Chúa có ghét người đồng tính / người đồng tính luyến ái không?
Trong một thế giới đang tranh luận sôi nổi về bản dạng và xu hướng tính dục, câu hỏi này vang lên như một tiếng chuông đầy ám ảnh, cả trong lòng Hội Thánh lẫn ngoài xã hội. Nó chạm đến cốt lõi của sự hiểu biết về bản tính Đức Chúa Trời: Ngài là tình yêu thương (1 Giăng 4:8), nhưng đồng thời cũng là Đấng Thánh Khiết không thể nhìn thấy điều ác (Ha-ba-cúc 1:13). Để trả lời thấu đáo, chúng ta phải lặn sâu vào Lời Chúa, phân biệt giữa con người và hành vi, giữa bản chất tội lỗi của nhân loại và ân điển cứu chuộc của Chúa Cứu Thế Giê-xu.
Kinh Thánh, từ Cựu Ước đến Tân Ước, trình bày một quan điểm nhất quán về các hành vi tình dục đồng giới, xếp chúng vào nhóm những hành vi trái với trật tự sáng tạo ban đầu của Đức Chúa Trời.
1. Cựu Ước & Luật Pháp:
- Sáng Thế Ký 19:1-13 (Câu chuyện Sô-đôm): Thành Sô-đôm thường được viện dẫn như một minh họa. Tội ác của thành này không chỉ là "khách sạn" (hospitality) mà là sự ham muốn tình dục đồng giới tập thể và cưỡng bức, như được mô tả rõ: "bây giờ chúng ta sẽ biết chúng nó" (câu 5). Từ gốc Hê-bơ-rơ "yada" (ידע) trong ngữ cảnh này mang hàm ý hiểu biết thân mật, thường là tình dục. Sự đoán phạt thành này cho thấy Đức Chúa Trời phán xét nặng nề tội lỗi này.
- Lê-vi Ký 18:22: "Chớ nằm cùng một người nam như nằm cùng một người nữ; ấy là một sự gớm ghiếc." Từ "toebah" (תועבה) được dịch là "sự gớm ghiếc", chỉ về điều ghê tởm về mặt nghi lễ và đạo đức, thường dùng cho các hành vi thờ hình tượng và tình dục trái tự nhiên.
- Lê-vi Ký 20:13: "Nếu một người nam nằm cùng một người nam như nằm cùng một người nữ, thì hai người đều phạm một sự gớm ghiếc; hẳn phải bị giết đi; máu họ sẽ đổ lại trên họ." Điều luật này nằm trong bộ luật thánh khiết dành cho dân Y-sơ-ra-ên, nhấn mạnh mức độ nghiêm trọng.
2. Tân Ước & Sự Dạy Dỗ Của Sứ Đồ:
- Rô-ma 1:26-27: Đây là phân đoạn then chốt. Sứ đồ Phao-lô mô tả sự suy đồi của nhân loại khi từ chối nhận biết Đức Chúa Trời. Hậu quả là: "Bởi cớ đó, Đức Chúa Trời đã phó họ cho sự tình dục xấu hổ; vì trong vòng họ, những người đờn bà đã đổi cách dùng tự nhiên ra cách khác nghịch với tự nhiên. Những người đờn ông cũng vậy, bỏ cách dùng tự nhiên của người đờn bà, mà thèm muốn lẫn nhau, đờn ông cùng đờn ông phạm sự xấu hổ, và chính mình họ phải chịu báo ứng xứng với điều lầm lỗi của mình." Phao-lô gọi đây là "para physin" (παρά φύσιν) - "nghịch với tự nhiên", tức trật tự sáng tạo ban đầu (một nam một nữ trong hôn nhân).
- 1 Cô-rinh-tô 6:9-10: "Anh em há chẳng biết những kẻ không công bình chẳng được hưởng nước Đức Chúa Trời sao?... kẻ tà dâm, kẻ thờ hình tượng, kẻ ngoại tình, kẻ làm giáng yểu điệu, kẻ đắm nam sắc... chẳng hưởng được nước Đức Chúa Trời đâu." Từ Hy Lạp "malakoi" (μαλακοὶ) thường chỉ người thụ động trong hành vi đồng tính, và "arsenokoitai" (ἀρσενοκοῖται) là từ ghép của "arsen" (nam) và "koite" (giường), chỉ người chủ động. Đây là một trong những danh sách nhiều tội lỗi khiến con người xa cách Đức Chúa Trời.
- 1 Ti-mô-thê 1:9-10: Phao-lô một lần nữa liệt kê "arsenokoitai" vào nhóm những kẻ "trái luật pháp, trái đạo đức", cùng với kẻ giết cha mẹ, kẻ buôn người, kẻ nói dối.
Sau khi thấy rõ lập trường của Kinh Thánh về hành vi, chúng ta phải trả lời câu hỏi căn cốt: Thái độ của Đức Chúa Trời đối với chính những người có xu hướng hoặc phạm vào tội lỗi này là gì? Đây là nơi chân lý và ân điển gặp nhau.
1. Bản Tính Của Đức Chúa Trời: Thánh Khiết Và Yêu Thương:
Kinh Thánh dạy Đức Chúa Trời ghét tội lỗi. "Chúa là Đấng thử nghiệm người công bình; lòng và trí của Ngài ghét kẻ hung bạo." (Thi Thiên 11:5). Sách Châm Ngôn liệt kê bảy điều Đức Giê-hô-va ghét, và thậm chí gớm ghiếc lòng người (Châm Ngôn 6:16-19, 8:13). Sự thánh khiết của Ngài đòi hỏi Ngài phải phán xét tội lỗi. Tuy nhiên, đồng thời, bản chất cốt lõi của Ngài là tình yêu (1 Giăng 4:8). Tình yêu thương vĩ đại nhất được thể hiện qua việc Ngài sai Con Một Ngài đến chịu chết vì chúng ta, là người có tội (Rô-ma 5:8). Đức Chúa Trời không yêu thích tội lỗi, nhưng Ngài yêu thương tội nhân đến nỗi ban Con Ngài để cứu họ.
2. Chúa Giê-xu Christ: Khuôn Mẫu Của Sự Tiếp Cận:
Chúa Giê-xu là hiện thân trọn vẹn của Đức Chúa Trời (Cô-lô-se 1:15). Ngài đến thế gian không phải để lên án thế gian, nhưng để cứu thế gian (Giăng 3:17). Cách Ngài đối xử với những người bị xã hội khinh rẻ và xem là tội lỗi nặng nề (như người thu thuế, kẻ ngoại tình, kẻ trộm cướp) cho chúng ta khuôn mẫu:
- Với người đàn bà bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình (Giăng 8:1-11), Chúa Giê-xu không dung túng tội lỗi ("Đi, đừng phạm tội nữa"), nhưng Ngài cũng không kết án người phụ nữ ("Ta cũng không định tội ngươi"). Ngài phân biệt rõ giữa tội và người phạm tội.
- Chúa Giê-xu đồng bàn với người thu thuế và kẻ tội lỗi (Ma-thi-ơ 9:10-13), khiến người Pha-ri-si vấp phạm. Ngài đáp: "Người khỏe mạnh không cần thầy thuốc, song người có bệnh. Hãy đi, và học cho biết câu nầy: Ta muốn sự thương xót, không muốn của tế lễ. Vì ta đến đây không phải để kêu kẻ công bình, song kêu kẻ có tội." Mục đích của Ngài là chữa lành và kêu gọi ăn năn.
Điều quan trọng: Trong mọi cuộc gặp gỡ, Chúa Giê-xu luôn kêu gọi một sự thay đổi: "Hãy ăn năn và tin vào Tin Lành" (Mác 1:15). Ân điển của Ngài không rẻ tiền; nó kêu gọi một đáp ứng là từ bỏ con đường cũ và bước đi theo Ngài.
Kinh Thánh công nhận rằng mọi người đều bị cám dỗ, kể cả chính Chúa Giê-xu (Hê-bơ-rơ 4:15). Có những xu hướng tình cảm hoặc ham muốn (bao gồm nhưng không giới hạn ở đồng tính) có thể nảy sinh trong lòng người vì nhiều nguyên nhân phức tạp (tổn thương, môi trường, bản chất tội lỗi...). Bản thân sự cám dỗ hay xu hướng không phải là tội. Tội nảy sinh khi người ta đồng ý với sự cám dỗ đó trong tư tưởng, ước muốn, và cuối cùng là hành động (Gia-cơ 1:14-15).
Do đó, một người có thể trải nghiệm những cảm xúc, thu hút đồng giới (xu hướng), nhưng vẫn trung tín với Chúa bằng cách không hành động theo những cảm xúc đó, và tìm kiếm sự giúp đỡ của Ngài để sống thánh khiết. Trận chiến này là thực tế với mọi Cơ đốc nhân trong nhiều lĩnh vực (tham lam, giận dữ, kiêu ngạo...). Phao-lô cũng mô tả cuộc chiến nội tâm giữa xác thịt và tâm linh trong Rô-ma 7. Chiến thắng đến nhờ Đức Thánh Linh (Rô-ma 8:5-14).
1. Đối Với Cá Nhân Có Xu Hướng Đồng Tính:
- Hãy chạy đến với Chúa Giê-xu, không chạy trốn Ngài: Ngài biết rõ bạn, và Ngài vẫn yêu bạn. Sự cứu rỗi dành cho mọi người tin (Giăng 3:16). Sự tha thứ và quyền năng biến đổi là thật.
- Thú nhận và tìm kiếm sự giúp đỡ: "Còn nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác." (1 Giăng 1:9). Tìm một Hội Thánh hoặc mạng lưới Cơ đốc trưởng thành, đầy dẫy ân điển và lẽ thật để đồng hành, khích lệ.
- Đặt căn tính của bạn trong Đấng Christ: Căn tính đầu tiên và quan trọng nhất của bạn không phải là "người đồng tính" hay "người dị tính", mà là "con cái Đức Chúa Trời" (Giăng 1:12), "tạo vật mới trong Đấng Christ" (2 Cô-rinh-tô 5:17). Hãy để Lời Chúa định hình bạn.
2. Đối Với Hội Thánh Và Tín Hữu:
- Yêu thương bằng lẽ thật, không thỏa hiệp: "Nói ra lẽ thật trong tình yêu thương" (Ê-phê-sô 4:15). Hội Thánh phải giữ vững giáo lý Kinh Thánh về sự thánh khiết trong tình dục và hôn nhân (một nam một nữ), nhưng đồng thời phải là nơi an toàn, đầy lòng thương xót cho mọi người đang vật lộn với tội lỗi, dưới bất kỳ hình thức nào.
- Từ bỏ thái độ kết án và tự tôn: Tất cả chúng ta đều là tội nhân được cứu bởi ân điển (Ê-phê-sô 2:8-9). Sự kiêu ngạo thuộc linh ("tôi không như người đồng tính kia") là gớm ghiếc trước mặt Đức Chúa Trời (Lu-ca 18:9-14).
- Đồng hành và cầu nguyện: Hãy trở thành một cộng đồng mang gánh nặng cho nhau (Ga-la-ti 6:2), khích lệ nhau hướng về Chúa Cứu Thế, là Đấng ban cho chúng ta sức lực để vác thập tự giá mình mỗi ngày và theo Ngài (Lu-ca 9:23).
Vậy, Chúa có ghét người đồng tính không? Không. Đức Chúa Trời ghét tội lỗi đồng tính luyến ái, cũng như Ngài ghét mọi tội lỗi khác làm hủy hoại phẩm giá con người và phá vỡ mối quan hệ với Ngài. Nhưng Ngài yêu thương vô cùng những người mang lấy những xu hướng và đấu tranh ấy, cũng như Ngài yêu thương tất cả nhân loại sa ngã.
Tin Lành—Tin Mừng—là tin rằng Chúa Giê-xu Christ đã chịu chết trên thập tự giá để gánh lấy án phạt cho mọi tội lỗi của chúng ta, bao gồm cả tội lỗi trong tình dục. Ngài đã sống lại, ban sự sống mới và Đức Thánh Linh để biến đổi chúng ta. Lời mời gọi của Ngài vang lên cho tất cả: "Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ." (Ma-thi-ơ 11:28).
Hội Thánh được kêu gọi không phải để là câu lạc bộ của những người hoàn hảo, mà là bệnh viện dành cho những tội nhân đang được chữa lành. Ở đó, dưới chân thập tự giá, chúng ta đều bình đẳng: tất cả đều cần ân điển, và tất cả đều được ban cho ân điển dư dật nếu chúng ta ăn năn và tin cậy nơi Chúa Cứu Thế Giê-xu.