Niềm Vui Của Chúa
Trong hành trình đức tin, chúng ta thường tìm kiếm niềm vui từ Chúa – sự bình an, phước hạnh Ngài ban. Nhưng một câu hỏi thần học thâm sâu hơn là: Chính Chúa có niềm vui không? Và nếu có, điều gì khiến Đấng Tạo Hóa Toàn Năng, Đấng biết trước mọi sự đau khổ và tội lỗi của nhân loại, có thể vui mừng? Khám phá về "Niềm vui của Chúa" không chỉ mở ra cho chúng ta cái nhìn về bản tính của Đức Chúa Trời, mà còn là chìa khóa để hiểu được trọng tâm của đời sống Cơ Đốc và sự cứu rỗi.
Kinh Thánh không mô tả Đức Chúa Trời như một Đấng xa cách, lãnh đạm, nhưng là Đấng đầy tình cảm. Trong đó, niềm vui (trong tiếng Hê-bơ-rơ là śimḥâ [שִׂמְחָה], và tiếng Hy Lạp là chara [χαρά]) là một thuộc tính thuộc về bản tính thánh khiết của Ngài. Niềm vui của Chúa khác với niềm vui chóng qua của thế gian; đó là niềm vui thánh, trọn vẹn, bắt nguồn từ chính sự trọn lành và mục đích tốt đẹp của Ngài.
I. Cơ Sở Kinh Thánh Về Niềm Vui Của Đức Chúa Trời
Ngay từ đầu, chúng ta thấy niềm vui của Đấng Sáng Tạo. Sáng-thế-ký 1:31 chép: "Đức Chúa Trời thấy các việc Ngài đã làm thật rất tốt lành." Cụm từ "thấy... rất tốt lành" (Hê-bơ-rơ: ṭôḇ mə’ōḏ) không chỉ diễn tả sự hài lòng khách quan, mà còn hàm chứa sự vui thích, mãn nguyện thánh khiết. Công trình sáng tạo là sự bày tỏ vinh quang và sự tốt lành của Ngài, và Ngài vui mừng trong điều đó.
Cựu Ước nhiều lần nói đến sự vui mừng của Đức Giê-hô-va:
- Ê-sai 62:5: "Như người trai tráng cưới người nữ đồng trinh thể nào, thì Đấng dựng nên ngươi cũng sẽ cưới ngươi thể ấy; và như chàng rể vui mừng vì cớ người vợ mới, thì Đức Chúa Trời ngươi cũng sẽ vui mừng vì cớ ngươi." Ở đây, hình ảnh hôn nhân diễn tả mối quan hệ thân mật, và niềm vui của Chúa hướng về dân sự Ngài.
- Sô-phô-ni 3:17 là câu Kinh Thánh then chốt: "Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi ở giữa ngươi, Ngài là Đấng quyền năng sẽ giải cứu ngươi; Ngài sẽ vui mừng cả thể vì ngươi, lấy lòng yêu thương Ngài mà nín lặng; và vì ngươi, Ngài sẽ ca hát mừng rỡ." (Hê-bơ-rơ: yāśîś - nhảy mừng, hân hoan). Đức Chúa Trời không chỉ yêu thương cách thụ động, Ngài ca hát mừng rỡ vì cớ dân sự được cứu chuộc của Ngài.
II. Đỉnh Cao Của Niềm Vui Chúa: Chúa Giê-xu Christ Và Công Việc Cứu Chuộc
Tân Ước tập trung niềm vui của Chúa vào con người và công việc của Chúa Giê-xu Christ. Đây là mặc khải trọn vẹn nhất.
1. Niềm Vui Trong Sự Vâng Phục Và Hi Sinh:
Trọng tâm của Phúc Âm là Chúa Giê-xu, Đấng vì "niềm vui đã đặt trước mặt (Hy Lạp: anti tēs prokeimenēs autō charas), Ngài nhịn chịu thập tự giá, khinh điều sỉ nhục..." (Hê-bơ-rơ 12:2). Niềm vui đặt trước mặt Ngài là gì? Đó là niềm vui hoàn thành ý muốn Cha (Giăng 4:34), niềm vui đem nhiều con cái vào vinh hiển (Hê-bơ-rơ 2:10), và niềm vui được ngồi bên hữu Đức Chúa Trời sau khi công việc hoàn tất. Thập tự giá – biểu tượng của đau đớn và sỉ nhục tột cùng – lại được Chúa Giê-xu đối diện với niềm vui. Điều này cho thấy niềm vui của Chúa không tách rời khỏi tình yêu hy sinh và sự công bình thánh khiết.
2. Niềm Vui Trong Sự Cứu Rỗi Của Người Hư Mất:
Ba ẩn dụ trong Lu-ca 15 (con chiên bị mất, đồng bạc bị mất, đứa con trai bị mất) là minh họa hùng hồn nhất về niềm vui trên thiên đàng, tức là niềm vui của chính Đức Chúa Trời. Sau mỗi lần "tìm lại được", đều có lời tuyên bố: "Trên trời sẽ vui mừng vì một kẻ có tội ăn năn..." (Lu-ca 15:7, 10). Đặc biệt, trong ẩn dụ người con trai hoang đàng, người cha (hình bóng về Đức Chúa Trời) nói: "Con ta đây đã chết mà bây giờ lại sống, đã mất mà bây giờ lại thấy được. Đoạn, họ khởi sự vui mừng." (Lu-ca 15:24). Niềm vui của Chúa bùng nổ khi một tội nhân ăn năn quay về. Điều này cho thấy trọng tâm của niềm vui thiên thượng là sự phục hồi mối tương giao.
3. Niềm Vui Của Đức Chúa Cha Trong Chúa Con:
Tại những thời điểm trọng đại trong chức vụ Chúa Giê-xu, có tiếng từ trời phán, bày tỏ sự hài lòng và vui mừng của Đức Chúa Cha: "Nầy là Con yêu dấu của ta, đẹp lòng ta mọi đường." (Ma-thi-ơ 3:17, 17:5). Chúa Giê-xu là Đấng hoàn toàn làm vui lòng Đức Chúa Cha. Sự vâng phục, tình yêu và sự trọn vẹn của Chúa Con là nguồn vui mừng lớn lao cho Đức Chúa Cha. Khi chúng ta ở "trong Christ", chúng ta cũng trở nên đẹp lòng Ngài (Ê-phê-sô 1:6).
III. Những Điều Làm Vui Lòng & Buồn Lòng Đức Chúa Trời
Kinh Thánh cũng cho thấy những điều cụ thể khiến Đức Chúa Trời vui mừng hay buồn rầu:
Làm vui lòng Chúa:
- Đức tin: "Nếu không có đức tin, thì chẳng hề có thể nào ở cho đẹp ý Ngài..." (Hê-bơ-rơ 11:6). Đức tin nơi Chúa Giê-xu là nền tảng.
- Sự ăn năn thật: Như đã thấy trong Lu-ca 15.
- Sự vâng lời bởi đức tin và tình yêu: "Vì ấy chính Đức Chúa Trời cảm động lòng anh em vừa muốn vừa làm theo ý tốt Ngài." (Phi-líp 2:13). Sự vâng lời của con cái Ngài là "của lễ sống" làm đẹp lòng Ngài.
- Sự công bình, nhân từ và khiêm nhường: "Hỡi người! Ngài đã tỏ cho ngươi điều gì là thiện; cái điều mà Đức Giê-hô-va đòi ngươi há chẳng phải là làm sự công bình, ưa sự nhân từ và bước đi cách khiêm nhường với Đức Chúa Trời ngươi sao?" (Mi-chê 6:8).
Làm buồn lòng Đức Thánh Linh:
Ngược lại, tội lỗi, đặc biệt là sự cứng lòng, không tin và phản nghịch, làm buồn lòng Thánh Linh của Đức Chúa Trời (Ê-phê-sô 4:30, Ê-sai 63:10). Điều này cho thấy Đức Chúa Trời không thờ ơ với tình trạng thuộc linh của chúng ta.
IV. Ứng Dụng Thực Tế: Sống Để Làm Vui Lòng Chúa
Hiểu về niềm vui của Chúa biến đổi cách chúng ta sống đời sống Cơ Đốc:
1. Động Lực Phục Vụ Thay Đổi:
Mục tiêu tối thượng của chúng ta không phải là tìm kiếm niềm vui cho bản thân như một cứu cánh, mà là sống để làm vui lòng Chúa (II Cô-rinh-tô 5:9). Khi chúng ta tìm kiếm niềm vui của Ngài, chính chúng ta sẽ kinh nghiệm niềm vui trọn vẹn (Thi-thiên 16:11). Công việc truyền giáo, môn đồ hóa, yêu thương và phục vụ phải được thúc đẩy bởi ước muốn thấy niềm vui thiên đàng bùng lên vì những linh hồn được cứu.
2. Tìm Kiếm Sự Vui Thích Trong Chính Chúa:
Niềm vui của chúng ta phải được đặt trong mối tương giao với Chúa. Như Thi-thiên 37:4 chép: "Khá khoái lạc nơi Đức Giê-hô-va, Thì Ngài sẽ ban cho ngươi điều lòng mình ao ước." "Khoái lạc" (Hê-bơ-rơ: ‘ānaḡ) có nghĩa là tận hưởng, tìm thấy sự ngọt ngào thâm sâu nơi Ngài. Khi Chúa là nguồn vui thỏa tối cao của chúng ta, các ước muốn khác sẽ được đặt đúng chỗ.
3. Giữ Vững Niềm Vui Giữa Thử Thách:
Hiểu rằng Chúa Giê-xu đã nhịn chịu thập tự giá vì niềm vui đặt trước mặt giúp chúng ta bền chí. Chúng ta có thể "kể cho là sự vui mừng trọn vẹn" khi gặp thử thách (Gia-cơ 1:2), không phải vì đau khổ tự nó là vui, nhưng vì biết rằng thử thách rèn luyện đức tin và kết quả sau cùng là đẹp lòng Chúa.
4. Thờ Phượng Với Sự Hân Hoan:
Sự thờ phượng của chúng ta không phải là nghĩa vụ u ám, mà là sự đáp lại trước niềm vui lớn lao của Chúa về chúng ta. Chúng ta ca hát, tôn vinh Ngài vì chính Ngài đã ca hát mừng rỡ vì chúng ta (Sô-phô-ni 3:17). Sự thờ phượng trở thành một vòng tròn của niềm vui: Chúa vui trong dân sự Ngài, và dân sự Ngài vui trong Chúa.
Kết Luận
Niềm vui của Chúa là một thực tại thánh khiết và mãnh liệt. Nó bắt nguồn từ chính bản tính yêu thương và trọn lành của Ngài, tập trung vào công việc cứu chuộc của Chúa Giê-xu Christ, và bùng nổ khi một tội nhân ăn năn quay về với Ngài. Niềm vui này không phải là cảm xúc thất thường, mà là trạng thái vui mừng vững chắc của Đấng đang cai trị để hoàn thành mục đích tốt đẹp của Ngài.
Là con cái Chúa, chúng ta được mời gọi bước vào chính niềm vui của Chúa: "Hãy vào trong sự vui mừng của chúa ngươi!" (Ma-thi-ơ 25:21, 23). Đó là niềm vui của sự cứu rỗi hoàn thành, của mối tương giao được phục hồi, và của vinh hiển đời đời. Khi chúng ta sống mỗi ngày với ước muốn làm vui lòng Chúa, chúng ta không chỉ kinh nghiệm niềm vui Ngài ban, mà còn tham dự một cách nhỏ bé vào chính niềm vui vĩ đại của Đấng Tạo Hóa và Cứu Chúa chúng ta. Hãy sống và phục vụ để tiếng ca mừng rỡ của thiên đàng không ngừng vang lên.