Chủ Nghĩa Tập Thể Qua Lăng Kính Kinh Thánh
Trong một thế giới đề cao cả hai thái cực: chủ nghĩa cá nhân cực đoan và các hệ tư tưởng tập thể toàn trị, người tin Chúa cần tìm kiếm một quan điểm cân bằng và thánh theo Kinh Thánh. Kinh Thánh không ủng hộ một "chủ nghĩa tập thể" theo nghĩa chính trị hay xã hội học thuần túy, nơi cá nhân bị hòa tan và mất đi giá trị, trách nhiệm trước mặt Đức Chúa Trời. Thay vào đó, Kinh Thánh trình bày một mẫu hình sâu sắc hơn: cộng đồng giao ước – một sự hiệp nhất có trật tự, nơi giá trị và ơn gọi cá nhân được tôn trọng và phát triển trong mối liên hệ với Chúa và với tập thể những người được cứu chuộc.
Cựu Ước thiết lập rõ ràng khái niệm về một cộng đồng được Đức Chúa Trời kêu gọi và thiết lập: Y-sơ-ra-ên. Đây không đơn thuần là một nhóm sắc tộc, mà là một dân tộc được hình thành bởi giao ước (Xuất Ê-díp-tô Ký 19:5-6). Từ nguyên tiếng Hê-bơ-rơ "qahal" (קָהָל) thường được dịch là "hội chúng", chỉ về tập thể những người được triệu tập lại.
Tuy nhiên, tính tập thể này không xóa bỏ trách nhiệm cá nhân. Các tiên tri như Ê-xê-chi-ên đã nhấn mạnh điều này: "Linh hồn nào phạm tội thì sẽ chết" (Ê-xê-chi-ên 18:4,20). Luật pháp Môi-se cũng có những điều khoản bảo vệ cá nhân và tài sản riêng tư (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:15-17). Mô hình của Y-sơ-ra-ên cho thấy một tập thể có trách nhiệm liên đới, nơi tội lỗi của một người (như A-can - Giô-suê 7) có thể ảnh hưởng đến cả cộng đồng, nhưng sự phán xét cuối cùng vẫn dựa trên sự ăn năn và đức tin cá nhân.
Tân Ước đưa khái niệm cộng đồng lên một tầm cao mới và thiêng liêng hơn. Hội Thánh (ekklesia - ἐκκλησία) là tập thể những người được kêu gọi ra khỏi thế gian để thuộc về Chúa. Sứ đồ Phi-e-rơ mô tả Hội Thánh bằng ngôn ngữ tập thể của Cựu Ước: "Anh em là dòng giống được lựa chọn... là dân thuộc về Đức Chúa Trời" (1 Phi-e-rơ 2:9).
Sự dạy dỗ trọng tâm nhất về mối quan hệ giữa cá nhân và tập thể được tìm thấy trong khái niệm "Thân thể Đấng Christ". Sứ đồ Phao-lô triển khai hình ảnh này cách phong phú trong 1 Cô-rinh-tô 12 và Rô-ma 12.
- Hiệp Nhất Trong Đa Dạng: "Vả, như thân là một, mà có nhiều chi thể, và như các chi thể của thân dầu có nhiều, cũng chỉ hiệp thành một thân mà thôi, Đấng Christ cũng vậy" (1 Cô-rinh-tô 12:12). Sự hiệp nhất này không phải là sự đồng nhất cứng nhắc, mà là sự hiệp một trong Đức Thánh Linh (câu 13).
- Giá Trị và Chức Năng Cá Nhân: Mỗi tín hữu là một "chi thể" (melos - μέλος) với ân tứ (charisma - χάρισμα) và chức năng riêng biệt (1 Cô-rinh-tô 12:14-20). Chi thể mắt không thể nói với chi thể tay rằng "ta không cần đến mày" (câu 21). Điều này khẳng định mạnh mẽ giá trị độc nhất của mỗi cá nhân trong kế hoạch của Đức Chúa Trời cho tập thể.
- Trách Nhiệm Liên Đới: "Lại nếu một chi thể nào đau đớn, thì mọi chi thể cùng đau đớn; một chi thể nào được tôn trọng, thì mọi chi thể cùng vui mừng" (1 Cô-rinh-tô 12:26). Đây là nguyên lý của sự cảm thông, chia sẻ gánh nặng và niềm vui chung.
Hơn nữa, đời sống tập thể của Hội Thánh ban đầu được mô tả trong Công vụ 2:42-47 và 4:32-35 cho thấy một sự hiệp nhất sâu sắc: "Vả, người tin theo đông lắm, cứ một lòng một ý cùng nhau... chẳng có một người nào nói rằng vật chi mình có là của riêng; nhưng đều là của chung cho nhau" (Công vụ 4:32). Sự dâng hiến này xuất phát từ tấm lòng tự nguyện (xem câu chuyện A-na-nia và Sa-phi-ra trong Công vụ 5:4, chứng tỏ quyền sở hữu cá nhân vẫn được công nhận), chứ không phải từ một chính sách cưỡng chế.
Quan điểm Kinh Thánh về cộng đồng khác biệt căn bản với chủ nghĩa tập thể vô thần hoặc độc tài:
- Nền Tảng: Cộng đồng Cơ Đốc được xây dựng trên nền tảng Đấng Christ và tình yêu Ngài (Giăng 13:34-35), chứ không phải trên chủ nghĩa duy vật, đấu tranh giai cấp, hay chủ nghĩa dân tộc cực đoan.
- Mục Đích: Mục đích của sự hiệp một là để tôn vinh Đức Chúa Trời và làm chứng cho thế gian (Giăng 17:21-23), chứ không phải để thống trị hay tôn vinh một hệ tư tưởng, một đảng phái, hay một lãnh tụ phàm trần.
- Quyền Tối Cao: Trong Hội Thánh, Đấng Christ là đầu (Cô-lô-se 1:18). Mọi thành viên đều thuận phục Ngài. Điều này ngăn chặn sự sùng bái cá nhân lãnh đạo hay sự độc tài của một nhóm người.
- Giá Trị Cá Nhân: Kinh Thánh khẳng định mỗi người được tạo dựng theo hình ảnh Đức Chúa Trời (Sáng Thế Ký 1:27) và có giá trị vô hạn đến nỗi Con Ngài phải chết thay. Chủ nghĩa tập thể thế tục thường hy sinh cá nhân cho "lợi ích chung" được định nghĩa bởi giới cầm quyền.
Làm thế nào để sống theo nguyên tắc "cộng đồng giao ước" của Kinh Thánh trong thế giới ngày nay?
1. Tích Cực Gắn Bó Với Hội Thánh Địa Phương: Đừng có thói quen "theo đạo cá nhân". Hãy tìm kiếm và cam kết với một Hội Thánh địa phương trung tín với Lời Chúa (Hê-bơ-rơ 10:24-25). Sự gắn bó này thể hiện qua việc nhóm lại, dự tiệc Thánh, chia sẻ, và phục vụ lẫn nhau.
2. Sử Dụng Ân Tứ Để Xây Dựng Tập Thể: Mỗi chúng ta cần khám phá ân tứ Đức Thánh Linh ban và sử dụng nó để gây dựng Thân thể Đấng Christ (1 Phi-e-rơ 4:10-11). Điều này có thể là dạy dỗ, khích lệ, giúp đỡ thực tế, hoặc quản trị.
3. Thực Hành Sự Hiệp Một và Bao Dung: Hiệp một không có nghĩa là đồng ý mọi chi tiết, nhưng là cùng kéo về một hướng là Đấng Christ. Hãy "hết lòng nhịn nhục chịu đựng nhau, và lấy lòng yêu thương mà dung thứ nhau" (Cô-lô-se 3:13-14).
4. Chia Sẻ Gánh Nặng và Niềm Vui: Hãy thực hành Galati 6:2: "Hãy mang lấy gánh nặng cho nhau, như vậy anh em sẽ làm trọn luật pháp của Đấng Christ." Điều này đòi hỏi sự cởi mở để chia sẻ nhu cầu và sự nhạy cảm để nhận biết nhu cầu của anh chị em mình.
5. Giữ Cân Bằng Giữa Trách Nhiệm Cá Nhân và Cộng Đồng: Trong khi nương dựa vào tập thể, chúng ta vẫn phải giữ mối quan hệ cá nhân với Chúa, chịu trách nhiệm về đức tin và sự vâng lời của mình (Phi-líp 2:12). Chúng ta không thể đổ lỗi cho tập thể về tội lỗi hay sự lười biếng thuộc linh của cá nhân.
Kinh Thánh không ủng hộ một chủ nghĩa tập thể nuốt chửng cá nhân, cũng không cổ vũ một chủ nghĩa cá nhân tách rời cộng đồng. Thay vào đó, Kinh Thánh giới thiệu một mầu nhiệm cao quý: chúng ta là những cá nhân được cứu chuộc, được kết hợp bởi Đức Thánh Linh để trở nên một Thân thể sống động của Đấng Christ. Trong Thân thể ấy, mỗi chi thể đều quý giá và có chức năng riêng, nhưng tất cả đều lệ thuộc vào Đầu là Chúa Giê-xu và lệ thuộc lẫn nhau để cùng lớn lên. Ước mong mỗi chúng ta không chỉ tìm thấy căn tính cá nhân trong Đấng Christ, mà còn tích cực góp phần xây dựng cộng đồng đức tin – một tập thể yêu thương, thánh khiết và rao truyền Phúc Âm – cho đến ngày Chúa trở lại.
"Vì chưng chúng ta hoặc người Giu-đa, hoặc người Gờ-réc, hoặc tôi mọi, hoặc tự chủ, đều đã chịu phép báp-têm chung một Thánh Linh để hiệp làm một thân; và chúng ta đều đã chịu uống chung một Thánh Linh nữa." (1 Cô-rinh-tô 12:13)