Đức Chúa Trời Sẽ Đặt Kẻ Thù Dưới Chân Ngài: Ý Nghĩa Của Thi Thiên 110:1
Trong kho tàng Kinh Thánh Cựu Ước, có những phân đoạn mang tính tiên tri mạnh mẽ, vượt khỏi bối cảnh lịch sử trực tiếp để chỉ về Đấng Mê-si-a và vương quyền tối thượng của Ngài. Thi Thiên 110 là một trong những chương như thế, được xem là “Thi Thiên Mê-si-a” quan trọng bậc nhất. Câu mở đầu của Thi Thiên này là một tuyên bố đầy uy quyền: “Đức Giê-hô-va phán cùng Chúa tôi rằng: Hãy ngồi bên hữu ta, Cho đến chừng nào ta đặt kẻ thù nghịch ngươi làm bệ dưới chân ngươi.” (Thi Thiên 110:1, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Lời tuyên bố này không chỉ là chìa khóa để hiểu về chức vụ của Chúa Giê-xu Christ mà còn hé mở về kế hoạch tối hậu của Đức Chúa Trời trong lịch sử cứu chuộc. Bài viết này sẽ đi sâu khai thác ý nghĩa thần học, sự ứng nghiệm trong Tân Ước và áp dụng thực tiễn của chân lý quan trọng này.
Thi Thiên 110 được ghi nhận là của Đa-vít. Điều đáng chú ý ngay từ đầu là cách xưng hô: “Đức Giê-hô-va (YHWH) phán cùng Chúa tôi (Adonai)”. Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ “Chúa” ở đây là “אֲדֹנָי” (Adonai), một danh xưng tôn kính dành cho người có địa vị tối cao. Chính Chúa Giê-xu đã dùng câu này để chất vấn những người Pha-ri-si về thân phận của Đấng Christ: “Nếu vậy, vua Đa-vít cảm động bởi Đức Thánh Linh mà gọi Ngài là Chúa, thì làm sao Ngài là con vua ấy được?” (Ma-thi-ơ 22:43-45). Đa-vít, với tư cách là vua, lại gọi một hậu tự của mình là “Chúa”, điều này chỉ có thể giải thích được nếu Đấng ấy không chỉ là con người thuần túy mà còn có nguồn gốc thần thượng. Điều này ngay lập tức đặt Thi Thiên 110 vào vị trí một lời tiên tri rõ ràng về Đấng Mê-si-a thần-nhân.
Cấu trúc của Thi Thiên 110 cho thấy hai chức vụ chính của Đấng Mê-si-a:
1. Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm theo ban Mên-chi-xê-đéc (câu 4): Đây là một chức vụ vĩnh cửu và siêu việt, vượt trên chức tế lễ Lê-vi.
2. Vua Chiến Thắng (các câu 1-3, 5-7): Đấng ngồi bên hữu Đức Giê-hô-va và sẽ đánh bại mọi kẻ thù.
Hai chức vụ này hội tụ trọn vẹn nơi Chúa Giê-xu Christ: Ngài là Vua vĩ đại và cũng là Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm trọn vẹn, dâng chính mình Ngài làm sinh tế một lần đủ cả (Hê-bơ-rơ 7-10).
Hình ảnh “đặt kẻ thù làm bệ dưới chân” là một ẩn dụ sống động trong văn hóa Cận Đông cổ đại. Nó diễn tả sự chiến thắng hoàn toàn, sự khuất phục tuyệt đối và sự bẽ mặt của kẻ bại trận. Trong chiến tranh, các vị vua chinh phục thường đặt chân lên cổ của các vua bị bắt để biểu tượng cho sự thống trị (xem Giô-suê 10:24). Vì vậy, lời hứa của Đức Giê-hô-va với “Chúa tôi” (Adonai) là một lời hứa về sự toàn thắng sau cùng.
Từ ngữ Hê-bơ-rơ đáng chú ý:
- “בִּינַת” (binyah) – “bệ” hay “bệ chân”. Điều này cho thấy kẻ thù không chỉ bị đánh bại mà còn bị biến thành một công cụ phô bày vinh quang và uy quyền của Đấng Chiến Thắng. Chúng trở thành “bệ đỡ” cho ngai vàng của Ngài.
- “אוֹיְבֶ֥יךָ” (oyvecha) – “kẻ thù nghịch ngươi”. Đây là dạng số nhiều, chỉ về tất cả các thế lực thù địch chống lại Đấng Mê-si-a và vương quốc của Ngài.
Vậy, “kẻ thù” ở đây là ai? Dựa trên sự giải thích của toàn bộ Kinh Thánh, chúng ta có thể hiểu theo phạm vi mở rộng:
1. Kẻ thù thuộc linh tối thượng: Sa-tan và các thế lực tà linh thuộc về nó (Sáng Thế Ký 3:15; Rô-ma 16:20).
2. Tội lỗi và sự chết: Những hậu quả của sự sa ngã mà Đấng Christ đã chiến thắng trên thập tự giá (1 Cô-rinh-tô 15:54-57).
3. Mọi thế lực, quyền lực, và thẩm quyền chống nghịch lại Đức Chúa Trời: Bao gồm các vương quốc, hệ tư tưởng, và tất cả những gì tôn mình lên nghịch cùng sự hiểu biết Đức Chúa Trời (2 Cô-rinh-tô 10:5).
4. Sự chối bỏ và thù nghịch của con người: Những người khước từ quyền làm Chúa của Đấng Christ (Công vụ 4:25-28).
Tân Ước trích dẫn và áp dụng Thi Thiên 110:1 cho Chúa Giê-xu Christ nhiều hơn bất kỳ câu Cựu Ước nào khác. Điều này khẳng định đây là lời tiên tri trọng tâm về Đấng Mê-si-a.
1. Chúa Giê-xu là “Chúa” (Adonai) ngồi bên hữu Đức Chúa Trời:
Sau khi phục sinh và trước khi thăng thiên, Chúa Giê-xu đã hoàn thành công tác chuộc tội. Sách Công vụ ghi lại lời giảng đầu tiên của Phi-e-rơ trong ngày lễ Ngũ Tuần, trong đó ông công bố: “Vậy, sau khi Chúa Giê-xu được đà thăng lên trời, ngồi bên hữu Đức Chúa Trời...” (Công vụ 2:33-34). Việc “ngồi” bên hữu Đức Chúa Trời biểu thị công việc cứu chuộc đã hoàn tất (Hê-bơ-rơ 1:3; 10:12) và địa vị uy quyền ngang hàng của Ngài (Phi-líp 2:9-11). Đây là sự ứng nghiệm phần đầu của Thi Thiên 110:1.
2. Giai đoạn “Cho đến chừng nào...”:
Cụm từ “cho đến chừng nào” (“עַד־” (ad) trong tiếng Hê-bơ-rơ) chỉ ra một thời kỳ chờ đợi giữa sự kiện Đấng Christ ngồi bên hữu Đức Chúa Trời và sự kiện mọi kẻ thù bị đặt dưới chân Ngài. Chúng ta đang sống trong chính thời kỳ này. Sứ đồ Phao-lô giải thích rõ điều này trong 1 Cô-rinh-tô 15:25: “Vì Ngài phải cai trị cho đến chừng nào Đức Chúa Trời đặt hết thảy kẻ thù dưới chân Ngài.” Hiện tại, Chúa Giê-xu đang cai trị từ ngai thiên đàng, và Phúc Âm đang được rao giảng cho muôn dân. Mỗi linh hồn quay về với Đấng Christ là một phần của kẻ thù (tội lỗi, sự nổi loạn) bị khuất phục.
3. Sự Đặt Dưới Chân Cuối Cùng:
Sự hoàn tất của lời tiên tri này sẽ diễn ra khi Chúa Giê-xu tái lâm. Sách Khải Huyền mô tả cảnh tượng sau cùng: “Rồi sẽ có sự chết thứ nhì...” và “Đoạn, tôi thấy trời mới đất mới...” (Khải Huyền 20:14; 21:1). Kẻ thù cuối cùng bị hủy diệt là sự chết (1 Cô-rinh-tô 15:26). Mọi sự chống nghịch sẽ chấm dứt. Phao-lô cũng khẳng định trong Ê-phê-sô 1:20-22 rằng Đức Chúa Trời đã đặt muôn vật dưới chân Đấng Christ và đặt Ngài làm đầu Hội Thánh.
Chân lý này không chỉ là giáo lý xa vời, mà có sức mạnh biến đổi đời sống hằng ngày của chúng ta.
1. Sống Với Sự Bình An và Quyền Năng:
Biết rằng Chúa chúng ta đang ngồi bên hữu Đức Chúa Trời, và mọi kẻ thù (kể cả Sa-tan, tội lỗi, sợ hãi, lo âu) cuối cùng sẽ bị đặt dưới chân Ngài, cho chúng ta một nền tảng vững chắc cho sự bình an. Chúng ta không chiến đấu cho chiến thắng, mà chiến đấu từ chiến thắng đã được Đấng Christ đảm bảo. “Nếu Đức Chúa Trời vùa giúp chúng ta, thì còn ai nghịch với chúng ta?” (Rô-ma 8:31).
2. Có Cái Nhìn Đúng Đắn Về Sự Dữ và Khổ Đau:
Thế giới đầy rẫy sự bất công, đau khổ và tội ác. Lời tiên tri này nhắc chúng ta rằng đây không phải là tình trạng cuối cùng. Đấng Christ đang cai trị và một ngày Ngài sẽ phán xét cách công bình. Điều này cho phép chúng ta phó thác sự báo thù cho Đức Chúa Trời (Rô-ma 12:19) và tiếp tục làm lành giữa một thế hệ gian tà.
3. Động Lực cho Sự Thuộc Về và Thờ Phượng:
Khi hiểu được vị trí tối cao của Chúa Giê-xu, lòng chúng ta tự nhiên hướng về sự thờ phượng. Chúng ta không tôn thờ một “người tử vì đạo” hay một “bậc thầy đạo đức”, mà tôn thờ Chúa của muôn chúa, Vua của muôn vua (Khải Huyền 19:16), Đấng đang ngự trị và sẽ hiển trị. Sự cầu nguyện của chúng ta trở nên đầy đức tin hơn khi nhận biết mình đang cầu xin với Đấng nắm mọi quyền trên trời dưới đất (Ma-thi-ơ 28:18).
4. Khích Lệ Trong Chức Vụ và Sự Nhịn Nhục:
Thời kỳ “cho đến chừng nào” là thời kỳ của ân điển và rao truyền Phúc Âm. Biết rằng Chúa đang chờ đợi để nhiều người được cứu (2 Phi-e-rơ 3:9) thúc giục chúng ta sốt sắng trong chức vụ. Đồng thời, nó dạy chúng ta sự nhịn nhục. Chiến thắng cuối cùng đã được đảm bảo, vì vậy chúng ta có thể kiên trì trong thử thách, biết rằng “phần thưởng chúng ta ở trên trời là lớn” (Ma-thi-ơ 5:12).
5. Kiểm Tra Lòng Trung Thành:
Lời tiên tri này đặt ra một câu hỏi nghiêm túc: Chúng ta đang ở phía nào của cuộc chiến? Có điều gì trong đời sống chúng ta – một thói quen tội lỗi, một sự trung thành với thế gian, một mối quan hệ với thần tượng – vẫn đang “nghịch” lại quyền làm Chúa của Đấng Christ? Hôm nay là ngày để đầu phục hoàn toàn, để chính chúng ta đặt mình dưới chân Ngài trong sự vâng phục và tôn kính, trước khi Ngài đến như Đấng Thẩm Phán.
Thi Thiên 110:1 là một viên ngọc quý trong mạc khải của Đức Chúa Trời, chiếu sáng vinh quang của Đấng Mê-si-a, Chúa Giê-xu Christ. Nó tuyên bố về địa vị thần thượng của Ngài, sự hoàn tất của công cuộc cứu chuộc, và sự chiến thắng tối hậu của Ngài trên mọi kẻ thù. Chúng ta không chỉ là những người quan sát lịch sử này, mà là những người được mời gọi sống và tham gia vào trong nó. Hôm nay, chúng ta được kêu gọi rao báo Phúc Âm về Vua đang trị vì, sống trong sự vâng phục và hy vọng trọn vẹn vào ngày mọi đầu gối sẽ quỳ xuống và mọi lưỡi sẽ tuyên xưng Ngài là Chúa (Phi-líp 2:10-11).
Cho đến ngày đó, chúng ta có thể hát với niềm tin tuyệt đối như tác giả Thi Thiên: “Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy đứng dậy, để kẻ thù Ngài bị tản lạc, Và kẻ nào ghét Ngài chạy trốn khỏi trước mặt Ngài!” (Dân Số Ký 10:35). Chiến thắng thuộc về Chúa chúng ta, và trong Ngài, chiến thắng cũng thuộc về chúng ta.