Tại sao Chúa dường như không quan tâm đến hàng triệu trẻ em đói khổ trên thế giới?

03 December, 2025
17 phút đọc
3,342 từ
Chia sẻ:

Tại Sao Chúa Dường Như Không Quan Tâm Đến Hàng Triệu Trẻ Em Đói Khổ Trên Thế Giới?

Câu hỏi này không chỉ là một thách thức trí tuệ, mà còn là một tiếng kêu đau đớn từ con tim khi chúng ta chứng kiến những hình ảnh đầy ám ảnh về sự đau khổ của những người vô tội, đặc biệt là trẻ em. Nó đụng chạm đến nền tảng của đức tin: Nếu Đức Chúa Trời toàn năng và yêu thương, tại sao Ngài cho phép điều này xảy ra? Là một nhà nghiên cứu Kinh Thánh, chúng ta phải đối diện với câu hỏi này một cách can đảm, không né tránh, nhưng luôn tìm kiếm câu trả lời trong sự mặc khải đầy đủ của Lời Chúa, với Chúa Giê-xu Christ là trung tâm.

I. Bản Tính Thật Của Đức Chúa Trời: Một Người Cha Đầy Lòng Thương Xót

Trước khi đi vào vấn đề nan giải, chúng ta phải thiết lập nền tảng từ chính lời phán của Đức Chúa Trời về bản tính Ngài. Kinh Thánh không hề trình bày một Đức Chúa Trờ dửng dưng với nỗi đau của con người.

  • Thi-thiên 68:5 chép: “Đức Chúa Trời, ở trong nơi thánh Ngài, là Cha của kẻ mồ côi, và quan xử của người góa bụa.” Danh xưng “Cha của kẻ mồ côi” phá tan mọi nghi ngờ về sự quan tâm của Ngài đối với những trẻ em dễ bị tổn thương nhất.
  • Ma-thi-ơ 19:14 ghi lại lời quyết liệt của Chúa Giê-xu: “Hãy để con trẻ đến cùng ta, đừng ngăn trở; vì nước thiên đàng thuộc về những kẻ giống như con trẻ ấy.” Thái độ của Chúa Giê-xu đối với trẻ em là minh chứng rõ ràng nhất cho tấm lòng của Đức Chúa Trời.
  • Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ “thương xót” (רַחֲמִים - rachamim) bắt nguồn từ gốc từ chỉ “dạ con”, mang ý nghĩa một tình yêu nồng nàn, sâu đậm, có tính cách mẫu tử. Đây chính là loại tình yêu mà Đức Chúa Trời dành cho những kẻ bé mọn (Ê-sai 49:15).

Vậy, Kinh Thánh khẳng định dứt khoát: Đức Chúa Trời quan tâm sâu sắc. Sự hiện diện của đau khổ không phủ nhận sự thật này, nhưng buộc chúng ta phải tìm hiểu nguyên nhân sâu xa hơn.

II. Nguồn Gốc Của Sự Đau Khổ Và Nghèo Đói: Sự Xâm Nhập Của Tội Lỗi

Để hiểu được hiện trạng thế giới, chúng ta phải quay về Sáng-thế Ký chương 3. Sự sa ngã của con người đã phá vỡ sự hòa hợp nguyên thủy mà Đức Chúa Trời đã tạo dựng. Tội lỗi không chỉ là hành vi xấu cá nhân, mà là một thực tại mang tính hệ thống đã làm đổ vỡ mọi mối quan hệ:

Mối quan hệ với Đức Chúa Trời bị cắt đứt, dẫn đến sự xa cách thuộc linh.
Mối quan hệ giữa con người với nhau bị bóp méo, dẫn đến sự ích kỷ, bóc lột, áp bức và chiến tranh.
Mối quan hệ với đất đai bị nguyền rủa (Sáng-thế Ký 3:17-19), dẫn đến sự khó khăn trong canh tác, thiên tai, và sự mất cân bằng sinh thái.

Nghèo đói và bất công không phải là một phần trong kế hoạch nguyên thủy của Đức Chúa Trời. Chúng là hậu quả tất yếu và khủng khiếp của tội lỗi con người tích lũy qua nhiều thế hệ. Sự tham lam (Lu-ca 12:15), sự thờ ơ của người giàu (Lu-ca 16:19-31 – câu chuyện người giàu và La-xa-rơ), các cuộc xung đột và chiến tranh (Gia-cơ 4:1-2) – tất cả đều góp phần trực tiếp vào thảm kịch đói nghèo. Khi chúng ta hỏi “Chúa ở đâu?”, Kinh Thánh thường đặt lại câu hỏi: “Con người ở đâu trong trách nhiệm với nhau?”

III. Câu Trả Lời Tối Thượng: Chúa Giê-xu Christ Và Thập Tự Giá

Đây là trung tâm của đức tin Cơ Đốc và là chìa khóa để hiểu vấn đề đau khổ. Đức Chúa Trời không đứng từ xa an ủi chúng ta. Ngài đã bước vào trong chính sự đau khổ của nhân loại.

Chúa Giê-xu Christ, Con Đức Chúa Trời, đã trở nên một con người. Ngài đã kinh nghiệm sự nghèo khó, bị bỏ rơi, và sự đau đớn tột cùng. Trên thập tự giá, Ngài không chỉ gánh tội lỗi của chúng ta, mà còn gánh lấy mọi nỗi đau, sự bất công và sự chết của nhân loại. Tiếng kêu của Ngài: “Ê-li, Ê-li, lam-ma-sa-bách-ta-ni?” (tức là: “Đức Chúa Trời tôi ơi, Đức Chúa Trời tôi ơi, sao Ngài lìa bỏ tôi?”Ma-thi-ơ 27:46) là tiếng kêu của toàn thể nhân loại bị bỏ rơi trong đau khổ. Trong Chúa Giê-xu, Đức Chúa Trời tự đồng hóa mình với những kẻ bị bỏ rơi, đói khát và đau đớn.

Sự phục sinh của Ngài là lời hứa quyết định rằng sự đau khổ, bất công và cái chết không phải là lời cuối cùng. Ngài đã chiến thắng mọi hậu quả của tội lỗi. Như sứ đồ Phao-lô mô tả: “Vì muôn vật đều bị muôn vật bị lệ thuộc sự hư không, chẳng phải tự ý mình, nhưng bởi cớ Đấng bắt muôn vật phải lệ thuộc, với hy vọng rằng muôn vật sẽ được giải cứu khỏi làm tôi sự hư nát, đặng dự phần trong sự tự do vinh hiển của con cái Đức Chúa Trời. Vì chúng ta biết rằng muôn vật đều than thở và chịu khó nhọc cho đến ngày nay” (Rô-ma 8:20-22). Thập tự giá và sự phục sinh là bảo đảm rằng Đức Chúa Trời đang hành động để cứu chuộc và phục hồi mọi sự, kể cả một thế giới đầy đau khổ này.

IV. Chương Trình Của Đức Chúa Trời: Hội Thánh Là Đôi Tay Và Đôi Chân Của Ngài

Đức Chúa Trời toàn năng thường chọn làm việc thông qua những con người bất toàn. Ngài không thường dùng phép lạ can thiệp trực tiếp để bốc thức ăn vào miệng mọi trẻ em đói, nhưng Ngài đã lập nên một cộng đồng – Hội Thánh – và ban Thánh Linh cùng những ân tứ để trở nên phương tiện của tình yêu Ngài.

Gia-cơ 2:14-17 cảnh báo nghiêm khắc: “Hỡi anh em, nếu ai nói mình có đức tin, song không có việc làm, thì ích chi chăng? Đức tin đó cứu người ấy được chăng? Ví thử có anh em hoặc chị em nào không quần áo mặc, thiếu của ăn uống hằng ngày, mà một kẻ trong anh em nói với họ rằng: ‘Hãy đi cho bình an, hãy sưởi cho ấm và ăn cho no’, nhưng không cho họ đồ cần dùng về phần xác, thì có ích gì chăng? Về đức tin cũng một lẽ ấy; nếu đức tin không sanh ra việc làm, thì tự mình nó chết.”

Thánh Linh ban cho chúng ta sự cảm thương. Từ Hy Lạp σπλαγχνίζομαι (splagchnizomai) được dùng để miêu tả lòng thương xót của Chúa Giê-xu (Ma-thi-ơ 9:36), mang nghĩa “một cảm xúc sâu thẳm từ tận đáy lòng”. Chính cảm xúc này thúc đẩy chúng ta hành động. I Giăng 3:17-18 viết: “Ví bằng ai có của cải đời này, thấy anh em mình đang cùng túng mà chặt dạ, thì lòng yêu mến Đức Chúa Trời thể nào ở trong người ấy được! Hỡi con cái bé mọn, chớ yêu mến bằng lời nói và lưỡi, nhưng bằng việc làm và lẽ thật.”

Vậy, khi chúng ta thấy hàng triệu trẻ em đói khổ và hỏi “Chúa ở đâu?”, thì tiếng nói của Thánh Linh có thể đang đáp lại: “Ta đang ở trong ngươi. Ta đang ở trong Hội Thánh của Ta. Ta đang chờ đợi những thân thể, những bàn tay, những nguồn lực của ta để đem tình yêu thực tiễn đến cho họ.” Sự thờ ơ của Cơ Đốc nhân chính là một phần của vấn đề, không phải là câu trả lời.

V. Viễn Cảnh Tương Lai: Sự Phán Xét Công Bình Và Sự Phục Hồi Mọi Vật

Kinh Thánh không hứa rằng mọi vấn đề sẽ được giải quyết cách triệt để trong đời này. Nhưng nó hứa về một sự phán xét cuối cùng và một sự sáng tạo mới.

Trong Ma-thi-ơ 25:31-46, Chúa Giê-xu dạy rằng trong ngày phán xét, Ngài sẽ tách người công bình ra khỏi kẻ bất nghĩa dựa trên cách họ đối xử với những người “rất nhỏ mọn” này – những kẻ đói, khát, trần truồng, đau yếu. Mọi hành động bất công, mọi sự tham lam gây ra nghèo đói, và mọi sự thờ ơ trước nỗi đau của người lân cận sẽ bị phơi bày và phán xét.

Khải-huyền 21:3-4 cho chúng ta niềm hy vọng vững chắc: “Kìa, đền tạm của Đức Chúa Trời ở giữa loài người! Ngài sẽ ở với chúng, và chúng sẽ làm dân Ngài; chính Đức Chúa Trời sẽ ở với chúng. Ngài sẽ lau hết nước mắt khỏi mắt chúng, sẽ không có sự chết, cũng không có than khóc, kêu ca, hay là đau đớn nữa; vì những sự thứ nhất đã qua rồi.” Đây là lời hứa về sự kết thúc vĩnh viễn cho mọi nỗi đau, bao gồm nạn đói ở trẻ em.

VI. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Đứng trước một vấn đề to lớn, chúng ta có thể cảm thấy bất lực. Nhưng đức tin chân chính luôn dẫn đến hành động. Dưới đây là một số bước thực tiễn:

  1. Cầu Nguyện Có Chủ Đích: Cầu nguyện không chỉ là sự an ủi, mà là vũ khí. Hãy cầu nguyện cho các tổ chức cứu trợ, cho các nhà lãnh đạo quốc gia, cho sự công bằng trong phân phối lương thực, và cho sự an toàn của trẻ em.
  2. Hỗ Trợ Các Tổ Chức Cơ Đốc Uy Tín: Hãy dâng hiến tài chính một cách đều đặn cho các tổ chức Cơ Đốc đang hoạt động trực tiếp trong lĩnh vực chống đói nghèo và chăm sóc trẻ mồ côi (ví dụ: World Vision, Compassion International, hoặc các tổ chức địa phương). Xem đây là một phần của sự thờ phượng.
  3. Sống Tiết Kiệm Để Cho Đi: Đánh giá lại lối sống của mình. Có thể giảm bớt chi tiêu không cần thiết để có thêm nguồn lực chia sẻ? Đây là sự vâng lời thực tế với lời dạy Lu-ca 12:33.
  4. Giáo Dục Bản Thân và Vận Động: Tìm hiểu nguyên nhân gốc rễ của nạn đói (chính sách, chiến tranh, biến đổi khí hậu). Sử dụng tiếng nói của mình để ủng hộ các chính sách công bằng và nhân đạo.
  5. Nuôi Dạy Con Cái Với Lòng Trắc Ẩn: Dạy con cái biết ơn, biết chia sẻ, và nhận thức về nhu cầu của người khác. Biến lòng trắc ẩn thành một giá trị gia đình.

Kết Luận

Câu hỏi về sự đau khổ của trẻ em là một lời nhắc nhở đau đớn rằng thế giới này đang rên siết dưới ách của tội lỗi. Nhưng với tư cách là Cơ Đốc nhân, chúng ta không được phép dừng lại ở sự hoài nghi hay phẫn nộ. Chúng ta phải nhìn vào Thập Tự Giá – nơi Đức Chúa Trời chịu đau khổ với chúng ta; nhìn vào Hội Thánh – nơi Ngài kêu gọi chúng ta trở thành công cụ của sự an ủi; và nhìn vào Lời Hứa Phục Hồi – nơi Ngài hứa sẽ chấm dứt mọi nước mắt.

Chúa không thờ ơ. Ngài đã hành động trong Chúa Giê-xu Christ, và Ngài đang hành động qua chúng ta bởi Đức Thánh Linh. Thay vì dùng sự hiện diện của đau khổ như một cái cớ để nghi ngờ Chúa, hãy để nó thúc đẩy chúng ta trở nên những sứ giả sống động của tình yêu và sự công bình của Ngài giữa một thế giới đang đói khát. “Sự sáng các ngươi hãy soi trước mặt người ta như vậy, đặng họ thấy những việc lành của các ngươi, và ngợi khen Cha các ngươi ở trên trời.” (Ma-thi-ơ 5:16).

Quay Lại Bài Viết