Chúa Giêsu có bao giờ cười không?

03 December, 2025
14 phút đọc
2,733 từ
Chia sẻ:

Chúa Giêsu Có Bao Giờ Cười Không?

Một câu hỏi tưởng chừng đơn giản nhưng lại mở ra một cánh cửa sâu sắc để chúng ta hiểu hơn về bản tính thật của Chúa Cứu Thế Giêsu. Kinh Thánh không ghi lại một cách tường minh rằng “Chúa Giêsu cười”, nhưng điều đó không có nghĩa Ngài là một con người khắc khổ, xa cách, không có cảm xúc. Ngược lại, khi nghiên cứu kỹ lưỡng về cuộc đời, lời dạy và sự tương tác của Ngài, chúng ta thấy một bức chân dung sống động về một Đấng Cứu Thế trọn vẹn trong nhân tính, Đấng đã trải nghiệm trọn vẹn mọi phương diện của kiếp người – và niềm vui cùng tiếng cười chắc chắn là một phần của điều đó.

I. Bản Tính Con Người Trọn Vẹn Của Chúa Giêsu

Nền tảng thần học quan trọng đầu tiên chúng ta phải nắm vững là sự Nhập Thể. Giăng 1:14 chép: “Chúa đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta, đầy ơn và lẽ thật.” Từ “xác thịt” (trong nguyên ngữ Hy Lạp là σάρξ - sarx) chỉ về một con người trọn vẹn, với đầy đủ thể xác, tâm hồn và cảm xúc. Hê-bơ-rơ 4:15 khẳng định: “Vì chúng ta không có thầy tế lễ thượng phẩm không có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta, bèn là thầy tế lễ đã bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta, song chẳng phạm tội.” “Mọi việc” ở đây bao gồm cả những khoảnh khắc của tình bạn thân thiết, của bữa tiệc vui, của sự thư giãn và tiếng cười sảng khoái.

Chúa Giêsu đã khóc (Giăng 11:35), Ngài cảm thấy đói (Ma-thi-ơ 4:2), mệt mỏi (Giăng 4:6), thương xót (Ma-thi-ơ 9:36), và thậm chí là cơn thịnh nộ thánh khiết (Giăng 2:13-17). Một phổ cảm xúc phong phú như vậy chắc chắn không thể thiếu đi niềm vui và nụ cười – là những biểu hiện tự nhiên và lành mạnh của một tâm hồn con người trọn vẹn. Việc Kinh Thánh không ghi lại cụ thể “Ngài cười” có thể do tính chất nghiêm túc và mục đích cứu rỗi của các sách Phúc Âm, nhưng không hề phủ nhận khả năng đó.

II. Bằng Chứng Gián Từ Cuộc Đời và Chức Vụ Của Chúa

Chúng ta có thể tìm thấy những “dấu vết” của niềm vui và sự hài hước tiềm ẩn qua các sự kiện và lời dạy của Chúa:

1. Sự Hiện Diện Trong Những Dịp Vui: Sự kiện đầu tiên trong chức vụ công khai của Chúa Giêsu được ghi lại là một đám cưới tại Ca-na (Giăng 2:1-11). Đám cưới trong văn hóa Do Thái là một lễ hội kéo dài nhiều ngày, đầy ắp tiếng ca, nhảy múa và sự vui mừng. Chúa Giêsu không những hiện diện mà còn đóng góp vào niềm vui chung bằng phép lạ hóa nước thành rượu ngon, cứu gia chủ khỏi sự xấu hổ. Ngài không phải là người bài trừ những niềm vui trong sáng của đời sống con người.

2. Lời Khiển Trách Với Sự Châm Biếm Nhẹ Nhàng: Trong Ma-thi-ơ 7:3-5, Chúa Giêsu dạy: “Sao ngươi dòm thấy cái rác trong mắt anh em ngươi, mà chẳng thấy cây đà trong mắt mình? ... Hỡi kẻ giả hình! trước hết phải lấy cây đà ra khỏi mắt mình đi, rồi mới thấy rõ mà lấy cái rác ra khỏi mắt anh em mình.” Hình ảnh một người với “cây đà” (δοκός - dokos, nghĩa là xà nhà, cây chèo lớn) trong mắt mà cố gắng tỉ mỉ lấy “cái rác” (κάρφος - karphos, vụn rơm, mạt cưa) trong mắt người khác là một hình ảnh cường điệu hài hước nhằm nhấn mạnh sự vô lý của thái độ phê phán, tự cho mình là công bình. Cách dạy này cho thấy Chúa Giêsu có một óc quan sát tinh tế và biết sử dụng sự hài hước để khắc sâu bài học.

3. Sự Yêu Mến Của Trẻ Thơ: Trẻ con luôn bị thu hút bởi những người vui vẻ, ấm áp và nhân từ. Ma-thi-ơ 19:13-14 cho thấy các trẻ nhỏ kéo đến với Chúa Giêsu một cách tự nhiên, và Ngài ôm lấy chúng, đặt tay trên chúng. Bầu không khí lúc đó khó có thể là sự nghiêm trang lạnh lùng, mà nhiều khả năng là sự ấm áp, dịu dàng với những nụ cười.

4. Lời Mời Gọi Vui Mừng: Trong Bài Giảng Trên Núi, Chúa Giêsu mở đầu bằng các “phước lành” (Ma-thi-ơ 5:3-12). Từ “phước” (μακάριος - makarios) không chỉ có nghĩa là được ban phước, mà còn mang sắc thái hạnh phúc, vui sướng, đáng chúc phúc. Ngài hứa ban niềm vui cho những người than khóc, người hiền lành, người đói khát sự công bình. Chính Chúa Giêsu là nguồn của niềm vui trọn vẹn đó (Giăng 15:11).

III. Niềm Vui Trong Bối Cảnh Cựu Ước và Quan Điểm Thần Học

Cựu Ước, nền tảng mà Chúa Giêsu am hiểu sâu sắc, không hề xem niềm vui là xa lạ với đức tin. Thi Thiên 126:2 chép: “Bấy giờ miệng chúng ta đầy sự cười vui, lưỡi chúng ta đầy sự hát mừng.” Sách Châm Ngôn 17:22 cũng dạy: “Lòng vui mừng vốn một phương thuốc hay.” Đức Chúa Trời của Kinh Thánh là Đấng ban cho mùa gặt, tiệc cưới, chiến thắng – là những dịp cho tiếng cười vui.

Thần học Tin Lành nhấn mạnh rằng sự cứu rỗi mang đến sự bình an và niềm vui trong Đức Thánh Linh (Rô-ma 14:17). Là trưởng tử của sự sáng tạo mới, Chúa Giêsu chính là hiện thân trọn vẹn của sự sống mà Đức Chúa Trời dự định cho nhân loại – một sự sống không chỉ có sự thánh khiết, mà còn có sự trọn vẹn, trong đó niềm vui đích thực là một phần. Sự vui mừng lớn nhất của Ngài, như được đề cập trong Hê-bơ-rơ 12:2, là “vì sự vui mừng đã đặt trước mặt Ngài, Ngài chịu lấy thập tự giá, khinh điều sỉ nhục.” Niềm vui cứu chuộc này là nguồn cội của mọi niềm vui khác.

IV. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Việc nhìn nhận Chúa Giêsu với một nhân tính trọn vẹn, bao gồm khả năng cười và trải nghiệm niềm vui, có những ứng dụng sâu sắc:

1. Chúa Hiểu Bạn Trọn Vẹn: Bạn không phải đến với một vị thần xa cách, lạnh lùng. Bạn đến với một Chúa Giêsu đã từng cười đến rơi nước mắt trước một câu chuyện hài hước, đã từng vui sướng khi thấy các môn đồ hiểu ra lẽ thật, đã từng thích thú trước vẻ đẹp của hoa huệ ngoài đồng (Ma-thi-ơ 6:28-29). Ngài hiểu mọi ngóc ngách trong tâm hồn bạn, kể cả nhu cầu được vui cười và giải tỏa.

2. Niềm Vui Là Một Phần Của Đời Sống Đức Tin: Là Cơ đốc nhân, chúng ta được tự do tận hưởng những niềm vui trong sáng Chúa ban – tiếng cười với gia đình, niềm vui trong công việc, sự thư giãn lành mạnh. Điều này không mâu thuẫn với sự nghiêm túc về tội lỗi hay lòng tận hiến. Ga-la-ti 5:22-23 liệt kê “sự vui mừng” (χαρά - chara) là trái thứ hai của Đức Thánh Linh, ngay sau lòng yêu thương.

3. Cân Bằng Giữa Sự Nghiêm Trang và Niềm Vui: Truyền đạo 3:4 dạy có thời khóc, có thời cười. Chúa Giêsu là tấm gương hoàn hảo về sự cân bằng này. Ngài khóc trước mộ La-xa-rơ nhưng cũng vui mừng khi bạn Ngài sống lại. Chúng ta học theo Ngài để biết khi nào cần nghiêm túc cảnh tỉnh, và khi nào cần chia sẻ niềm vui, nâng đỡ tinh thần.

4. Nụ Cười và Sự Chế Nhạo Tội Lỗi: Trong khi tận hưởng niềm vui, chúng ta phải phân biệt với sự chế giễu ác ý hoặc tiếng cười dựa trên tội lỗi (Ê-phê-sô 5:4). Nụ cười của Cơ đốc nhân xuất phát từ một tấm lòng biết ơn, bình an và yêu thương, không phải từ sự cay đắng hay chê bai.

Kết Luận

Vậy, Chúa Giêsu có bao giờ cười không? Dựa trên nền tảng thần học về sự Nhập Thể trọn vẹn, bằng chứng từ bối cảnh cuộc đời và lời dạy đầy hình ảnh sống động của Ngài, cùng với sự nhất quán của toàn bộ Kinh Thánh về niềm vui là món quà từ Đức Chúa Trời, câu trả lời chắc chắn là . Không chỉ cười, mà nụ cười và niềm vui của Ngài còn là thánh khiết, trọn vẹn và là nguồn sống.

Hôm nay, khi chúng ta đối diện với muôn vàn lo lắng, áp lực, hãy nhớ rằng Đấng Cứu Thế của chúng ta không phải là một bóng ma u buồn. Ngài là Đấng mang đến “tin lành” (Phúc Âm) – một tin tức tốt lành đáng để vui mừng nhất! Hãy đến với Ngài để nhận lấy niềm vui đích thực, bền vững, vượt trên mọi hoàn cảnh. Và hãy để niềm vui đó tỏa ra qua nụ cười của chúng ta với thế giới xung quanh, như một chứng cớ sống động về ân điển và sự tốt lành của Đức Chúa Trời.

“Hãy vui mừng trong Chúa luôn luôn. Tôi lại còn nói nữa: hãy vui mừng đi.” (Phi-líp 4:4)
Quay Lại Bài Viết