Cách Truyền Giảng Cho Người Theo Tà Giáo Hay Ở Trong Đạo Lạc
Trong sứ mạng “làm chứng nhân” (Công vụ 1:8), mỗi Cơ Đốc nhân chắc hẳn đều gặp thử thách khi đối diện với những người đang theo các giáo lý sai lầm (tà giáo) hoặc các tôn giáo không nhận biết Chúa Giê-xu Christ là Chúa và là Đấng Cứu Rỗi duy nhất (đạo lạc). Làm thế nào để chia sẻ Phúc Âm thuần túy trong tình yêu thương, sự khôn ngoan và sự tôn trọng, mà không rơi vào sự tranh luận vô ích hay sự lên án? Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát các nguyên tắc Kinh Thánh nền tảng, phân tích các gương mẫu từ chức vụ Chúa Giê-xu và các sứ đồ, đồng thời đưa ra những ứng dụng thực tiễn cho đời sống chứng đạo hôm nay.
Trước khi tìm phương pháp, chúng ta cần hiểu rõ đối tượng. Kinh Thánh sử dụng nhiều từ ngữ cảnh báo:
- “Tà giáo” (Heresy): Từ gốc Hy Lạp hairesis (αἵρεσις) ban đầu có nghĩa là “sự lựa chọn” hoặc “phe phái”, nhưng trong Tân Ước mang nghĩa tiêu cực về một giáo lý chia rẽ, đi ngược lại lẽ thật đã được truyền dạy (2 Phi-e-rơ 2:1). Tà giáo thường xuất hiện bên trong vòng những người tự xưng là Cơ Đốc, nhưng phủ nhận các chân lý nền tảng như thần tính của Đấng Christ (1 Giăng 4:1-3), sự cứu rỗi bởi ân điển qua đức tin (Ga-la-ti 1:6-9).
- “Đạo lạc” (Paganism/False Religion): Chỉ các hệ thống tôn giáo thờ lạy các thần khác, thần tượng khác ngoài Đức Chúa Trời chân thần duy nhất. Kinh Thánh gọi đây là sự “mê muội” (Rô-ma 1:21-23) và “hầu việc các thần không biết” (Công vụ 17:23). Họ có thể rất sùng đạo và đạo đức, nhưng thiếu đi con đường duy nhất đến với Cha (Giăng 14:6).
Cách tiếp cận với hai nhóm này có sự tương đồng về nguyên tắc nhưng khác biệt về điểm nhấn. Với người trong tà giáo, chúng ta cần quay lại với Phúc Âm thuần túy. Với người trong đạo lạc, chúng ta cần giới thiệu Phúc Âm từ nền tảng.
1. Đặt Nền Tảng Trên Tình Yêu Thương và Sự Khiêm Nhường: Chúa Giê-xu là gương mẫu tối cao. Dù nói lời quyết liệt với những kẻ giả hình, Ngài luôn bày tỏ lòng thương xót với những người lầm đường lạc lối (Ma-thi-ơ 9:36). Sứ đồ Phao-lô dạy: “Hãy lấy lòng khiêm nhường mà coi người khác như tôn trọng hơn mình” (Phi-líp 2:3). Truyền giảng không phải là cuộc chiến thắng thua để bản ngã hơn thua, mà là biểu hiện của tình yêu thương lo lắng cho linh hồn người khác. “Duy anh em phải nói ra lẽ chân thật trong tình yêu thương” (Ê-phê-sô 4:15).
2. Sống Đời Sống Chứng Nhân Trước Khi Nói: Đời sống đạo đức, yêu thương và thánh khiết của chúng ta là bức thư sống động (2 Cô-rinh-tô 3:2-3). Trước những người hoài nghi về Cơ Đốc giáo vì đã thấy những hình ảnh tiêu cực, một đời sống nhu mì, vui mừng và bình an trong Chúa chính là lời chứng hùng hồn nhất (1 Phi-e-rơ 3:1-2).
3. Hiểu Biết và Trung Thành Với Lẽ Thật: Chúng ta phải “vững vàng trong đức tin” (1 Phi-e-rơ 5:9). Điều này đòi hỏi sự nghiên cứu, suy ngẫm Lời Chúa để có thể “binh vực cho đạo” (Phi-líp 1:7, từ gốc apologia – ἀπολογία – nghĩa là biện hộ, giải thích). Đừng ngại học hỏi về niềm tin của người khác để hiểu họ, từ đó tìm ra điểm tiếp xúc với lẽ thật Kinh Thánh.
4. Nhờ Cậy Hoàn Toàn Vào Chúa Thánh Linh: Chính Thánh Linh mới có thể cáo trách lòng người về tội lỗi, về sự công bình và sự phán xét (Giăng 16:8). Công việc của chúng ta là gieo hạt giống Lời Chúa và cầu nguyện, còn sự tăng trưởng là bởi Đức Chúa Trời (1 Cô-rinh-tô 3:6-7).
1. Phương Pháp của Chúa Giê-xu: Gặp Gỡ Cá Nhân và Đáp Ứng Nhu Cầu Sâu Thẳm Chúa Giê-xu thường tiếp cận cá nhân và đặt câu hỏi để khơi gợi (Giăng 4:7). Với người đàn bà Sa-ma-ri (thuộc nhóm tôn giáo lạc giáo bị người Do Thái khinh), Ngài không lên án ngay lối sống của bà, mà từ từ dẫn dắt bà từ nhu cầu thể xác (nước uống) đến nhu cầu thuộc linh (nước hằng sống), và chỉ ra chỗ sai trong nhận thức về sự thờ phượng (Giăng 4:21-24). Ngài vạch ra nhu cầu thật sự trong lòng bà.
2. Phương Pháp của Phao-lô: Khởi Điểm Từ Hiểu Biết của Đối Phương và Dẫn Đến Chúa Cứu Thế Bài giảng tại A-rê-ô-ba (Công vụ 17:22-31) là mẫu mực cho việc truyền giảng cho người ngoại giáo triết học. Phao-lô: - Quan sát và khen ngợi điểm tích cực: “Ta thấy các ngươi rất sùng đạo.” - Khởi đi từ niềm tin hiện có của họ: Ông dẫn chứng bàn thờ “thờ Chúa không biết” như một điểm tiếp xúc. - Rao giảng về Đức Chúa Trời chân thần: Đấng Tạo Hóa, Chúa Tể, không ở trong đền thờ tay người làm ra. - Kết thúc bằng lời kêu gọi ăn năn và giới thiệu Chúa Giê-xu Phục Sinh: “Ngài đã chỉ định một ngày, khi Ngài sẽ đoán xét thế gian theo công bình bởi Người Ngài đã lập; và Đức Chúa Trời đã khiến Người từ kẻ chết sống lại, để làm chứng chắc về điều đó cho thiên hạ” (Công vụ 17:31). Phao-lô không công kích triết lý của họ ngay lập tức, nhưng dùng lẽ thật về sự sáng tạo và lương tâm (Rô-ma 1:19-20) để dẫn dắt họ đến với Đấng Christ.
3. Phương Pháp Đối Với Người Trong Tà Giáo: Quay Lại Với Phúc Âm Thuần Túy Thư Ga-la-ti là một ví dụ. Những người tin Chúa ở đây bị dụ dỗ tin thêm vào các việc làm của luật pháp để được cứu. Phao-lô không nhẹ nhàng: - Xác định rõ ràng đó là một “Phúc Âm khác” (Ga-la-ti 1:6-7). - Dùng lời lẽ quyết liệt để bảo vệ chân lý: “Dầu cho chúng tôi, hay là một thiên sứ trên trời, truyền cho anh em một Tin Lành trái với Tin Lành đã truyền cho anh em, thì người ấy đáng bị a-na-them!” (Ga-la-ti 1:8). - Giải thích cặn kẽ, quay lại nền tảng ân điển bởi đức tin (Ga-la-ti 2:16; 3:1-3). Với người trong tà giáo, sự rõ ràng, dứt khoát về lẽ thật là cần thiết để phá vỡ sự lừa dối, nhưng động cơ vẫn phải là tình yêu thương và mong muốn họ được tự do trong ân điển (Ga-la-ti 5:1).
1. Chuẩn Bị Bản Thân: - Cầu nguyện đặc biệt: Cầu nguyện cho đối tượng và cho chính mình được lời nói khôn ngoan, đầy dẫy ân điển (Cô-lô-se 4:2-6). - Xây dựng mối quan hệ chân thành: Trước khi là “nhà truyền giáo”, hãy là một người bạn. Lắng nghe, tìm hiểu câu chuyện và niềm tin của họ. - Nghiên cứu Kinh Thánh sâu sắc: Đặc biệt các phân đoạn về thần tính Đấng Christ, sự cứu rỗi, ân điển.
2. Trong Khi Đối Thoại: - Đặt câu hỏi nhiều hơn là tuyên bố: “Bạn hiểu về Chúa Giê-xu như thế nào?” “Theo bạn, làm sao một người có thể được hòa thuận với Đức Chúa Trời?”. Câu hỏi tốt giúp họ tự suy xét. - Trình bày chứng cớ về Chúa Giê-xu từ các sách Phúc Âm: Tập trung vào con người, sự chết và sự phục sinh của Ngài. Đây là trung tâm của mọi sự. - Sử dụng chứng cá nhân: Chia sẻ Chúa đã thay đổi đời sống bạn ra sao. Câu chuyện cá nhân khó có thể bác bỏ. - Tránh tranh cãi về những tiểu tiết: “Hãy tránh sự biện luận về lời nói, vì không ích gì, đến nỗi hủy phá người nghe” (2 Ti-mô-thê 2:14). Giữ trọng tâm vào Phúc Âm. - Biết dừng lại đúng lúc và gieo hạt giống: Không phải mọi cuộc trò chuyện đều dẫn đến sự quy đạo ngay lập tức. Hãy trung tín trong việc gieo hạt giống Lời Chúa và tin cậy Chúa làm phần còn lại.
3. Sau Khi Đối Thoại: - Tiếp tục cầu nguyện: Công việc thuộc linh cần sự chiến đấu thuộc linh. - Duy trì tình bạn: Hãy để họ thấy tình yêu thương của Chúa qua sự quan tâm chân thành của bạn, dù họ chưa tin. - Sẵn sàng cho những cuộc trò chuyện tiếp theo: Hãy kiên nhẫn. Quá trình thay đổi niềm tin sâu sắc thường cần thời gian.
Truyền giảng cho người theo tà giáo hay đạo lạc là một thách thức nhưng cũng là một đặc ân. Đây không phải là cuộc chiến chống lại con người, mà là cuộc chiến chống lại “các quyền thế, chống lại các thế lực của thế giới mờ tối nầy, chống lại các thần dữ ở các miền trên trời” (Ê-phê-sô 6:12). Vì vậy, chúng ta phải trang bị bằng toàn giáp của Đức Chúa Trời, đặc biệt là “gươm của Đức Thánh Linh, là Lời Đức Chúa Trời” (Ê-phê-sô 6:17).
Hãy nhớ rằng, chúng ta chỉ là những khí cụ bất toàn trong tay Đức Chúa Trời toàn năng. Thành công không được đo bằng số người cải đạo, mà bằng sự trung tín của chúng ta trong việc rao truyền lẽ thật với tấm lòng yêu thương và đặt hy vọng nơi quyền năng biến đổi của Phúc Âm. “Vậy, hỡi anh em yêu dấu, vì đã biết trước như vậy, hãy giữ cho anh em cẩn thận, kẻo bị sự sai lạc của bọn gian tà dẫn dụ, mà mất đi sự vững lòng mình. Nhưng hãy tấn tới trong ân điển và trong sự thông biết Chúa và Cứu Chúa chúng ta là Đức Chúa Giê-xu Christ” (2 Phi-e-rơ 3:17-18).
Hãy bước ra trong sự nương cậy, đầy dẫy Đức Thánh Linh, và để Ngài mở ra những cánh cửa cho lời chứng về Chúa Giê-xu Christ – Con Đường, Lẽ Thật, và Sự Sống.