánh khi họ trung tín với Lời Chúa, và cầu thay cho họ (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:12-13).

V. Kết Luận: Một Lời Kêu Gọi Trung Tín

Lời tuyên bố “Hội thánh là trụ và nền của lẽ thật” vừa là một đặc ân cao cả, vừa là một trách nhiệm nặng nề. Trong một thế giới đang ngày càng tương đối hóa chân lý, nơi “lẽ thật” thường bị giản lược thành quan điểm cá nhân, Hội Thánh của Chúa Giê-xu Christ được kêu gọi phải đứng vững như một cột trụ bất di bất dịch, và như một nền tảng vững chắc cho lẽ thật đời đời của Đức Chúa Trời.

Cuối cùng, chúng ta phải luôn nhớ rằng Hội Thánh chỉ có thể là trụ và nền của lẽ thật khi chính Hội Thánh được xây dựng trên Nền Đá Duy Nhất và Chân Thật là Chúa Giê-xu Christ (1 Cô-rinh-tô 3:11). Ngài là “đá sống,” và chúng ta là “đá sống” được gây dựng trên Ngài. Ước mong mỗi Hội Thánh địa phương và mỗi cá nhân tín hữu luôn tìm kiếm, yêu mến, sống theo và rao truyền lẽ thật của Phúc Âm, để qua Hội Thánh, “sự khôn ngoan đa dạng của Đức Chúa Trời được các quyền thế trên trời biết đến” (Ê-phê-sô 3:10).

Quay Lại Bài Viết