Khải Huyền Nói 'Không Còn Biển Nữa' Có Nghĩa Là Gì?
Trong hành trình đức tin của Cơ Đốc nhân, sách Khải Huyền luôn là một kho tàng chứa đựng những lời hứa đầy hy vọng và hình ảnh biểu tượng sâu sắc về sự chiến thắng cuối cùng của Đức Chúa Trời. Một trong những câu Kinh Thánh gây tò mò và thúc đẩy suy ngẫm nằm trong khung cảnh huy hoàng của Trời Mới Đất Mới: “Đoạn, tôi thấy trời mới và đất mới; vì trời thứ nhất và đất thứ nhất đã biến đi mất, và biển cũng không còn nữa.” (Khải Huyền 21:1). Tuyên bố “biển cũng không còn nữa” không đơn thuần là một thay đổi về địa lý, mà là một tuyên ngôn thần học mạnh mẽ về sự phục hồi trọn vẹn, sự tẩy sạch mọi điều rủa sả và sự hiệp một cuối cùng của toàn bộ sự sáng tạo dưới quyền tể trị của Đấng Christ. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá ý nghĩa đa tầng của hình ảnh này dựa trên nền tảng Kinh Thánh toàn diện.
Đoạn 21 của sách Khải Huyền mở ra một chương mới tuyệt đối sau những sự phán xét (chương 6-20) và sự sụp đổ của mọi thế lực thù nghịch (Ba-by-lôn, con thú, tiên tri giả, Sa-tan). Câu 1 thiết lập ba sự thay đổi căn bản:
- Trời mới và đất mới: Đây là sự ứng nghiệm trọn vẹn của lời tiên tri Ê-sai 65:17 và 66:22, báo trước một sự sáng tạo hoàn toàn mới, không còn vết tích của sự sa ngã.
- Trời thứ nhất và đất thứ nhất đã biến đi mất: Hệ thống cũ, bị ô uế bởi tội lỗi và sự chết, đã qua đi. Từ Hy Lạp parerchomai (đi qua, biến mất) diễn tả một sự chấm dứt vĩnh viễn.
- Và biển cũng không còn nữa: Đây là yếu tố đặc biệt được nhấn mạnh thêm. Trong bối cảnh, “biển” (hē thalassa) không chỉ là một thành phần địa lý, mà mang ý nghĩa biểu tượng sâu xa cần được giải mã từ toàn bộ Kinh Thánh.
Để hiểu tại sao sự vắng mặt của biển lại quan trọng, chúng ta phải truy nguyên ý nghĩa của biển trong Cựu Ước và Tân Ước.
1. Biển - Nơi Của Sự Hỗn Độn, Nguy Hiểm Và Sự Chết: Ngay từ đầu, biển (hay “vực sâu” - tehôm trong tiếng Hê-bơ-rơ, Sáng Thế Ký 1:2) được mô tả trong trạng thái tối tăm, hỗn mang, trước khi Đức Chúa Trời dùng quyền năng Ngài để vén ra và đặt vào trật tự (Sáng Thế Ký 1:9-10). Trong tâm thức Do Thái, biển là nơi đáng sợ, chứa đựng những quái vật (như Lê-vi-a-than, Gióp 41; Thi Thiên 74:13-14) và là mối đe dọa cần được kiểm soát (Gióp 38:8-11). Biển tượng trưng cho thế lực hỗn loạn chống lại Đức Chúa Trời.
2. Biển - Sự Ngăn Cách: Biển tạo ra một rào cản tự nhiên khó vượt qua. Trong Khải Huyền, “biển” thường là nơi từ đó những thế lực gian ác xuất hiện (con thú lên từ biển - Khải Huyền 13:1). Hơn nữa, trong Khải Huyền 20:13, “Biển” được nhân cách hóa như một tù giữ, phải nộp ra những người chết trong nó để chịu phán xét. Đây là nơi của sự phân cách và giam cầm.
3. Biển - Biểu Tượng Của Các Dân Ngoại Và Sự Bất An: Đôi khi, các dân tộc, các nền văn minh đối nghịch với dân sự Đức Chúa Trời được ví với biển đang gầm thét (Ê-sai 17:12-13, 57:20; Đa-ni-ên 7:2-3). Nó đại diện cho thế giới ngoại giáo đầy bất ổn và xung đột.
4. Biển Trong Hành Trình Cứu Chuộc: Tuy nhiên, Đức Chúa Trời luôn thể hiện quyền tể trị trên biển. Ngài chia Biển Đỏ để giải cứu dân Y-sơ-ra-ên (Xuất Ê-díp-tô Ký 14) và chinh phục nó như một dấu hiệu của sự cứu rỗi. Chúa Giê-xu cũng bày tỏ quyền năng trên biển khi quở sóng gió (Mác 4:39), cho thấy Ngài là Đấng thắng hơn mọi thế lực hỗn loạn.
Với những ý nghĩa biểu tượng trên, tuyên bố “biển cũng không còn nữa” trong Khải Huyền 21:1 mặc lấy những chiều kích thần học phong phú:
1. Sự Chấm Dứt Của Mọi Hỗn Loạn Và Sự Dữ: Biển, với tư cách là biểu tượng tối hậu của sự hỗn mang và thế lực đối nghịch, đã bị loại bỏ vĩnh viễn. Mọi nguồn gốc của sự sợ hãi, bất an, nguy hiểm và hủy diệt đều không còn chỗ đứng trong trật tự mới. Đây là sự ứng nghiệm cuối cùng của lời hứa Đức Chúa Trời sẽ “nuốt sự chết đến đời đời” (Ê-sai 25:8; xem Khải Huyền 20:14, 21:4). Không còn gì chống đối lại sự bình an (shalom) trọn vẹn của Đức Chúa Trời.
2. Sự Xóa Bỏ Mọi Sự Ngăn Cách: Biển là rào cản. Trong Trời Mới Đất Mới, mọi sự phân cách đều bị phá đổ. Sự ngăn cách giữa loài người với Đức Chúa Trời đã được giải quyết qua huyết Chúa Giê-xu, nay được thể hiện trọn vẹn: “Nầy, đền tạm của Đức Chúa Trời ở giữa loài người! Ngài sẽ ở với chúng, và chúng sẽ làm dân Ngài; còn chính Đức Chúa Trời sẽ ở với chúng và làm Đức Chúa Trời của chúng.” (Khải Huyền 21:3). Hơn thế, sự ngăn cách giữa các dân tộc, giữa con người với nhau, và ngay cả sự ngăn cách bởi sự chết (biển giam cầm người chết) cũng không còn. Tất cả đã được hiệp một trong Đấng Christ.
3. Sự Sáng Tạo Được Phục Hồi Hoàn Toàn: Trong Sáng Thế Ký 1, biển được tạo dựng và Đức Chúa Trời thấy “vật đó là tốt lành”. Tuy nhiên, sau sự sa ngã, biển trở thành phương tiện cho sự đoán phạt (cơn nước lụt) và mang ý nghĩa tiêu cực. “Không còn biển” không có nghĩa là sự sáng tạo mới thiếu đi một phần, mà là một sự sáng tạo được nâng lên một trạng thái cao hơn, nơi không còn yếu tố nào có thể bị bóp méo thành biểu tượng của sự dữ hay chia cắt nữa. Có thể hiểu rằng, những gì biển từng đại diện cho mặt tích cực (sự sống, vẻ đẹp) vẫn tồn tại, nhưng bản chất hủy diệt và chia cắt của nó đã bị tiêu diệt.
4. Sự Thống Trị Hoàn Toàn Của Đấng Christ: Hình ảnh này tuyên bố sự chiến thắng trọn vẹn của Chúa Giê-xu Christ. Ngài là Đấng đã bước đi trên biển, dẹp yên sóng gió, và cuối cùng, Ngài tể trị trên một vũ trụ không còn bóng dáng của sự phản loạn. Mọi kẻ thù cuối cùng đều bị đặt dưới chân Ngài (1 Cô-rinh-tô 15:24-28).
Lẽ thật về “không còn biển nữa” không chỉ là một giáo lý tương lai, mà có sức mạnh biến đổi đời sống hiện tại của chúng ta.
1. Sống Với Niềm Hy Vọng Vững Chắc Giữa Cơn Hỗn Loạn: Khi đối diện với những “cơn sóng” của cuộc đời: bệnh tật, khủng hoảng, bất an, bạo lực… chúng ta có thể đứng vững vì biết rằng những điều này không phải là câu chuyện cuối cùng. Chúng thuộc về “biển” của trời đất cũ, sẽ bị tiêu diệt. Chúng ta đang hướng về một thế giới không còn hỗn loạn. “Vì các sự hoạn nạn nhẹ và tạm của chúng ta sanh cho chúng ta sự vinh hiển cao trọng đời đời, vô lượng vô biên.” (2 Cô-rinh-tô 4:17).
2. Phá Đổ Những “Biển” Ngăn Cách Trong Đời Sống: Chúa kêu gọi chúng ta, là những người kinh nghiệm trước sự hiệp một của Ngài, hãy sống phá đổ những rào cản ngay trong hiện tại. Đó có thể là sự ngăn cách do thành kiến, định kiến xã hội, lịch sử, hay sự chia rẽ trong Hội Thánh. Trong Đấng Christ, “không còn người Giu-đa hoặc người Gờ-réc; không còn người tôi mọi hoặc người tự chủ; không còn người nam hoặc người nữ” (Ga-la-ti 3:28). Chúng ta được kêu gọi sống thực tại “không còn biển ngăn cách” ấy ngay bây giờ, qua tình yêu thương và sự hiệp một trong Thánh Linh.
3. Dạn Dĩ Truyền Giáo Cho Mọi Dân Tộc: Nếu “biển” cũng biểu trưng cho các dân ngoại đầy bất an, thì sự biến mất của nó trong cảnh quan mới khẳng định rằng muôn dân sẽ được cứu chuộc quy tụ về. Điều này thúc giục chúng ta tích cực tham gia vào đại mạng lệnh (Ma-thi-ơ 28:19), đem Tin Lành bình an đến cho mọi dân tộc còn đang ở trong sự “gầm thét” của thế gian, để họ cũng được góp phần vào sự hiệp một vĩ đại đó.
4. Hướng Lòng Về Quê Hương Vĩnh Cửu: Sự nhấn mạnh “không còn biển” nhắc nhở chúng ta rằng mọi sự trên đất này – dù tốt đẹp đến đâu – vẫn chỉ là tạm bợ và chưa trọn vẹn. Nó thôi thúc chúng ta đừng tìm kiếm sự an nghỉ cuối cùng trong bất cứ điều gì của thế giới hiện tại, nhưng hãy “ước ao quê hương tốt hơn, tức là quê hương ở trên trời” (Hê-bơ-rơ 11:16), nơi không còn bóng dáng của sự sợ hãi hay chia lìa.
Hình ảnh “không còn biển nữa” trong Khải Huyền 21:1 là một viên ngọc thần học, chiếu sáng niềm hy vọng cánh chung của Cơ Đốc giáo. Nó không phải là sự hủy diệt một phần của sáng tạo, mà là sự tẩy sạch cuối cùng mọi dấu vết của tội lỗi, sự chết, hỗn loạn và chia cắt. Nó công bố sự hiện diện đầy đủ của Đức Chúa Trời giữa dân Ngài, nơi mọi giọt nước mắt sẽ lau sạch và sự chết không còn nữa (Khải Huyền 21:4).
Là những người tin Chúa Giê-xu, chúng ta đang sống giữa thời đại “đã mà chưa trọn”. Chúng ta đã được nếm trước sự bình an và hiệp một trong Đấng Christ, nhưng vẫn đang ngóng đợi ngày mà mọi sự được nên mới trọn vẹn. Ước gì lẽ thật này củng cố đức tin chúng ta, thúc đẩy chúng ta sống yêu thương, hiệp một và nhiệt thành làm chứng, cho đến ngày chúng ta được thấy tận mắt Trời Mới Đất Mới, nơi biển của sự sợ hãi và chia lìa đã biến mất vĩnh viễn, và chỉ còn lại tình yêu vô hạn của Đức Chúa Trời chan hòa khắp nơi. A-men.