Ê-xơ-tê có quan hệ tình dục với vua A-suê-ru trước khi họ kết hôn không?

03 December, 2025
16 phút đọc
3,008 từ
Chia sẻ:

Ê-xơ-tê và Vua A-suê-ru: Phân Tích Mối Quan Hệ Trước Hôn Nhân Từ Góc Nhìn Kinh Thánh

Cuốn sách Ê-xơ-tê trong Cựu Ước là một câu chuyện đầy kịch tính về sự quan phòng, dũng cảm và sự giải cứu của Đức Chúa Trời dành cho dân Ngài. Tuy nhiên, bối cảnh của câu chuyện – một cô gái Do Thái trong hậu cung của một vị vua ngoại bang – đặt ra nhiều câu hỏi thần học và đạo đức. Một trong những thắc mắc thường gặp nhất là: Liệu Ê-xơ-tê có quan hệ tình dục với Vua A-suê-ru (Xerxes I) trước khi chính thức được sắc phong làm hoàng hậu không? Câu hỏi này không chỉ đơn thuần là tò mò lịch sử, mà còn chạm đến cách chúng ta hiểu về sự thánh khiết, sự quan phòng của Đức Chúa Trời trong những hoàn cảnh phức tạp, và cách Ngài có thể sử dụng những con người bất toàn trong kế hoạch toàn cầu của Ngài.

Bối Cảnh Lịch Sử và Văn Hóa của Sách Ê-xơ-tê

Trước khi đi vào phân tích chi tiết, chúng ta cần đặt câu chuyện vào đúng khung cảnh của nó. Vua A-suê-ru (Xerxes I) trị vì đế chế Ba Tư từ năm 486–465 TCN. Theo Ê-xơ-tê 2:1-4 (1925), sau khi Hoàng hậu Vả-thi bị phế truất, các quan đề nghị nhà vua chọn một hoàng hậu mới từ những thiếu nữ trẻ đẹp khắp đế quốc. Họ sẽ được "tập trung" về kinh đô Su-sơ, giao cho quan hoạn Hê-gai chăm sóc và trải qua "mười hai tháng sửa soạn" (câu 12).

Phong tục này được các sử gia ngoài Kinh Thánh xác nhận là có thật trong các triều đại Ba Tư. Mục đích của việc "sửa soạn" (từ gốc Hê-bơ-rơ: marqach, nghĩa là xoa bóp, tẩm ướp) là để các cô gái trở nên hấp dẫn nhất trước khi ra mắt nhà vua. Đây là một quy trình của hoàng gia, mang tính chính trị và sắc dục rõ ràng, nhằm tìm kiếm người phụ nữ làm hài lòng vua nhất.

Phân Tích Chi Tiết Ê-xơ-tê Chương 2: Quy Trình "Đến Với Vua"

Để trả lời câu hỏi trung tâm, chúng ta phải xem xét kỹ lưỡng từng bước được mô tả trong Ê-xơ-tê chương 2:

1. Quy Trình Chuẩn Bị (câu 12-13): "Mỗi thiếu nữ phải theo thứ tự đến cùng vua A-suê-ru, sau khi đã được sửa soạn theo luật định về các người nữ như vậy trong mười hai tháng... Rồi mỗi thiếu nữ sẽ ra mắt vua."

2. Trải Nghiệm Cá Nhân Của Ê-xơ-tê (câu 15-17): "Ê-xơ-tê... chỉ đem theo mình những món đồ mà quan hoạn Hê-gai, người giữ các người nữ, đã chỉ cho... Vua yêu Ê-xơ-tê nhiều hơn các người nữ khác, nàng được ơn trước mặt vua hơn các trinh nữ; vua bèn đội mão triều thiên trên đầu nàng, và lập nàng làm hoàng hậu thế cho Vả-thi."

Mấu chốt nằm ở câu 14: "Ban đêm nàng đến, còn sáng mai nàng trở về..." (Ê-xơ-tê 2:14). Cụm từ "đến" (Hê-bơ-rơ: bo) trong ngữ cảnh này thường mang hàm ý thân mật. Việc "trở về" (shub) không phải về nhà mình, mà là về một khu hậu cung thứ hai dành cho các tỳ thiếp ("nhà các nàng hầu" - câu 14). Điều này cho thấy sau khi "đến" với vua, cô gái đó chính thức trở thành một trong những thê thiếp của vua, dù không được làm hoàng hậu.

Vậy, Ê-xơ-tê có trải qua quy trình này không? Kinh Thánh không ghi lại chi tiết buổi "đến" cụ thể của Ê-xơ-tê như với các cô gái khác. Chỉ nói rằng bà "được đem đến cùng vua A-suê-ru trong cung vua" (câu 16). Tuy nhiên, dựa trên cấu trúc câu chuyện và sự kiện bà được đưa vào hàng các thiếu nữ dự tuyển (câu 8), và rồi được chọn để "đến" cùng vua (câu 16), rất có thể bà đã trải qua khía cạnh thân mật của nghi thức này. Điều khiến bà nổi bật không phải là việc bà tránh được nghi thức, mà là "nàng được ơn trước mặt vua hơn các trinh nữ" (câu 17), dẫn đến việc bà được lập làm hoàng hậu ngay lập tức, thay vì trở thành một tỳ thiếp trong hậu cung thứ cấp.

Xem Xét Nguyên Tắc Đạo Đức và Sự Quan Phòng của Đức Chúa Trời

Từ góc nhìn của luật pháp Do Thái giáo (Torah), quan hệ tình dục trước hôn nhân là không được phép. Tuy nhiên, chúng ta phải lưu ý vài điểm quan trọng:

1. Hoàn Cảnh Bắt Buộc: Ê-xơ-tê (tên Hê-bơ-rơ là Ha-đa-sa) là một cô gái mồ côi bị lưu đày, sống dưới quyền của người anh họ Mạc-đô-chê. Khi có chiếu chỉ của vua, bà "bị bắt đem vào cung vua" (câu 8). Trong bối cảnh đó, bà hầu như không có quyền lựa chọn hay từ chối. Đây là một mệnh lệnh hoàng gia, việc chống lại có thể dẫn đến tử hình. Sự "tuân phục" của bà trong tình huống này nên được xem xét dưới ánh sáng của sự ép buộc, chứ không phải sự tự nguyện đồng ý về mặt đạo đức.

2. Sự Im Lặng Có Chủ Đích của Kinh Thánh: Đáng chú ý là sách Ê-xơ-tê không hề lên án hay phán xét bà về khía cạnh này. Trái lại, bà được mô tả là một người có đức tính, vâng lời Mạc-đô-chê (câu 20), và được Chúa sử dụng cách đắc lực. Sự im lặng này có thể gợi ý rằng trọng tâm của câu chuyện không nằm ở sự thuần khiết theo nghi thức của cá nhân Ê-xơ-tê, mà nằm ở sự quan phòng đầy quyền năng của Đức Chúa Trời – Đấng có thể sử dụng ngay cả những thể chế và hoàn cảnh sa ngã của con người để thực hiện ý định cứu rỗi của Ngài.

3. Khái Niệm Về "Giao Ước Hôn Nhân": Trong văn hóa cổ đại, việc một vị vua "đến" với một phụ nữ thường được xem là thiết lập một mối quan hệ ràng buộc. Việc vua lập Ê-xơ-tê làm hoàng hậu ngay sau đó (câu 17) có thể được xem như sự chính thức hóa và công nhận công khai mối quan hệ đó. Dù không phải là hôn nhân theo nghi lễ Do Thái, nhưng đây là một hình thức "hôn nhân hoàng gia" có giá trị trong bối cảnh đó.

Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Ngày Nay

Câu chuyện của Ê-xơ-tê dạy chúng ta nhiều bài học sâu sắc vượt ra ngoài câu hỏi lịch sử:

1. Đức Chúa Trời Làm Việc Trong Mọi Hoàn Cảnh: Chúa không bị giới hạn bởi sự thuần khiết hoàn hảo về mặt hoàn cảnh của con người. Ngài có thể và sẽ sử dụng những con người ở trong những tình huống phức tạp, khó xử, thậm chí bị ô uế về mặt xã hội, để hoàn thành mục đích tốt lành của Ngài. Điều này mang lại hy vọng cho bất cứ ai cảm thấy mình không đủ "sạch" hay "xứng đáng" để được Chúa dùng.

2. Sự Khác Biệt Giữa Chủ Ý và Hoàn Cảnh: Kinh Thánh phân biệt giữa tội lỗi cố ý và sự sa ngã trong hoàn cảnh bị ép buộc. Trong khi chúng ta được kêu gọi sống thánh khiết, chúng ta cũng cần có sự thông cảm và khôn ngoan khi đánh giá hành động của người khác (và của chính mình) trong những tình huống không lý tưởng. Ân điển của Chúa đủ lớn để bao phủ mọi sự yếu đuối và hoàn cảnh khó khăn.

3. Trọng Tâm Của Đức Tin: Sự Cứu Rỗi và Sự Vinh Hiển của Chúa: Câu chuyện Ê-xơ-tê nhắc nhở chúng ta rằng trọng tâm tối thượng của lịch sử là sự cứu rỗi dân Ngài và sự tể trị của Đức Chúa Trời. Đôi khi, để đạt được mục đích lớn hơn đó, Ngài cho phép những con cái Ngài đi qua những thung lũng tối tăm và đau khổ. Sự trung tín của chúng ta không nằm ở việc giữ mình trong môi trường hoàn hảo, mà nằm ở việc tìm kiếm Chúa và vâng lời Ngài ngay trong hoàn cảnh mà Ngài đặt để chúng ta.

4. Lời Kêu Gọi Sự Dạn Dĩ và Sự Khôn Ngoan: Sau khi trở thành hoàng hậu, Ê-xơ-tê đã không thụ động. Bà đã kiêng ăn, cầu nguyện, và sau đó mạo hiểm mạng sống để ra mắt vua mà không được triệu tập (Ê-xơ-tê 4:16: "Nếu tôi phải chết, thì tôi chết"). Đây là hình mẫu của sự dạn dĩ dựa trên đức tin và sự khôn ngoan thực thi trong những vị trí khó khăn. Chúng ta được kêu gọi sống dạn dĩ và khôn ngoan trong thế hệ của mình.

Kết Luận

Dựa trên phân tích bối cảnh văn hóa, văn bản Kinh Thánh chi tiết và sự im lặng có chủ ý của tác giả, có khả năng cao rằng Ê-xơ-tê đã trải qua khía cạnh thân mật của nghi thức hoàng gia trước khi được sắc phong làm hoàng hậu. Tuy nhiên, việc đơn giản đặt câu hỏi "có hay không" và dán nhãn đạo đức lên đó có thể đánh mất đi sứ điệp trung tâm và quyền năng của sách Ê-xơ-tê.

Sứ điệp đó là: Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên vẫn đang cai trị, ngay cả khi danh Ngài không được nhắc đến (một điều đặc biệt trong sách Ê-xơ-tê); Ngài vẫn có thể viết nên những câu chuyện cứu rỗi tuyệt vời bằng chính "cây bút" là những con người bất toàn và những hoàn cảnh không hoàn hảo. Ê-xơ-tê không được tôn vinh vì sự thuần khiết không tì vết theo nghi thức, nhưng vì đức tin, sự vâng phục, lòng dũng cảm và sự sẵn sàng trở thành công cụ của Đức Chúa Trời trong tay Ngài. Câu chuyện của bà cuối cùng hướng chúng ta đến với Đấng Christ – Đấng đã bước vào thế gian đầy ô uế này, liên hệ với những người tội lỗi, và qua sự chết và sống lại của Ngài, Ngài biến đổi mọi sự ô uế thành sự tinh sạch, và dùng những con người thất bại để xây dựng Vương Quốc vinh hiển của Ngài.

Ước mong mỗi chúng ta, dù đang ở trong hoàn cảnh nào, cũng tìm thấy niềm tin để tin rằng Đức Chúa Trời có thể dùng chúng ta, và tìm thấy dũng khí để như Ê-xơ-tê, nói rằng: "Tôi sẽ vào cùng vua... nếu tôi phải chết, thì tôi chết" – với lòng tin cậy hoàn toàn vào sự quan phòng của Cha Thiên Thượng.

Quay Lại Bài Viết