Quan Hệ Tình Dục Trước Hôn Nhân và Tình Trạng "Một Thịt" Trong Mắt Đức Chúa Trời
Trong một thế hệ nơi các quan niệm về tình dục và hôn nhân thường xuyên bị thế tục hóa và làm mờ nhạt, một câu hỏi thần học quan trọng và thiết thực được đặt ra: Nếu một cặp đôi chưa kết hôn nhưng đã quan hệ tình dục với nhau, thì trong mắt Chúa, họ đã trở thành vợ chồng chưa? Câu hỏi này không chỉ liên quan đến luân lý mà còn chạm đến cốt lõi của sự hiểu biết về bản chất thánh của hôn nhân, giao ước, và sự kết hiệp mà Kinh Thánh mô tả. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Lời Chúa để tìm kiếm câu trả lời, giải nghĩa các từ ngữ gốc Hy Lạp và Hê-bơ-rơ, đồng thời đưa ra hướng dẫn thực tiễn cho đời sống Cơ Đốc.
I. Nền Tảng Kinh Thánh Về Hôn Nhân: Sự Kết Hiệp "Một Thịt"
Để trả lời câu hỏi trên, chúng ta phải quay về nguyên mẫu thánh đầu tiên về hôn nhân được Đức Chúa Trời thiết lập.
"Vậy, loài người lìa cha mẹ mà dính díu cùng vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt." (Sáng-thế-ký 2:24)
Phân đoạn then chốt này cung cấp ba yếu tố cấu thành hôn nhân theo ý muốn nguyên thủy của Đức Chúa Trời:
1. Sự Lìa Bỏ (Leave - עָזַב `azab`): Hành động rời khỏi mối ràng buộc nguyên thủy với gia đình để thiết lập một đơn vị mới, độc lập.
2. Sự Hiệp Nhất (Cleave - דָּבַק `dabaq`): Đây là một động từ mạnh mẽ trong tiếng Hê-bơ-rơ, mang nghĩa "dính chặt, gắn bó, trung thành gắn bó." Nó nói đến một giao ước cam kết có ý thức và công khai.
3. Trở Nên Một Thịt (One Flesh - בָּשָׂר אֶחָד `basar echad`): Đây là đỉnh điểm của mối quan hệ, bao gồm sự kết hiệp thể xác (quan hệ tình dục) nhưng không chỉ giới hạn ở đó. Nó mô tả một sự hiệp nhất toàn diện về thể xác, tâm hồn, tâm linh, và xã hội.
Chúa Giê-xu chính Ngài đã trích dẫn và xác nhận nguyên tắc này khi Ngài giảng dạy về hôn nhân và sự ly dị, cho thấy tầm quan trọng vĩnh cửu của nó (Ma-thi-ơ 19:4-6). Vậy, hôn nhân là một tiến trình giao ước công khai, bao gồm sự lìa bỏ, sự gắn bó trong cam kết, và dẫn đến sự hiệp nhất "một thịt".
II. Hành Vi Tình Dục Có Tạo Nên Hôn Nhân Không? Phân Tích Thần Học
Đây là điểm then chốt. Liệu hành động thể xác (trở nên "một thịt") có tự động tạo nên mối quan hệ hôn nhân trong mắt Đức Chúa Trời, bất chấp việc thiếu đi yếu tố "lìa bỏ" và "gắn bó" một cách công khai và cam kết?
Hãy xem xét các phân đoạn Kinh Thánh sau:
"Anh em há chẳng biết rằng thân thể của anh em là đền thờ của Đức Thánh Linh sao? Đấng ở trong anh em là Đấng mà anh em đã nhận bởi Đức Chúa Trời, và anh em chẳng phải thuộc về chính mình nữa, vì chưng anh em đã được chuộc bằng giá cao rồi. Vậy, hãy lấy thân thể mình làm sáng danh Đức Chúa Trời." (1 Cô-rinh-tô 6:19-20)
Ngay trước câu này, sứ đồ Phao-lô nghiêm khắc cảnh báo về tội tà dâm (πορνεία - porneia), một từ Hy Lạp bao hàm mọi hình thức quan hệ tình dục ngoài khuôn khổ hôn nhân một vợ một chồng.
"Hãy tránh sự gian dâm. Mọi tội người ta phạm đều ở ngoài thân thể mình, nhưng kẻ buông mình vào sự gian dâm thì phạm đến chính thân thể mình." (1 Cô-rinh-tô 6:18)
Sau đó, Phao-lô đưa ra một lập luận thần học sâu sắc:
"Hay là, anh em chẳng biết rằng kẻ nào kết hiệp với đĩ điếm thì làm một thân với nó sao? Vì có chép rằng: Hai người sẽ trở nên một thịt." (1 Cô-rinh-tô 6:16)
Phao-lô trích dẫn Sáng-thế-ký 2:24 để áp dụng cho trường hợp một người nam quan hệ với một người nữ là kỹ nữ (một hình thức của porneia). Điều này cho thấy hành động tình dục, xét về mặt thể lý và thuộc linh, có tạo ra một sự "kết hiệp" nào đó - một sự "một thịt" về mặt thể xác. Tuy nhiên, ngữ cảnh ở đây hoàn toàn là một lời cảnh cáo về tội lỗi, chứ không phải là một sự công nhận mối quan hệ đó là hôn nhân. Sự "một thịt" ở đây là sự phản lại mục đích thánh của Đức Chúa Trời, làm ô uế đền thờ của Chúa là thân thể con dân Ngài.
Kết luận thần học quan trọng: Quan hệ tình dục tạo nên một sự kết hiệp thể xác sâu sắc ("một thịt"), nhưng bản thân hành vi thể xác đó không cấu thành nên hôn nhân nếu thiếu đi giao ước công khai, sự cam kết trọn đời trước mặt Đức Chúa Trời và cộng đồng (yếu tố "lìa bỏ" và "gắn bó"). Trong mắt Đức Chúa Trời, một cặp đôi chưa kết hôn mà quan hệ tình dục đang phạm tội tà dâm (porneia), chứ không phải đang tự động thiết lập một cuộc hôn nhân hợp lệ.
III. Phân Biệt Giữa "Sự Kiện" Thể Xác và "Giao Ước" Hôn Nhân
Một sự hiểu lầm phổ biến là coi hành vi tình dục như một "lễ cưới sinh học." Tuy nhiên, Kinh Thánh luôn đặt hôn nhân trong khuôn khổ của giao ước (ברית - beriyth trong tiếng Hê-bơ-rơ).
Hôn nhân là một giao ước công khai giữa một người nam, một người nữ và chính Đức Chúa Trời (Ma-la-chi 2:14). Giao ước này được thực hiện thông qua lời thề nguyện, lời hứa long trọng trước mặt nhân chứng (thường là gia đình và Hội Thánh), và thường được cử hành bằng một nghi thức (lễ thành hôn). Hành động tình dục sau đó là sự làm trọn và niêm phong cho giao ước đó, là dấu hiệu vật chất của một thực tại thuộc linh đã được thiết lập.
Khi thứ tự này bị đảo lộn - tức là hành vi tình dục xảy ra trước giao ước - thì đó không phải là sự niêm phong cho một giao ước thánh, mà là một sự chiếm đoạt trái phép và phạm tội chống lại thân thể và mục đích của Đức Chúa Trời. Nó giống như ăn bữa tiệc thánh của Chúa một cách không xứng đáng (xem 1 Cô-rinh-tô 11:27-29).
IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc
Từ những phân tích trên, đây là những bước thực tiễn cho các cặp đôi Cơ Đốc:
1. Nhận Biết Tội Lỗi và Ăn Năn:
Bước đầu tiên và quan trọng nhất là phải gọi đúng tên hành vi của mình theo Kinh Thánh: đó là tội tà dâm (porneia). Không viện cớ, không giảm nhẹ. Sự ăn năn phải chân thật trước mặt Đức Chúa Trời. "Ví bằng chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác." (1 Giăng 1:9).
2. Tạm Dừng Quan Hệ Thể Xác và Theo Đuổi Sự Thánh Khiết:
Để vâng lời Chúa, cặp đôi cần quyết định dừng ngay mọi hành vi tình dục cho đến sau ngày cưới. "Vì ý muốn của Đức Chúa Trời, ấy là khiến anh em nên thánh: tức là phải lánh sự ô uế" (1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:3). Điều này đòi hỏi sự quyết tâm, tránh những tình huống cám dỗ, và tìm kiếm sự giúp đỡ từ các môn đồ trưởng thành.
3. Thiết Lập Giao Ước Hôn Nhân Cách Chính Thức và Công Khai:
Nếu cặp đôi nhận thấy họ được Chúa dẫn dắt đến với hôn nhân, họ cần theo đuổi nó một cách chính đáng. Điều này bao gồm việc tham vấn với người lãnh đạo Hội Thánh, được sự chúc phúc của gia đình (nếu có thể), và cử hành một lễ kết hôn công khai trước mặt Đức Chúa Trời và Hội Thánh. Đây chính là hành động "lìa bỏ" và "gắn bó" một cách thực sự. Hành động này không phải là "hợp pháp hóa" quá khứ, mà là bắt đầu một giao ước mới, trong sạch, dưới ân điển của Chúa.
4. Chữa Lành và Xây Dựng Nền Tảng Lành Mạnh:
Hãy sử dụng thời gian trước khi cưới để xây dựng tình bạn, tình cảm thuộc linh, và sự hiểu biết lẫn nhau trên nền tảng Lời Chúa. Tìm kiếm sự tư vấn của một đôi vợ chồng Cơ Đốc trưởng thành để giúp chữa lành những tổn thương từ quá khứ và xây dựng một cuộc hôn nhân vững chắc.
V. Kết Luận: Ân Điển, Sự Tha Thứ và Một Khởi Đầu Mới
Vậy, câu trả lời rõ ràng từ Kinh Thánh là: Quan hệ tình dục trước hôn nhân không làm cho một cặp đôi trở thành vợ chồng trong mắt Đức Chúa Trời. Thay vào đó, nó khiến họ sa vào tội lỗi và cần sự ăn năn. Tuy nhiên, tin mừng lớn hơn nằm ở ân điển và sự phục hồi của Chúa Giê-xu Christ.
Câu chuyện về người đàn bà bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình (Giăng 8:1-11) là một minh họa tuyệt vời. Chúa Giê-xu không khinh thường tội lỗi ("Ta cũng không định tội ngươi"), nhưng Ngài cũng không bỏ qua nó ("Đi đi, từ rày đừng phạm tội nữa"). Ngài ban cho một khởi đầu mới.
Dù quá khứ của bạn thế nào, ân điển của Chúa Giê-xu luôn đủ lớn hơn tội lỗi của bạn. Ngài có thể tha thứ, tẩy sạch, và ban cho bạn sức mạnh để sống đời sống mới theo tiêu chuẩn thánh khiết của Ngài. Hãy chạy đến với thập tự giá, nơi tội lỗi được tha thứ, và bắt đầu xây dựng mọi mối quan hệ của bạn—kể cả hôn nhân—trên nền tảng vâng lời và giao ước với Đấng đã cứu chuộc bạn.
"Cho nên, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới." (2 Cô-rinh-tô 5:17).