Kinh Thánh nói gì về sự hiệp nhất?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,001 từ
Chia sẻ:

Sự Hiệp Nhất Theo Kinh Thánh

Trong một thế giới đầy rẫy sự chia rẽ, xung đột và cá nhân chủ nghĩa, lời kêu gọi về sự hiệp nhất của Cơ Đốc giáo vang lên như một khúc ca đẹp đẽ nhưng cũng đầy thách thức. Sự hiệp nhất này không phải là sản phẩm của nỗ lực con người hay một thỏa thuận xã hội, mà là một thực tại thuộc linh sâu sắc được Đức Chúa Trời thiết lập và kêu gọi chúng ta bước vào và gìn giữ. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá nền tảng, bản chất, biểu hiện và ứng dụng thực tiễn của sự hiệp nhất theo Lời Đức Chúa Trời.

I. Nền Tảng Thần Học: Sự Hiệp Nhất Bắt Nguồn Từ Chính Đức Chúa Trời

Kinh Thánh mặc khải rằng chính bản chất của Đức Chúa Trời là hiệp nhất trong sự đa dạng. Điều này được thể hiện rõ nhất trong mầu nhiệm Một Đức Chúa Trời Ba Ngôi (Đức Cha, Đức Con, Đức Thánh Linh). Ba Ngôi hiệp nhất trọn vẹn trong bản thể, ý muốn, mục đích và tình yêu, nhưng phân biệt trong chức vụ.

Lời cầu nguyện thiêng liêng của Chúa Giê-xu trong Giăng 17 cho chúng ta cái nhìn sâu sắc nhất về nền tảng và mẫu mực của sự hiệp nhất Cơ Đốc:

"Con chẳng vì họ mà cầu xin thế gian nữa, nhưng vì kẻ Cha đã giao cho Con, tức là kẻ thuộc về Con.... Xin cho họ hiệp làm một như Cha ở trong Con, và Con ở trong Cha; lại cho họ cũng ở trong chúng ta, đặng thế gian tin rằng chính Cha đã sai Con đến." (Giăng 17:9, 21 - Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925)

Ở đây, Chúa Giê-xu đặt nền tảng sự hiệp nhất của chúng ta trên chính sự hiệp nhất giữa Ngài với Đức Chúa Cha. Từ ngữ Hy Lạp được dùng cho "hiệp làm một" là "henōs" (một thể), diễn tả một sự thống nhất hữu cơ, sâu sắc, không phải chỉ là sự đồng ý bề ngoài. Sự hiệp nhất này có mục đích truyền giáo rõ ràng: "đặng thế gian tin". Đây là bằng chứng hùng hồn nhất cho thế gian về tính chân thật của Phúc Âm.

II. Sự Hiệp Nhất Của Thân Thể Đấng Christ

Sứ đồ Phao-lô, dưới sự soi dẫn của Đức Thánh Linh, đã phát triển giáo lý này một cách sinh động qua ẩn dụ "Thân Thể Đấng Christ".

"Vả, như thân là một, mà có nhiều chi thể, và như các chi thể của thân dầu có nhiều, cũng chỉ hiệp thành một thân mà thôi, Đấng Christ cũng vậy.... Vả, anh em là thân của Đấng Christ, và mỗi người đều là chi thể của thân." (1 Cô-rinh-tô 12:12, 27)

Ẩn dụ này dạy chúng ta ba chân lý then chốt:

  • Sự Đa Dạng Trong Hiệp Một: Thân thể có nhiều chi thể với chức năng khác nhau (mắt, tay, chân...). Tương tự, Hội Thánh bao gồm những cá nhân với ân tứ, nền tảng, vai trò khác nhau. Sự đa dạng này không phải là mối đe dọa cho sự hiệp nhất, mà là điều kiện cần thiết cho sự vận hành lành mạnh của cả thân thể.
  • Sự Phụ Thuộc Lẫn Nhau: Không chi thể nào có thể nói với chi thể khác rằng: "Ta chẳng cần đến ngươi" (1 Cô-rinh-tô 12:21). Mọi tín hữu đều cần nhau và quý giá trước mặt Đức Chúa Trời.
  • Đầu Của Thân Thể Là Đấng Christ: Sự hiệp nhất không xoay quanh một lãnh đạo nhân loại, một giáo phái, hay một nghi thức, mà xoay quanh chính Đấng Christ (Cô-lô-se 1:18). Ngài là trung tâm và là nguồn kết nối tối thượng.

III. Sự Hiệp Một Của Thánh Linh và Những Dây Ràng Buộc Của Sự Bình An

Trong thư Ê-phê-sô, Phao-lô đưa ra lời kêu gọi thực tiễn dựa trên nền tảng thuộc linh:

"Vậy, tôi là kẻ tù trong Chúa khuyên anh em phải ăn ở một cách xứng đáng với chức phận mà Chúa đã gọi anh em, phải khiêm nhường đến đều, mềm mại đến đều, phải nhịn nhục, lấy lòng thương yêu mà chìu nhau, dùng dây hòa thuận mà giữ gìn sự hiệp một của Thánh Linh." (Ê-phê-sô 4:1-3)

Điều quan trọng cần lưu ý: Sứ đồ không bảo chúng ta tạo ra sự hiệp nhất, mà là "giữ gìn sự hiệp một của Thánh Linh." Sự hiệp nhất đã được Đức Thánh Linh thiết lập như một ân tứ và một thực tại cho mọi tín hữu chân chính. Vai trò của chúng ta là bảo vệ, gìn giữ sự hiệp nhất đó khỏi bị phá vỡ bởi tội lỗi và tính xác thịt. Chúng ta giữ gìn nó bằng "dây hòa thuận" (hay "dây ràng buộc của sự bình an"), được kết nên bởi các đức tính: khiêm nhường, mềm mại, nhịn nhục, và lòng thương yêu.

Tiếp theo, Phao-lô liệt kê bảy sự hiệp một làm nền tảng cho đời sống Hội Thánh (Ê-phê-sô 4:4-6):

  1. Một Thân Thể: Hội Thánh phổ thông duy nhất.
  2. Một Thánh Linh: Cùng một Đấng an ủi, dạy dỗ và ban năng lực.
  3. Một Sự Trông Cậy: Sự trông cậy phước hạnh về sự trở lại của Chúa và sự sống đời đời.
  4. Một Chúa: Chúa Giê-xu Christ, là Đấng Cứu Chuộc duy nhất.
  5. Một Đức Tin: Đức tin cứu rỗi nơi công việc hoàn tất của Chúa Giê-xu trên thập tự giá.
  6. Một Phép Báp-tem: Biểu tượng của sự đồng chết, đồng chôn và đồng sống lại với Christ.
  7. Một Đức Chúa Trời, một Cha của mọi người: Nguồn gốc tối thượng của mọi sự.
Bảy "sự hiệp một" này là những chân lý cốt lõi, bất di bất dịch, tạo nên nền tảng cho mối thông công Cơ Đốc.

IV. Sự Hiệp Nhất Trong Hành Động: Thông Công và Chia Sẻ

Từ ngữ Hy Lạp "koinōnia" thường được dịch là "sự thông công" hoặc "sự giao thông", là một biểu hiện sống động của sự hiệp nhất. Nó diễn tả sự chia sẻ sâu sắc, sự cộng tác và mối liên kết chung trong Đấng Christ.

"Vả, những người ấy bền lòng giữ lời dạy của các sứ đồ, sự thông công của anh em, lễ bẻ bánh, và sự cầu nguyện.... Phàm những người tin Chúa đều hiệp lại một chỗ, lấy mọi vật làm của chung." (Công vụ 2:42, 44)

Sự thông công thời Hội Thánh đầu tiên không chỉ dừng lại ở việc nhóm lại, mà còn thể hiện qua sự chia sẻ tài vật để không ai trong vòng anh em bị thiếu thốn (Công vụ 2:45, 4:32-35). Đây là sự hiệp nhất được thể hiện bằng hành động yêu thương cụ thể, vượt qua rào cản xã hội và kinh tế.

V. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Làm thế nào để chúng ta có thể "giữ gìn sự hiệp một của Thánh Linh" trong đời sống hằng ngày và Hội Thánh địa phương?

1. Tập Trung Vào Những Điều Cốt Lõi, Nhân Nhượng Trong Những Điều Phụ: Chúng ta cần phân biệt giữa những giáo lý cốt lõi của đức tin (như bảy điều trong Ê-phê-sô 4) và những quan điểm, truyền thống, cách thức thực hành phụ thuộc. Vun đắp sự hiệp nhất đòi hỏi sự cứng rắn trong chân lý căn bản, nhưng cũng cần sự mềm mại, nhịn nhục và tôn trọng trong những vấn đề không ảnh hưởng đến sự cứu rỗi.

2. Thực Hành Sự Tha Thứ và Hòa Giải: Xung đột là không thể tránh khỏi, nhưng sự chia rẽ không phải là điều tất yếu. Chúa Giê-xu dạy một quy trình rõ ràng để giải quyết mâu thuẫn (Ma-thi-ơ 18:15-17). Sứ đồ Phao-lô kêu gọi: "Hãy ở với nhau cách nhân từ, đầy dẫy lòng thương xót, tha thứ nhau như Đức Chúa Trời đã tha thứ anh em trong Đấng Christ vậy." (Ê-phê-sô 4:32). Sự tha thứ bắt nguồn từ sự thấu hiểu rằng chúng ta đã được Đức Chúa Trời tha thứ một cách nhưng không.

3. Tích Cực Tham Gia Vào Đời Sống Thân Thể: Sự hiệp nhất không phải là thụ động. Nó được xây dựng khi chúng ta cùng nhau nhóm lại, cùng cầu nguyện, cùng hát ngợi khen, cùng học Lời Chúa, cùng dự Tiệc Thánh, và cùng phục vụ lẫn nhau bằng ân tứ mình đã nhận. Đừng "bỏ sự nhóm lại" (Hê-bơ-rơ 10:25), vì đó là nơi sự hiệp nhất được nuôi dưỡng.

4. Sống Với Tâm Trí Của Đấng Christ – Sự Khiêm Nhường: Gốc rễ của mọi sự chia rẽ là sự kiêu ngạo. Phao-lô kêu gọi: "Chớ làm sự chi vì lòng tranh cạnh hoặc vì hư vinh, nhưng hãy khiêm nhường, coi người khác như tôn trọng hơn mình." (Phi-líp 2:3). Chúa Giê-xu chính là tấm gương tối thượng về sự khiêm nhường hiệp nhất (Phi-líp 2:5-8).

5. Cầu Nguyện Cho Sự Hiệp Nhất: Hãy noi gương Chúa Giê-xu, biến sự hiệp nhất của Hội Thánh thành một chủ đề thường xuyên trong lời cầu nguyện cá nhân và tập thể. Cầu xin Đức Thánh Linh, Đấng là dây của sự hiệp nhất, hành động trong lòng mỗi tín hữu.

VI. Kết Luận: Một Chứng Cớ Sống Động Cho Thế Gian

Sự hiệp nhất theo Kinh Thánh không phải là sự đồng phục hóa, cũng không phải là sự thống nhất mang tính chính trị hay tổ chức. Đó là một sự hiệp nhất thuộc linh hữu cơ, được sinh ra bởi Thánh Linh, dựa trên sự cứu chuộc của Đấng Christ, và được bày tỏ qua tình yêu thương và sự thông công giữa các tín hữu. Nó thừa nhận và tôn vinh sự đa dạng của các chi thể trong khi vẫn giữ vững sự liên kết chặt chẽ với Đầu là Chúa Giê-xu.

Khi chúng ta nỗ lực, trong ân điển Chúa, để sống và gìn giữ sự hiệp nhất này, chúng ta không chỉ kinh nghiệm được phước hạnh của sự thuộc về trong gia đình Đức Chúa Trời, mà còn trở nên một chứng cớ mạnh mẽ và không thể chối cãi cho thế gian. Giữa một nhân loại bị phân mảnh, Hội Thánh hiệp một trong tình yêu của Đấng Christ chính là bằng chứng sống động rằng Đức Chúa Trời đã thực sự sai Con Ngài đến thế gian, và Phúc Âm có quyền năng biến đổi để đem kẻ thù nghịch trở nên anh em. Ước mong mỗi chúng ta đều là những người thợ xây dựng hòa bình và hiệp một cho vương quốc Đức Chúa Trời.

Quay Lại Bài Viết