Làm Sao Tôi Có Thể Không Đi Xuống Địa Ngục?
Đây có lẽ là câu hỏi quan trọng nhất trong đời người, một câu hỏi chạm đến cốt lõi của định mệnh đời đời. Kinh Thánh không né tránh thực tại về sự phán xét, sự hình phạt đời đời, và một nơi gọi là địa ngục (tiếng Hy Lạp: Gehenna, Hades). Nhưng đồng thời, Kinh Thánh cũng trình bày một con đường duy nhất, rõ ràng và đảm bảo để thoát khỏi định mệnh ấy. Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát Kinh Thánh cách có hệ thống để trả lời câu hỏi trọng đại này, dựa trên nền tảng của ân điển và lẽ thật.
Trước khi tìm giải pháp, chúng ta phải hiểu rõ vấn đề. Kinh Thánh dạy rằng:
- Tội lỗi phổ quát: "Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời" (Rô-ma 3:23). Từ ngữ "phạm tội" trong tiếng Hy Lạp (hamartanō) có nghĩa là "trật mục tiêu", không đạt đến tiêu chuẩn trọn vẹn, thánh khiết của Đức Chúa Trời.
- Hậu quả của tội lỗi: "Tiền công của tội lỗi là sự chết..." (Rô-ma 6:23a). Ở đây không chỉ nói đến cái chết thể xác, mà quan trọng hơn là sự chia cách đời đời khỏi Đức Chúa Trời – đó là cái chết thuộc linh, là địa ngục. Chúa Giê-xu cảnh báo: "Hãy sợ Đấng có thể hủy diệt cả linh hồn lẫn thể xác trong địa ngục" (Ma-thi-ơ 10:28).
- Bản chất của Đức Chúa Trời: Đức Chúa Trời là thánh khiết (hagios) và công bình tuyệt đối. Sự thánh khiết của Ngài không thể dung hợp với tội lỗi. Vì công bình, Ngài phải trừng phạt tội lỗi. Nếu Đức Chúa Trời bỏ qua tội lỗi mà không xử lý, Ngài sẽ không còn là Đấng công bình. Vấn đề của chúng ta là: Làm sao một Đức Chúa Trời thánh khiết có thể tha thứ cho tội nhân mà vẫn giữ được sự công bình của Ngài?
Con người không thể tự mình giải quyết vấn đề tội lỗi. Mọi nỗ lực tự công bình hóa, làm việc lành, tu hành khổ hạnh đều không thể đạt được tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời. Giải pháp phải đến từ chính Đức Chúa Trời. Đó chính là Tin Lành – Tin Mừng về Chúa Giê-xu Christ.
1. Chúa Giê-xu Christ là Đấng Thay Thế Chịu Hình Phạt:
Đây là trung tâm của sứ điệp Cơ Đốc. "Ấy chính Ngài đã vì tội lỗi chúng ta chịu khổ trong thân thể tại trên cây gỗ, hầu cho chúng ta là kẻ đã chết về tội lỗi, được sống cho sự công bình; lại nhơn những lằn đòn của Ngài mà anh em đã được lành bịnh" (1 Phi-e-rơ 2:24). Trên thập tự giá, Chúa Giê-xu, Con Đức Chúa Trời vô tội, đã gánh lấy hình phạt mà chúng ta đáng phải chịu. Sự công bình của Đức Chúa Trời được thỏa mãn vì tội lỗi đã bị trừng phạt nơi Đấng Christ. Tình yêu của Đức Chúa Trời được bày tỏ vì Ngài ban Con Một của Ngài.
2. Sự Sống Lại – Bằng Chứng Của Sự Chiến Thắng:
"Nếu Đấng Christ không từ kẻ chết sống lại, thì đức tin anh em cũng vô ích, anh em còn ở trong tội lỗi mình... Nhưng bây giờ, Đấng Christ đã từ kẻ chết sống lại, Ngài là trái đầu mùa của những kẻ ngủ" (1 Cô-rinh-tô 15:17, 20). Sự sống lại chứng minh rằng sự chết chuộc tội của Ngài đã được Đức Chúa Trời chấp nhận, và quyền lực của tội lỗi cùng sự chết đã bị đánh bại.
3. Ân Điển Duy Nhất, Đức Tin Duy Nhất:
"Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình" (Ê-phê-sô 2:8-9). Cứu cánh khỏi địa ngục không phải là phần thưởng cho việc làm của chúng ta, mà là món quà (dōron) nhờ vào công việc của Chúa Giê-xu. Chúng ta tiếp nhận món quà ấy bằng đức tin (pistis): sự tin cậy, nương cậy, và đầu phục trọn vẹn vào Ngài.
Chúa Giê-xu tuyên bố cách rõ ràng: "Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha" (Giăng 14:6). Và "Ai tin Con, thì được sự sống đời đời; ai không chịu tin Con, thì chẳng thấy sự sống đâu, nhưng cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời vẫn ở trên người đó" (Giăng 3:36).
Dựa trên công việc của Đấng Christ, Kinh Thánh cho chúng ta những bước đáp ứng cụ thể:
1. Nhận Biết và Xưng Nhận Tội Lỗi Cá Nhân:
Đây không phải là cảm giác mơ hồ về sự không hoàn hảo, mà là sự nhìn nhận trước mặt Đức Chúa Trời rằng mình là tội nhân, đã vi phạm luật pháp thánh của Ngài. "Nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác" (1 Giăng 1:9).
2. Ăn Năn Thật:
Ăn năn (tiếng Hy Lạp: metanoia) nghĩa là "thay đổi tâm trí", quay khỏi đường lối tội lỗi của mình để quay về với Đức Chúa Trời. "Vậy, hãy ăn năn và trở lại, đặng cho tội lỗi mình được xóa đi" (Công vụ 3:19).
3. Tin Nhận Chúa Giê-xu Cách Cá Nhân:
Tin (pisteuō) không chỉ là sự đồng ý bằng trí óc, mà là sự giao phó, tín thác cả đời sống mình. "Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài" (Giăng 1:12). Lời cầu nguyện đơn giản của đức tin có thể là: "Lạy Chúa, con nhận biết con là tội nhân, đáng bị hình phạt. Con tin Chúa Giê-xu đã chết thay cho con và sống lại. Con xin ăn năn tội lỗi, đặt đức tin nơi Ngài, và xin Ngài làm Chúa Cứu Thế của đời con. Cảm ơn Chúa vì ân điển và sự tha thứ của Ngài. Nhân danh Chúa Giê-xu Christ. A-men."
4. Công Khai Xưng Nhận Đức Tin:
"Vì nếu miệng ngươi xưng Đức Chúa Giê-xu ra và lòng ngươi tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì ngươi sẽ được cứu; vì tin bởi trong lòng mà được sự công bình, còn bởi miệng làm chứng mà được sự cứu rỗi" (Rô-ma 10:9-10). Điều này thể hiện qua báp-têm và đời sống làm chứng.
Người thật lòng tin nhận Chúa Giê-xu có được sự bảo đảm nào?
- Được xưng công bình: "Vậy, chúng ta đã được xưng công bình bởi đức tin, thì được hòa thuận với Đức Chúa Trời, bởi Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta" (Rô-ma 5:1). Địa vị pháp lý của chúng ta trước Đức Chúa Trời đã thay đổi: từ tội nhân đáng bị kết án trở thành con cái được xưng công bình.
- Được sự sống đời đời ngay bây giờ: "Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, ai nghe lời ta mà tin Đấng đã sai ta, thì được sự sống đời đời, và chẳng đến sự phán xét, song vượt khỏi sự chết mà đến sự sống" (Giăng 5:24). Chúa Giê-xu dùng thì hiện tại: "được" sự sống đời đời, không phải "sẽ được". Đó là sự sở hữu hiện tại.
- Được Thánh Linh làm ấn chứng: "Ấy là trong Ngài mà anh em cũng vậy, sau khi đã nghe đạo chân thật, là Tin Lành về sự cứu rỗi anh em, và đã tin Ngài, thì có được ấn chứng bằng Đức Thánh Linh là Đấng Chúa đã hứa" (Ê-phê-sô 1:13). Thánh Linh là bảo chứng (arrabōn - giống như tiền đặt cọc đảm bảo) cho cơ nghiệp đời đời của chúng ta.
Đời Sống Ứng Dụng: Đức tin cứu rỗi này không phải là một điểm dừng, mà là điểm khởi đầu của một đời sống mới. Người được cứu sẽ có mong muốn:
1. Tăng Trưởng Thuộc Linh: Nhờ đọc, suy ngẫm Kinh Thánh (2 Ti-mô-thê 3:16-17) và cầu nguyện (Phi-líp 4:6).
2. Kết Hiệp Với Hội Thánh: Thông công, thờ phượng, và phục vụ với các tín hữu khác (Hê-bơ-rơ 10:24-25).
3. Sống Vâng Phục và Làm Chứng: Đời sống được biến đổi để làm sáng danh Chúa và rao truyền Tin Lành cho người khác (Ma-thi-ơ 5:16; 28:19-20).
Câu trả lời cho "Làm sao tôi có thể không đi xuống địa ngục?" không nằm trong nỗ lực leo lên thiên đàng bằng việc lành của chúng ta – vì điều đó là bất khả. Cầu thang tự tạo của chúng ta không bao giờ chạm đến sự thánh khiết của Đức Chúa Trời. Câu trả lời duy nhất nằm ở việc đón nhận CHIẾC THANG ĐÃ ĐƯỢC ĐỨC CHÚA TRỜI HẠ XUỐNG – đó là Chúa Giê-xu Christ, Đấng đã từ trời giáng thế, chịu chết vì tội chúng ta, và sống lại để ban sự sống đời đời.
Hôm nay, nếu bạn nhận biết mình là tội nhân cần được cứu, hãy đừng trì hoãn. Sự cứu rỗi là món quà nhưng không, nhưng nó có giá vô cùng lớn – là huyết của Chúa Giê-xu. Hãy bằng lòng mở lòng ra, ăn năn tội lỗi và đặt đức tin trọn vẹn nơi Ngài. Bạn sẽ kinh nghiệm lời hứa quý báu: "Tôi đã ban cho chúng sự sống đời đời; không bao giờ chúng bị hư mất, và không ai cướp chúng khỏi tay ta" (Giăng 10:28). Bạn sẽ không còn phải sống trong nỗi sợ hãi về địa ngục nữa, nhưng trong niềm vui và sự bảo đảm của sự sống đời đời với Chúa.