Có lỗi nào trong kinh Qur'an (Koran) không?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,232 từ
Chia sẻ:

Có Lỗi Nào Trong Kinh Qur'an (Koran) Không? Một Phân Tích Từ Góc Nhìn Kinh Thánh Tin Lành

Là những Cơ Đốc nhân tin vào Kinh Thánh là Lời được Đức Chúa Trời soi dẫn (2 Ti-mô-thê 3:16), chúng ta thường nhận được câu hỏi về mối quan hệ giữa niềm tin của mình với các tôn giáo khác, đặc biệt là Hồi giáo và kinh sách của họ - Qur'an (hay Koran). Bài viết này sẽ không nhằm mục đích công kích hay xúc phạm, mà là một nghiên cứu thần học nghiêm túc, đối chiếu dưới ánh sáng của Lẽ Thật trong Kinh Thánh, để giúp tín hữu "biết phân biệt lời lành và lời dữ" (Hê-bơ-rơ 5:14) và "binh vực cho đạo" (Giu-đe 1:3).

Phần 1: Tiêu Chuẩn Để Đánh Giá: Lời Đức Chúa Trời Là Chân Lý Tuyệt Đối

Trước khi đi vào phân tích, chúng ta phải xác lập nền tảng. Đối với Cơ Đốc nhân, Kinh Thánh là tiêu chuẩn tối cao và duy nhất cho đức tin và sự thực hành. Chúa Giê-xu phán: "Lời tôi là thần linh và sự sống" (Giăng 6:63b) và cầu nguyện rằng: "Xin Cha lấy lẽ thật khiến họ nên thánh; Lời Cha tức là lẽ thật" (Giăng 17:17). Sứ đồ Phao-lô khẳng định: "Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn" (2 Ti-mô-thê 3:16a). Từ ngữ Hy Lạp "theopneustos" (θεόπνευστος) được dùng ở đây có nghĩa đen là "được Đức Chúa Trời thở ra". Do đó, mọi lẽ thật, giáo lý, và lời tuyên bố về Đức Chúa Trời, về sự cứu rỗi, và về con người phải được đem ra so sánh với Lẽ Thật không hề thay đổi được mặc khải trong Kinh Thánh.

Kinh Qur'an, được người Hồi giáo tin là lời mặc khải cuối cùng từ Đức Chúa Trời (Allah) qua tiên tri Muhammad, có những điểm tương đồng bề ngoài với Kinh Thánh (như công nhận một số nhân vật như Áp-ra-ham, Môi-se, Chúa Giê-xu), nhưng lại có những khác biệt căn bản và không thể dung hòa về những giáo lý trọng tâm. Sự "lỗi" hay "sai sót" mà chúng ta xem xét không phải là lỗi lịch sử hay văn bản, mà là sự mâu thuẫn, bóp méo, hoặc chối bỏ Lẽ Thật trọng tâm đã được mặc khải trọn vẹn trong Chúa Cứu Thế Giê-xu.

Phần 2: Những Khác Biệt Căn Bản và "Lỗi" Thần Học Trọng Yếu Khi Đối Chiếu Với Kinh Thánh

Dưới đây là một số điểm then chốt nơi Qur'an đi chệch khỏi lẽ thật Kinh Thánh một cách nghiêm trọng:

1. Về Thân Vị và Công Việc Của Chúa Giê-xu Christ:
Đây là điểm phân cách lớn nhất. Kinh Thánh dạy rõ Chúa Giê-xu là Con Một của Đức Chúa Trời (Giăng 3:16), hoàn toàn là Đức Chúa Trời và hoàn toàn là người (Giăng 1:1, 14; Cô-lô-se 2:9). Ngài chết thay cho tội lỗi của nhân loại và sống lại để xác chứng sự chiến thắng (1 Cô-rinh-tô 15:3-4). Sự cứu rỗi đến duy bởi ân điển, qua đức tin nơi Ngài (Ê-phê-sô 2:8-9).

Trái lại, Qur'an phủ nhận tất cả những điều này: - Phủ nhận thần tính của Chúa Giê-xu: "Thật là bội đạo những kẻ nói: 'Đấng Allah là Đấng Messiah, con trai của Mary.'" (Surah 5:17). Qur'an chỉ xem Ngài là một tiên tri vĩ đại. - Phủ nhận sự chết đền tội của Ngài trên thập tự giá: Qur'an tuyên bố Ngài không bị đóng đinh, mà Đức Chúa Trời đã đưa Ngài lên trời và khiến một người khác giống Ngài chịu đóng đinh thay (Surah 4:157). Điều này phủ nhận trực tiếp cốt lõi của Phúc Âm (1 Cô-rinh-tô 1:23). - Phủ nhận Ngài là Con Đức Chúa Trời: Qur'an coi đây là sự phạm thượng, vì cho rằng Đức Chúa Trời không thể có con (Surah 112:3). Điều này bỏ qua sự mặc khải về mối quan hệ độc nhất vô nhị trong Ba Ngôi Đức Chúa Trời (Ma-thi-ơ 3:16-17).

Đây không phải là sự khác biệt nhỏ, mà là sự chối bỏ hoàn toàn Đấng Christ của Kinh Thánh. Sứ đồ Giăng gọi đây là tinh thần của địch thủ của Đấng Christ (1 Giăng 4:3).

2. Về Giáo Lý Cứu Rỗi:
Kinh Thánh dạy sự cứu rỗi là món quà nhưng không bởi ân điển qua đức tin nơi công lao của Chúa Giê-xu (Rô-ma 6:23; Ê-phê-sô 2:8-9). Công việc của chúng ta không thể nào xứng đáng được (Ê-sai 64:6).

Qur'an dạy một hệ thống cứu rỗi dựa trên công đức và cân đo. Phần thưởng trên thiên đàng phụ thuộc vào việc làm thiện nhiều hơn làm ác. Điều này trực tiếp mâu thuẫn với Rô-ma 11:6: "Song nếu bởi ơn thì chẳng phải bởi việc làm nữa; vì nhược bằng bởi việc làm thì ơn không còn là ơn." Sự dạy dỗ về cứu rỗi bởi việc làm trong Qur'an khiến tấm lòng con người hoặc kiêu ngạo về thành tích của mình, hoặc lo sợ không biết đã đủ chưa – hoàn toàn trái ngược với sự bình an và sự đảm bảo mà Phúc Âm mang lại (Rô-ma 5:1).

3. Về Sự Mặc Khải và Thẩm Quyền của Kinh Thánh:
Qur'an cáo buộc rằng cả Do Thái giáo và Cơ Đốc giáo đã làm sai lạc Kinh Thánh (Taurat & Injil) của mình (Surah 2:79; 5:13-15). Lập luận này là cần thiết cho thần học Hồi giáo, vì nếu Kinh Thánh (Cựu Ước và Tân Ước) là trung thực và đáng tin, thì những tuyên bố của Qur'an về Chúa Giê-xu và sự cứu rỗi sẽ bị bác bỏ. Tuy nhiên, lời cáo buộc này không có cơ sở lịch sử.

Khoa học văn bản học (Textual Criticism) đã xác nhận tính toàn vẹn đáng kinh ngạc của Kinh Thánh. Các bản thảo Biển Chết (Dead Sea Scrolls) từ thế kỷ 2-1 TCN cho thấy sự trung thành trong sao chép Cựu Ước qua hàng nghìn năm. Hàng ngàn bản thảo Tân Ước từ những thế kỷ đầu tiên (như bản thảo Bodmer, Chester Beatty) xác nhận nội dung mà chúng ta có ngày nay. Chúa Giê-xu và các sứ đồ đã nhiều lần trích dẫn và khẳng định thẩm quyền của Kinh Thánh Cựu Ước (Lu-ca 24:44; Giăng 10:35). Đức Thánh Linh đã bảo tồn Lời Ngài cho hội thánh. Việc Qur'an phủ nhận thẩm quyền của Kinh Thánh là một "lỗi" nghiêm trọng về mặt lịch sử và đức tin.

4. Về Bản Tính của Đức Chúa Trời:
Trong khi cả hai đều tin vào thuyết độc thần, thì sự hiểu biết về Đức Chúa Trời lại khác biệt sâu sắc. Kinh Thánh mặc khải Đức Chúa Trời là Tình Yêu (1 Giăng 4:8, 16) và trong bản chất Ngài là Một Đức Chúa Trời trong Ba Ngôi (Ma-thi-ơ 28:19; 2 Cô-rinh-tô 13:14). Sự cứu chuộc là hành động tối cao của tình yêu đó (Giăng 3:16).

Trong Qur'an, tình yêu không phải là bản chất tối cao của Allah. Quan hệ giữa Allah và con người chủ yếu là của Chúa tể - tôi tớ, với sự nhấn mạnh vào quyền tối thượng và ý chỉ tuyệt đối của Ngài. Sự mặc khải về Đức Chúa Trời Ba Ngôi bị xem là đa thần giáo và bị lên án mạnh mẽ (Surah 4:171; 5:73). Sự phủ nhận Ba Ngôi là phủ nhận chính cách thức Đức Chúa Trời bày tỏ chính Ngài trong lịch sử cứu chuộc: Cha yêu thương, Con cứu chuộc, và Thánh Linh thánh hóa.

Phần 3: Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Từ những phân tích trên, chúng ta rút ra những bài học thiết thực cho đời sống đức tin:

1. Củng Cố Nền Tảng Trong Lẽ Thật:
Việc nghiên cứu những khác biệt này nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc "đâm rễ và lập nền" trong Lời Chúa (Cô-lô-se 2:7). Chúng ta phải biết rõ mình tin điều gì và tại sao. Hãy siêng năng học hỏi Kinh Thánh, đặc biệt là các giáo lý nền tảng về thần tính của Chúa Giê-xu, sự cứu chuộc bởi ân điển, và Đức Chúa Trời Ba Ngôi.

2. Có Tinh Thần Cảnh Giác Theo Tình Yêu:
Kinh Thánh cảnh báo về những "giáo sư giả" và "thần khác" (2 Phi-e-rơ 2:1; 2 Cô-rinh-tô 11:4). Việc nhận biết những sai lầm thần học trong các hệ thống tôn giáo khác giúp chúng ta cảnh giác, không để mình bị "mọi đạo lý dỗ dành" (Ê-phê-sô 4:14). Tuy nhiên, thái độ của chúng ta đối với những người theo đạo Hồi phải là tình yêu thương, sự cầu thay và lời chứng khôn ngoan, không phải thù ghét hay sợ hãi. Họ là những linh hồn bị lừa dối, cần sự sáng của Phúc Âm.

3. Tập Trung Rao Truyền Phúc Âm Trọn Vẹn:
Cuộc đối thoại thực sự và hiệu quả nhất không phải là tranh luận về "lỗi" trong Qur'an, mà là trình bày vẻ đẹp, quyền năng và sự đầy đủ của Chúa Giê-xu Christ. Như Phao-lô đã làm tại A-rê-ô-ba, chúng ta phải rao giảng về Đấng Christ chịu chết và sống lại (Công vụ 17:31). Hãy chia sẻ kinh nghiệm cá nhân về ân điển – về sự bình an, sự tha thứ và sự đảm bảo mà chỉ có Chúa Giê-xu mới có thể ban cho.

4. Sống Đời Sống Biết Ơn Và Thờ Phượng:
Khi hiểu được sự quý giá của Lẽ Thật mà chúng ta đã nhận được – một Đức Chúa Trời yêu thương tự hạ mình, chịu chết vì tội lỗi của chính chúng ta – lòng chúng ta phải trào dâng sự biết ơn. Sự khác biệt giữa tôn giáo dựa trên công đức và đức tin dựa trên ân điển càng làm nổi bật lên sự kỳ diệu của Phúc Âm. Hãy để điều này thúc đẩy chúng ta sống một đời sống thờ phượng, vâng phục và yêu thương như một sự đáp lại tình yêu của Ngài.

Kết Luận

Khi đối chiếu với tiêu chuẩn không thể sai lầm của Kinh Thánh – Lời Đức Chúa Trời – chúng ta thấy rằng Kinh Qur'an chứa đựng những "lỗi" thần học nghiêm trọng, đặc biệt trong việc phủ nhận thân vị, công tác cứu chuộc và thần tính của Chúa Giê-xu Christ, cũng như bóp méo con đường cứu rỗi bởi ân điển qua đức tin. Những khác biệt này không chỉ là chi tiết phụ, mà là những vấn đề thuộc về cốt lõi của chân lý cứu rỗi.

Lời kêu gọi dành cho chúng ta không phải là kiêu ngạo vì mình "đúng", mà là:

  1. Khiêm nhường và vững vàng trong Lẽ Thật đã được mặc khải trọn vẹn nơi Chúa Giê-xu.
  2. Cảm thông và cầu thay cho hàng tỷ người đang bị giam cầm trong hệ thống tôn giáo không biết đến ân điển.
  3. Sẵn sàng làm chứng cách khôn ngoan và yêu thương về niềm hy vọng sống động mà chúng ta có trong Đấng Christ (1 Phi-e-rơ 3:15).

Cuối cùng, hãy nhớ lời Chúa Giê-xu: "Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha" (Giăng 14:6). Mọi con đường, hệ thống, hay kinh sách nào dẫn dắt người ta đi xa khỏi Chúa Giê-xu Christ – Con Đức Chúa Trời và Đấng Cứu Chuộc duy nhất – đều không thể dẫn đến sự sống đời đời. Nhiệm vụ của chúng ta là bám chặt lấy Ngài và chỉ cho thế giới thấy Ngài.

Quay Lại Bài Viết