Có Quan Trọng Không Nếu Tôi Không Nhớ Chính Xác Thời Điểm Mình Được Cứu?
Trong hành trình đức tin, một trong những câu hỏi gây trăn trở nhất cho nhiều Cơ Đốc nhân là: “Có quan trọng không nếu tôi không nhớ chính xác ngày giờ, địa điểm mình tin nhận Chúa Giê-xu?” Nỗi băn khoăn này thường dẫn đến sự nghi ngờ, lo lắng về sự cứu rỗi của chính mình. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Kinh Thánh để khảo sát nền tảng của sự cứu rỗi, bản chất của đức tin, và trả lời câu hỏi về vai trò của ký ức cá nhân trong sự bảo đảm đời đời.
I. Nền Tảng Của Sự Cứu Rỗi: Công Việc Của Đấng Christ Hay Ký Ức Của Chúng Ta?
Trước khi đi vào câu hỏi về ký ức, chúng ta phải thiết lập nền tảng thần học không thể lay chuyển: sự cứu rỗi dựa hoàn toàn vào công việc hoàn tất của Chúa Giê-xu Christ trên thập tự giá, chứ không dựa trên kinh nghiệm hay ký ức chủ quan của con người.
Kinh Thánh tuyên bố rõ ràng: “Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình.”
(Ê-phê-sô 2:8-9). Cụm từ “chẳng phải bởi việc làm” (οὐκ ἐξ ἔργων – *ouk ex ergōn*) trong tiếng Hy Lạp bao hàm mọi nỗ lực, kể cả việc ghi nhớ một trải nghiệm tôn giáo. Sự cứu rỗi là món quà (δωρεά – *dōrea*). Bản chất của một món quà là nó được nhận lãnh, không phải kiếm được hay chứng minh được bằng một ký ức hoàn hảo.
Sứ đồ Phao-lô nhấn mạnh đối tượng của đức tin: “Vì tôi đoán định rằng tôi chẳng biết sự gì khác ở giữa anh em, ngoài Đức Chúa Jêsus Christ, và Đức Chúa Jêsus Christ bị đóng đinh trên cây thập tự.”
(1 Cô-rinh-tô 2:2). Sự chắc chắn của chúng ta nằm ở Đấng Christ bị đóng đinh và sống lại, không nằm ở cảm xúc hoặc ký ức về một sự kiện trong quá khứ.
II. Bản Chất Của Sự “Sinh Lại”: Một Sự Biến Đổi Siêu Nhiên
Chúa Giê-xu dạy Ni-cô-đem: “Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng nhờ nước và Thánh Linh mà sanh, thì không được vào nước Đức Chúa Trời. Xác thịt sanh ra xác thịt, thần linh sanh ra thần linh.”
(Giăng 3:5-6). Thuật ngữ “sanh lại” (γεννηθῇ ἄνωθεν – *gennēthē anōthen*) có thể dịch là “sanh từ trên cao” hoặc “sanh lại”. Điều quan trọng là chủ thể của hành động này là Đức Thánh Linh. Ngài là Đấng thực hiện sự tái sinh trong lòng người tin.
Việc một người có thể mô tả chính xác thời điểm Đức Thánh Linh hành động hay không, không làm thay đổi thực tế của công việc Ngài. Cũng như một người được chữa lành về thể chất có thể không nhớ chính xác khoảnh khắc cơn đau biến mất, nhưng họ biết mình đã được lành bởi hiện trạng sức khỏe hiện tại. Tương tự, bằng chứng của sự tái sinh là đời sống được biến đổi đang diễn ra, chứ không phải là một ký ức sống động về khoảnh khắc khởi đầu.
III. Phân Tích Các Trường Hợp Trong Kinh Thánh: Có Phải Ai Cũng Có Một “Ngày Giờ” Rõ Ràng?
Khi nghiên cứu các nhân vật trong Kinh Thánh, chúng ta thấy nhiều kiểu mẫu kinh nghiệm khác nhau:
- Một Kinh Nghiệm Bất Ngờ, Ghi Nhớ Rõ: Phao-lô trên đường đến Đa-mách (Công vụ 9). Ông có thể xác định rõ thời điểm, địa điểm, và những gì đã xảy ra.
- Một Quá Trình Tiệm Tiến: Các môn đồ. Họ đi theo Chúa Giê-xu, nghe giảng dạy, nhưng sự hiểu biết và đức tin trọn vẹn có lẽ chỉ đến sau khi Chúa phục sinh và Đức Thánh Linh giáng lâm (Công vụ 2). Họ có nhớ chính xác “thời điểm” mình trở thành môn đồ không?
- Một Gia Đình Tin Chúa: Người cai ngục tại Phi-líp và cả nhà ông tin Chúa (Công vụ 16:31-34). Kinh nghiệm là tập thể và vào một đêm cụ thể.
- Một Người Được Nuôi Dạy Trong Đức Tin: Ti-mô-thê từ nhỏ đã biết Kinh Thánh (2 Ti-mô-thê 3:15). Đức tin của chàng lớn lên từng ngày. Có lẽ chàng không có một “ngày quyết định” kịch tính.
Điều này cho thấy Đức Chúa Trời hành động trong sự đa dạng. Ngài tôn trọng cá tính và hoàn cảnh của mỗi người. Điều then chốt không phải là kiểu mẫu kinh nghiệm, mà là thực tại của đức tin đặt nơi Chúa Giê-xu Christ trong hiện tại.
IV. Bằng Chứng Thực Tế Của Sự Cứu Rỗi: Sống Bởi Đức Tin Hiện Tại
Sứ đồ Giăng viết cả một sách thư tín (1 Giăng) với mục đích rõ ràng: “Ta viết điều nầy cho các con, hầu cho các con biết mình có sự sống đời đời, là kẻ nào tin đến danh Con Đức Chúa Trời.”
(1 Giăng 5:13). Ông không nói “hầu cho các con nhớ lại ngày giờ các con tin,” nhưng đưa ra những bằng chứng khách quan để giúp tín đồ biết chắc mình được cứu:
- Bằng chứng về đạo đức: “Nếu chúng ta biết Ngài, thì chúng ta vâng giữ các điều răn của Ngài.” (1 Giăng 2:3). Một khuynh hướng vâng lời Chúa, dù vẫn còn chiến đấu với tội lỗi, cho thấy một bản chất mới.
- Bằng chứng về yêu thương: “Chúng ta biết rằng mình đã vượt khỏi sự chết qua sự sống, vì chúng ta yêu anh em mình.” (1 Giăng 3:14). Tình yêu thương anh em trong Chúa là hoa trái của Thánh Linh.
- Bằng chứng về giáo lý: “Ai xưng Đức Chúa Jêsus là Con Đức Chúa Trời, thì Đức Chúa Trời ở trong người ấy, và người ấy ở trong Đức Chúa Trời.” (1 Giăng 4:15). Sự xưng nhận đức tin chân thật vào Chúa Giê-xu là Con Đức Chúa Trời và là Cứu Chúa duy nhất.
- Bằng chứng về nội chứng của Đức Thánh Linh: “Đức Chúa Trời đã sai Thánh Linh của Con Ngài vào lòng chúng ta, kêu rằng: A-ba! Cha!” (Ga-la-ti 4:6). Sự làm chứng bên trong rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời.
Những bằng chứng này hướng về hiện tại và tương lai. Chúng trả lời câu hỏi “Tôi bây giờ có đang tin và bước đi với Chúa không?” quan trọng hơn nhiều so với “Tôi có nhớ chính xác lần đầu tiên tôi tin không?”
V. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Hằng Ngày
Vậy, một Cơ Đốc nhân nên ứng phó thế nào với sự không chắc chắn về ký ức đó?
1. Chuyển Tập Trung Từ “Ký Ức Của Tôi” Sang “Lời Hứa Của Chúa”: Thay vì dò xét ký ức mờ nhạt của mình, hãy đặt nền tảng trên Lời Chúa, là chân lý bất biến. Hãy nghiền ngẫm những lời hứa như Rô-ma 10:13: “Vì ai kêu cầu danh Chúa thì sẽ được cứu.” Câu hỏi then chốt là: “Hiện tại tôi có đang tin cậy và kêu cầu Danh Chúa Giê-xu không?” Nếu câu trả lời là “Có,” bạn có thể yên nghỉ trong lời hứa đó, bất kể ký ức của bạn thế nào.
2. Thực Hành Sự Xưng Nhận Đức Tin Trong Hiện Tại: Đức tin không phải là một sự kiện một lần trong quá khứ, mà là một mối quan hệ đang diễn ra. Hãy thường xuyên xưng nhận với Chúa và với chính mình: “Lạy Chúa, con tin Ngài. Con đặt đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ, là Cứu Chúa của con, ngay lúc này.” Sự xưng nhận hiện tại này còn quan trọng hơn việc cố nhớ lại một lời cầu nguyện trong quá khứ.
3. Kiểm Tra Đời Sống Bởi Những Bằng Chứng Của Thánh Linh: Hãy dành thời gian tự kiểm mình (2 Cô-rinh-tô 13:5) dựa trên các tiêu chuẩn Kinh Thánh từ 1 Giăng đã nêu. Hãy hỏi:
- Tôi có khao khát vâng theo Chúa và ăn năn khi phạm tội không?
- Tôi có tình yêu thương chân thật đối với anh em trong đức tin không?
- Tôi có tin và tuyên xưng Chúa Giê-xu là Con Đức Chúa Trời, là Đấng Cứu Chuộc duy nhất không?
- Tôi có cảm nhận được Thánh Linh dẫn dắt, an ủi và làm chứng rằng tôi là con cái Chúa không?
4. Tiếp Tục Bước Đi Trong Đức Tin và Sự Vâng Lời: Đức tin được nuôi dưỡng bởi sự vâng lời. Đừng để sự nghi ngờ về quá khứ làm tê liệt bạn trong hiện tại. Hãy tiếp tục đọc Kinh Thánh, cầu nguyện, thông công với Hội Thánh, và phục vụ. Chính trong sự bước đi này, đức tin được củng cố và sự bảo đảm được gia tăng.
5. Tìm Kiếm Sự Khuyên Bảo Nếu Cần: Nếu sự nghi ngờ trở nên áp đảo, hãy tìm đến một mục sư hay một tín đồ trưởng thành để chia sẻ. Đôi khi, họ có thể giúp bạn nhìn thấy những bằng chứng của sự biến đổi mà chính bạn không nhận ra.
VI. Kết Luận: Sự Chắc Chắn Nằm Ở Đấng Christ, Không Ở Ký Ức
Vậy, có quan trọng không nếu bạn không nhớ chính xác thời điểm mình được cứu? Theo Kinh Thánh, câu trả lời là: Không, điều đó không quan trọng theo nghĩa then chốt cho sự cứu rỗi của bạn.
Sự cứu rỗi được xây dựng trên nền tảng là sự chết chuộc tội và sự sống lại của Chúa Giê-xu Christ, được tiếp nhận bởi đức tin. Đức tin là phương tiện, và Đấng Christ là nền tảng. Ký ức của chúng ta về kinh nghiệm có thể mờ nhạt, sai lệch, hoặc thậm chí không có một “thời điểm” rõ ràng. Nhưng Lời Chúa và công việc của Ngài thì không hề thay đổi.
Điều quan trọng nhất không phải là bạn có thể nhớ lại một sự kiện, mà là bạn có đang tin cậy Chúa Giê-xu Christ ngay lúc này hay không. Sự bảo đảm của bạn không đến từ việc nhìn lại một lời cầu nguyện trong quá khứ, mà đến từ việc nhìn lên Thập Tự Giá trong quá khứ của Chúa, và nhìn vào công việc của Thánh Linh trong hiện tại của bạn.
Hãy để Lời Chúa trong 1 Giăng 5:11 làm sự an ủi và xác quyết cuối cùng: “Chính Đức Chúa Trời đã làm chứng cho chúng ta về Con Ngài, sự làm chứng ấy tức là sự sống đời đời mà Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta, và sự sống ấy ở trong Con Ngài.”
Sự sống đời đời ở trong Con Ngài – trong Chúa Giê-xu. Nếu bạn thuộc về Ngài hôm nay, bạn đã có sự sống đó. Bạn có thể yên nghỉ trong Ngài, Đấng là nền tảng vững chắc cho linh hồn bạn.
“Hỡi kẻ rất yêu dấu, vì chúng ta hiện nay đang là con cái Đức Chúa Trời, nên chúng ta chưa được tỏ ra mình sẽ thể nào; nhưng chúng ta biết rằng khi Ngài hiện đến, chúng ta sẽ giống như Ngài, vì sẽ thấy Ngài như vốn có thật vậy.” (1 Giăng 3:2).