Làm thế nào sự thật rằng có những động vật đồng tính luyến ái tác động lên quan điểm rằng tình trạng đồng tính luyến ái là một tội?

02 December, 2025
19 phút đọc
3,665 từ
Chia sẻ:

Động Vật Đồng Tính và Quan Điểm Kinh Thánh về Tình Trạng Đồng Tính Luyến Ái

Trong những thập kỷ gần đây, các quan sát khoa học về hành vi đồng tính ở động vật (từ chim cánh cụt, cá heo đến linh dương và khỉ đầu chó) đã được ghi nhận và đưa ra như một luận điểm trong các cuộc thảo luận về đạo đức con người. Đối với Cơ Đốc nhân, câu hỏi quan trọng đặt ra là: Liệu sự tồn tại của các hành vi này trong thế giới tự nhiên có làm thay đổi hoặc làm suy yếu quan điểm Kinh Thánh rõ ràng rằng hành vi đồng tính luyến ái giữa con người là một tội lỗi trước mặt Đức Chúa Trời hay không? Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu phân tích vấn đề từ lăng kính thần học Tin Lành, dựa trên nền tảng Kinh Thánh vững chắc, để phân biệt giữa quan sát tự nhiên (descriptive) và mệnh lệnh đạo đức (prescriptive) từ Đấng Tạo Hóa.

I. Nền Tảng Kinh Thánh: Sự Sáng Tạo, Trật Tự và Tội Lỗi

Để hiểu bất kỳ vấn đề đạo đức nào, chúng ta phải bắt đầu từ Sáng Thế Ký – sách mô tả thiết kế nguyên thủy và ý định tốt lành của Đức Chúa Trời.

1. Thiết Kế Hôn Nhân và Giới Tính Nguyên Thủy (Genesis 2:18-24):
"Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán rằng: Loài người ở một mình thì không tốt; ta sẽ làm nên một kẻ giúp đỡ giống như nó... Giê-hô-va Đức Chúa Trời làm cho A-đam ngủ mê, bèn lấy một xương sường của người, rồi lấp thịt thế vào. Giê-hô-va Đức Chúa Trời dùng xương sường đã lấy nơi A-đam làm nên một người nữ, đưa đến cùng A-đam... Ấy vì cớ đó mà người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu với vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt."
Nguyên văn Hy Lạp trong Tân Ước (Matthew 19:4-6, Mác 10:6-9) khi Chúa Giê-su trích dẫn phân đoạn này cũng dùng từ "arsen" (nam) và "thēlus" (nữ). Đây là một mô hình bổ sung và độc nhất: một người nam + một người nữ = một thịt. Đây là khuôn mẫu định hình mọi đánh giá đạo đức về tính dục trong Kinh Thánh.

2. Những Đoạn Kinh Thánh Trực Tiếp về Hành Vi Đồng Tính Luyến Ái:
- Lê-vi Ký 18:22: "Chớ nằm cùng nam như nằm cùng nữ; ấy là sự gớm ghiếc." Từ Hê-bơ-rơ "toebah" (תּוֹעֵבָה) được dịch là "sự gớm ghiếc" không chỉ mang nghĩa văn hóa mà là một sự vi phạm nghiêm trọng đến giao ước và sự thánh khiết của Đức Chúa Trời.
- Lê-vi Ký 20:13: "Nếu kẻ nào nằm cùng trai như nằm cùng nữ, thì cả hai đều phạm một sự gớm ghiếc; hẳn sẽ bị giết; máu họ sẽ đổ lại trên họ."
- Rô-ma 1:26-27: Đây là phân đoạn Tân Ước then chốt: "Ấy vì cớ đó mà Đức Chúa Trời đã phó họ cho sự tình dục xấu hổ; vì trong vòng họ, những người đờn bà đã đổi cách dùng tự nhiên ra cách khác nghịch với tự nhiên. Những người đờn ông cũng vậy, bỏ cách dùng tự nhiên của người đờn bà mà un đốt tình dục người nầy với kẻ khác, đờn ông cùng đờn ông phạm sự xấu hổ, và chính mình họ phải chịu báo ứng xứng với điều lầm lỗi của mình."
Phao-lô dùng từ Hy Lạp "para physin" (παρά φύσιν) - "nghịch với tự nhiên". Điều quan trọng là phải hiểu "tự nhiên" ở đây không phải là "những gì xảy ra trong thế giới sinh học rối loạn bởi tội lỗi", mà là "thiên nhiên nguyên thủy theo ý định và thiết kế của Đấng Tạo Hóa" (xem Rô-ma 1:20). Hành vi này được trình bày như một phần của sự phán xét của Đức Chúa Trời khi con người chối bỏ Ngài (Rô-ma 1:28).

II. Phân Tích Thần Học: Động Vật, Con Người và Trách Nhiệm Đạo Đức

Luận điểm "động vật cũng làm vậy, nên nó là tự nhiên và tốt cho con người" mắc phải một số sai lầm thần học và triết học căn bản:

1. Sự Khác Biệt Cốt Lõi Giữa Con Người và Động Vật:
Kinh Thánh dạy rõ ràng con người được dựng nên theo hình ảnh Đức Chúa Trời (Imago Dei - Sáng Thế Ký 1:27). Điều này ban cho con người:
- Phẩm giá đặc biệt và giá trị vô điều kiện.
- Khả năng đạo đức và ý thức về đúng/sai.
- Trách nhiệm giao ước với Đấng Tạo Hóa.
- Ơn gọi thánh khiết (Lê-vi 11:44, 1 Phi-e-rơ 1:16).
Động vật không có những đặc điểm này. Chúng không chịu trách nhiệm đạo đức trước mặt Đức Chúa Trời. Chúng hành xử theo bản năng và sự thúc đẩy sinh học trong một thế giới đã bị nguyền rủa (Rô-ma 8:20-22). Do đó, lấy hành vi của động vật làm tiêu chuẩn đạo đức cho con người là một sự đảo lộn trật tự sáng tạo, hạ thấp con người xuống ngang hàng với thú vật, trái với giáo lý về Imago Dei.

2. Hậu Quả của Sự Sa Ngã và Sự Rối Loạn của Toàn Bộ Sự Sáng Tạo:
Sáng Thế Ký 3 cho thấy tội lỗi của A-đam đã mang sự rủa sả, sự chết và sự rối loạn vào toàn bộ sự sáng tạo (Rô-ma 8:20-22). Điều này có nghĩa là:
- Thế giới tự nhiên chúng ta quan sát ngày nay KHÔNG PHẢI là thế giới "rất tốt lành" ban đầu của Đức Chúa Trời. Nó đang "than thở" và "trông đợi" sự cứu chuộc.
- Những hiện tượng như động vật ăn thịt đồng loại, ký sinh, bệnh tật, và các hành vi tình dục không nhằm mục đích sinh sản đều có thể được xem như biểu hiện của sự rối loạn đó, chứ không phải là mẫu mực cho đạo đức con người.
- Nếu chúng ta lập luận rằng "hành vi tự nhiên của động vật biện minh cho đạo đức con người", thì chúng ta cũng phải biện minh cho sự hung bạo, loạn luân và ăn thịt đồng loại vì chúng cũng xảy ra trong tự nhiên. Đây rõ ràng là một lập luận nguy hiểm và vô lý.

3. "Tự Nhiên" Theo Kinh Thánh vs. "Tự Nhiên" Theo Khoa Học Hiện Đại:
Đây là điểm then chốt. Khi Phao-lô nói về "cách dùng tự nhiên" (Rô-ma 1:26-27), ông không đề cập đến thống kê sinh học về những gì xảy ra trong một thế giới sa ngã. Ông nói đến trật tự sáng tạo được Đức Chúa Trời thiết lập và bày tỏ (Rô-ma 1:19-20). "Tự nhiên" (physis - φύσις) trong bối cảnh này mang ý nghĩa thần học và đạo đức: đó là cách thức mà Đức Chúa Trời đã thiết kế mọi thứ để vận hành. Do đó, hành vi của động vật trong một thế giới rối loạn không thể định nghĩa lại "tự nhiên" theo nghĩa Kinh Thánh.

III. Phân Biệt Giữa Xu Hướng và Hành Động – Sự Đồng Cảnh và Ân Điển

Một khía cạnh quan trọng khác mà Cơ Đốc nhân cần phân biệt là giữa xu hướng đồng tính (Same-Sex Attraction - SSA)hành vi đồng tính luyến ái.

1. Xu Hướng (Temptation) vs. Hành Vi (Sin):
Kinh Thánh công nhận rằng mọi người đều có những xu hướng tội lỗi khác nhau (Gia-cơ 1:14-15). Có người dễ bị cám dỗ bởi sự tham lam, người khác bởi tính kiêu ngạo, hoặc bởi xu hướng tình dục không theo thiết kế nguyên thủy. Bản thân xu hướng không phải là tội, nhưng việc nuôi dưỡng nó trong tâm trí (Ma-thi-ơ 5:28) và đặc biệt là hành động theo nó mới là tội. Điều này áp dụng cho mọi lĩnh vực của tội lỗi. Việc quan sát thấy xu hướng này có thể có cơ sở sinh học phức tạp (trong một thế giới sa ngã) không làm cho hành vi trở nên chính đáng, cũng như xu hướng bạo lực bẩm sinh không biện minh cho hành vi giết người.

2. Lời Kêu Gọi Sống Thánh Khiết Cho Mọi Cơ Đốc Nhân:
Phúc Âm là tin mừng rằng Đức Chúa Trời ban quyền năng để chúng ta sống vượt trên những xu hướng tự nhiên bị bẻ cong của mình. Đây không chỉ là vấn đề của người đồng tính, mà là của mọi tín hữu:
- Người có xu hướng dễ nóng giận được kêu gọi học sự nhu mì (Ga-la-ti 5:22-23).
- Người có xu hướng tham lam được kêu gọi học sự tin cậy và rộng rãi (1 Ti-mô-thê 6:6-10).
- Người có xu hướng đồng tính được kêu gọi sống tiết độ và thánh khiết trong tình dục, dù là sống độc thân (như Chúa Giê-su và Phao-lô) hoặc trong một cuộc hôn nhân dị tính (nếu có thể).
Ân điển của Đức Chúa Trời "dạy chúng ta chừa bỏ sự không tin kính và tình dục trần gian, phải sống ở đời nầy theo tiết độ, công bình, nhân đức" (Tít 2:12).

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc

1. Trong Cách Nhìn Nhận Vấn đề:
- Không ngạc nhiên trước những quan sát khoa học: Thế giới sa ngã đầy rẫy những biểu hiện của sự rối loạn. Việc quan sát thấy hành vi đồng tính ở động vật chỉ củng cố thêm cho giáo lý về sự sa ngã ảnh hưởng đến toàn bộ sáng tạo, chứ không mâu thuẫn với giáo lý về tội lỗi của con người.
- Giữ vững thẩm quyền của Lời Chúa: Tiêu chuẩn đạo đức tối cao của chúng ta là Lời của Đấng Tạo Hóa, chứ không phải là những quan sát về hành vi của thọ tạo đang bị rủa sả.

2. Trong Thái Độ Đối Với Người Khác:
- Phân biệt giữa tội và tội nhân: Chúng ta phải ghét tội lỗi (như Đức Chúa Trời ghét), nhưng yêu thương người có tội (như Đức Chúa Trời yêu - Giăng 3:16). Thái độ của chúng ta đối với những người đấu tranh với xu hướng đồng tính phải tràn đầy lòng thương xót, kiên nhẫn và sự đồng hành, giống như cách Chúa Giê-su đối xử với người phụ nữ phạm tội ngoại tình (Giăng 8:1-11) – Ngài không kết án bà, nhưng cũng rõ ràng phán: "Hãy đi, đừng phạm tội nữa."
- Xây dựng cộng đồng Hội Thánh lành mạnh: Hội Thánh phải là nơi mọi người – dù đấu tranh với bất kỳ xu hướng tội lỗi nào – đều có thể tìm thấy sự hỗ trợ, tình bạn trong sạch, sự cầu thay và hy vọng về sự biến đổi bởi quyền năng của Đức Thánh Linh (1 Cô-rinh-tô 6:9-11).

3. Trong Đời Sống Cá Nhân:
- Mỗi chúng ta đều có "một nan đề": Thay vì tập trung chỉ trích một nhóm tội lỗi cụ thể, mỗi Cơ Đốc nhân cần khiêm nhường nhìn nhận những xu hướng tội lỗi riêng của mình và chạy đến với thập tự giá để tìm sự tha thứ và quyền năng biến đổi.
- Sống đời sống được cứu chuộc: Chúng ta được kêu gọi trình bày thân thể mình "làm của lễ sống và thánh, đẹp lòng Đức Chúa Trời" (Rô-ma 12:1), điều này bao gồm mọi khía cạnh của tính dục và các mối quan hệ.

Kết Luận

Sự thật rằng có những hành vi đồng tính được quan sát thấy ở động vật không hề làm thay đổi hoặc làm suy yếu quan điểm Kinh Thánh rõ ràng về tội lỗi của hành vi đồng tính luyến ái giữa con người. Lý do căn bản là: Con người không phải là động vật. Chúng ta là thọ tạo duy nhất được dựng nên theo hình ảnh Đức Chúa Trời, mang lấy trách nhiệm đạo đức và được kêu gọi sống theo tiêu chuẩn thánh khiết của Ngài, vượt lên trên mọi bản năng tự nhiên bị bẻ cong bởi sự sa ngã. Thế giới tự nhiên mà chúng ta quan sát ngày nay không phải là mẫu mực đạo đức, mà là một minh chứng cho sự rối loạn thảm khốc mà tội lỗi đã gây ra.

Là Cơ Đốc nhân, chúng ta cần tiếp cận vấn đề này với sự trung thành với Lời Chúa, sự khôn ngoan phân biệt giữa xu hướng và hành vi, và trên hết là tấm lòng đầy ân điển. Phúc Âm của Chúa Giê-su Christ cung cấp hy vọng và quyền năng cho tất cả mọi người – bất kể xu hướng tội lỗi nào – để sống một đời sống đẹp lòng Đức Chúa Trời. Câu chuyện của chúng ta không phải là "tôi là ai", mà là "Đấng Christ đã làm gì cho tôi, và Ngài đang biến đổi tôi trở nên giống Ngài như thế nào." Trong mọi tranh luận, hãy nhớ rằng: "Lời Chúa là ngọn đèn cho chân tôi, Ánh sáng cho đường lối tôi" (Thi Thiên 119:105), và chính Lời ấy, chứ không phải những quan sát về thế giới sa ngã, mới là nền tảng vững chắc cho đức tin và đạo đức của chúng ta.

Quay Lại Bài Viết