Kinh Thánh Nói Gì Về Quyền Sinh Sản?
Trong một thế giới nơi các quyền tự do cá nhân, bao gồm quyền sinh sản, thường được định nghĩa bởi luật pháp và xã hội loài người, người tin Chúa cần tìm kiếm một nền tảng vững chắc hơn: Lẽ thật đời đời của Đức Chúa Trời. "Quyền sinh sản" (reproductive rights) là một thuật ngữ hiện đại, nhưng những nguyên tắc nền tảng về sự sống, sự sáng tạo, trách nhiệm và ơn gọi đã được Kinh Thánh bày tỏ cách rõ ràng. Bài nghiên cứu này sẽ khám phá quan điểm của Kinh Thánh về chủ đề hệ trọng này, không qua lăng kính của các hệ tư tưởng thế tục, mà qua sự giải nghĩa trung thực Lời Chúa, với sự tham chiếu đến ngôn ngữ gốc Hê-bơ-rơ và Hy Lạp.
Nền Tảng Ban Đầu: Mạng Lệnh, Phước Hạnh và Trách Nhiệm
Mọi cuộc thảo luận về sinh sản phải bắt đầu từ Sáng-thế-ký. Sau khi dựng nên loài người, "Đức Chúa Trời ban phước cho loài người và phán rằng: Hãy sanh sản, thêm nhiều, làm cho đầy dẫy đất; hãy làm cho đất phục tùng, hãy quản trị loài cá dưới biển, loài chim trên trời cùng các vật sống hành động trên mặt đất." (Sáng-thế-ký 1:28).
Động từ "sanh sản" trong tiếng Hê-bơ-rơ là **"פָּרָה" (parah)** mang nghĩa "màu mỡ, sinh sôi nảy nở, kết quả". Đây trước hết là một lời ban phước và một mạng lệnh được ban cho A-đam và Ê-va trong tình trạng hoàn hảo. Khả năng sinh sản là một phần trong kế hoạch tốt lành của Đấng Tạo Hóa để con người tham gia vào công việc sáng tạo tiếp tục của Ngài, quản lý đất đai và phản ánh hình ảnh Ngài qua mối quan hệ cộng đồng. Cần lưu ý, mạng lệnh này được ban cho cả nhân loại với tư cách là một loài, chứ không nhất thiết là một mệnh lệnh bắt buộc cá nhân cho từng cặp vợ chồng.
Sự sa ngã (Sáng-thế-ký 3) đã làm méo mó mọi thứ, bao gồm cả kinh nghiệm sinh sản. Lời rủa sả dành cho người nữ bao gồm sự đau đớn trong khi sinh nở (câu 16). Tuy nhiên, mạng lệnh "sanh sản" không bị thu hồi. Nó tiếp tục được nhắc lại với Nô-ê sau cơn nước lụt (Sáng-thế-ký 9:1,7), khẳng định rằng mặc cho tội lỗi, sự sống và khả năng sinh sản vẫn là một ơn phước và một phương tiện để hoàn thành ý muốn của Đức Chúa Trời trên đất.
Sự Sống Thánh Khiết: Thai Nhi Trong Cái Nhìn Của Đức Chúa Trời
Để hiểu về quyền sinh sản theo Kinh Thánh, chúng ta phải hiểu giá trị tuyệt đối của sự sống con người từ lúc thụ thai. Quan điểm của Kinh Thánh không coi thai nhi chỉ là "một cụm tế bào" hay "một phần cơ thể người mẹ", mà là một con người được Đức Chúa Trời biết và định trước.
- Thi-thiên 139:13-16 là phân đoạn mạnh mẽ nhất: "Vì chính Chúa nắn nên tâm thần tôi, Dệt thành tôi trong lòng mẹ tôi... Mắt Chúa đã thấy thể chất vô hình của tôi; Số các ngày định cho tôi, Đã biên vào sổ Chúa trước khi chưa có một ngày trong các ngày ấy." Động từ "dệt" (**רָקַם**, *raqam*) mô tả một công việc thủ công tinh xảo, có chủ đích. Đa-vít nhận biết sự hiện hữu và giá trị cá nhân của mình bắt đầu từ trong lòng mẹ.
- Giê-rê-mi 1:5: "Trước khi ta tạo nên ngươi trong lòng mẹ, ta đã biết ngươi rồi; Trước khi ngươi sanh ra, ta đã biệt riêng ngươi..." Sự kêu gọi của Giê-rê-mi bắt đầu từ trước khi ông được hình thành.
- Lu-ca 1:41,44: Khi Ma-ri, mẹ của Chúa Giê-xu, đến thăm Ê-li-sa-bét, thai nhi Giăng (Báp-tít) "nhảy nhót" trong lòng mẹ mình khi nghe lời chào của Ma-ri. Từ Hy Lạp **"σκιρτάω" (skirtaō)** diễn tả sự nhảy mừng. Điều này cho thấy thai nhi không chỉ là sự sống sinh học mà còn có phản ứng tâm linh.
Do đó, bất kỳ cuộc thảo luận nào về "quyền" của người mẹ phải được đặt trong khuôn khổ trách nhiệm thiêng liêng để bảo vệ sự sống vô tội mà Đức Chúa Trời đang kiến tạo. Việc cố ý chấm dứt sự sống đó (phá thai) là trái với nguyên tắc tôn trọng sự sống thánh khiết của Đấng Tạo Hóa (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:13).
Con Cái: Phước Hạnh Hay Gánh Nặng? Góc Nhìn Cựu Ước và Tân Ước
Trong bối cảnh Cựu Ước, con cái được xem là một phước hạnh lớn từ Đức Giê-hô-va, một dấu hiệu của sự ban ơn và giao ước của Ngài (Thi-thiên 127:3-5; 128:3-4). Sự vô sinh thường bị xem là sự sỉ nhục hoặc sự trừng phạt (nhưng không phải luôn luôn, xem câu chuyện của An-ne trong 1 Sa-mu-ên 1). Tuy nhiên, quan điểm này được mở rộng và làm cho trọn vẹn trong Tân Ước.
Chúa Giê-xu Christ đã tái định hướng trọng tâm từ gia đình huyết thống sang gia đình thuộc linh. Khi được báo rằng mẹ và anh em Ngài đang đợi, Ngài đáp: "Ai là mẹ ta, ai là anh em ta?.. Xem kìa, mẹ ta và anh em ta! Vì hễ ai làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời ta, thì người đó là anh em, chị em ta, và mẹ ta vậy." (Mác 3:33-35). Sứ đồ Phao-lô cũng đề cao đời sống độc thân như một ơn gọi cao quý để chuyên tâm lo việc Chúa (1 Cô-rinh-tô 7:7-8, 32-35).
Điều này không hạ thấp giá trị của hôn nhân và con cái, nhưng đặt chúng vào đúng vị trí. Con cái là một ơn phước quý giá, nhưng không phải là mục đích tối thượng của đời sống Cơ Đốc. Mục đích tối thượng là sự vinh hiển của Đức Chúa Trời và sự tăng trưởng của Vương Quốc Ngài. Do đó, quyết định sinh con, số con, và thời điểm phải được dẫn dắt bởi sự cầu nguyện, khôn ngoan từ Lời Chúa, và khả năng dưỡng dục con cái "theo sự khuyên dạy và giáo huấn của Chúa" (Ê-phê-sô 6:4).
Chúa Giê-xu: Trung Tâm Của Sự "Tái Sinh" và Ơn Gọi Cá Nhân
Đóng góp căn bản nhất của Tân Ước cho chủ đề này nằm ở sự dạy dỗ về sự tái sinh (Giăng 3:3-8). Trong Chúa Giê-xu, khả năng sinh sản thuộc thể không còn là yếu tố quyết định cho phước hạnh thuộc linh hay địa vị trong gia đình của Đức Chúa Trời. Mọi người, dù nam hay nữ, độc thân hay đã kết hôn, có con hay không có con, đều có thể trở nên con cái Đức Chúa Trời bởi đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ (Ga-la-ti 3:26-29).
Sứ đồ Phao-lô dùng hình ảnh sinh đẻ thuộc linh khi nói về việc ông dẫn dắt tín hữu đến với Christ (1 Cô-rinh-tô 4:15; Phi-lê-môn 1:10). Mỗi Cơ Đốc nhân đều được kêu gọi vào một chức vụ, một sự "sinh sản" thuộc linh—có thể là qua việc truyền giảng, môn đệ hóa, phục vụ, hoặc xây dựng Hội Thánh. Quyền sinh sản thuộc thể, do đó, phải được đặt dưới sự hướng dẫn của Thánh Linh để không cản trở nhưng thậm chí còn nuôi dưỡng ơn gọi và chức vụ thuộc linh cá nhân và gia đình.
Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân
Dựa trên các nguyên tắc Kinh Thánh, dưới đây là một số hướng dẫn thực tiễn:
- Xem Sự Sống Là Thánh Khiết: Quyết định bảo vệ sự sống từ lúc thụ thai. Từ chối và lên tiếng chống lại văn hóa phá thai. Đồng thời, với lòng thương xót của Chúa, tiếp cận và giúp đỡ những ai đang hối tiếc vì đã phá thai, dẫn họ đến sự tha thứ trọn vẹn nơi Christ.
- Quyết Định Trong Hôn Nhân Là Trách Nhiệm Chung: Vợ chồng Cơ Đốc phải cùng nhau cầu nguyện, thảo luận, và quyết định về việc có con, số con, và khoảng cách giữa các lần sinh. Việc sử dụng các biện pháp tránh thai không gây hại cho phôi thai (ngăn ngừa sự thụ thai) có thể là một biểu hiện của sự quản lý khôn ngoan và trách nhiệm, miễn là động cơ không xuất phát từ sự ích kỷ, sợ hãi, hoặc chối bỏ phước lành của Chúa.
- Chấp Nhận Sự Quan Phòng Của Đức Chúa Trời: Đối với những cặp vợ chồng hiếm muộn, hành trình này có thể đau đớn nhưng không phải là sự rủa sả hay thiếu sót trong đức tin. Hãy tìm kiếm sự an ủi nơi Chúa, xem xét các lựa chọn như nhận con nuôi (phản ánh tình yêu nhận con nuôi của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta - Ê-phê-sô 1:5), và khám phá những cách thức sinh sản thuộc linh mà Chúa dành riêng cho mình.
- Nuôi Dạy Con Cái Là Thánh Chức: Nếu Chúa ban cho con cái, hãy nhận lãnh đó là một trách nhiệm thiêng liêng. Quyền sinh sản đi đôi với bổn phận nuôi dạy. Cha mẹ là người quản lý những linh hồn quý giá mà Chúa tạm giao.
- Tôn Trọng Ơn Gọi Đa Dạng: Hội Thánh phải là nơi tôn trọng và hỗ trợ cả những người độc thân, những cặp vợ chồng không có con, và những gia đình đông con. Sự hiệp một trong Đấng Christ vượt trên mọi tình trạng gia đình.
Kết Luận: Quyền Tối Thượng Thuộc Về Đấng Tạo Hóa
Kinh Thánh không sử dụng cụm từ "quyền sinh sản" theo nghĩa hiện đại của nó. Thay vào đó, Kinh Thánh trình bày một bức tranh phong phú: Khả năng sinh sản là một ơn phước và một mạng lệnh chung cho nhân loại; sự sống con người là thánh khiết ngay từ trong lòng mẹ; và trong Chúa Giê-xu Christ, ơn gọi và bản sắc của chúng ta được xác định bởi sự tái sinh thuộc linh, chứ không chỉ bởi khả năng sinh sản thuộc thể.
Cuối cùng, "quyền" tối thượng không thuộc về con người, mà thuộc về Đức Chúa Trời, Đấng Tạo Hóa và Chủ Tể sự sống. Nhiệm vụ của chúng ta là quản lý cách trung tín thân thể, khả năng, và những mối quan hệ mà Ngài ban cho, luôn tìm kiếm ý muốn Ngài và vinh hiển Ngài trong mọi quyết định—kể cả những quyết định liên quan đến sinh sản. Hãy sống với tâm thế của những người quản gia khôn ngoan, biết rằng chúng ta sẽ trình diện trước mặt Ngài để khai trình mọi việc mình đã làm trong thân thể này (2 Cô-rinh-tô 5:10).