Bình an của Chúa cai quản lòng bạn có ý nghĩa gì (Cô-lô-se 3:15)?

03 December, 2025
17 phút đọc
3,215 từ
Chia sẻ:

Bình An Của Chúa Cai Quản Lòng Bạn (Cô-lô-se 3:15)

Trong hành trình đức tin, mỗi Cơ Đốc nhân đều khao khát một đời sống bình an thật sự, vượt trên mọi hiểu biết và hoàn cảnh. Sứ đồ Phao-lô, trong bức thư gửi cho Hội thánh tại Cô-lô-se, đã ban cho chúng ta một mạng lệnh vừa sâu nhiệm vừa thiết thực: “Nguyền xin sự bình an của Đấng Christ cai trị trong lòng anh em, là bình an mà anh em đã được gọi đến đặng hiệp nên một thể; lại phải biết ơn.” (Cô-lô-se 3:15, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Câu Kinh Thánh này không đơn thuần là một lời chúc phước, mà là một chỉ dẫn cụ thể về quyền năng biến đổi của Phúc Âm trong nội tâm người tin Chúa. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá ý nghĩa thần học, bối cảnh, và ứng dụng thực tiễn của mệnh lệnh quan trọng này.

I. Bối Cảnh và Vị Trí Của Cô-lô-se 3:15

Để hiểu trọn vẹn ý nghĩa của câu 15, chúng ta phải đặt nó trong dòng chảy của phân đoạn Cô-lô-se 3:1-17. Sau khi trình bày giáo lý cao siêu về Đấng Christ là Đầu của mọi sự (chương 1-2), Phao-lô chuyển sang phần ứng dụng thực tiễn: “Vậy nếu anh em được sống lại với Đấng Christ, hãy tìm các sự ở trên trời, là nơi Đấng Christ ngồi bên hữu Đức Chúa Trời.” (câu 1). Chương 3 là bức tranh về đời sống mới trong Đấng Christ. Phao-lô liệt kê những điều cần “giết chết” (câu 5) và “lột bỏ” (câu 8-9) như tình dục gian ác, tham lam, thịnh nộ, gièm pha; đồng thời kêu gọi “mặc lấy người mới” (câu 10-12) với lòng thương xót, nhân từ, khiêm nhường, mềm mại, nhịn nhục.

Giữa bối cảnh đó, câu 15 xuất hiện như một trung tâm điều hành, một nguyên tắc nền tảng cho mọi mối quan hệ và thái độ trong cộng đồng tín hữu. Nó không đứng riêng lẻ, mà được kết nối trực tiếp với lời kêu gọi “mặc lấy sự nhân từ, khiêm nhường, mềm mại, nhịn nhục” (câu 12) và dẫn đến mệnh lệnh “hãy dùng lời thi thiết, thơ thánh, bài hát thiêng liêng mà dạy và khuyên nhau” (câu 16). Sự bình an của Đấng Christ chính là chất xúc tác và là thẩm quyền tối cao cho mọi sinh hoạt của Hội Thánh.

II. Giải Nghĩa Từ Ngữ Then Chốt: “Bình An” và “Cai Trị”

Việc hiểu rõ ý nghĩa nguyên ngữ Hy Lạp sẽ mở ra cho chúng ta chiều sâu của lời dạy này.

1. “Sự Bình An” (τὸ εἰρήνη - to eirēnē): Trong tiếng Hy Lạp, từ “eirēnē” không chỉ mang nghĩa tiêu cực là không có chiến tranh hay xáo trộn. Nó hàm chứa ý nghĩa tích cực, toàn diện của sự trọn vẹn, hài hòa, thịnh vượng, và an lạc. Trong Cựu Ước, từ Hê-bơ-rơ tương đương là “shalom” (שלום), mô tả trạng thái hoàn hảo của mọi mối quan hệ: với Đức Chúa Trời, với người lân cận, và với chính mình. Điều quan trọng, Phao-lô xác định rõ đây là “sự bình an của Đấng Christ”. Đây không phải là cảm xúc an tĩnh do ngoại cảnh mang lại, cũng không phải là sự tĩnh lặng tâm lý thuần túy. Đây chính là sự bình an mà Chúa Giê-xu đã hứa với các môn đồ: “Ta để sự bình an lại cho các ngươi; ta ban sự bình an ta cho các ngươi; ta cho các ngươi sự bình-an chẳng phải như thế gian cho.” (Giăng 14:27). Đó là kết quả của sự hòa giải với Đức Chúa Trời qua huyết Ngài trên thập tự giá (Cô-lô-se 1:20).

2. “Cai Trị” (βραβευέτω - brabeuetō): Đây là từ then chốt làm nên sự độc đáo của câu Kinh Thánh. Động từ “brabeuō” rất hiếm gặp trong Tân Ước. Nó xuất phát từ danh từ “brabeus” - nghĩa là trọng tài, người phân xử, người điều khiển cuộc thi. Vì vậy, “brabeuetō” mang nghĩa hãy làm trọng tài, hãy phân xử, hãy điều khiển, hãy cai quản. Hình ảnh được vẽ ra rất sống động: Sự bình an của Đấng Christ phải được mời vào tấm lòng chúng ta với tư cách là vị trọng tài tối cao. Khi có sự xung đột nội tâm, nghi ngờ, sợ hãi, hoặc khi có mâu thuẫn với anh em trong Hội Thánh, chính sự bình an này sẽ đứng ra phân xử, đưa ra phán quyết, và chỉ đạo hành động của chúng ta. Nó không thụ động; nó chủ động cai quản.

III. Mục Đích Của Sự Cai Quản Này: “Hiệp Nên Một Thể”

Phao-lô không dừng lại ở việc cá nhân cảm nhận bình an. Ngay lập tức, ông nối kết mục đích của sự cai quản này với cộng đồng: “là bình an mà anh em đã được gọi đến đặng hiệp nên một thể.” Đây là một tư tưởng thần học sâu sắc. Sự bình an mà Chúa ban cho mỗi cá nhân không nhằm mục đích tự hưởng thụ, mà để xây dựng sự hiệp nhất trong Thân Thể Đấng Christ. Trong thư Ê-phê-sô, Phao-lô cũng nhấn mạnh: “Vì chính Ngài là sự hòa bình của chúng ta, Ngài đã hiệp cả hai lại làm một…” (Ê-phê-sô 2:14). Chúa Giê-xu chính là hiện thân của sự bình an, và mục đích của Ngài là phá đổ bức tường ngăn cách để tạo nên một con người mới.

Khi sự bình an của Đấng Christ thực sự làm trọng tài trong lòng mỗi tín hữu, thì những yếu tố phá vỡ sự hiệp nhất như ganh ghét, kiêu ngạo, tự tôn, vị kỷ sẽ bị phán xét và loại bỏ. Sự bình an này dẫn dắt chúng ta đến chỗ nhường nhịn, tha thứ, và tìm kiếm lợi ích cho người khác, từ đó gìn giữ “sự hiệp một của Thánh Linh” (Ê-phê-sô 4:3).

IV. Thái Điểm Đi Kèm: “Lại Phải Biết Ơn”

Câu 15 kết thúc bằng một mệnh lệnh ngắn gọn nhưng quan trọng: “lại phải biết ơn.” Trong nguyên văn, đây là một phân từ (εὐχάριστοι, eucharistoi), có thể dịch là “hãy là những người biết ơn.” Điều này cho thấy lòng biết ơn không phải là một lựa chọn tách biệt, mà là hệ quả tất yếu và là biểu hiện rõ ràng của một tấm lòng đang được sự bình an của Đấng Christ cai trị. Một tâm trí thiếu lòng biết ơn là dấu hiệu cho thấy sự bình an của Chúa không đang ngự trị. Lòng biết ơn ở đây là hướng về Đức Chúa Trời, nhận biết ân điển của Ngài trong mọi hoàn cảnh (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:18). Nó hoàn toàn đối lập với tinh thần phàn nàn, oán trách, là những thứ sẽ đầu độc cộng đồng.

V. Ứng Dụng Thực Tiễn: Làm Sao Để Sự Bình An Của Đấng Christ Cai Quản Lòng Chúng Ta?

Lẽ thật này sẽ trở nên vô ích nếu không được áp dụng vào đời sống hằng ngày. Dưới đây là một số bước thực hành:

1. Nhận Biết và Đầu Phục Vị Trọng Tài: Trước hết, chúng ta phải công nhận thẩm quyền của sự bình an Chúa. Mỗi khi lo lắng, giận dữ, hoặc bối rối trước một quyết định, hãy dừng lại và hỏi: “Sự bình an của Đấng Christ, với tư cách là Trọng tài, đang ‘phán xét’ điều gì trong lòng tôi?”. Nếu một quyết định, một lời nói, hoặc một phản ứng làm xáo động, đánh mất sự bình an bên trong, đó có thể là dấu hiệu cho thấy nó không đến từ sự dẫn dắt của Thánh Linh. Chúng ta phải học tập đầu phục phán quyết của Vị Trọng tài này, dù đôi khi nó đi ngược lại cảm xúc hay suy tính tự nhiên của chúng ta.

2. Nuôi Dưỡng Đời Sống Cầu Nguyện và Lời Chúa: Sự bình an là bông trái của Thánh Linh (Ga-la-ti 5:22). Để Thánh Linh hành động, chúng ta cần ở trong mối liên hệ mật thiết với Chúa. Phao-lô dạy: “Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình-an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ gìn giữ lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Jêsus Christ.” (Phi-líp 4:6-7). Việc đọc, suy ngẫm Lời Chúa (Cô-lô-se 3:16) cũng nuôi dưỡng đức tin, là nền tảng cho sự bình an (Rô-ma 15:13).

3. Thực Hành Lòng Biết Ơn Chủ Động: Hãy biến lòng biết ơn thành kỷ luật thuộc linh. Bắt đầu và kết thúc ngày bằng lời tạ ơn. Ghi chép lại những ơn phước nhỏ bé Chúa ban. Trong nghịch cảnh, hãy cố gắng tìm kiếm điều gì đó để tạ ơn Chúa (ví dụ: tạ ơn vì Ngài vẫn đang kiểm soát, tạ ơn vì lời hứa của Ngài không đổi thay). Thái độ biết ơn sẽ củng cố quyền cai trị của sự bình an.

4. Ưu Tiên Sự Hiệp Nhất trong Hội Thánh: Trước khi hành động hay nói ra điều gì có thể ảnh hưởng đến anh em, hãy để sự bình an của Đấng Christ làm trọng tài: “Điều này có đem lại sự bình an và góp phần xây dựng sự hiệp nhất không, hay nó gây ra tranh cãi và chia rẽ?”. Đôi khi, điều này đòi hỏi chúng ta phải nhịn nhục, nhường bước, hoặc chủ động làm hòa (Rô-ma 12:18).

5. Nhìn Lên Nguồn Cội Của Sự Bình An – Chính Chúa Giê-xu: Sau cùng, chúng ta không thể có sự bình an nếu không ở trong mối liên hệ đúng đắn với Nguồn Bình An. Chúa Giê-xu phán: “Ta đã nói cùng các ngươi những điều đó, hầu cho các ngươi có lấy ta mà được bình an. Trong thế gian các ngươi có sự hoạn nạn, nhưng hãy cứ vững lòng, ta đã thắng thế gian rồi!” (Giăng 16:33). Sự bình an không hệ tại ở hoàn cảnh được thay đổi, mà ở trong chính Con Người đã chiến thắng tội lỗi và sự chết. Khi chúng ta ở trong Ngài, chúng ta được chia sẻ sự chiến thắng và bình an của Ngài.

Kết Luận

Câu Kinh Thánh Cô-lô-se 3:15 là một viên ngọc quý về nếp sống Cơ Đốc. Nó mời gọi chúng ta không chỉ sự bình an, mà còn để cho sự bình an ấy – vốn là chính bản chất và quà tặng của Đấng Christ – nắm quyền tối cao trong tấm lòng. Nó biến sự bình an từ một trạng thái cảm xúc thụ động thành một Đấng Cai Trị năng động, một Vị Trọng Tài khôn ngoan, dẫn dắt mọi quyết định, cảm xúc và mối quan hệ của chúng ta. Mục đích tối hậu là để chúng ta sống trong sự hiệp nhất yêu thương với Thân Thể Đấng Christ, và luôn tràn đầy lòng biết ơn. Ước mong mỗi chúng ta, mỗi ngày, đều chủ động mời gọi và vâng phục sự cai quản của Bình An Chúa, để từ trong sâu thẳm lòng mình, chúng ta có thể kinh nghiệm và thể hiện sự bình an siêu nhiên vốn là di sản của những người được gọi trong Ngài.


“Sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ gìn giữ lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Jêsus Christ.” (Phi-líp 4:7)
Quay Lại Bài Viết