Kinh thánh nói gì về sự tức giận?

02 December, 2025
2 phút đọc
326 từ
Chia sẻ:

Sự Tức Giận Qua Lăng Kính Kinh Thánh

Trong hành trình thuộc linh của một Cơ Đốc nhân, cảm xúc là một phần không thể tách rời của con người được tạo dựng theo hình ảnh Đức Chúa Trời. Trong muôn vàn cảm xúc, sự tức giận thường là một chủ đề phức tạp, gây nhiều tranh cạnh và hiểu lầm. Nhiều tín hữu rơi vào thế lưỡng nan: một mặt, họ cảm nhận được cơn giận dâng lên trong lòng; mặt khác, họ lại nghe dạy rằng giận dữ là tội lỗi, là “không thuộc linh”. Vậy, Kinh Thánh – Lời vô ngộ của Đức Chúa Trời – thực sự dạy điều gì về sự tức giận? Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khảo sát toàn diện đề tài này, từ bản chất, nguyên nhân, cho đến cách thức quản lý và thanh tẩy cơn giận dưới ánh sáng của Lời Chúa.

I. Bản Chất Hai Mặt của Sự Tức Giận: Thánh Khiết và Tội Lỗi

Kinh Thánh trình bày một bức tranh cân bằng về sự tức giận, phân biệt rõ ràng giữa cơn giận chính đáng (righteous anger) và cơn giận tội lỗi

Trong tiếng Hê-bơ-rơ (Cựu Ước), từ chính cho “giận” là אַף (aph), nghĩa đen là “mũi” hay “lỗ mũi”, ám chỉ hơi thở gấp gáp khi nóng giận (Sáng-thế Ký 27:45; Xuất Ê-díp-tô Ký 32:19). Một từ khác là חֵמָה (chemah), chỉ “sự nóng nảy”, “cơn thịnh nộ” (Châm-ngôn 15:18).

Trong tiếng Hy Lạp (Tân Ước), có hai từ quan trọng:
1. ὀργή (orgē): Chỉ một cơn giận dai dẳng, có tính nguyên tắc, thường được dùng cho sự thịnh nộ của Đức Chúa Trời (Rô-ma 1:18). Đây có thể là cơn giận có lý do chính đáng.
2. θυμός (thymos): Chỉ sự bùng nổ đột ngột của cảm xúc, cơn nóng giận bộc phát (Ê-phê-sô 4:31; Cô-lô-se 3:8). Từ này thường mang nghĩa tiêu cực.

A. Sự Tức Giận Thánh Khiết (Cơn Giận Chính Đáng):
Kinh Thánh không hề miêu tả Đức Chúa Trời như một vị thần vô cảm. Ngài có cảm xúc thánh khiết, và một trong những cảm xúc ấy là cơn giận thánh trước tội lỗi, sự bất công và sự phản nghịch. Sự tức giận của Ngài là biểu hiện hoàn hảo của bản tính thánh khiết đối nghịch với điều ác.
“Vì cơn giận của loài người không làm nên sự công bình của Đức Chúa Trời.” (Gia-cơ 1:20) Câu này ngụ ý rằng có một “cơn giận” thuộc về “sự công bình của Đức Chúa Trời”. Chính Chúa Giê-xu, Đấng vô tội, cũng bày tỏ cơn giận thánh khiết:
“Ngài xem quanh vòng họ, vừa giận vừa buồn vì lòng họ cứng cỏi…” (Mác 3:5 – khi người Pha-ri-si lòng cứng cỏi).
“Đức Chúa Jêsus bèn lấy dây làm roi mà đuổi hết thảy khỏi đền thờ, cùng chiên, bò; vải tiền của những người đổi bạc, và lật nhào bàn của họ.” (Giăng 2:15 – khi nhà Cha Ngài bị biến thành nơi buôn bán).
Cơn giận này hoàn toàn vì cớ vinh quang Đức Chúa Trời và công lý, không phát xuất từ sự tổn thương cá nhân, ích kỷ hay mất kiểm soát.

B. Sự Tức Giận Tội Lỗi (Cơn Giận của Xác Thịt):
Đây là loại tức giận Kinh Thánh nghiêm khắc cảnh cáo. Nó bắt nguồn từ lòng ích kỷ, kiêu ngạo, ghen tị, hoặc không đạt được điều mình muốn (Gia-cơ 4:1-3). Nó thường đi kèm với:
- Sự vội vàng (hấp tấp): “Hãy chậm giận” (Gia-cơ 1:19).
- Sự kiểm soát của ma quỷ: “Cơn giận của người ta chẳng làm nên sự công bình của Đức Chúa Trời. Vậy, hãy bỏ đi… mọi sự cay đắng, buồn giận, tức mình…” (Ê-phê-sô 4:26-27, 31). Câu 27 đặc biệt cảnh báo: “đừng cho ma quỷ nhân dịp”. Cơn giận tội lỗi mở cửa cho kẻ thù.
- Sự phá hủy: Nó sinh ra những hành động và lời nói độc hại (Châm-ngôn 29:22).

II. Hậu Quả Nghiêm Trọng của Cơn Giận Tội Lỗi

Kinh Thánh không xem nhẹ hậu quả của sự tức giận không được kiểm soát. Sách Châm-ngôn, cuốn sách khôn ngoan thực tiễn, đưa ra nhiều cảnh báo sống động:
“Kẻ nóng tính gây điều đánh lộn, Nhưng người chậm giận dứt cơn tranh cãi.” (Châm-ngôn 15:18)
“Chớ làm bạn với người hay giận, Chớ giao tế với kẻ cơn tức; E con tập thói quen nó, Và linh hồn con bị bẫy hãm hại chăng.” (Châm-ngôn 22:24-25)
“Sự giận dữ của người hung bạo tàn hại mình…” (Châm-ngôn 27:4)

Trong Tân Ước, sự tức giận được liệt kê chung với những tội lỗi nghiêm trọng khác, cho thấy mức độ nguy hiểm của nó đối với mối thông công và đời sống thuộc linh:
“Vả, những việc làm của xác thịt là rõ ràng lắm: ấy là… sự thù oán, sự tranh đua, sự nóng giận, sự cãi lẫy…” (Ga-la-ti 5:19-20)
“Nhưng bây giờ, hãy trừ bỏ… sự giận dữ, buồn giận, và độc ác.” (Cô-lô-se 3:8)
Hậu quả lớn nhất là nó cản trở sự thờ phượng và cầu nguyện (Ma-thi-ơ 5:23-24; 1 Ti-mô-thê 2:8).

III. Khuôn Mẫu và Lời Khuyên Thực Tiễn từ Kinh Thánh

Kinh Thánh không chỉ cảnh báo mà còn cung cấp một “bản đồ” chi tiết để xử lý cơn giận.

A. Nguyên Tắc Căn Bản: “Hãy Chậm Giận” (Gia-cơ 1:19)
Đây là mạng lệnh đầu tiên. Từ “chậm” trong tiếng Hy Lạp (βραδὺς (bradys)) nhấn mạnh sự chậm rãi, cẩn trọng. Thay vì phản ứng ngay lập tức, chúng ta được kêu gọi tạo ra một khoảng dừng giữa kích thích và phản ứng. Khoảng dừng thuộc linh này là không gian để Thánh Linh hành động và để chúng ta suy xét theo Lời Chúa.

B. Lời Dạy Cốt Lõi của Sứ Đồ Phao-lô: Ê-phê-sô 4:26-27
“Vậy thì, đang khi giận, chớ phạm tội; chớ căm giận cho đến khi mặt trời lặn, cũng đừng cho ma quỷ nhân dịp.” Đoạn Kinh Thánh then chốt này đưa ra ba chỉ dẫn quan trọng:
1. “Đang khi giận, chớ phạm tội”: Phao-lô thừa nhận cảm xúc giận có thể nảy sinh. Ông không lên án cảm xúc, nhưng đưa ra giới hạn: đừng để nó dẫn đến hành động tội lỗi (lời nói độc ác, bạo lực, trả thù). Ranh giới nằm ở hành vi, không phải ở cảm giác ban đầu.
2. “Chớ căm giận cho đến khi mặt trời lặn”: Đây là mạng lệnh về thời gian. Không được nuôi dưỡng, ấp ủ (thymos – cơn giận bùng nổ) biến thành orgē – sự oán giận, thù hằn lâu dài. Phải giải quyết ngay trong ngày (theo văn hóa Do Thái, ngày mới bắt đầu từ hoàng hôn). Nguyên tắc này ngăn chặn sự đắng cay bén rễ (Hê-bơ-rơ 12:15).
3. “Đừng cho ma quỷ nhân dịp”: Đây là cảnh báo thuộc linh. Sự oán giận kéo dài là một “chỗ đứng” (topos trong tiếng Hy Lạp) mà chúng ta cung cấp cho ma quỷ hoạt động trong đời sống và các mối quan hệ của chúng ta.

C. Quy Trình Xử Lý của Chúa Giê-xu: Ma-thi-ơ 5:21-26
Trong Bài Giảng Trên Núi, Chúa Giê-xu đào sâu luật pháp, không chỉ cấm hành vi giết người mà còn lên án cơn giận trong lòng là nguồn cơn của sự giết người. Ngài đưa ra một quy trình thực tiễn:
1. Nhận thức mức độ nghiêm trọng (câu 22): Giận anh em mình cách vô cớ, mắng là “đồ ngốc” (Raca – từ khinh miệt), đều đáng bị phán xét.
2. Ưu tiên hòa giải (câu 23-24): Trước khi dâng của lễ (thờ phượng), hãy đi làm hòa trước. Mối quan hệ với anh em quan trọng ngang với sự thờ phượng.
3. Hành động nhanh chóng (câu 25): “Hãy… mau mau” giải quyết với kẻ nghịch mình. Sự chậm trễ làm tình hình xấu đi.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Trong Đời Sống Cơ Đốc Hằng Ngày

Làm thế nào để chúng ta áp dụng những lẽ thật này vào cuộc sống đầy áp lực và dễ bị kích động?

1. Tự Kiểm Tra và Cầu Nguyện:
Khi cảm thấy cơn giận dâng lên, hãy dừng lại và tự hỏi (tốt nhất là hỏi Chúa):
- Nguồn cơn của cơn giận này là gì? Có phải vì danh Chúa bị xúc phạm, công lý bị chà đạp? Hay vì lòng kiêu ngạo, tự ái của tôi bị tổn thương, ý muốn của tôi không được đáp ứng?
- Cơn giận này có dẫn tôi đến gần Chúa và đến gần anh chị em không, hay nó đang cô lập và phá hủy tôi?
Hãy cầu nguyện ngay lập tức: “Lạy Chúa, con đang cảm thấy giận. Xin Chúa giúp con thấy rõ nguồn cơn. Nếu đây là cơn giận chính đáng, xin dạy con bày tỏ nó trong sự yêu thương và kiểm soát. Nếu đây là cơn giận tội lỗi, xin thanh tẩy lòng con và giải cứu con khỏi nó.”

2. Thực Hành Khoảng Dừng Thuộc Linh:
Trước khi nói hoặc hành động, hãy tập thói quen: DỪNG LẠI – CẦU NGUYỆN – SUY NGẪM LỜI CHÚA – PHẢN ỨNG. Điều này phá vỡ vòng xoáy phản ứng theo xác thịt.

3. Tìm Kiếm Sự Hòa Giải Chủ Động:
Theo Ma-thi-ơ 18:15-17, nếu anh em phạm tội cùng bạn, hãy đi tới mà nói. Đừng trốn tránh hoặc nói xấu sau lưng. Hãy dùng lời lẽ khiêm nhường, tập trung vào hành vi (“điều anh làm khiến tôi cảm thấy…”), không tấn công nhân cách (“anh là người…”). Mục tiêu là giành lại anh em mình (câu 15), chứ không phải thắng cuộc tranh cãi.

4. Nuôi Dưỡng Tâm Trí Bằng Lời Chúa và Sự Nhường Nhịn:
Cơn giận thường là triệu chứng của một tấm lòng chưa được Lời Chúa uốn nắn. Hãy để Lời Chúa thấm nhuần:
“Người chậm nóng giận có thông sáng lớn; Nhưng kẻ nóng nảy gây dại dột.” (Châm-ngôn 14:29)
“Hãy mặc lấy sự nhân từ, khiêm nhường, mềm mại, nhịn nhục.” (Cô-lô-se 3:12)
Sự nhường nhịn (makrothymia – lòng kiên nhẫn dài lâu) là trái của Thánh Linh (Ga-la-ti 5:22) đối chọi trực tiếp với cơn giận.

5. Nhờ Cậy Ân Điển và Quyền Năng Biến Đổi của Thánh Linh:
Cuối cùng, chúng ta không thể tự mình chế ngự được cơn giận. Đây là một trận chiến thuộc linh. Sức mạnh để “hãy dứt bỏ… sự giận dữ” (Cô-lô-se 3:8) đến từ quyền năng của Thánh Linh đang hành động trong chúng ta. Hãy sống bởi Thánh Linh, và chúng ta sẽ không làm trọn những điều ham muốn của xác thịt (Ga-la-ti 5:16).

Kết Luận: Từ Cơn Giận Đến Ân Điển

Sự tức giận, như một ngọn lửa, có thể phá hủy khủng khiếp nhưng cũng có thể thanh luyện và sưởi ấm khi được kiểm soát dưới sự hướng dẫn của Thánh Linh. Kinh Thánh không kêu gọi chúng ta trở nên vô cảm, nhưng kêu gọi chúng ta trở nên thánh khiết trong cảm xúc. Chìa khóa nằm ở chỗ chúng ta nhìn cơn giận của mình dưới ánh sáng của thập tự giá.

Tại thập tự giá, chúng ta thấy cơn giận thánh khiết của Đức Chúa Trời đối với tội lỗi đã được thỏa mãn trọn vẹn nơi Chúa Giê-xu Christ. Và cũng tại đó, chúng ta thấy tình yêu vĩ đại của Ngài dành cho chúng ta, những kẻ đáng giận. Khi nhận thức sâu sắc rằng mình là đối tượng của ân điển bao la thay vì cơn thịnh nộ đáng lãnh, chúng ta mới có thể trở nên những kênh dẫn của ân điển đó cho người khác. Hãy để cơn giận (nếu có) luôn là vì cớ vương quốc và sự công chính của Chúa, và hãy để nó luôn được kiềm chế bởi tình yêu thương của Christ và quyền năng biến đổi của Đức Thánh Linh.

“Hỡi kẻ rất yêu dấu, chính mình chớ trả thù ai, nhưng hãy nhường cho sự thạnh nộ của Đức Chúa Trời; vì có chép lời Chúa phán rằng: Sự trả thù thuộc về ta, ta sẽ báo ứng.” (Rô-ma 12:19)

Quay Lại Bài Viết