Niềm Vui Trong Đời Sống Cơ Đốc
Trong một thế giới đầy biến động, tìm kiếm niềm vui bền vững dường như là một cuộc truy tìm không hồi kết. Thế gian thường định nghĩa niềm vui qua cảm xúc nhất thời, sự thỏa mãn vật chất, hoặc hoàn cảnh thuận lợi. Tuy nhiên, niềm vui mà Kinh Thánh đề cập và mà Chúa Giê-xu hứa ban cho những người theo Ngài là một thứ hoàn toàn khác biệt—một niềm vui siêu việt trên hoàn cảnh, bắt nguồn từ mối tương giao với Đức Chúa Trời và sự bảo đảm của sự cứu rỗi. Vậy, làm thế nào một tín hữu có thể thực sự trải nghiệm niềm vui sâu nhiệm, bền vững này trong hành trình đức tin hằng ngày? Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá nền tảng Kinh Thánh của niềm vui Cơ Đốc và những con đường thực tiễn để kinh nghiệm nó.
Trước hết, chúng ta cần phân biệt rõ giữa "hạnh phúc" (happiness) và "niềm vui" (joy) theo quan điểm Kinh Thánh. Từ Hy Lạp chính được dùng cho "niềm vui" trong Tân Ước là chara (χαρά). Chara không chỉ là một cảm xúc, mà là một trạng thái thuộc linh bắt nguồn từ sự hiện diện và công việc của Đức Chúa Trời trong đời sống chúng ta. Nó gắn liền với Đức Thánh Linh, là trái của Ngài (Ga-la-ti 5:22). Trong khi hạnh phúc thế gian phụ thuộc vào happening (những điều xảy ra), thì chara dựa trên Đấng Christ (Christ).
Sứ đồ Phao-lô, khi viết thư cho các tín hữu tại Phi-líp từ trong ngục tù, đã minh họa rõ ràng nhất cho niềm vui siêu việt này: "Hãy vui mừng trong Chúa luôn luôn. Tôi lại còn nói nữa: hãy vui mừng đi" (Phi-líp 4:4). Chữ "vui mừng" ở đây chính là chairo (động từ của chara). Mệnh lệnh này được đặt trong bối cảnh ngục tù và bất định, chứng tỏ niềm vui Cơ Đốc không bị ràng buộc bởi hoàn cảnh. Đối tượng của niềm vui là "trong Chúa" — đây chính là chìa khóa then chốt.
Niềm vui Cơ Đốch không phải là một nỗ lực tự kỷ ám thị hay tư duy tích cực. Nó được xây dựng trên những lẽ thật khách quan, vững chắc từ Lời Đức Chúa Trời.
1. Niềm Vui Của Sự Cứu Rỗi: Nền tảng vĩ đại nhất là sự cứu chuộc qua Chúa Giê-xu Christ. Thi thiên 51:12, sau khi ăn năn, Đa-vít cầu xin: "Xin hãy ban lại cho tôi sự vui vẻ về sự cứu rỗi của Chúa." Từ "vui vẻ" trong tiếng Hê-bơ-rơ ở đây là sason, liên quan đến niềm vui chiến thắng và giải cứu. Sứ đồ Phi-e-rơ mô tả tình trạng của những người tin Chúa: "ngươi vui mừng lắm, vì vui mừng không xiết kể và vinh hiển" (1 Phi-e-rơ 1:8), dù họ chưa từng thấy Ngài bằng xương bằng thịt. Niềm vui này bắt nguồn từ đức tin nơi giá trị của sự chết và sống lại của Đấng Christ, xóa bỏ tội lỗi và ban cho chúng ta sự sống đời đời.
2. Niềm Vui Trong Sự Hiện Diện Của Chúa: Thi thiên 16:11 tuyên bố: "Chúa sẽ chỉ cho tôi biết con đường sự sống; Trước mặt Chúa có trọn sự khoái lạc, Tại bên hữu Chúa có điều vui sướng vô cùng." "Khoái lạc" (simchah) và "vui sướng" (na`im) được đặt trong mối liên hệ trực tiếp với sự hiện diện của Đức Giê-hô-va. Niềm vui thật là sản phẩm phụ của mối tương giao thân mật với Đấng Tạo Hóa.
3. Niềm Vui Trong Hy Vọng Vinh Hiển: Niềm vui Cơ Đốc có chiều kích tương lai. Rô-ma 12:12 khích lệ chúng ta "vui mừng trong sự trông cậy." Sự trông cậy (elpis trong Hy Lạp) không phải là mong ước hão huyền, mà là sự chắc chắn tuyệt đối về ngày Chúa trở lại, về sự phục hồi mọi vật và về thiên đàng vĩnh cửu. Chính Chúa Giê-xu, "vì sự vui mừng đã đặt trước mặt Ngài" (Hê-bơ-rơ 12:2) – đó là niềm vui đưa nhiều con cái vào vinh hiển – mà cam chịu thập tự giá.
Lẽ thật khách quan cần được chủ quan hóa qua đời sống hằng ngày. Dưới đây là những phương cách Kinh Thánh chỉ dẫn để chúng ta kinh nghiệm chara cách sâu nhiệm.
1. Thờ Phượng và Cầu Nguyện với Lòng Biết Ơn: Thờ phượng là hành động tập trung vào sự cao cả và tốt lành của Chúa, và điều này tự động đánh bật sự chán nản. Thi thiên 100:2 kêu gọi: "Hãy hầu việc Đức Giê-hô-va cách vui mừng." Cầu nguyện với lời tạ ơn là phương thuốc mạnh mẽ chống lại sự lo âu và là cửa ngõ dẫn đến niềm vui (Phi-líp 4:6-7). Thay vì chỉ cầu xin, hãy dành thời gian tôn vinh Chúa vì chính Ngài là ai và cảm tạ Ngài vì những phước hạnh thuộc linh lẫn thuộc thể.
2. Sống và Suy Ngẫm Lời Chúa: Giê-rê-mi 15:16 nói: "Lời Chúa là sự vui mừng hớn hở của lòng tôi." Khi chúng ta đọc, nghiên cứu, suy ngẫm và vâng giữ Lời Chúa, chúng ta không chỉ được nuôi dưỡng mà còn được Lời đó biến đổi tâm trí, dẫn dắt chúng ta đến những suy nghĩ đúng đắn về Chúa và về đời sống mình, từ đó sinh ra niềm vui. Lời Chúa đem lại sự sáng, sự khôn ngoan và sự an ủi, tất cả đều là nguồn cội của niềm vui.
3. Vâng Phục và Bước Đi Trong Thánh Linh: Chúa Giê-xu phán với các môn đồ: "Nếu các ngươi vâng giữ các điều răn ta, thì sẽ ở trong sự yêu thương ta… Ta đã nói những điều đó với các ngươi, hầu cho sự vui mừng của ta trong các ngươi, và sự vui mừng các ngươi được trọn vẹn" (Giăng 15:10-11). Sự vâng phục không phải là gánh nặng luật pháp, mà là đáp ứng tình yêu với Đấng đã yêu chúng ta trước. Vâng phục dẫn đến sự hiệp một sâu nhiệm hơn với Chúa, và từ đó, niềm vui trọn vẹn tuôn tràn. Đồng thời, niềm vui là trái của Thánh Linh (Ga-la-ti 5:22), nên khi chúng ta bước đi trong Thánh Linh, để Ngài điều khiển đời sống, Ngài sẽ sản sinh ra chara trong lòng chúng ta.
4. Hiệp Thông và Phục Vụ Trong Tình Yêu Thương: Niềm vui Cơ Đốc được nhân lên trong cộng đồng. Phi-líp 2:2 nói đến "cùng có một sự yêu thương, đồng tâm, hiệp ý với nhau… để làm cho sự vui mừng tôi được trọn vẹn." Sự hiệp một, chia sẻ gánh nặng, khích lệ và cùng nhau thờ phượng trong Hội Thánh là môi trường lý tưởng cho niềm vui phát triển. Hơn nữa, phục vụ người khác, ban cho và quan tâm đến nhu cầu của anh em cũng đem lại một niềm vui sâu sắc, như lời Chúa Giê-xu: "Ban cho thì có phước hơn nhận lãnh" (Công vụ 20:35).
5. Giữ Tâm Trí Tập Trung Vào Những Điều Trên Trời: Cô-lô-se 3:1-2 khuyên: "Vậy nếu anh em được sống lại với Đấng Christ, hãy tìm các sự ở trên trời… Hãy ham mến các sự ở trên trời, đừng ham mến các sự ở dưới đất." Khi tâm trí chúng ta bị cuốn vào những lo toan, thất vọng, hay ham muốn trần gian, niềm vui sẽ tắt lịm. Nhưng khi chúng ta cố ý hướng lòng trí về những thực tại thuộc linh vĩnh cửu—về sự vinh hiển của Chúa, về thiên đàng, về những lời hứa không hề hư nát—chúng ta sẽ tìm thấy nguồn sức mạnh và niềm vui bất tận.
Một trong những minh chứng mạnh mẽ nhất cho niềm vui siêu nhiên là khả năng tồn tại và thậm chí lớn lên trong nghịch cảnh. Gia-cơ 1:2 dạy: "Hỡi anh em, hãy coi sự thử thách trăm bề thoạt đến cho anh em như là điều vui mừng trọn vẹn." Từ "vui mừng" ở đây lại là chara. Làm sao có thể? Bởi vì thử thách rèn luyện đức tin, sản sinh ra sự nhịn nhục và trưởng thành thuộc linh (câu 3-4). Phao-lô và Si-la, khi bị đánh đập và tống ngục, đã "cầu nguyện, ca hát ngợi khen Đức Chúa Trời" (Công vụ 16:25). Họ không vui vì đau đớn, nhưng niềm vui trong Chúa và hy vọng về Ngài đã cho họ sức mạnh để ca hát ngay trong phòng giam. Đây không phải là sự phủ nhận nỗi đau, mà là sự xác nhận rằng ngay cả trong nỗi đau, quyền năng và sự hiện diện của Chúa vẫn lớn hơn.
Niềm vui trong đời sống Cơ Đốc không phải là một cảm xúc mong manh cần được bảo vệ khỏi thực tại, càng không phải là một mặt nạ giả tạo. Đó là một dòng sông sâu nhiệm chảy từ ngôi nguồn là chính Đức Chúa Trời, được đảm bảo bởi sự cứu chuộc của Chúa Giê-xu Christ, và được Thánh Linh tuôn đổ vào lòng những người tin (Rô-ma 15:13). Nó là sức mạnh để bước đi (Nê-hê-mi 8:10).
Trải nghiệm niềm vui này là một hành trình của đức tin và sự vâng phục. Nó đòi hỏi chúng ta chủ động hướng mắt lên Chúa thay vì nhìn vào hoàn cảnh, lấp đầy tâm trí bằng Lời Ngài, bước đi trong sự vâng phục và tương giao, và sống kết nối trong tình yêu thương với Hội Thánh. Ngay cả khi lòng nặng trĩu, chúng ta có thể đến với Ngài, trình dâng mọi sự cho Ngài, và tin cậy rằng Ngài sẽ ban cho mình chara của Ngài—một niềm vui làm cho lòng và miệng đầy sự hát xướng, ngay giữa cơn bão của cuộc đời.
"Ngài đổi sự than khóc của tôi ra điệu nhảy mừng, Cởi áo sấu của tôi và thắt lưng tôi bằng sự vui vẻ." (Thi Thiên 30:11)