Chức Vụ Người Mang Áo Giáp Trong Hội Thánh: Phân Tích Kinh Thánh và Ứng Dụng Thực Tiễn
Trong bối cảnh Hội Thánh ngày nay đối diện với nhiều thách thức thuộc linh và văn hóa, một câu hỏi được đặt ra: “Có nên thiết lập một chức vụ chính thức gọi là ‘Người Mang Áo Giáp’ trong Hội Thánh không?”. Để trả lời câu hỏi này một cách thấu đáo, chúng ta cần quay về nền tảng Kinh Thánh, đặc biệt phân đoạn trọng tâm trong Ê-phê-sô 6:10-18, để hiểu rõ bản chất, mục đích và đối tượng của “áo giáp thuộc linh”. Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát Kinh Thánh, phân tích ngôn ngữ nguyên bản, và đưa ra những ứng dụng thực tiễn cho đời sống cá nhân và cộng đồng Hội Thánh.
Khái niệm “áo giáp” (armor) trong Tân Ước xuất hiện cách rõ ràng nhất trong thư của Sứ đồ Phao-lô gửi cho Hội Thánh Ê-phê-sô. Trong nguyên bản tiếng Hy Lạp, từ được dùng là “πανοπλίαν” (panoplian) (Ê-phê-sô 6:11, 13), có nghĩa là “toàn bộ binh giáp” hoặc “bộ khí giới đầy đủ”. Điều quan trọng cần lưu ý ngay từ đầu: lời kêu gọi mặc lấy áo giáp này không được Phao-lô dành riêng cho một nhóm lãnh đạo đặc biệt nào.
“Hỡi anh em, sau hết, hãy mạnh mẽ trong Chúa và trong sức toàn năng của Ngài. Hãy mang lấy mọi khí giới của Đức Chúa Trời, để được đứng vững mà địch lại mưu kế của ma quỉ.” (Ê-phê-sô 6:10-11, Kinh Thánh Tiếng Việt 1925)
Đại từ “anh em” (adelphoi) trong câu 10 là đại từ số nhiều, hướng đến toàn thể các tín hữu trong Hội Thánh tại Ê-phê-sô. Động từ “mang lấy” cũng ở ngôi thứ hai số nhiều. Điều này xác định rõ ràng rằng việc trang bị áo giáp thuộc linh là trách nhiệm và đặc quyền của mọi Cơ Đốc nhân, không phải của một chức vụ chuyên biệt. Mệnh lệnh này mang tính phổ quát, giống như mệnh lệnh “hãy vui mừng trong Chúa” hay “hãy cầu nguyện không thôi”.
Để hiểu sâu sắc về “người mang áo giáp”, chúng ta cần tháo rời và nghiên cứu từng phần khí giới:
- 1. Thắt lưng bằng lẽ thật (Ê-phê-sô 6:14a): “Vậy, hãy đứng vững, lấy lẽ thật làm dây nịt lưng”. Trong nguyên bản, “ἀληθείας” (alētheias) – “lẽ thật” – chính là Chúa Giê-xu Christ (Giăng 14:6) và Lời của Ngài (Giăng 17:17). Người lính La Mã thắt dây nịt để giữ y phục gọn gàng, hỗ trợ các vũ khí khác. Lẽ thật của Đấng Christ và Kinh Thánh là nền tảng cho mọi hành động thuộc linh, giúp chúng ta phân biệt thật/giả, đúng/sai.
- 2. Áo giáp bằng sự công bình (Ê-phê-sô 6:14b): “Mặc lấy giáp bằng sự công bình”. Từ “công bình” (δικαιοσύνης, dikaiosynēs) ở đây không phải là sự công chính tự thân, mà là sự công chính được Chúa ban cho (xem Ê-sai 61:10, Phi-líp 3:9). Đây là tấm áo giáp che chở tim và các cơ quan sống còn khỏi những cáo buộc, tội lỗi và sự kết án của kẻ thù (Rô-ma 8:33-34).
- 3. Giày của sự sẵn sàng đến từ Tin Lành bình an (Ê-phê-sô 6:15): Đôi giày cho phép người lính di chuyển vững vàng và rao truyền tin tức. Sự bình an với Đức Chúa Trời (Rô-ma 5:1) và sứ điệp hòa giải của Tin Lành chính là nền tảng cho bước đi và sự sẵn sàng làm chứng của chúng ta.
- 4. Thuẫn của đức tin (Ê-phê-sô 6:16): “Cầm lấy đức tin làm thuẫn, nhờ đó anh em có thể dập tắt được các tên lửa của kẻ dữ”. Tấm thuẫn lớn (θυρεός, thyreos) của quân La Mã có thể che toàn thân. Đức tin nơi lời hứa và bản tính của Đức Chúa Trời là sự bảo vệ hiệu quả chống lại mọi sự tấn công, nghi ngờ, cám dỗ và sợ hãi từ ma quỷ.
- 5. Mão trụ của sự cứu rỗi (Ê-phê-sô 6:17a): Mũ sắt bảo vệ phần quan trọng nhất: cái đầu, trung tâm tư tưởng và ý chí. Sự cứu rỗi trọn vẹn (quá khứ, hiện tại, tương lai) bảo vệ tâm trí chúng ta khỏi sự nghi ngờ về sự cứu chuộc, tương lai và tình yêu của Đức Chúa Trời.
- 6. Gươm của Đức Thánh Linh, là Lời Đức Chúa Trời (Ê-phê-sô 6:17b): Đây là vũ khí tấn công duy nhất trong danh sách. “Gươm” (μάχαιραν, machairan) là thanh đoản kiếm linh hoạt. Lời Đức Chúa Trời (ῥῆμα Θεοῦ, rhēma Theou) chỉ về Lời được Đức Thánh Linh làm sống động và áp dụng cụ thể vào từng hoàn cảnh (như Chúa Giê-xu đã dùng trong Ma-thi-ơ 4:4-10).
Từ phân tích trên, chúng ta có thể đưa ra câu trả lời dựa trên Kinh Thánh:
Không nên (và không cần thiết) thiết lập một “chức vụ” chính thức có tên gọi “Người Mang Áo Giáp” trong Hội Thánh. Lý do:
- Lý do thần học: Như đã chứng minh, mệnh lệnh mặc lấy áo giáp được truyền cho mọi tín đồ. Thiết lập một chức vụ riêng có nguy cơ tạo ra sự phân chia sai lầm giữa một nhóm “chiến sĩ thuộc linh chuyên nghiệp” và phần còn lại của Hội Thánh. Điều này trái với nguyên tắc “chức tư tế của mọi tín đồ” (I Phi-e-rơ 2:9) và sự dạy dỗ rằng mỗi chi thể đều có trách nhiệm chiến đấu thuộc linh.
- Lý do từ mô hình chức vụ Tân Ước: Kinh Thánh liệt kê các chức vụ Chúa ban cho Hội Thánh: “Ấy chính Ngài đã cho người nầy làm sứ đồ, kẻ kia làm tiên tri, người khác làm thầy giảng Tin Lành, kẻ khác nữa làm mục sư và giáo sư” (Ê-phê-sô 4:11). Không có chức vụ “người mang áo giáp” trong danh sách này. Các chức vụ được lập ra là để “trang bị các thánh đồ cho công việc của chức vụ” (Ê-phê-sô 4:12), tức là để giúp mọi tín đồ trở nên những “người mang áo giáp” hiệu quả.
- Nguy cơ lệch lạc: Một chức vụ như vậy có thể vô tình biến “chiến trận thuộc linh” thành một lĩnh vực bí truyền, phức tạp, chỉ dành cho “chuyên gia”, thay vì là đời sống hằng ngày của mọi Cơ Đốc nhân bình thường.
Tuy nhiên, điều này không có nghĩa Hội Thánh bỏ qua hoặc xem nhẹ sự dạy dỗ về áo giáp thuộc linh. Trái lại, tất cả các chức vụ (mục sư, giáo sư, truyền đạo...) đều phải có trách nhiệm:
- Giảng dạy và giải thích rõ ràng về Ê-phê-sô 6:10-18.
- Khích lệ và huấn luyện mọi tín hữu biết cách sử dụng từng phần áo giáp trong đời sống cá nhân.
- Làm gương về một đời sống được trang bị và chiến đấu thuộc linh cách trung tín.
Như vậy, thay vì tạo ra một chức vụ mới, Hội Thánh cần củng cố các chức vụ hiện có để họ trang bị tốt hơn cho các “thánh đồ” – những người mang áo giáp thực thụ.
Làm thế nào để mỗi chúng ta sống như một “người mang áo giáp” đúng nghĩa?
1. Ứng Dục Cá Nhân:
- Mỗi sáng thức dậy, hãy chủ động “mặc lấy” áo giáp qua lời cầu nguyện. Hãy hình dung và cầu xin Chúa: “Lạy Chúa, hôm nay con xin thắt lưng bằng lẽ thật của Ngài, mặc lấy sự công chính của Đấng Christ, mang giày sự bình an và sẵn sàng của Tin Lành, cầm lấy thuẫn đức tin, đội mão sự cứu rỗi, và cầm gươm Lời Ngài.”
- Đào sâu Lời Chúa (Gươm của Thánh Linh): Không chỉ đọc, mà học thuộc, suy ngẫm và tập vận dụng Lời Chúa vào các tình huống cụ thể (cám dỗ, lo âu, bối rối).
- Sống trong lẽ thật (Dây nịt): Thành thật với Chúa, với chính mình và với người khác. Chống lại mọi hình thức giả hình.
2. Ứng Dụng Trong Gia Đình:
- Cha mẹ có trách nhiệm dạy con cái về “áo giáp thuộc linh” từ nhỏ, giải thích đơn giản phù hợp với lứa tuổi.
- Cùng nhau cầu nguyện trang bị áo giáp cho nhau mỗi ngày.
- Tạo môi trường gia đình nơi “sự công bình” (sự tha thứ, công lý nho nhỏ) và “sự bình an” của Tin Lành được thể hiện.
3. Ứng Dụng Trong Cộng Đồng Hội Thánh:
- Các buổi nhóm nên có những giờ dạy dỗ thực hành về chiến trận thuộc linh, không chỉ lý thuyết.
- Khuyến khích các nhóm nhỏ trở thành “đơn vị chiến đấu” hỗ trợ nhau, nhắc nhở nhau giữ vững áo giáp.
- Các chức vụ lãnh đạo cần đồng hành, cầu thay và giải cứu những anh chị em đang bị tấn công thuộc linh dữ dội, giúp họ đứng vững trở lại.
Kinh Thánh không ủy thác trách nhiệm mang áo giáp thuộc linh cho một chức vụ đặc biệt, nhưng kêu gọi mỗi một người tin Chúa Giê-xu đều phải trở thành một “người mang áo giáp” trung tín. Chúng ta không cần thiết lập một chức danh mới, nhưng cần sống đúng với danh hiệu “chiến sĩ của Đấng Christ” mà mỗi chúng ta đã được kêu gọi.
Hội Thánh là doanh trại, là nơi huấn luyện, trang bị, chữa lành và khích lệ để các chiến sĩ ra trận. Các chức vụ Chúa ban (mục sư, giáo sư...) chính là những vị chỉ huy, huấn luyện viên và bác sĩ quân y. Hãy để chúng ta, dù ở cương vị nào, đều chuyên tâm “mạnh mẽ trong Chúa”, “mang lấy mọi khí giới của Đức Chúa Trời”, và “nhờ Đức Thánh Linh, thường thường làm đủ mọi thứ cầu nguyện và nài xin” (Ê-phê-sô 6:18) – vì đó chính là chìa khóa để đứng vững và chiến thắng trong cuộc chiến thuộc linh khốc liệt này.
Ước mong mỗi chúng ta không tìm kiếm một chức danh đặc biệt, nhưng trung thành thực thi bổn phận cao quý của một người lính thuộc về Đấng Christ, hằng ngày mặc lấy áo giáp Ngài ban, cho đến ngày được Ngài phán: “Hỡi đầy tớ ngay lành trung tín kia, được lắm” (Ma-thi-ơ 25:21).