Tại sao Chúa để con người nhạo báng Ngài?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,014 từ
Chia sẻ:

Tại Sao Chúa Để Con Người Nhạo Báng Ngài?

Trong hành trình đức tin, nhiều Cơ Đốc nhân chân thành không khỏi thắc mắc, thậm chí đau lòng khi chứng kiến hoặc trải nghiệm cảnh Danh Chúa bị chế giễu, lời Ngài bị xuyên tạc, và thân vị Ngài bị xúc phạm cách công khai. Câu hỏi “Tại sao Chúa Toàn Năng, Đấng có thể ngăn cấm mọi sự, lại cho phép và để con người nhạo báng Ngài?” là một thách thức lớn cho tâm trí lẫn tâm linh. Bài nghiên cứu này sẽ tìm kiếm câu trả lời từ chính Lẽ Thật trong Kinh Thánh, qua lăng kính của sự tự chủ tuyệt đối, tình yêu thương trọn vẹn và mục đích cứu chuộc cao cả của Đức Chúa Trời.

I. Nền Tảng: Bản Chất và Quyền Tối Thượng Của Đức Chúa Trời

Trước khi đi vào nguyên nhân, chúng ta phải thiết lập nền tảng Kinh Thánh về Đấng chúng ta đang bàn luận. Đức Chúa Trời của Kinh Thánh là Đấng:

- Thánh Khiết và Công Bình: “Hãy thánh khiết, vì ta là thánh” (1 Phi-e-rơ 1:16). Ngài ghét điều ác (Thi Thiên 5:4).
- Toàn Năng: “Đối với Đức Chúa Trời, mọi sự đều có thể được” (Ma-thi-ơ 19:26). Ngài có toàn quyền trên mọi tạo vật.
- Toàn Tri: Ngài biết trước mọi sự, kể cả sự nhạo báng (Thi Thiên 139:4).
- Tự Hữu Hằng Hữu: Ngài không lệ thuộc vào sự tôn trọng hay phỉ báng của con người để tồn tại hay xác định giá trị. Vinh quang Ngài là nội tại.

Vậy, việc Chúa “để cho” sự nhạo báng xảy ra không phải vì Ngài bất lực, thiếu hiểu biết, hay thờ ơ. Ngược lại, đó là một sự lựa chọn có chủ đích trong sự tự chủ tối cao của Ngài, nằm trong kế hoạch khôn ngoan mà đôi khi chúng ta chưa thấu hiểu trọn vẹn (Ê-sai 55:8-9).

II. Những Lý Do Kinh Thánh Cho Việc Chúa “Để” Sự Nhạo Báng Xảy Ra

1. Để Tôn Trọng Ý Chí Tự Do Của Con Người

Đức Chúa Trời dựng nên con người theo hình ảnh Ngài (Sáng Thế Ký 1:27), ban cho họ khả năng lựa chọn đạo đức. Tình yêu đích thực đòi hỏi sự tự nguyện, không thể ép buộc. Nếu Chúa can thiệp ngăn chặn mọi hành vi phỉ báng ngay lập tức, về cơ bản Ngài đã xóa bỏ ý chí tự do và biến con người thành những con rối. Sự nhẫn nại của Ngài dành không gian cho sự ăn năn (2 Phi-e-rơ 3:9). Dù con người lạm dụng tự do để nhạo báng Đấng Tạo Hóa, Ngài vẫn tôn trọng sự lựa chọn đó trong một thời hạn nhất định, thể hiện sự kiên nhẫn phi thường.

2. Để Biểu Lộ Trọn Vẹn Bản Tính Yêu Thương, Nhân Từ và Ân Điển

Chúa Giê-xu dạy: “Hãy yêu kẻ thù nghịch, và cầu nguyện cho kẻ bắt bớ các ngươi” (Ma-thi-ơ 5:44). Bài học này bắt nguồn từ chính bản tính của Đức Chúa Trời. “Nhưng Đức Chúa Trời tỏ lòng yêu thương Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết” (Rô-ma 5:8). Sự nhạo báng đạt đến đỉnh điểm khi Con Đức Chúa Trời bị treo trên thập tự giá. Lính canh, thủ lĩnh Do Thái, và cả một tên trộm bị đóng đinh cùng đều nhục mạ Ngài (Lu-ca 23:35-39). Thay vì hủy diệt họ, Chúa Giê-xu cầu nguyện: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết mình làm điều gì” (Lu-ca 23:34). Hành động khoan dung tối thượng này vén màn cho thấy tình yêu vô điều kiện của Đức Chúa Trời. Sự nhạo báng của con người trở thành nền để ân điển siêu việt của Đức Chúa Trời tỏa sáng.

3. Để Hoàn Thành Mục Đích Cứu Chuộc và Bày Tỏ Sự Công Bình

Kinh Thánh cho thấy sự nhạo báng thường là phản ứng của thế gian đối với lẽ thật và những người rao giảng lẽ thật. Các tiên tri như Ê-li, Giê-rê-mi đều bị chế nhạo. Điều này làm ứng nghiệm lời tiên tri và làm trọn mục đích của Đức Chúa Trời. Quan trọng nhất, sự chịu đựng nhạo báng của Đấng Christ là một phần thiết yếu trong sự hy sinh chuộc tội.

Từ ngữ Hy Lạp dành cho “nhạo báng” trong Tân Ước là ἐμπαίζω (empaizō), có nghĩa là “chế giễu, lừa dối, chơi khăm”. Nó được dùng để mô tả cảnh lính canh nhạo báng Chúa Giê-xu (Ma-thi-ơ 27:29). Sự nhạo báng này không làm Chúa Giê-xu thất bại, mà ngược lại, nó phô bày tội lỗi cùng cực của con người và sự công bình tuyệt đối của Đức Chúa Trời. Ngài đã “để” Con Ngài gánh chịu điều đó để công lý được thỏa mãn và ơn cứu chuộc được ban cho bất cứ ai tin.

Đồng thời, việc Chúa không trừng phạt tức thời mọi sự nhạo báng không có nghĩa Ngài bỏ qua. Kinh Thánh cảnh báo nghiêm túc: “Chớ hề dối mình; Đức Chúa Trời không chịu khinh dể đâu” (Ga-la-ti 6:7). Từ “khinh dể” trong nguyên văn là μυκτηρίζω (muktērizō), nghĩa là “xì mũi tỏ vẻ khinh bỉ”. Sự phán xét cuối cùng là có thật và công bằng. Sự chịu đựng hiện tại của Đức Chúa Trời là để tích lũy “cơn thạnh nộ” cho ngày công bình (Rô-ma 2:5), nhưng cũng mở rộng cánh cửa ăn năn.

III. Các Ví Dụ Kinh Thánh Điển Hình Về Sự Nhạo Báng Và Thái Độ Của Đức Chúa Trời

  • Thi Thiên 2: Các vua chúa nổi loạn, “các dân toan mưu chước hư không… nghịch cùng Đức Giê-hô-va và Đấng chịu xức dầu của Ngài”. Phản ứng của Đức Chúa Trời được mô tả: “Đấng ngự trên trời sẽ cười, Chúa sẽ nhạo báng họ” (Thi Thiên 2:4). Từ Hê-bơ-rơ cho “nhạo báng” ở đây là לָעַג (lāʿag). Điều này không có nghĩa Chúa hạ mình xuống hành vi như con người, mà bày tỏ sự đánh giá tối cao và thẩm quyền tuyệt đối của Ngài đối với những âm mưu phù phiếm của loài người chống lại quyền tể trị của Ngài.
  • Chúa Giê-xu bị nhạo báng trên thập tự giá (Ma-thi-ơ 27:39-44): Đây là đỉnh điểm của sự nhạo báng. Mọi tầng lớp xã hội tham gia: người qua đường, các thầy tế lễ, thầy thông giáo, trưởng lão, kẻ trộm. Họ thách thức Ngài xuống khỏi thập tự giá để họ tin. Nhưng chính việc Ngài không xuống khỏi thập tự giá mới là bằng chứng tối thượng của tình yêu và sự vâng phục Cha. Sự nhạo báng đã trở thành phương tiện để bày tỏ sự hy sinh hoàn hảo.
  • Những người nhạo báng trong thời kỳ cuối cùng (2 Phi-e-rơ 3:3-4): Sứ đồ Phi-e-rơ tiên tri về những kẻ “nhạo báng” (ἐμπαίκτης (empaiktēs)) sẽ đến, chế giễu lời hứa về sự tái lâm của Chúa. Họ cho rằng mọi sự vẫn y nguyên từ ngày sáng thế. Thái độ của Chúa là kiên nhẫn, “không chậm trễ về lời hứa của Ngài như mấy người kia tưởng đâu, nhưng Ngài lấy lòng nhịn nhục đối với anh em” (câu 9).

IV. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Hiểu được lý do Chúa để sự nhạo báng xảy ra giúp chúng ta có thái độ và cách ứng xử đúng đắn khi đối diện với nó, dù là trực tiếp hay gián tiếp.

1. Không Ngạc Nhiên hay Nản Lòng: Chúa Giê-xu đã cảnh báo: “Nếu thế gian ghen ghét các ngươi, thì hãy biết rằng nó đã ghét ta trước các ngươi” (Giăng 15:18). Sự nhạo báng là một phần của cuộc chiến thuộc linh. Biết điều này giúp chúng ta không bị sốc hay mất đức tin khi đối diện.

2. Phản Ứng Trong Tình Yêu và Sự Khiêm Nhường: Gương mẫu của Chúa Giê-xu và các sứ đồ là không nguyền rủa hay tìm cách trả thù. “Chớ mắc nợ ai chi hết, chỉ mắc nợ về sự yêu thương lẫn nhau” (Rô-ma 13:8). Cầu nguyện cho những người chống đối, chế giễu chúng ta (Ma-thi-ơ 5:44). Thái độ này phá vỡ vòng xoáy của sự ác và có thể mở cánh cửa cho ân điển.

3. Sống Đời Sống Chính Trực và Vững Vàng Trong Lẽ Thật: Đôi khi, sự nhạo báng xuất phát từ hiểu lầm hoặc thành kiến. Một đời sống kiên định, yêu thương, tốt lành có thể làm im lặng sự ngu dốt của kẻ ác (1 Phi-e-rơ 2:15). Hãy “làm sáng danh Cha trên trời” qua việc lành (Ma-thi-ơ 5:16).

4. Xác Định Lại Giá Trị và Sự Chấp Nhận: Khi bị nhạo báng, chúng ta dễ tìm kiếm sự công nhận từ người khác. Hãy nhớ rằng, sự chấp nhận tối cao đến từ Đức Chúa Trời. “Nếu tôi còn đẹp lòng người ta, thì tôi chẳng phải là tôi tớ của Đấng Christ” (Ga-la-ti 1:10). Tìm kiếm sự xác nhận nơi Chúa và Lời Ngài.

5. Nhận Biết Giới Hạn và Phó Thác Sự Phán Xét Cho Chúa: Chúng ta không được kêu gọi để tranh cãi vô tận hay “ném ngọc trai trước mặt heo” (Ma-thi-ơ 7:6). Có lúc cần im lặng và rời đi (Công vụ 13:51). Hãy phó thác mọi sự cho Đấng xét đoán công bình (1 Phi-e-rơ 2:23).

V. Kết Luận: Từ Sự Nhạo Báng Đến Vinh Quang

Câu hỏi “Tại sao Chúa để con người nhạo báng Ngài?” cuối cùng dẫn chúng ta đến thập tự giá. Nơi đó, chúng ta thấy sự nhạo báng tột độ của con người hòa lẫn với tình yêu vô biên của Đức Chúa Trời. Chúa không “để” điều đó xảy ra một cách thụ động, mà Ngài chủ động sử dụng ngay cả sự ác và sự ngu dốt của con người để hoàn thành mục đích cứu chuộc vĩ đại của Ngài.

Sự nhẫn nại của Ngài ngày nay là cơ hội cuối cùng cho nhân loại ăn năn. Là con cái Chúa, chúng ta được mời gọi bước theo dấu chân Ngài: chịu sỉ nhục mà không hề hăm dọa, tin cậy nơi Cha là Đấng xét đoán công bình (1 Phi-e-rơ 2:21-23). Khi chúng ta trung tín làm chứng và sống cho Ngài giữa một thế hệ có thể chế giễu, chính chúng ta đang tham gia vào sự nhịn nhục của Đấng Christ và trở nên những kênh dẫn đưa ân điển đến với những tâm hồn đang hư mất. Hãy an tâm rằng, mọi tiếng cười nhạo rồi sẽ im bặt trước ngai vinh hiển của Chiên Con, và mỗi đầu gối sẽ quỳ xuống, mỗi lưỡi sẽ xưng nhận rằng Giê-xu Christ là Chúa (Phi-líp 2:10-11).

Quay Lại Bài Viết