Chúa Giê-su Có Đến Để Đem Bình An Cho Thế Gian Không?
Trong một thế giới đầy biến động, xung đột và lo âu, khát vọng về sự bình an là một khao khát phổ quát của nhân loại. Cơ Đốc giáo thường được biết đến với thông điệp về bình an. Các thiên sứ đã hát về “bình an dưới thế” khi Chúa Giê-su giáng sinh (Lu-ca 2:14). Chính Chúa Giê-su đã phán: “Ta để sự bình an lại cho các ngươi; ta ban sự bình an ta cho các ngươi” (Giăng 14:27). Thế nhưng, Ngài cũng tuyên bố một câu khiến nhiều người sửng sốt: “Các ngươi đừng tưởng ta đến để đem sự bình an cho thế gian; ta đến, không phải đem sự bình an, mà là đem gươm giáo” (Ma-thi-ơ 10:34). Lời tuyên bố dường như mâu thuẫn này đặt ra một câu hỏi then chốt cho mọi nhà nghiên cứu Kinh Thánh: Rốt cuộc, sứ mệnh của Chúa Giê-su có phải là đem bình an cho thế gian không? Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khảo sát bản chất của sự bình-an theo Kinh Thánh, bối cảnh của những lời tuyên bố trên và ý nghĩa trọn vẹn của sứ mệnh Chúa Cứu Thế, để tìm ra câu trả lời thỏa đáng.
Để hiểu lời của Chúa Giê-su, trước hết phải truy nguyên khái niệm “bình an” trong văn hóa Do Thái và Tân Ước. Trong tiếng Hê-bơ-rơ (Hebrew), từ shalom (שָׁלוֹם) mang ý nghĩa rộng lớn hơn nhiều so với khái niệm “không có chiến tranh” hay “trạng thái yên tĩnh” trong tư duy hiện đại. Shalom bao hàm sự trọn vẹn, toàn vẹn, hòa thuận, thịnh vượng, sức khỏe, và trên hết là mối quan hệ đúng đắn với Đức Chúa Trời và với người lân cận. Nó là tình trạng lý tưởng khi mọi sự được sắp đặt theo trật tự hoàn hảo của Đấng Tạo Hóa.
Trong bản Bảy Mươi (Septuagint – bản dịch Kinh Thánh Hebrew sang tiếng Hy Lạp), từ shalom thường được dịch là eirēnē (εἰρήνη) trong tiếng Hy Lạp. Tân Ước kế thừa và làm phong phú thêm ý nghĩa của eirēnē này. Do đó, khi Kinh Thánh nói về “bình an”, nó không chỉ nói đến cảm xúc chủ quan, mà nói đến một thực tại khách quan về sự hòa giải và trọn vẹn, bắt nguồn từ chính Đức Chúa Trời.
Các tiên tri trong Cựu Ước đã loan báo về một Đấng Mê-si sẽ thiết lập một sự bình an vĩnh cửu. Ê-sai đã gọi Đấng Mê-si là “Chúa Bình An” (Ê-sai 9:6) và mô tả vương quốc của Ngài: “Sự công bình sẽ làm dây thắt lưng của Ngài, sự thành tín sẽ làm dây ràng hông của Ngài. Bấy giờ muông sói sẽ ở với chiên con…” (Ê-sai 11:5-6). Sứ điệp rõ ràng: sự bình an đích thực (shalom) chỉ có thể được thiết lập trên nền tảng của sự công bình (צֶדֶק – tsedeq) và sự ngay thẳng.
Tuy nhiên, vấn đề căn cốt của nhân loại là tội lỗi đã phá vỡ mối quan hệ với Đức Chúa Trời, là nguồn cội của mọi sự bất an, xung đột và sự chết. Vì vậy, sứ mệnh tối hậu của Chúa Giê-su là giải quyết vấn đề gốc rễ này. Sứ đồ Phao-lô tóm tắt chức vụ của Chúa Giê-su: “Vả, Ngài là sự bình an của chúng ta; Ngài đã hiệp cả hai lại [người Do Thái và Dân Ngoại] làm một, phá đổ bức tường ngăn cách… đặng bởi thập tự giá Ngài làm cho cả hai hiệp thành một thể, mà hòa thuận với Đức Chúa Trời” (Ê-phê-sô 2:14-16).
Bình an mà Chúa Giê-su đem đến, trước hết và quan trọng nhất, là bình an với Đức Chúa Trời thông qua sự chết chuộc tội của Ngài trên thập tự giá. Đây là ý nghĩa then chốt của Rô-ma 5:1: “Vậy chúng ta đã được xưng công bình bởi đức tin, thì được hòa thuận với Đức Chúa Trời bởi Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta”. Từ “hòa thuận” trong nguyên văn Hy Lạp là eirēnēn – chúng ta có được sự bình an (eirēnē) với Đức Chúa Trời. Sự bình an này không phải là cảm xúc nhất thời, mà là một địa vị, một tình trạng được tuyên xưng dựa trên công lao của Đấng Christ. Đây là nền tảng cho mọi loại bình an khác.
Vậy làm thế nào để hiểu lời tuyên bố dường như nghịch lý trong Ma-thi-ơ 10:34? Chìa khóa nằm ở việc xem xét toàn bộ ngữ cảnh. Trong Ma-thi-ơ chương 10, Chúa Giê-su đang sai mười hai sứ đồ đi ra rao giảng và cảnh báo trước về những sự chống đối, khốn khó họ sẽ gặp phải. Câu 34-36 viết: “Các ngươi đừng tưởng ta đến để đem sự bình an cho thế gian; ta đến, không phải đem sự bình an, mà là đem gươm giáo. Ta đến để phân rẽ con trai với cha, con gái với mẹ, dâu với bà gia; và người ta sẽ có kẻ thù nghịch là người nhà mình.”
Điều quan trọng cần lưu ý:
1. “Bình an” ở đây là gì? Trong ngữ cảnh này, “sự bình an” mà Chúa Giê-su không đến để đem đến cho “thế gian” (κόσμος – kosmos, chỉ về hệ thống thế gian chống nghịch lại Đức Chúa Trời) là sự yên ổn giả tạo, sự hòa hợp nông cạn, hoặc thỏa hiệp vô nguyên tắc. Đó là loại bình an mà thế gian tìm kiếm: một cuộc sống không bị quấy rầy, không xáo trộn, cho dù sự thật có bị chôn vùi và tội lỗi có được dung túng.
2. “Gươm giáo” tượng trưng cho điều gì? Gươm giáo (μάχαιρα – machaira, một loại đoản kiếm) tượng trưng cho sự phân rẽ, sự phán xét và sự lựa chọn dứt khoát mà sứ điệp của Ngài sẽ gây ra. Lời của Đức Chúa Trời được ví như “gươm hai lưỡi” (Hê-bơ-rơ 4:12), có khả năng phân rẽ, phán xét tư tưởng và ý định. Chúa Giê-su không cổ vũ bạo lực thể xác, nhưng sự hiện diện và sứ điệp của Ngài buộc mọi người phải lựa chọn: theo Ngài hay chống lại Ngài. Sự lựa chọn này có thể và thực sự gây ra chia rẽ ngay trong những mối quan hệ thân thiết nhất, khi một người trong gia đình tiếp nhận Đấng Christ còn người kia từ chối.
Như vậy, lời tuyên bố này không mâu thuẫn với sứ mệnh đem bình an đích thực, mà nó phơi bày bản chất của sự bình an mà Ngài đem đến: đó không phải là một sự bình an rẻ tiền, dễ dãi, có được bằng cách phớt lờ sự thật và tội lỗi. Trái lại, đó là một sự bình an sâu sắc, được mua bằng giá rất đắt (huyết Ngài), và đòi hỏi một sự dứt khoát khỏi tội lỗi và thế gian. Nó tạo ra sự chia rẽ tạm thời để đem đến sự hòa giải vĩnh cửu.
Sau khi giải thích về sự chia rẽ, chúng ta quay lại lời hứa quí báu trong Giăng 14:27: “Ta để sự bình an lại cho các ngươi; ta ban sự bình an ta cho các ngươi; ta cho các ngươi chẳng phải như thế gian cho. Lòng các ngươi chớ bối rối và đừng sợ hãi.” Ở đây, Chúa Giê-su phân biệt rõ ràng giữa hai loại bình an:
- Bình an của thế gian: Dựa trên hoàn cảnh thuận lợi, sức khỏe, tài sản, các mối quan hệ êm đềm. Loại bình an này mong manh, tạm bợ và dễ bị đánh cắp bởi nghịch cảnh, bệnh tật, mất mát.
- Bình an của Chúa Giê-su: Là sự bình an xuất phát từ chính mối quan hệ với Ngài. Nó dựa trên sự kiện lịch sử rằng tội chúng ta đã được tha, Đức Chúa Trời đã hòa thuận với chúng ta, và Ngài đang ngự trị trên ngôi. Đây là sự bình an siêu việt trên mọi hoàn cảnh (Phi-líp 4:7), có thể hiện diện ngay giữa cơn bão tố của cuộc đời (Mác 4:39).
Nguyên văn Hy Lạp của câu này rất mạnh mẽ: “Eirēnēn tēn emēn didōmi hymin” – “Sự bình an thuộc về Ta, chính Ta ban cho các ngươi”. Đây là sự bình-an thuộc về bản chất của Ngài, một sự bình an thiên thượng, vĩnh cửu.
Là Cơ Đốc nhân, làm thế nào chúng ta có thể kinh nghiệm và sống trong sự bình an này, đồng thời trở thành những sứ giả của sự bình an đích thực cho thế gian?
1. Xác Lập Nền Tảng: Bình An Với Đức Chúa Trời. Trước khi tìm kiếm cảm nhận bình an, hãy đảm bảo bạn đã có địa vị bình an với Đức Chúa Trời qua đức tin nơi Chúa Giê-su Christ. Sự bình an này không dựa trên cảm xúc hay thành tích của bạn, mà dựa trên sự hoàn thành công tác cứu chuộc của Đấng Christ.
2. Nuôi Dưỡng Bình An Qua Mối Thông Công. Sự bình an được duy trì qua đời sống cầu nguyện và Lời Chúa. Phi-líp 4:6-7 dạy: “Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời… sẽ giữ gìn lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Jêsus Christ.” Đây là một lời hứa thực tiễn: thay vì lo âu, hãy cầu nguyện với lòng biết ơn, và sự bình an siêu nhiên của Đức Chúa Trời sẽ làm lính canh cho tấm lòng bạn.
3. Trở Nên Người Gieo Bình An Trong Xung Đột. Dù sứ điệp của Phúc Âm có thể gây chia rẽ, nhưng bản thân Cơ Đốc nhân được kêu gọi trở nên những người gây dựng hòa bình (Ma-thi-ơ 5:9). Trong các mối quan hệ, chúng ta được lệnh: “Nếu có thể được, thì hãy hết sức mình mà hòa thuận với mọi người” (Rô-ma 12:18). Chúng ta mang đến sự bình an không phải bằng cách thỏa hiệp với tội lỗi, mà bằng cách trình bày chân lý trong tình yêu thương (Ê-phê-sô 4:15), và tìm kiếm sự hòa giải dựa trên công lý và ân điển.
4. Sống Với Hy Vọng Về Sự Bình An Vĩnh Cửu. Sự bình an trọn vẹn cuối cùng (shalom trọn vẹn) sẽ chỉ được thể hiện đầy đủ khi Chúa Giê-su tái lâm và thiết lập vương quốc đời đời của Ngài, nơi không còn sự chết, đau đớn, khóc lóc hay chiến tranh (Khải Huyền 21:3-4). Niềm hy vọng cánh chung này cho chúng ta sự bình an và kiên nhẫn để bước đi giữa một thế gian đầy rối loạn.
Vậy, Chúa Giê-su có đến để đem bình an cho thế gian không? Câu trả lời là “Có, nhưng không phải theo cách mà thế gian mong đợi hoặc định nghĩa.”
Ngài không đến để khoác lên thế gian một lớp sơn bình an giả tạo, tạm bợ. Ngài đến để giải quyết tận gốc vấn đề của nhân loại là tội lỗi, bằng cách hi sinh chính mình trên thập tự giá. Ngài chính là Sự Bình An (Ê-phê-sô 2:14). Sự bình an Ngài ban cho – sự hòa thuận với Đức Chúa Trời – là quà tặng quý giá nhất và là nền tảng cho mọi sự bình an khác. Tuy nhiên, vì sự bình an này đòi hỏi sự đầu phục và lựa chọn dứt khoát, nó cũng đồng thời là “thanh gươm” phân rẽ những ai chấp nhận Ngài với những ai khước từ Ngài.
Lời mời gọi dành cho mỗi chúng ta ngày nay là: Hãy tiếp nhận Sự Bình-An là chính Chúa Giê-su Christ. Hãy để sự bình an thiên thượng, vượt trên mọi sự hiểu biết của Ngài cai trị trong lòng bạn (Cô-lô-se 3:15). Và từ nơi sự bình an được xác lập đó, hãy bước vào một thế gian đang rối loạn, không với tinh thần sợ hãi hay thỏa hiệp, nhưng với tình yêu thương, lẽ thật và hy vọng, để trở nên những sứ giả chân thật của Vua Bình An.