Bảy Con Trai Của Sceva Là Ai? Khám Phá Câu Chuyện và Bài Học Thuộc Linh
Trong sách Công vụ, có một câu chuyện ngắn nhưng đầy kịch tính về bảy con trai của Sceva, những thầy trừ quỷ Do Thái đã thất bại thảm hại khi cố gắng dùng danh Chúa Giê-xu để đuổi quỷ. Câu chuyện này không chỉ là một sự kiện lịch sử mà còn ẩn chứa những bài học thuộc linh sâu sắc cho mọi Cơ Đốc nhân. Bài viết này sẽ khám phá chi tiết bối cảnh, nhân vật, ý nghĩa và ứng dụng thực tiễn từ câu chuyện đáng chú ý này.
1. Bối Cảnh Kinh Thánh: Công vụ 19
Câu chuyện về bảy con trai của Sceva được tìm thấy trong Công vụ 19:13-16. Đoạn Kinh Thánh này nằm trong phần mô tả chức vụ của sứ đồ Phao-lô tại thành Ê-phê-sô, một trung tâm thương mại và tôn giáo của thế giới La Mã lúc bấy giờ. Tại đây, Phao-lô đã rao giảng Phúc Âm với quyền năng đặc biệt: nhiều phép lạ và chữa bệnh được thực hiện (Công vụ 19:11-12). Danh Chúa Giê-xu được tôn cao, và nhiều người từ bỏ tà thuật, tin nhận Chúa.
Giữa bối cảnh đó, có một nhóm người Do Thái hành nghề trừ quỷ, đi từ nơi này sang nơi khác, dùng các câu thần chú và danh của những nhân vật quyền năng để đuổi quỷ. Khi nghe về những phép lạ của Phao-lô nhân danh Chúa Giê-xu, họ đã cố gắng bắt chước, dùng danh Chúa như một công thức ma thuật. Kết quả là một thất bại đáng hổ thẹn, và câu chuyện của họ trở thành lời cảnh báo cho mọi thời đại.
2. Sceva và Bảy Con Trai: Những Nhân Vật Bí Ẩn
2.1. Sceva là ai?
Theo Công vụ 19:14, Sceva được mô tả là “một thầy tế lễ cả” (ἀρχιερεύς – archiereus). Trong bản Truyền Thống 1925 ghi: “Vả, có Sê-va, là một thầy tế lễ cả, bảy con trai đương dùng cách đó mà làm việc đó.” Danh xưng “thầy tế lễ cả” có thể chỉ một thành viên của gia đình thầy tế lễ thượng phẩm tại Giê-ru-sa-lem, hoặc một thầy tế lễ có địa vị cao trong Do Thái giáo. Tuy nhiên, tên “Sceva” (Σκευᾶς – Skeuas) không phải là tên Do Thái thông thường; có lẽ đây là tên gốc Latinh (Scaeva) có nghĩa “tay trái” hoặc cũng có thể liên quan đến từ Hy Lạp “σκεῦος” (skeuos) – “vật dụng, bình chứa”. Dù ý nghĩa chính xác không rõ, việc một thầy tế lễ cả lại có con cái hành nghề trừ quỷ là điều đáng chú ý, phản ánh sự pha trộn giữa tôn giáo và ma thuật trong xã hội thời đó.
2.2. Bảy con trai của Sceva
Kinh Thánh không nêu tên từng người con, chỉ đề cập rằng họ là “bảy con trai” của Sceva. Con số bảy thường mang tính biểu tượng của sự trọn vẹn, nhưng ở đây có lẽ chỉ đơn thuần là số lượng thực tế. Họ là những người hành nghề trừ quỷ lưu động, dùng các nghi thức và lời niệm chú để đuổi quỷ. Công việc này khá phổ biến trong thế giới Do Thái và Hy Lạp thời đó, đặc biệt tại Ê-phê-sô – nơi nổi tiếng với các phù thủy và bùa chú (xem Công vụ 19:19).
2.3. Hành động của họ
Các con trai Sceva đã “thử lấy danh Đức Chúa Jêsus mà truyền cho các kẻ bị tà ma ám” (câu 13). Họ nói: “Ta nhân Đức Chúa Jêsus, mà tức là Đấng mà Phao-lô giảng, truyền khiến các ngươi.” Điều này cho thấy họ xem danh Chúa Giê-xu như một “câu thần chú” mới, có sức mạnh hơn những công thức khác. Họ không tin nhận Chúa Giê-xu là Đấng Cứu Thế, cũng không thuộc về Ngài; họ chỉ muốn mượn danh Ngài để tăng uy tín và hiệu quả cho việc trừ quỷ của mình.
3. Diễn Biến và Kết Quả Thảm Hại
Câu chuyện diễn ra tại nhà của một người bị quỷ ám. Khi các con trai Sceva ra lệnh cho quỷ xuất ra nhân danh Chúa Giê-xu, quỷ đã đáp lại một cách đáng sợ:
“Ta biết Đức Chúa Jêsus, và nhận Phao-lô; nhưng các ngươi là ai?” (Công vụ 19:15)
Rồi người bị quỷ ám xông vào họ, “thắng hơn, khiến phải trần truồng và bị thương, chạy trốn khỏi nhà” (câu 16). Hậu quả là họ bị đánh đập, mất áo quần, phải chạy trốn trong nhục nhã. Sự kiện này nhanh chóng lan truyền khắp Ê-phê-sô, khiến danh Chúa càng được tôn kính (câu 17).
4. Ý Nghĩa Thuộc Linh và Bài Học Rút Ra
4.1. Danh Chúa Giê-xu không phải là công thức ma thuật
Danh Chúa Giê-xu là danh trên hết mọi danh (Phi-líp 2:9-10), mang quyền năng cứu rỗi và giải thoát. Tuy nhiên, quyền năng đó không nằm trong âm tiết hay cách phát âm, mà nằm ở chính con người và thẩm quyền của Chúa Giê-xu. Việc lặp lại danh Ngài như một câu thần chú mà không có đức tin và mối liên hệ thật với Ngài là vô ích, thậm chí nguy hiểm. Các con trai Sceva đã dùng danh Chúa cách vụ lợi, nên không có hiệu quả.
4.2. Quỷ biết Chúa và biết những người thuộc về Ngài
Lời quỷ nói: “Ta biết Đức Chúa Jêsus, và nhận Phao-lô; nhưng các ngươi là ai?” cho thấy ma quỷ nhận thức rõ về Chúa Giê-xu và quyền năng của Ngài. Chúng cũng nhận ra những người thật sự có mối quan hệ với Ngài, như Phao-lô. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng thế giới thuộc linh rất thực; ma quỷ không dễ bị lừa bởi những nghi thức hình thức. Chúng chỉ khuất phục trước thẩm quyền của những tôi tớ chân chính của Đấng Christ.
4.3. Cảnh báo về sự giả hình tôn giáo
Câu chuyện này là một minh họa sống động cho lời Chúa Giê-xu trong Ma-thi-ơ 7:22-23:
“Ngày đó nhiều người sẽ thưa cùng Ta rằng: Lạy Chúa, lạy Chúa, chúng tôi chẳng từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri sao? nhân danh Chúa mà trừ quỷ sao? và lại nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ sao? Khi ấy, Ta sẽ phán rõ ràng cùng họ rằng: Hỡi kẻ làm gian ác, Ta chẳng hề biết các ngươi; hãy lui ra khỏi Ta!”
Bảy con trai của Sceva đại diện cho những người tuyên bố nhân danh Chúa nhưng không được Ngài biết đến. Họ có vẻ ngoài đạo đức, thậm chí làm những việc siêu nhiên, nhưng lòng họ xa cách Chúa. Đây là lời cảnh tỉnh cho mọi Cơ Đốc nhân: hãy kiểm tra xem mối quan hệ với Chúa có thật hay không.
4.4. Thẩm quyền thuộc linh đến từ sự vâng phục và hiểu biết Chúa
Phao-lô có quyền năng trừ quỷ vì ông là tôi tớ của Đấng Christ, sống trong sự vâng phục và hiểu biết Ngài. Trái lại, các con trai Sceva chỉ muốn mượn danh Chúa mà không chịu đầu phục Ngài. Thẩm quyền thuộc linh không phải là thứ có thể mượn hay mua được; nó là kết quả của đời sống thân mật với Chúa và sự đầu phục Thánh Linh.
4.5. Bài học về sự khiêm nhường
Sự kiêu ngạo tôn giáo đã khiến những người này nghĩ rằng họ có thể điều khiển quyền năng của Chúa theo ý mình. Họ đã bị hạ nhục thảm hại. Điều này nhắc nhở chúng ta phải khiêm nhường trước mặt Chúa, nhận biết rằng mọi quyền năng đều thuộc về Ngài, và chúng ta chỉ là công cụ trong tay Ngài.
5. Ứng Dụng Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Hôm Nay
Câu chuyện về bảy con trai Sceva không chỉ là một giai thoại lịch sử; nó mang nhiều bài học thiết thực cho đời sống đức tin ngày nay.
5.1. Kiểm tra tấm lòng: Bạn có thật sự biết Chúa không?
Mỗi chúng ta cần tự hỏi: Mối quan hệ của tôi với Chúa Giê-xu có thật không? Tôi có đang dựa vào những nghi thức tôn giáo (đi nhà thờ, đọc kinh, dâng hiến) mà thiếu mối tương giao cá nhân với Ngài không? Hãy nhớ rằng ma quỷ có thể phân biệt được ai thực sự thuộc về Chúa. Đừng để bị rơi vào tình trạng “hình thức mà thiếu quyền năng”.
5.2. Đừng biến danh Chúa thành công cụ cho mục đích cá nhân
Ngày nay, nhiều người vẫn cám dỗ sử dụng danh Chúa để đạt được mục đích riêng: danh tiếng, tiền bạc, ảnh hưởng… Có những người rao giảng về sự thịnh vượng, hứa hẹn phép lạ nhưng lại không sống theo Lời Chúa. Chúng ta phải cảnh giác, không lạm dụng danh Chúa, mà luôn tôn cao Ngài trong mọi sự.
5.3. Nuôi dưỡng đời sống thuộc linh thân mật với Chúa
Quyền năng thật đến từ sự hiện diện của Chúa trong đời sống chúng ta. Hãy dành thời gian cầu nguyện, học Lời Chúa, và vâng theo sự dẫn dắt của Thánh Linh. Khi chúng ta ở trong Ngài, chúng ta có thể nhân danh Ngài làm những việc lớn lao (Giăng 15:5).
5.4. Đừng sợ ma quỷ, nhưng hãy tôn kính Chúa
Sự kiện này cho thấy ma quỷ có sức mạnh thể xác, nhưng chúng vẫn phải khuất phục trước danh Chúa Giê-xu khi được dùng bởi những người thật sự thuộc về Ngài. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta không cần sợ ma quỷ, nhưng cũng không được coi thường chúng. Hãy mặc lấy toàn giáp của Đức Chúa Trời (Ê-phê-sô 6:10-18) và sống trong sự thánh khiết.
5.5. Cảnh giác với những giáo lý sai lạc và những kẻ giả hình
Trong Hội Thánh, có thể có những người chỉ mang danh Cơ Đốc nhưng không có đức tin thật. Chúng ta cần phân biệt bằng trái (Ma-thi-ơ 7:16-20) và không đồng lòng với những hành vi giả hình. Đồng thời, hãy cầu nguyện cho họ nhận biết Chúa thật.
6. Kết Luận
Câu chuyện về bảy con trai của Sceva là một hồi chuông cảnh tỉnh cho mọi Cơ Đốc nhân. Nó nhấn mạnh rằng danh Chúa Giê-xu là quyền năng, nhưng chỉ có hiệu lực khi được sử dụng bởi những người có mối liên hệ chân thật với Ngài. Chúng ta được kêu gọi sống một đời sống đức tin chân thành, không dựa vào hình thức tôn giáo, mà dựa vào sự biết Chúa cách cá nhân. Hãy để câu chuyện này thôi thúc chúng ta kiểm tra lại mối tương giao với Chúa, sống khiêm nhường và trung tín, hầu cho danh Ngài được tôn cao qua đời sống chúng ta.