Là một phần trong gia đình của Đức Chúa Trời có ý nghĩa gì?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,894 từ
Chia sẻ:

Là Một Phần Trong Gia Đình Của Đức Chúa Trời Có Ý Nghĩa Gì?

Trong hành trình đức tin, có lẽ một trong những chân lý vĩ đại và an ủi nhất mà Cơ Đốc nhân được mặc khải không chỉ là được cứu rỗi khỏi tội lỗi, mà còn được chào đón vào một mối quan hệ thân mật: được trở nên con cái trong gia đình của chính Đức Chúa Trời. Đây không phải là một phép ẩn dụ mơ hồ, mà là một thực tại thuộc linh sâu sắc được xây dựng trên công tác cứu chuộc của Chúa Giê-xu Christ và được Thánh Linh làm chứng trong lòng chúng ta. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào ý nghĩa thần học, các đặc quyền, trách nhiệm và sự biến đổi thực tế khi chúng ta hiểu và sống với danh phận là thành viên trong nhà của Chúa.

I. Nền Tảng Thần Học: Sự Nhận Làm Con Nuôi Qua Đức Tin Nơi Đấng Christ

Khái niệm chúng ta là “con cái Đức Chúa Trời” không phải là điều hiển nhiên trong Cựu Ước. Mối quan hệ giữa Đức Chúa Trời với dân Y-sơ-ra-ên thường được mô tả như Vua với thần dân, Chủ với tôi tớ, hoặc Đấng Giao Ước với dân được chọn. Tuy nhiên, trong Tân Ước, một sự mặc khải mới được bày tỏ rõ ràng.

Sứ đồ Giăng viết: “Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài” (Giăng 1:12). Từ ngữ then chốt ở đây là “quyền phép” (tiếng Hy Lạp: exousia), ám chỉ một đặc quyền, thẩm quyền hợp pháp. Chúng ta không tự nhiên có quyền này; nó được “ban cho” bởi ân điển, qua đức tin nơi Danh Con Một của Ngài là Chúa Giê-xu Christ.

Sứ đồ Phao-lô phát triển chân lý này cách sâu sắc trong thư Ê-phê-sô: “Ngài đã định trước cho chúng ta được trở nên con nuôi của Ngài bởi Đức Chúa Giê-xu Christ, theo ý tốt của Ngài” (Ê-phê-sô 1:5). Từ “con nuôi” (tiếng Hy Lạp: huiothesia) mang ý nghĩa pháp lý trọng đại trong văn hóa La Mã. Một người con nuôi được chọn lựa có ý thức, được trao quyền thừa kế trọn vẹn, và mọi hồ sơ về quá khứ của họ đều bị xóa bỏ. Tương tự, Đức Chúa Trời, với chủ ý và tình yêu thương (“theo ý tốt của Ngài”), đã chọn chúng ta, đưa chúng ta từ địa vị nô lệ của tội lỗi và sự chết (Ga-la-ti 4:7) vào địa vị con cái đầy đủ quyền thừa kế.

Điều này chỉ có thể xảy ra nhờ sự “chuộc” (Ga-la-ti 4:5). Chúa Giê-xu Christ, Con Độc Sanh của Đức Chúa Trời (monogenes), đã trở nên con người, sống một đời sống trọn vẹn, chịu chết thay cho tội lỗi chúng ta, và sống lại để chúng ta – những kẻ tin – có thể được “sanh lại” (Giăng 3:3) và được nhận làm con. Ngài là Con Độc Sanh, để qua Ngài, nhiều người con được sinh ra trong gia đình Đức Chúa Trời (Hê-bơ-rơ 2:10).

II. Bản Sắc Và Đặc Quyền Của Người Con

Làm một phần trong gia đình Đức Chúa Trời mang lại cho chúng ta một bản sắc hoàn toàn mới và những đặc quyền không thể lay chuyển.

1. Được Gọi Đức Chúa Trời Là “Cha”: Đây là đặc quyền sâu sắc nhất. Phao-lô viết: “Lại vì anh em là con, nên Đức Chúa Trời đã sai Thánh Linh của Con Ngài vào lòng chúng ta, kêu rằng: A-ba! Cha!” (Ga-la-ti 4:6). “A-ba” là từ thân mật trong tiếng A-ram, tương đương với “Ba”, “Cha ơi”. Không phải là một danh hiệu trang trọng từ xa, mà là tiếng gọi thân thiết, tin cậy của một đứa trẻ với người cha yêu thương. Thánh Linh Đức Chúa Trời ở trong chúng ta làm chứng và khẳng định sự thật này (Rô-ma 8:16).

2. Có Quyền Thừa Kế Vĩnh Cửu: Là con cái, chúng ta cũng là người thừa kế. “Lại nếu chúng ta là con cái, thì cũng là kẻ kế tự: kẻ kế tự Đức Chúa Trời, và kẻ đồng kế tự với Đấng Christ” (Rô-ma 8:17a). Gia tài của chúng ta không chỉ là thiên đàng tương lai, mà ngay bây giờ là chính Đức Chúa Trời – được hưởng mọi phước hạnh thuộc linh trong Ngài (Ê-phê-sô 1:3) và cuối cùng là được đồng trị với Đấng Christ (2 Ti-mô-thê 2:12).

3. Được Tiếp Cận Và Thông Công Tự Do: Trong đền thờ Do Thái giáo, chỉ có thầy tế lễ thượng phẩm mới được vào Nơi Chí Thánh, và chỉ một lần mỗi năm. Nhưng nhờ huyết của Chúa Giê-xu, “anh em… được phép vào nơi rất thánh” (Hê-bơ-rơ 10:19). Chúng ta có thể đến gần Chúa trong sự cầu nguyện bất cứ lúc nào, với sự tự tin trọn vẹn (Hê-bơ-rơ 4:16).

4. Nhận Sự Sửa Phạt Yêu Thương Của Cha: Tình yêu của một người Cha thật sự bao gồm sự sửa dạy. “Vì Chúa sửa phạt kẻ Ngài yêu, Hễ ai mà Ngài nhận làm con, thì cho roi cho vọt” (Hê-bơ-rơ 12:6). Sự sửa phạt của Đức Chúa Trời không phải là sự trừng phạt để hủy diệt (điều đó đã đổ trên Christ), mà là sự uốn nắn, tinh luyện để chúng ta được nên thánh và chia phần trong sự thánh khiết của Ngài (Hê-bơ-rơ 12:10).

III. Mối Liên Hệ Với Các Thành Viên Khác: Hội Thánh Là Gia Đình

Không ai là một “đứa con duy nhất” trong gia đình Đức Chúa Trời. Khi chúng ta trở nên con cái Ngài, chúng ta tự động có mối liên hệ anh chị em với mọi tín hữu khác trên khắp thế gian và xuyên suốt lịch sử. Đây chính là Hội Thánh phổ thông.

Chúa Giê-xu phán: “Ai làm theo ý muốn Đức Chúa Trời ta ở trên trời, thì người đó là anh em, chị em, và mẹ ta” (Ma-thi-ơ 12:50). Mối liên hệ thuộc linh này còn mật thiết và bền vững hơn cả mối liên hệ huyết thống. Phao-lô thường xuyên gọi các tín hữu là “anh em” (và “chị em”), và dạy rằng chúng ta là “người nhà với các thánh đồ” (Ê-phê-sô 2:19).

Từ ngữ Hội Thánh trong Tân Ước (ekklesia) thường được hiểu là “những người được gọi ra”. Nhưng trong bối cảnh gia đình, Hội Thánh chính là hộ gia đình của đức tin (Ga-la-ti 6:10). Điều này đòi hỏi:

- Tình Yêu Thương Huynh Đệ: “Hãy yêu mến nhau như anh em; hãy lấy lẽ kính nhường nhau” (Rô-ma 12:10). Tình yêu (agape) này là dấu hiệu nhận biết môn đồ Chúa (Giăng 13:35).

- Sự Gánh Vác và Tha Thứ: “Hãy chịu lấy nhau và tha thứ nhau” (Cô-lô-se 3:13). Trong một gia đình, sẽ có lúc xích mích, nhưng tinh thần tha thứ và gánh vác gánh nặng cho nhau (Ga-la-ti 6:2) là then chốt.

- Sự Chăm Sóc Vật Chất Và Thuộc Linh: Sứ đồ Gia-cơ nhấn mạnh đức tin thật phải thể hiện qua việc chăm sóc anh chị em thiếu thốn (Gia-cơ 2:15-16). Chúng ta được kêu gọi yêu thương “chẳng phải bằng lời nói và lưỡi, nhưng bằng việc làm và lẽ thật” (1 Giăng 3:18).

IV. Trách Nhiệm Và Ứng Dụng Thực Tế Trong Đời Sống Hằng Ngày

Hiểu được mình là con cái Đức Chúa Trời phải biến đổi cách chúng ta suy nghĩ, cảm nhận và hành động mỗi ngày.

1. Sống Với Lòng Tự Tin Và Bình An: Nếu Đức Chúa Trời Toàn Năng là Cha chúng ta, thì chúng ta không cần sống trong sợ hãi hay lo lắng thường xuyên. “Vì chưng các ngươi không nhận lấy tánh khí nô lệ đặng còn sợ hãi; nhưng đã nhận lấy tánh khí của con nuôi” (Rô-ma 8:15). Chúng ta có thể phó thác mọi lo lắng cho Ngài (1 Phi-e-rơ 5:7), tin chắc rằng Ngài đang làm việc mọi sự cho ích lợi chúng ta (Rô-ma 8:28).

2. Tương Giao Qua Sự Cầu Nguyện Thân Mật: Hãy đến với Chúa như một người con đến với Cha. Chia sẻ mọi điều: niềm vui, nỗi buồn, sự thất bại, ước mơ. Sử dụng lời cầu nguyện đơn sơ, chân thật: “Thưa Cha…”

3. Phản Chiếu Tính Cách Của Cha: Con cái thường mang đặc điểm của cha mình. Chúng ta được kêu gọi “nên giống như Chúa” (Ê-phê-sô 5:1). Điều này có nghĩa là bày tỏ tình yêu thương, sự thánh khiết, lòng thương xót, và sự công bình của Ngài trong mọi mối quan hệ. Nó liên quan đến việc từ bỏ những hành vi cũ thuộc về “con cái của sự không vâng phục” (Ê-phê-sô 2:2, 5:8).

4. Trung Thành Với Gia Đình Thuộc Linh: Hãy tích cực tìm kiếm và đầu tư vào mối thông công với Hội Thánh địa phương. Đừng chỉ là “khách tham dự”, hãy là một “thành viên trong nhà”: phục vụ, khích lệ, dâng hiến, và cùng lớn lên với anh chị em mình (Hê-bơ-rơ 10:24-25).

5. Sống Với Mục Đích Truyền Giáo: Gia đình của Đức Chúa Trời vẫn đang mở rộng. Chúng ta có đặc quyền mời gọi những người khác vào mối tương giao này. Sứ mạng của chúng ta là làm chứng về tình yêu của Người Cha, như người con hoang đàng được tiếp đón trở về (Lu-ca 15:11-32), để nhiều người khác cũng được nhận làm con.

Kết Luận: An Nghỉ Trong Tình Cha

Là một phần trong gia đình của Đức Chúa Trời là chân lý nền tảng định hình toàn bộ đời sống Cơ Đốc. Nó trao cho chúng ta một danh phận (con cái), một gia đình (Hội Thánh), một di sản (mọi phước hạnh trong Christ), và một tương lai vinh hiển. Đây không phải là điều chúng ta phải “cố gắng đạt được”, mà là một thực tại chúng ta được mời gọi “bước vào và sống” bởi đức tin.

Hãy để lời của Sứ đồ Giăng vang vọng trong tấm lòng chúng ta: “Hãy xem Đức Chúa Cha đã tỏ cho chúng ta sự yêu thương dường nào, mà cho chúng ta được xưng là con cái Đức Chúa Trời; và chúng ta thật là con cái Ngài!” (1 Giăng 3:1). “Và chúng ta thật là con cái Ngài!” – đó là lời tuyên bố đầy quyền năng, là nền tảng cho mọi sự thuộc linh. Hôm nay và mãi mãi, bạn có một ngôi nhà, một gia đình, và một người Cha trên trời, Đấng yêu thương bạn bằng một tình yêu vĩnh cửu.

Quay Lại Bài Viết