Tại Sao Tôi Phải Kết Hôn?
Trong bối cảnh xã hội hiện đại, quan điểm về hôn nhân ngày càng trở nên đa dạng và đôi khi mơ hồ. Đối với một Cơ Đốc nhân, câu hỏi “Tại sao tôi phải kết hôn?” không chỉ là một thắc mắc cá nhân, mà là một cơ hội quý báu để tìm kiếm câu trả lời từ Lời Đức Chúa Trời. Kinh Thánh không trình bày hôn nhân như một mệnh lệnh cứng nhắc áp dụng cho tất cả mọi người (vì có ơn gọi độc thân, như Phao-lô đề cập), nhưng lại vẽ nên một bức tranh đẹp đẽ, thánh và đầy ý nghĩa thần học về sự kết hợp này. Bài viết này sẽ nghiên cứu chuyên sâu căn nguyên, mục đích và ý nghĩa của hôn nhân dưới ánh sáng của Kinh Thánh, giúp chúng ta hiểu rõ “tại sao” theo kế hoạch nguyên thủy của Đấng Tạo Hóa.
Để hiểu ý nghĩa nền tảng, chúng ta phải quay về Sáng-thế Ký, sách mở đầu cho mặc khải của Đức Chúa Trời. Tại đây, chúng ta thấy hôn nhân không phải là một phát minh văn hóa của loài người, mà là một thiết kế thần thánh.
“Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán rằng: Loài người ở một mình thì không tốt; ta sẽ làm nên một kẻ giúp đỡ giống như nó... Giê-hô-va Đức Chúa Trời làm cho A-đam ngủ mê, bèn lấy một xương sường, rồi lắp thịt thế vào. Giê-hô-va Đức Chúa Trời dùng xương sường đã lấy nơi A-đam làm nên một người nữ, đưa đến cùng A-đam. A-đam nói rằng: Người nầy là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi; người nầy sẽ được gọi là người nữ, vì nó do nơi người nam mà ra. Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu với vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt.” (Sáng-thế Ký 2:18, 21-24).
Phân đoạn then chốt này cho chúng ta những mặc khải nền tảng:
1. Bối cảnh: Hôn nhân được thiết lập trước khi tội lỗi xâm nhập thế gian, chứng tỏ đây là một phần của sự sáng tạo “rất tốt lành” (Sáng-thế Ký 1:31). Nó thuộc về trật tự tốt đẹp nguyên thủy.
2. Vấn đề: “Ở một mình thì không tốt.” Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ “tốt” (ṭôḇ) ở đây đối lập với tất cả những gì Đức Chúa Trời đã tuyên bố là “tốt” trong quá trình sáng tạo. Sự cô đơn của con người là điều “không tốt” duy nhất trong vườn Ê-đen.
3. Giải pháp: “Một kẻ giúp đỡ giống như nó.” Cụm từ “giúp đỡ” (‘ēzer) không hàm ý thấp kém. Từ này thường được dùng để mô tả sự giúp đỡ của chính Đức Chúa Trời (như trong Thi-thiên 121:2). Đó là một sự trợ giúp tương xứng, đối ứng, bổ sung hoàn hảo.
4. Hành động và Kết quả: Người nữ được tạo ra từ chính thân thể người nam, và qua hôn nhân, họ trở lại “làm nên một thịt” (bāśār ’eḥāḏ). Đây không chỉ là sự hợp nhất thể xác, mà là sự hiệp nhất toàn diện về tâm linh, tình cảm và xã hội trong một giao ước.
Vậy, lý do đầu tiên và cao cả nhất để kết hôn là để sống theo thiết kế nguyên thủy của Đấng Tạo Hóa, hoàn thành mục đích “không tốt nếu ở một mình” và thể hiện sự hiệp một thánh khiết mà Ngài đã định.
Kinh Thánh cho thấy hôn nhân có nhiều mục đích đan xen, tất cả đều nhằm tôn vinh Đức Chúa Trời.
A. Sự Hiệp Một và Tình Bạn (Companionship):
Như đã thấy trong Sáng-thế Ký 2, mục đích cơ bản là để con người có bạn đồng hành, xóa bỏ sự cô đơn. Sách Truyền-đạo cũng nhấn mạnh: “Hai người hơn một, vì họ sẽ được công giá tốt về công lao của mình. Nếu người nầy sa ngã, thì người kia sẽ đỡ bạn mình lên; nhưng khốn thay cho kẻ ở một mình mà sa ngã, không có ai đỡ mình lên!” (Truyền-đạo 4:9-10). Hôn nhân là mối quan hệ bạn bè thân thiết nhất, nơi hai người cùng chia sẻ gánh nặng, niềm vui và sự phục vụ Chúa.
B. Sự Bổ Sung và Hoàn Thiện Lẫn Nhau:
Người nam và người nữ được tạo dựng có sự khác biệt bổ sung cho nhau (không chỉ về sinh lý). Sự khác biệt này tạo nên một sự hiệp nhất đầy năng lực. Họ trở nên “một kẻ giúp đỡ” để cùng nhau phát triển nhân cách, đức tin và hoàn thành sứ mạng Chúa giao cách trọn vẹn hơn.
C. Sinh Sản và Gia Đình Tin Kính:
“Đức Chúa Trời ban phước cho loài người và phán rằng: Hãy sanh sản, thêm nhiều, làm cho đầy dẫy đất...” (Sáng-thế Ký 1:28a). Một trong những mệnh lệnh đầu tiên Chúa ban cho loài người là sinh sản. Hôn nhân cung cấp khuôn khổ ổn định, yêu thương và tin kính để nuôi dạy thế hệ kế tiếp biết kính sợ Chúa. “Hãy dạy cho trẻ thơ con đường nó phải theo; Dầu khi nó trở về già, cũng không hề lìa khỏi đó.” (Châm-ngôn 22:6).
D. Biểu Hiện Vật Chất Của Giao Ước Tâm Linh: Hình Bóng Về Đấng Christ Và Hội Thánh
Đây là mục đích cao trọng và thần học nhất của hôn nhân, được sứ đồ Phao-lô mặc khải cách rõ ràng:
“Hỡi người làm chồng, hãy yêu vợ mình, như Đấng Christ đã yêu Hội thánh, phó chính mình vì Hội thánh... Vì không ai ghét thịt mình, nhưng nuôi nấng săn sóc nó, cũng như Đấng Christ đối với Hội thánh, vì chúng ta là chi thể của thân Ngài. Bởi đó người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu với vợ mình, hai người cùng nên một thịt. Sự mầu nhiệm ấy là lớn, tôi nói về Đấng Christ và Hội thánh vậy.” (Ê-phê-sô 5:25, 29-32).
Trong tiếng Hy Lạp, từ “mầu nhiệm” (μυστήριον, *mystērion*) ở đây chỉ về một chân lý thánh từng bị giấu kín nhưng nay được bày tỏ. Hôn nhân là một “mầu nhiệm” sống động, một bức tranh vật chất để thế gian thấy được tình yêu giao ước của Đấng Christ dành cho Hội Thánh (Người Chồng Thánh) và sự thuận phục, biết ơn của Hội Thánh dành cho Chúa (Người Vợ). Khi một cặp vợ chồng Cơ Đốc yêu thương, tôn trọng và trung tín với nhau, họ đang rao giảng Phúc Âm một cách câm lặng nhưng quyền năng về mối quan hệ giữa Chúa Cứu Thế và dân sự Ngài.
E. Phương Thể Hiện và Kiềm Chế Tình Dục Thánh Khiết:
“Vì cớ tà dâm, mỗi người đàn ông phải có vợ mình, mỗi người đàn bà phải có chồng mình... Đừng từ chối nhau, trừ ra khi hai người ưng thuần tạm thời, để chuyên lo sự cầu nguyện; đoạn lại hiệp với nhau, kẻo quỉ Sa-tan nhơn sự không tiết độ của anh em mà cám dỗ chăng.” (1 Cô-rinh-tô 7:2, 5).
Hôn nhân là ơn ban của Đức Chúa Trời để con người thỏa mãn những khao khát tình dục một cách thánh khiết, trong vòng bảo vệ của giao ước, tránh khỏi tội tà dâm (πορνεία, *porneia* – mọi hình thức tình dục ngoài hôn nhân).
Trước khi đi sâu vào lý do “tại sao phải kết hôn”, chúng ta phải công nhận một chân lý quan trọng: Kinh Thánh không buộc mọi người phải kết hôn. Trong cùng chương nói về hôn nhân, sứ đồ Phao-lô viết: “Tôi ước ao mọi người đều như tôi; nhưng mỗi người được ban cho ơn riêng của mình, người nầy ơn nầy, kẻ kia ơn kia.” (1 Cô-rinh-tô 7:7). Ông xem ơn độc thân là một “ơn” (χάρισμα, *charisma* – ân tứ) đặc biệt để người đó có thể “lo lắng việc Chúa cách không phân tâm” (câu 32-35).
Chúa Giê-xu cũng phán: “Vì có người hoạn từ lúc mới sanh, có người bị người ta hoạn, và có người vì nước thiên đàng mà tự hoạn. Ai có thể hiểu được thì hiểu.” (Ma-thi-ơ 19:12). Ở đây, “vì nước thiên đàng mà tự hoạn” ám chỉ sự lựa chọn sống độc thân để toàn tâm toàn ý phục vụ Vương Quốc Đức Chúa Trời.
Vậy, câu trả lời cho “Tại sao tôi phải kết hôn?” không phải là “Bạn bắt buộc phải làm vậy”, mà là “Nếu Chúa kêu gọi và ban cho bạn ơn cùng người phối ngẫu, thì đây là những lý do thánh và tốt đẹp để bạn bước vào hôn nhân.” Quyết định nên đến từ sự tìm kiếm ý muốn Chúa và sự khôn ngoan từ Ngài.
Hiểu được lý do thần học phải dẫn đến đời sống thực tiễn. Dưới đây là một số ứng dụng:
1. Tìm Kiếm Ý Chúa Trong Quyết Định:
Dù là kết hôn hay độc thân, hãy cầu nguyện, tìm kiếm sự khôn ngoan từ Chúa (Gia-cơ 1:5) và lời khuyên dạy từ Hội Thánh. Hãy xem xét động cơ của mình: tôi muốn kết hôn vì áp lực xã hội, vì sợ cô đơn, hay vì muốn vâng theo và phản ánh vinh quang Chúa qua thiết kế của Ngài?
2. Chuẩn Bị Tâm Linh Trước Hôn Nhân:
Hôn nhân là một giao ước thánh, đòi hỏi sự trưởng thành. Hãy phát triển mối quan hệ cá nhân với Chúa Giê-xu trước tiên. Một người không thể yêu người phối ngẫu cách đúng đắn nếu chưa kinh nghiệm tình yêu của Đấng Christ. Hãy trau dồi các phẩm chất của trái Thánh Linh: yêu thương, nhịn nhục, nhân từ... (Ga-la-ti 5:22-23).
3. Lựa Chọn Người Phối Ngẫu Cùng Đức Tin:
“Chớ mang ách chung với kẻ chẳng tin... Vì người công bình với kẻ gian ác có hòa hiệp nhau được chăng?” (2 Cô-rinh-tô 6:14-15). Lời cảnh báo này rất rõ ràng. Hôn nhân “cùng ách” đòi hỏi sự hiệp một sâu sắc về mục đích, giá trị và đặc biệt là đức tin nơi Chúa Giê-xu.
4. Xây Dựng Hôn Nhân Như Một Sứ Mạng:
Hãy sống với nhận thức rằng hôn nhân của bạn là một “bài giảng sống” về Đấng Christ và Hội Thánh. Sự tha thứ, hy sinh, phục vụ và trung tín trong hôn nhân phản chiếu Phúc Âm. Hãy cùng nhau cầu nguyện, học Kinh Thánh, phục vụ Hội Thánh và làm chứng cho người khác.
5. Tận Dụng Mọi Giai Đoạn Độc Thân:
Nếu bạn chưa kết hôn, đừng xem thời gian này là “chờ đợi thụ động”. Hãy xem đây là “cơ hội vàng” để phục vụ Chúa cách không chia trí, phát triển các ân tứ và đầu tư cho Vương Quốc Đức Chúa Trời cách trọn vẹn (1 Cô-rinh-tô 7:32-34).
Vậy, tại sao tôi phải kết hôn? Câu trả lời tóm tắt là: Để bước vào một kế hoạch tốt đẹp nguyên thủy của Đức Chúa Trời, để kinh nghiệm sự hiệp một bổ sung và tình bạn sâu sắc, để xây dựng gia đình tin kính, để thỏa mãn tình dục cách thánh khiết, và quan trọng nhất – để thể hiện cho thế giới thấy tình yêu giao ước đời đời giữa Đấng Christ và Hội Thánh Ngài.
Hôn nhân, xét cho cùng, không phải là về hạnh phúc cá nhân như mục đích tối thượng (dù Chúa ban cho niềm vui trong đó), mà là về sự thánh hóa và làm chứng. Nó là một ơn gọi cao quý. Nếu Chúa dẫn dắt bạn vào hôn nhân, hãy bước vào với lòng tôn kính, khiêm nhường và quyết tâm vâng lời. Nếu Ngài kêu gọi bạn sống độc thân, hãy đón nhận như một ân tứ đặc biệt để phục vụ Vương Quốc.
Dù trong bậc sống nào, mục tiêu tối hậu của chúng ta vẫn là: “Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển Đức Chúa Trời mà làm.” (1 Cô-rinh-tô 10:31). Cầu xin Chúa ban sự khôn ngoan để mỗi chúng ta tìm được và trung tín trong ơn gọi của mình.