Tại Sao Cầu Nguyện?
Cầu nguyện là hơi thở của linh hồn, là mạch máu của mối tương giao giữa Đấng Tạo Hóa và loài người được tạo dựng theo hình ảnh Ngài. Tuy nhiên, trong đời sống bận rộn và nhiều ưu tư, câu hỏi “Tại sao phải cầu nguyện?” vẫn thường hiện lên, ngay cả trong tâm trí của những Cơ Đốc nhân chân thành. Phải chăng cầu nguyện chỉ là một nghi thức tôn giáo, một danh sách những điều ước xin, hay là điều gì đó sâu sắc và thiết yếu hơn thế? Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khảo sát nền tảng Kinh Thánh để trả lời cho câu hỏi căn cốt đó, qua đó khám phá bản chất, mục đích và quyền năng của đời sống cầu nguyện.
I. Cầu Nguyện Là Mệnh Lệnh Và Đặc Ân Từ Chính Đức Chúa Trời
Trước hết, cầu nguyện không phải là một lựa chọn tùy nghi, mà là một mệnh lệnh xuất phát từ tình yêu của Đấng Tạo Hóa. Kinh Thánh liên tục kêu gọi con dân Chúa hướng về Ngài. I Tê-sa-lô-ni-ca 5:17 chép cách rõ ràng: "Hãy cầu nguyện không thôi." Động từ Hy Lạp được dùng ở đây, "proseuchesthe," mang tính liên tục, ám chỉ một thái độ sống, một tâm thế luôn hướng về Chúa hơn là chỉ một hành động rời rạc. Đây không phải là gánh nặng, nhưng là đặc ân mà qua giao ước mới trong huyết Chúa Giê-xu, chúng ta được phép đến gần Ngài. Hê-bơ-rơ 4:16 khích lệ: "Vậy, chúng ta hãy vững lòng đến gần ngôi ơn phước, hầu cho được thương xót và tìm được ơn để giúp chúng ta trong thì giờ có cần dùng." Chữ "đến gần" (tiếng Hy Lạp: proserchomai) mang sắc thái của sự tiếp cận đầy tin cậy và tôn kính. Chúa truyền lệnh cầu nguyện vì Ngài biết đó là con đường duy nhất đưa chúng ta vào sự hiện diện đầy biến đổi của Ngài, nơi chúng ta nhận được sự sống và sức mạnh.
II. Cầu Nguyện Là Sự Kết Hiệp Và Biến Đổi Thuộc Linh
Mục đích chính của cầu nguyện không phải là thay đổi ý chỉ Đức Chúa Trời cho phù hợp với ý muốn ta, mà là để chính chúng ta được biến đổi ngày càng phù hợp với ý muốn và bản tánh của Ngài. Khi cầu nguyện, chúng ta bước vào sự hiện diện của Đấng Thánh. Tiên tri Ê-sai đã kinh nghiệm điều này trong Ê-sai 6, khi ông thấy Chúa, ông nhận biết tội lỗi mình và được thanh tẩy. Cầu nguyện chân thật luôn dẫn đến sự xưng tội, khiêm nhường và đầu phục. Chúa Giê-xu dạy môn đồ cầu nguyện rằng: "Ý Cha được nên, ở đất như trời!" (Ma-thi-ơ 6:10). Trọng tâm là ý Chúa. Khi ở trong sự cầu nguyện, tâm linh chúng ta được điều chỉnh với tần số của Thánh Linh.
Hơn nữa, cầu nguyện là hơi thở của mối liên hệ Cha-con. Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ "tephillah" (lời cầu nguyện) bắt nguồn từ động từ "pallel" có nghĩa là "phán xét chính mình." Cầu nguyện là nơi chúng ta trình dâng chính mình trước sự hiện diện của Chúa để được Ngài phán xét, tể trị và dạy dỗ. Chính trong sự tĩnh lặng của lời cầu nguyện, tiếng nói êm dịu nhỏ nhẹ của Đức Chúa Trời (I Các Vua 19:12) có cơ hội vang lên trong lòng chúng ta, hướng dẫn và an ủi.
III. Cầu Nguyện Là Khí Giới Quyền Năng Trong Chiến Trận Thuộc Linh
Sứ đồ Phao-lô trong Ê-phê-sô 6:18 đã kết nối trực tiếp chiến trận thuộc linh với sự cầu nguyện: "Hãy nhờ Đức Thánh Linh, thường thường làm đủ mọi thứ cầu nguyện và nài xin. Hãy dùng sự bền đỗ trọn vẹn mà tỉnh thức về điều đó, và cầu nguyện cho hết thảy các thánh đồ." Sau khi liệt kê toàn bộ khí giới của Đức Chúa Trời (lẽ thật, sự công bình, sự sẵn sàng của Tin Lành, đức tin, sự cứu rỗi, Lời Đức Chúa Trời), ông chỉ ra rằng tất cả được vận hành và làm cho sống động bằng sự cầu nguyện. Cầu nguyện là không khí mà các khí giới thuộc linh vận hành trong đó. Không có cầu nguyện, các khí giới trở nên vô dụng như một khẩu súng không có đạn.
Trong Đa-ni-ên 10, chúng ta thấy minh họa rõ ràng về trận chiến trong cõi thuộc linh. Lời cầu nguyện kiêng ăn khẩn thiết của Đa-ni-ên đã được Đức Chúa Trời nghe thấy ngay từ đầu (câu 12), nhưng thiên sứ được sai đến để đáp lời đã phải chiến đấu trong 21 ngày với các quyền lực thần linh của Phe-rơ-sơ. Điều này cho thấy lời cầu nguyện của con dân Chúa có sức mạnh can dự vào các trận chiến thuộc linh mà mắt thường không thấy, phá vỡ các đồn lũy của ma quỷ (II Cô-rinh-tô 10:4).
IV. Cầu Nguyện Là Phương Thức Để Nhận Lãnh Ơn Phước Và Sự Hướng Dẫn
Chúa Giê-xu phán một cách đầy hứa hẹn: "Hãy xin, sẽ được; hãy tìm, sẽ gặp; hãy gõ cửa, sẽ mở cho." (Ma-thi-ơ 7:7). Động từ "xin" (aiteo), "tìm" (zeteo), "gõ" (krouo) đều ở thì hiện tại chủ động, ám chỉ hành động liên tục, kiên trì. Lời hứa này không phải là chiếc đèn thần để thỏa mãn mọi dục vọng, nhưng là lời đảm bảo rằng khi chúng ta cầu xin theo ý muốn Ngài (I Giăng 5:14), và khi chúng ta ở trong Ngài cùng Lời Ngài ở trong chúng ta (Giăng 15:7), thì những nhu cầu thật và sự hướng dẫn cần thiết sẽ được đáp ứng.
Cầu nguyện là nơi chúng ta trình bày những nhu cầu cụ thể của mình cho Chúa với lòng biết ơn (Phi-líp 4:6). Qua đó, chúng ta kinh nghiệm được sự thành tín của Ngài trong đời sống thực tế. Sự hướng dẫn quan trọng trong cuộc đời thường đến không phải qua điềm lạ, mà qua sự cầu nguyện kiên nhẫn và tìm kiếm ý Chúa qua Lời Ngài.
V. Chúa Giê-xu Christ: Tấm Gương Tối Thượng Về Đời Sống Cầu Nguyện
Nếu chúng ta còn thắc mắc về tầm quan trọng của cầu nguyện, hãy nhìn vào đời sống của Chúa Giê-xu, Con Đức Chúa Trời trọn vẹn. Ngài thường xuyên rút lui đến nơi thanh vắng để cầu nguyện (Lu-ca 5:16). Những quyết định hệ trọng như chọn 12 sứ đồ, Ngài cũng dành trọn đêm để cầu nguyện (Lu-ca 6:12-13). Trong cơn hấp hối tại Ghết-sê-ma-nê, Ngài đã cầu nguyện khẩn thiết đến nỗi mồ hôi như giọt máu (Lu-ca 22:44). Nếu chính Con Đức Chúa Trời, Đấng vốn là một với Cha, còn cần và trân trọng sự cầu nguyện đến thế, thì huống chi chúng ta là những tạo vật hữu hạn, lại càng không thể sống thiếu nó. Cầu nguyện của Chúa Giê-xu bày tỏ sự lệ thuộc trọn vẹn, sự vâng phục tuyệt đối và mối tương giao thân mật với Cha. Đó chính là khuôn mẫu cho chúng ta.
VI. Ứng Dụng Thực Tiễn: Xây Dựng Đời Sống Cầu Nguyện Hiệu Quả
Hiểu biết lý do phải cầu nguyện là quan trọng, nhưng áp dụng vào đời sống mới đem lại sự biến đổi. Dưới đây là một số nguyên tắc thực tiễn:
- Thiết lập kỷ luật và thì giờ riêng tư: Hãy dành thì giờ cố định mỗi ngày để gặp Chúa, dù ngắn hay dài. Đa-vít nói: "Hỡi Đức Giê-hô-va, buổi sáng Ngài sẽ nghe tiếng tôi; buổi sáng tôi sẽ trình bày duyên cớ tôi trước mặt Ngài, và trông đợi." (Thi Thiên 5:3).
- Cầu nguyện dựa trên Lời Chúa: Dùng Kinh Thánh làm nền tảng cho lời cầu nguyện. Hãy cầu xin những điều Chúa đã hứa, xưng nhận những tội lỗi Ngài đã chỉ ra, và cảm tạ về những phước hạnh Ngài đã ban.
- Cầu nguyện theo mẫu Chúa dạy (Ma-thi-ơ 6:9-13): Bắt đầu bằng sự thờ phượng ("Danh Cha được tôn thánh"), đầu phục ý muốn Chúa ("Nước Cha được đến"), rồi mới trình bày nhu cầu ("Xin cho chúng tôi..."), xưng tội và cầu xin sự bảo vệ thuộc linh.
- Kết hợp cầu nguyện với sự tỉnh thức: "Hãy tỉnh thức và cầu nguyện, kẻo các ngươi sa vào chước cám dỗ;" (Ma-thi-ơ 26:41). Cầu nguyện giúp chúng ta nhạy bén thuộc linh để nhận diện cám dỗ và tiếng Chúa.
- Cầu nguyện cho người khác (cầu thay): Sứ đồ Phao-lô thường xuyên cầu thay cho các Hội Thánh. Đây là nghĩa vụ và đặc quyền yêu thương của chúng ta (I Ti-mô-thê 2:1).
Kết Luận
Cầu nguyện là lẽ sống còn của Cơ Đốc nhân. Đó không phải là công đức để được Chúa chấp nhận – vì sự chấp nhận đó đã được hoàn tất trọn vẹn trong sự chết và sống lại của Chúa Giê-xu Christ – nhưng đó là phương tiện ân điển để chúng ta sống trong sự chấp nhận đó mỗi ngày. Cầu nguyện là hơi thở của sự sống mới, là tiếng nói của tình con thảo, là vũ khí tối thượng trong chiến trận, và là trường học để chúng ta được biến đổi theo hình ảnh Chúa Cứu Thế.
Hãy bắt đầu, hoặc bắt đầu lại, ngay hôm nay. Đừng để cảm xúc hay sự trì hoãn ngăn cản bạn đến với ngôi ân điển. Hãy đến cách đơn sơ, chân thật, vì biết rằng nhờ Danh Chúa Giê-xu, bạn có sự tự do đến cùng Cha. "Vả, Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời vẫn là một." (Hê-bơ-rơ 13:8). Ngài vẫn đang lắng nghe và sẵn sàng đáp lời những tấm lòng khao khát tìm kiếm Ngài qua sự cầu nguyện.