Có nên tích trữ lương thực để chuẩn bị cho thảm họa?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,075 từ
Chia sẻ:

Có Nên Tích Trữ Lương Thực Để Chuẩn Bị Cho Thảm Họa?

Trong một thế giới đầy bất ổn với thiên tai, dịch bệnh, chiến tranh và khủng hoảng kinh tế, câu hỏi về việc “tích trữ lương thực để chuẩn bị cho thảm họa” không chỉ là mối quan tâm thực tế mà còn là một vấn đề tâm linh sâu sắc đối với Cơ Đốc nhân. Chúng ta sống bằng đức tin nơi sự chu cấp của Đức Chúa Trời, nhưng đồng thời cũng được kêu gọi sống cách khôn ngoan và có trách nhiệm. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Kinh Thánh để tìm kiếm sự hướng dẫn cân bằng, khám phá nguyên tắc của Đức Chúa Trời về sự chuẩn bị, sự quản lý, và đức tin thuần khiết.


I. Nguyên Tắc Khôn Ngoan và Quản Lý Trong Kinh Thánh

Kinh Thánh không hề lên án việc lên kế hoạch, tiết kiệm hay chuẩn bị cho tương lai. Trái lại, nó đề cao sự khôn ngoan và thận trọng. Sách Châm Ngôn, kho tàng của sự khôn ngoan thực tiễn, cung cấp nhiều hình ảnh sinh động.

“Hỡi kẻ biếng nhác, hãy đi đến loài kiến; Khá xem xét cách ăn ở nó mà học khôn ngoan. Dầu nó không có quan tướng, quan cai, hay là quan trị, Mùa hạ nó sắm sẵn lương thực; Đến mùa gặt nó thâu trữ đồ ăn.” (Châm Ngôn 6:6-8, KTHĐ 1925)

Con **kiến** (tiếng Hê-bơ-rơ: nemalah נְמָלָה) được trình bày như một hình mẫu về sự chăm chỉ và **thâu trữ** (asaph אָסַף - thu gom, tập trung lại) một cách chủ động cho mùa đông hay thời kỳ khó khăn. Đây không phải là hành động xuất phát từ sự sợ hãi, mà từ sự khôn ngoan nhìn xa. Sự chuẩn bị này là một phần của việc quản lý tốt những gì Đức Chúa Trời đã ban.

Tương tự, trong phân đoạn về Giô-sép (Sáng Thế Ký 41), chúng ta thấy một ví dụ điển hình về việc “tích trữ” theo sự chỉ dẫn của Đức Chúa Trời. Được Đức Chúa Trời báo trước về bảy năm đói kém sắp đến, Giô-sép đã thực hiện một kế hoạch tích trữ lương thực khổng lồ trong bảy năm dư dật.

“Phe-ra-ôn phán cùng Giô-sép rằng: ... Trong bảy năm được mùa dư dật đó, hãy góp một phần năm của số thâu vào trong xứ Ê-díp-tô... Lương thực nầy để dành cho xứ, hầu cho khỏi bị đói trong bảy năm đói kém sẽ đến trong xứ Ê-díp-tô; như vậy xứ sẽ khỏi bị diệt bởi sự đói.” (Sáng Thế Ký 41:34-36)

Hành động này không chỉ cứu sống dân Ê-díp-tô mà còn cả gia đình Gia-cốp, qua đó bảo tồn dòng dõi của lời hứa. Việc tích trữ ở đây là một hành động **quản lý khôn ngoan** (stewardship) và **vâng lời** mệnh lệnh từ Đức Chúa Trời, xuất phát từ sự mặc khải của Ngài chứ không phải từ cơn hoảng loạn.


II. Lời Cảnh Báo Chống Lại Sự Tham Lam, Lo Lắng và Đặt Niềm Tin Sai Chỗ

Trong khi Kinh Thánh ủng hộ sự khôn ngoan thực tiễn, nó cũng đưa ra những cảnh báo mạnh mẽ chống lại thái độ đằng sau hành động tích trữ. Chúa Giê-xu Christ đã dạy rõ ràng về vấn đề này.

“Ngài phán cùng môn đồ rằng: Vậy nên ta nói cùng các ngươi, đừng vì sự sống mà lo đồ ăn, cũng đừng vì thân thể mà lo đồ mặc... Hãy suy xét con quạ: nó không gieo, không gặt, cũng không có hầm vựa, kho tàng, mà Đức Chúa Trời còn nuôi nó nữa; huống chi các ngươi quí trọng hơn loài chim là dường nào!” (Lu-ca 12:22-24)

Chúa Giê-xu lên án sự **lo lắng** (tiếng Hy Lạp: merimnaó μεριμνάω) – một sự băn khoăn, phân tâm làm chia rẽ lòng trí khỏi việc tìm kiếm Nước Đức Chúa Trời. Ngài kể tiếp một ẩn dụ đầy ý nghĩa:

“Người giàu kia ruộng nương sinh sản nhiều lắm, nên thầm nghĩ rằng: Ta sẽ phá các vựa lẫm của ta mà cất cái khác cho lớn hơn; rồi sẽ thâu trữ cả lúa thóc và gia tài vào đó. Ta sẽ nói với linh hồn ta rằng: Linh hồn ơi, ngươi đã được nhiều của để dành dùng lâu năm; thôi hãy nghỉ, ăn uống, và vui vẻ. Nhưng Đức Chúa Trời phán cùng người rằng: Hỡi kẻ dại! Chính đêm nay linh hồn ngươi sẽ bị đòi lại; vậy những của ngươi đã sắm sẵn sẽ thuộc về ai? Hễ ai thâu trữ của cho mình mà không giàu có nơi Đức Chúa Trời thì cũng như vậy.” (Lu-ca 12:16-21)

Người giàu này bị gọi là **kẻ dại** (aphron ἄφρων – không có trí, điên dại) không phải vì anh ta làm giàu hay có kế hoạch, mà vì:
1. Anh ta đặt toàn bộ niềm tin và an ninh của mình vào của cải tích trữ (thâu trữ của cho mình).
2. Anh ta hoàn toàn quên mất Đức Chúa Trời và linh hồn mình.
3. Anh ta sống với ảo tưởng về sự kiểm soát (“dùng lâu năm”), trong khi sự sống nằm trong tay Chúa.
Hành động tích trữ trở nên tội lỗi khi nó xuất phát từ lòng tham lam, sự ích kỷ, và thay thế vị trí của Đức Chúa Trời như là nguồn cung ứng và bảo đảm tối cao.


III. Tìm Kiếm Sự Cân Bằng: Đức Tin và Trách Nhiệm

Làm thế nào để dung hòa hai nguyên tắc dường như đối nghịch: “Hãy khôn ngoan như con kiến” và “Đừng lo lắng về ngày mai”? Câu trả lời nằm ở **động cơ, thái độ và mục đích** của sự chuẩn bị.

1. Động Cơ: Tin Cậy hay Sợ Hãi? Hành động của Giô-sép bắt nguồn từ **lời của Đức Chúa Trời** và lòng tin cậy để thực hiện kế hoạch Ngài. Hành động của người giàu ngu dại bắt nguồn từ **sự tham lam và sợ hãi** về tương lai. Sự chuẩn bị của Cơ Đốc nhân không được điều khiển bởi cơn hoảng loạn hay tinh thần “tự cứu mình”, mà bởi sự bình an và khôn ngoan đến từ Đức Thánh Linh. Chúng ta chuẩn bị vì chúng ta là người quản lý trung tín, không phải vì chúng ta không tin Chúa chu cấp.

2. Thái Đức: Quản Gia hay Chủ Nhân? Chúng ta phải xem của cải, thực phẩm dự trữ như những **ân tứ Chúa giao phó** để quản lý (1 Phi-e-rơ 4:10). Người quản gia (oikonomos οἰκονόμος) biết rằng mình không sở hữu tuyệt đối, mà chỉ quản lý thay mặt Chủ. Điều này mở lòng chúng ta ra với sự chia sẻ khi thấy anh em có nhu cầu (1 Giăng 3:17). Kho dự trữ không phải là pháo đài ích kỷ, mà có thể trở thành công cụ để bày tỏ tình yêu thương.

3. Mục Đích: Tự Bảo Tồn hay Phục Vụ Chúa và Người Lân Cận? Mục đích tối thượng của mọi sự chuẩn bị phải là để **làm sáng danh Chúa và gây dựng vương quốc Ngài**. Khi chúng ta được an toàn và có nhu cầu cơ bản được đáp ứng, chúng ta có thể tiếp tục thờ phượng Chúa, phục vụ Hội Thánh và giúp đỡ người lân cận cách hiệu quả hơn trong lúc khủng hoảng.


IV. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Dựa trên những nguyên tắc Kinh Thánh này, dưới đây là một số hướng dẫn thực tế:

  • Ưu Tiên Tìm Kiếm Nước Đức Chúa Trời: Lời hứa của Chúa Giê-xu vững chắc: “Nhưng các ngươi hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời, còn các điều đó Ngài sẽ cho thêm.” (Lu-ca 12:31). Mối quan tâm đầu tiên của chúng ta phải là mối liên hệ với Chúa, sự vâng lời và sự phát triển thuộc linh. Mọi kế hoạch vật chất phải phục tùng ưu tiên này.

  • Chuẩn Bị Có Chừng Mực và Khôn Ngoan: Việc có một lượng thực phẩm, nước sạch và nhu yếu phẩm cơ bản đủ dùng trong một khoảng thời gian hợp lý (vài tuần) có thể là sự khôn ngoan thực tế, giống như việc chúng ta mua bảo hiểm hay kiểm tra lốp xe trước chuyến đi dài. Điều này giúp giảm bớt gánh nặng cho hệ thống cứu trợ trong giai đoạn đầu của thảm họa và cho phép chúng ta bình tĩnh tìm kiếm ý Chúa tiếp theo.

  • Tránh Tinh Thần “Tự Cứu” và Tích Trữ Cuồng Loạn: Không nên dồn hết tài chính vào việc tích trữ, sống trong sự sợ hãi mỗi ngày, hoặc xem đó là giải pháp duy nhất cho tương lai. Điều này trói buộc chúng ta vào của cải và phủ nhận quyền tể trị của Đức Chúa Trời.

  • Rộng Rãi và Sẵn Sàng Chia Sẻ: Hãy xem kho dự trữ như một công cụ để phục vụ. Cơ Đốc nhân được kêu gọi quan tâm đến người nghèo và anh em thiếu thốn (Châm Ngôn 19:17; Ga-la-ti 6:10). Sự chuẩn bị của chúng ta nên bao gồm kế hoạch giúp đỡ những người không có khả năng chuẩn bị.

  • Đầu Tư Vào Kho Tàng Trên Trời: Cuối cùng, lời khuyên vĩ đại nhất là: “Các ngươi chớ chứa của cải ở dưới đất... nhưng phải chứa của cải ở trên trời... Vì chưng của cải ngươi ở đâu, thì lòng ngươi cũng ở đó.” (Ma-thi-ơ 6:19-21). Của cải thật, sự an toàn thật, và lương thực thật (Giăng 6:35) đều đến từ Chúa Giê-xu Christ. Sự đầu tư thời gian và năng lượng vào mối thông công với Chúa, vào Lời Ngài và vào việc gây dựng người khác là sự “tích trữ” vĩnh cửu duy nhất.

Kết Luận

Vậy, có nên tích trữ lương thực để chuẩn bị cho thảm họa không? Câu trả lời Kinh Thánh không phải là “Có” hay “Không” đơn giản, mà là: **“Hãy chuẩn bị cách khôn ngoan, với tấm lòng tin cậy hoàn toàn nơi Chúa.”**

Sự khôn ngoan thực tiễn, được thể hiện qua việc quản lý chu đáo những nguồn lực Chúa ban, là điều tốt. Nhưng nó phải luôn luôn được đặt dưới ánh sáng của lẽ thật lớn hơn: **Đức Chúa Trời là Đấng Chu Cấp tối thượng của chúng ta.** Ngài đã nuôi dân Y-sơ-ra-ên bằng ma-na trong đồng vắng, và Ngài hứa sẽ không để con cái Ngài thiếu thốn điều gì tốt lành (Thi Thiên 34:10). Ngay cả khi thảm họa xảy ra, Ngài vẫn ngự trị. Sự bình an thật sự không đến từ đầy ắp kho lẫm, mà đến từ một tấm lòng đầy ắp đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ, Đấng đã chiến thắng thế gian và sự chết.

Hãy sống mỗi ngày với tư cách là người quản gia trung tín, sẵn sàng cho tương lai nhưng không lo lắng về nó, luôn mở bàn tay để nhận lãnh và cũng để cho đi, biết chắc rằng sự sống đời đời và sự bảo vệ cuối cùng của chúng ta đã được đảm bảo trong Đấng Christ. Đó mới là sự “tích trữ” thông minh nhất mà một Cơ Đốc nhân có thể thực hiện.


Quay Lại Bài Viết