Chúa Giê-xu Là Ai? - Một Khám Phá Từ Kinh Thánh
Kính thưa bạn đọc, đặc biệt là những bạn đến từ nền tảng Hồi giáo, chúng tôi trân trọng lòng kính sợ Đấng Tạo Hóa và sự tôn kính của bạn dành cho Nhà Tiên Tri Isa (Jesus). Chúng ta cùng chia sẻ nhiều điểm chung đáng quý: niềm tin vào một Đức Chúa Trời Toàn Năng (Allah/Elohim), sự tôn trọng các tiên tri, và một đời sống đạo đức. Bài nghiên cứu này là một lời mời chân thành cùng nhau khám phá Chúa Giê-xu qua lăng kính của chính Kinh Thánh Cơ Đốc—nguồn tài liệu gốc về cuộc đời và lời dạy của Ngài. Chúng ta sẽ cùng tìm hiểu một cách nghiêm túc câu hỏi trung tâm của lịch sử: Chúa Giê-xu thực sự là ai?
I. Lời Tự Thú Của Chính Chúa Giê-xu: “Ta Là...”
Trong Phúc Âm Giăng, Chúa Giê-xu đã nhiều lần dùng cụm từ long trọng “Ta Là” (Ἐγώ εἰμι - Egō eimi) để mặc khải danh tính của mình. Trong tiếng Hy Lạp, cụm từ này không chỉ mang nghĩa thông thường, mà còn vang vọng danh xưng thiêng liêng của Đức Chúa Trời trong Cựu Ước (Xuất Ê-díp-tô Ký 3:14 – “Ta Là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu”). Hãy xem xét những lời tuyên bố này:
- “Ta là sự sáng của thế gian” (Giăng 8:12). Ngài tuyên bố mình là nguồn sự thật, sự công bình và sự hướng dẫn thuộc linh tối thượng.
- “Ta là bánh của sự sống” (Giăng 6:35). Ngài hứa ban sự sống thuộc linh và sự thỏa mãn đời đời.
- “Ta là sự sống lại và sự sống” (Giăng 11:25). Quyền năng sự sống và sự chiến thắng sự chết nằm trong tay Ngài.
- “Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha” (Giăng 14:6). Đây là một trong những tuyên bố độc nhất vô nhị. Ngài không chỉ dạy về một con đường; Ngài chính là con đường duy nhất đến với Đức Chúa Trời. Ngài không chỉ rao giảng lẽ thật; Ngài hóa thân thành Lẽ Thật tối hậu.
Những lời “Ta Là” này cho thấy một nhận thức siêu việt về bản thân, vượt xa phạm trù của một tiên tri hay thầy dạy đạo đức thông thường. Một con người bình thường không thể tự xưng mình là nguồn sống và con đường duy nhất đến với Thượng Đế mà không bị kết tội phạm thượng—trừ khi điều đó là sự thật.
II. Ngôi Lời (Logos) Đã Trở Nên Xác Thịt
Sách Phúc Âm Giăng mở đầu bằng một tuyên bố thần học sâu sắc, kết nối trực tiếp với khái niệm về “Lời” (الكلمة - Al-Kalima) mà người Hồi giáo cũng quen thuộc:
“Ban đầu có Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời... Muôn vật bởi Ngài làm nên... Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta, đầy ơn và lẽ thật” (Giăng 1:1-3, 14).
Từ “Ngôi Lời” trong nguyên ngữ Hy Lạp là “Logos” (Λόγος), mang ý nghĩa Lời phán sáng tạo, Nguyên lý thần linh, Trí tuệ và Sự bày tỏ của Đức Chúa Trời. Kinh Thánh khẳng định:
1. Logos hiện hữu từ ban đầu (tính vĩnh cửu).
2. Logos ở cùng Đức Chúa Trời (có sự phân biệt ngôi vị).
3. Logos là Đức Chúa Trời (có cùng bản thể thần linh).
4. Logos là Đấng sáng tạo mọi vật.
5. Logos đã trở nên xác thịt (nhập thể) trong con người Giê-xu Christ.
Điều này không có nghĩa Đức Chúa Trời (Cha) đã biến thành một con người. Đó là mặc khải về một mầu nhiệm: Ngôi Lời thần linh vĩnh cửu, là phương tiện sáng tạo của Đức Chúa Trời, đã mang lấy bản chất con người trọn vẹn và sống giữa chúng ta. Chúa Giê-xu không phải là một “con người được thần hóa”, mà là “Đức Chúa Trời nhập thể”. Sự nhập thể này cho phép con người thấy, nghe và chạm đến Đấng Tối Cao (1 Giăng 1:1).
III. Con Đức Chúa Trời: Ý Nghĩa Thánh Kinh
Danh hiệu “Con Đức Chúa Trời” (ابن الله - Ibn Allah) thường gây hiểu lầm lớn nhất. Trong bối cảnh Cơ Đốc giáo, đây không phải là một khái niệm sinh học (như Đức Chúa Trời có vợ và sinh con), mà là một khái niệm thuộc linh và thiêng liêng về mối liên hệ độc nhất vô nhị.
Trong văn hóa Semitic (Do Thái, Ả Rập), từ “con” có thể diễn tả mối quan hệ thân mật, sự giống nhau về bản chất, hoặc đặc quyền đặc biệt. Ví dụ, “con của sự khôn ngoan” (Lu-ca 7:35) có nghĩa là người khôn ngoan. Kinh Thánh dùng danh hiệu này cho Chúa Giê-xu để nói lên:
- Sự đồng bản thể với Đức Chúa Trời: Ngài chia sẻ trọn vẹn bản tính thần linh với Đức Chúa Trời Cha (Cô-lô-se 2:9).
- Mối quan hệ Cha-Con độc nhất, vĩnh cửu: Mối quan hệ này không có khởi đầu (Giăng 17:5, 24).
- Đấng được xức dầu và ủy quyền: Ngài là Đấng Mê-si (المسيح - Al-Masih), Vua được Đức Chúa Trời tấn phong (Thi Thiên 2:7, Ma-thi-ơ 3:17).
Khi Phi-e-rơ tuyên xưng “Ngài là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống” (Ma-thi-ơ 16:16), Chúa Giê-xu đã xác nhận đây là mặc khải từ Thiên Chúa Cha. Danh hiệu này tóm tắt thần tính và sứ mệnh Mê-si của Ngài.
IV. Đấng Cứu Rỗi và Sự Hy Sinh Đền Tội
Điểm khác biệt căn bản giữa Cơ Đốc giáo và Hồi giáo nằm ở sự kiện Chúa Giê-xu chịu đóng đinh và ý nghĩa của cái chết đó. Kinh Thánh khẳng định rõ ràng Chúa Giê-xu đã chết thật trên thập tự giá (Giăng 19:30, 33-34). Nhưng quan trọng hơn là tại sao Ngài chịu chết.
Kinh Thánh dạy rằng tội lỗi đã tạo ra một sự ngăn cách giữa con người thánh khiết của Đức Chúa Trời. “Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời” (Rô-ma 3:23). Sự công bình của Đức Chúa Trời đòi hỏi hình phạt cho tội lỗi, nhưng tình yêu của Ngài muốn cứu chuộc con người.
Chúa Giê-xu, Con Đức Chúa Trời vô tội, đã đến để trở thành Chiên Con của Đức Chúa Trời, Đấng cất tội lỗi thế gian đi (Giăng 1:29). Trên thập tự giá, Ngài gánh lấy hình phạt thay cho nhân loại. “Đấng Christ cũng vì tội lỗi chịu chết một lần, là Đấng công bình thay cho kẻ không công bình, để dẫn chúng ta đến cùng Đức Chúa Trời” (1 Phi-e-rơ 3:18).
Đây là trọng tâm của Phúc Âm (Injil): Sự cứu rỗi là một món quà ân điển, nhận được bởi đức tin vào công lao của Chúa Giê-xu, chứ không phải bởi việc làm của con người (Ê-phê-sô 2:8-9). Sự phục sinh của Ngài là bằng chứng Đức Chúa Trời chấp nhận sự hy sinh đó và Ngài đã chiến thắng sự chết.
V. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Hằng Ngày
Việc hiểu biết Chúa Giê-xu là ai không chỉ là một bài tập thần học, mà còn dẫn đến một cuộc biến đổi đời sống.
- Xây Dựng Mối Quan Hệ Cá Nhân: Cơ Đốc giáo không chỉ là một hệ thống luật lệ, mà trên hết là một mối quan hệ với Đấng Christ sống. Bạn có thể trò chuyện với Ngài qua sự cầu nguyện (lời cầu nguyện trong danh Chúa Giê-xu), tìm kiếm sự hướng dẫn và sức mạnh từ Ngài mỗi ngày.
- Tìm Kiếm Sự Tha Thứ và Bình An: Gánh nặng tội lỗi và sự không trọn vẹn có thể được cất đi. Bạn có thể đến trực tiếp với Chúa Giê-xu, xưng nhận tội lỗi và tiếp nhận sự tha thứ dựa trên sự chết đền tội của Ngài (1 Giăng 1:9). Điều này mang lại sự bình an sâu sắc với Đức Chúa Trời (Rô-ma 5:1).
- Sống Theo Gương và Lời Dạy Của Ngài: Hãy đọc Tân Ước, đặc biệt là các sách Phúc Âm (Ma-thi-ơ, Mác, Lu-ca, Giăng) để học biết cách Chúa Giê-xu yêu thương, tha thứ, phục vụ và đối diện với thử thách. Cầu xin Thánh Linh Ngài giúp bạn sống giống như Ngài hơn.
- Đặt Niềm Hy Vọng Vào Sự Sống Lại: Đức tin nơi Chúa Giê-xu phục sinh ban cho chúng ta niềm hy vọng chắc chắn về sự sống đời đời sau khi chết. “Ta là sự sống lại và sự sống; kẻ nào tin ta thì sẽ sống, mặc dầu đã chết rồi” (Giăng 11:25).
Kết Luận
Vậy, Chúa Giê-xu là ai? Theo lời mặc khải nhất quán của Kinh Thánh Cơ Đốc, Ngài không chỉ là một tiên tri vĩ đại hay một thầy dạy đạo đức. Ngài là Ngôi Lời vĩnh cửu của Đức Chúa Trời đã trở nên người phàm, là Con Đức Chúa Trời độc sanh trong mối tương giao thiêng liêng độc nhất, là Đấng Christ (Mê-si) được hứa ban, và là Đấng Cứu Rỗi đã hy sinh mạng sống mình để cất tội lỗi thế gian và phục sinh để ban sự sống đời đời.
Lời mời của Chúa Giê-xu vẫn còn vang vọng: “Hãy đến cùng ta, hết thảy là khó nhọc và gánh nặng, và ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ” (Ma-thi-ơ 11:28). Sự nghiên cứu này chỉ là bước khởi đầu. Lời mời dành cho mỗi chúng ta là hãy mở Kinh Thánh, đọc những lời chứng về Ngài, và với một tấm lòng tìm kiếm chân lý, hãy hỏi chính Ngài: “Lạy Chúa, Ngài thực sự là ai?” và lắng nghe tiếng Ngài phán qua Lời của Ngài.