Làm thế nào tôi có thể tìm thấy niềm vui giữa những thử thách?
Mở Đầu
Cuộc sống không tránh khỏi những thử thách, khó khăn. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta cũng đối diện với những hoàn cảnh đau buồn, thất bại, bệnh tật, mất mát… Trong những lúc ấy, làm thế nào chúng ta có thể kinh nghiệm niềm vui thật? Kinh Thánh dạy rõ ràng: “Hỡi anh em, hãy coi sự thử thách trăm bề thoạt đến cho anh em như là điều vui mừng trọn vẹn” (Gia-cơ 1:2). Câu Kinh Thánh này nghe có vẻ nghịch lý, nhưng chính là chìa khóa để chúng ta hiểu bản chất của niềm vui thuộc linh. Bài viết này sẽ khám phá nền tảng Kinh Thánh về niềm vui giữa nghịch cảnh, nguồn cội của niềm vui, và những phương cách thực tiễn giúp chúng ta sống vui mừng dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào.
1. Nền tảng Kinh Thánh về niềm vui giữa thử thách
Trước hết, cần phân biệt niềm vui Cơ Đốc không phải là cảm xúc hạnh phúc dựa trên hoàn cảnh thuận lợi, mà là sự vui mừng sâu nhiệm bắt nguồn từ mối liên hệ với Đức Chúa Trời và niềm hy vọng cứu rỗi. Tiếng Hy Lạp dùng từ χαρά (chara) – diễn tả một sự vui mừng nội tâm, bền vững, thường gắn liền với ân điển của Chúa.
Gia-cơ 1:2-4 viết: “Hỡi anh em, hãy coi sự thử thách trăm bề thoạt đến cho anh em như là điều vui mừng trọn vẹn, vì biết rằng sự thử thách đức tin anh em sanh ra sự nhịn nhục. Nhưng sự nhịn nhục phải làm trọn việc nó, hầu cho chính mình anh em cũng trọn vẹn toàn hảo, không thiếu thốn chút nào.” Ở đây, sự thử thách (πειρασμοῖς – peirasmois) được xem là cơ hội để đức tin được tôi luyện, dẫn đến sự kiên nhẫn và trưởng thành thuộc linh. Chính sự biến đổi đó là lý do để vui mừng.
Rô-ma 5:3-5 cũng dạy: “Không những thế, chúng ta còn khoe mình trong hoạn nạn nữa, vì biết rằng hoạn nạn sanh sự nhịn nhục, nhịn nhục sanh sự rèn tập, rèn tập sanh sự trông cậy. Nhưng sự trông cậy không làm hổ thẹn, vì sự yêu thương của Đức Chúa Trời rải khắp trong lòng chúng ta bởi Đức Thánh Linh đã được ban cho chúng ta.” Như vậy, hoạn nạn dẫn đến sự trông cậy vững vàng, vì Đức Thánh Linh làm đầy dẫy tình yêu thương của Đức Chúa Trời trong lòng chúng ta.
1 Phi-e-rơ 1:6-7 nói: “Anh em vui mừng về điều đó, dầu bây giờ anh em tạm thời buồn bã trong sự thử thách trăm bề, hầu cho sự thử thách đức tin anh em quí hơn vàng, là vật hư nát, dầu đã bị thử luyện bởi lửa, được tìm ra để ngợi khen, tôn vinh và vinh hiển trong kỳ Đức Chúa Jêsus Christ hiện ra.” Phi-e-rơ nhắc nhở chúng ta hướng về ngày Đấng Christ hiện ra, khi đức tin đã qua thử thách sẽ đem lại vinh quang cho Chúa.
Qua các phân đoạn trên, chúng ta thấy Kinh Thánh không xem thử thách là điều đáng sợ, mà là dịp để vui mừng vì những mục đích tốt lành Chúa thực hiện qua đó.
2. Nguồn cội của niềm vui
Niềm vui Cơ Đốc không phải do chúng ta tự tạo, nhưng là bông trái của Đức Thánh Linh: “Nhưng trái của Thánh Linh, ấy là lòng yêu thương, sự vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, tiết độ” (Ga-la-ti 5:22). Chính Thánh Linh ban cho chúng ta sức mạnh để vui mừng dù hoàn cảnh bên ngoài trái ngược.
Vua Đa-vít tuyên bố: “Chúa sẽ chỉ cho tôi biết con đường sự sống; Trước mặt Chúa có trọn sự khoái lạc, Tại bên hữu Chúa có điều vui sướng vô cùng.” (Thi thiên 16:11). Niềm vui trọn vẹn chỉ có trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Jêsus phán: “Ta đã phán những điều đó với các ngươi, hầu cho sự vui mừng của Ta trong các ngươi, và sự vui mừng của các ngươi được trọn vẹn.” (Giăng 15:11). Sự vui mừng của Ngài là nguồn của sự vui mừng chúng ta.
Trong Hê-bơ-rơ 12:2, tác giả khích lệ: “nhìn xem Đức Chúa Jêsus, là cội rễ và cuối cùng của đức tin, tức là Đấng vì sự vui mừng đã đặt trước mặt mình, chịu lấy thập tự giá, khinh điều sỉ nhục, và hiện nay ngồi bên hữu ngai Đức Chúa Trời.” Chính Chúa Jêsus đã vui mừng chịu đựng thập tự giá vì nhìn thấy kết quả vĩ đại phía trước – sự cứu rỗi của chúng ta. Như vậy, nguồn niềm vui của chúng ta cũng bắt nguồn từ hy vọng vĩnh cửu.
3. Làm thế nào để tìm thấy niềm vui giữa thử thách?
Đứng trước những thử thách, chúng ta có thể thực hành những nguyên tắc Kinh Thánh sau để kinh nghiệm niềm vui của Chúa:
a. Tin cậy vào chủ quyền và sự nhân từ của Đức Chúa Trời
Biết rằng Đức Chúa Trời tể trị mọi sự và Ngài làm việc vì lợi ích của con dân Ngài. “Vả, chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời, tức là cho kẻ được gọi theo ý muốn Ngài đã định.” (Rô-ma 8:28). Sự hiểu biết này giúp chúng ta vui mừng dù không hiểu hết mọi chuyện.
“Hãy hết lòng tin cậy Đức Giê-hô-va, chớ nương cậy nơi sự thông sáng của con; Phàm trong các việc làm của con, khá nhận biết Ngài, Thì Ngài sẽ chỉ dẫn các nẻo của con.” (Châm ngôn 3:5-6). Sự tin cậy này mang lại bình an và niềm vui.
b. Giữ quan điểm đời đời
Thử thách chỉ là tạm thời so với vinh quang đời đời. “Vì sự hoạn nạn nhẹ và tạm của chúng ta sanh cho chúng ta sự vinh hiển cao trọng đời đời, vô lượng vô biên, trong khi chúng ta chẳng chăm sự thấy được, nhưng chăm sự không thấy được; vì những sự thấy được chỉ là tạm thời, mà sự không thấy được là đời đời.” (2 Cô-rinh-tô 4:17-18). Nhìn vào cõi đời đời giúp chúng ta vượt lên hoàn cảnh hiện tại.
c. Vui mừng trong Chúa luôn luôn
Sứ đồ Phao-lô viết: “Hãy vui mừng trong Chúa luôn luôn. Tôi lại còn nói nữa: hãy vui mừng đi.” (Phi-líp 4:4). Đây là một mệnh lệnh, nghĩa là chúng ta có thể chọn vui mừng vì Chúa là Đấng không thay đổi, Ngài vẫn tốt lành dù hoàn cảnh thế nào.
d. Cầu nguyện với lời tạ ơn
“Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ giữ gìn lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Jêsus Christ.” (Phi-líp 4:6-7). Tạ ơn trong lúc khó khăn thể hiện đức tin và mở ra sự bình an, dẫn đến niềm vui.
“Hãy vui mừng mãi mãi, cầu nguyện không thôi, phàm việc gì cũng phải tạ ơn Chúa; vì ý muốn của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jêsus Christ đối với anh em là như vậy.” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:16-18).
e. Suy ngẫm Lời Chúa và những lời hứa của Ngài
Lời Chúa là nguồn khích lệ và hy vọng. “Nếu luật pháp Chúa không là sự vui thích tôi, Thì trong cơn khốn khó tôi đã bị diệt mất rồi.” (Thi thiên 119:92). Đa-vít tìm thấy sức mạnh qua Lời Chúa. Chúng ta nên ghi nhớ Kinh Thánh và áp dụng vào đời sống.
“Quyển sách luật pháp này chớ xa miệng ngươi, hãy suy ngẫm ngày và đêm, hầu cho cẩn thận làm theo mọi điều đã chép ở trong; vì như vậy ngươi mới được may mắn trong con đường mình, và mới được phước.” (Giô-suê 1:8).
f. Giao thông với các tín hữu để được khích lệ
Hội Thánh là thân thể của Đấng Christ, chúng ta cần nhau. “Hãy khuyên bảo nhau để cho lòng yêu thương và việc lành thêm lên; chớ bỏ sự nhóm lại như mấy kẻ quen làm, nhưng phải khuyên bảo nhau, và hễ anh em thấy ngày ấy hầu gần chừng nào, thì càng phải làm như vậy chừng nấy.” (Hê-bơ-rơ 10:24-25). Cùng nhau chia sẻ gánh nặng và nhắc nhở lời Chúa mang lại niềm vui.
g. Phục vụ người khác
Chúa Jêsus phán: “Ban cho thì có phước hơn là nhận lãnh.” (Công vụ 20:35). Khi chúng ta tập trung vào nhu cầu của người khác, chúng ta tìm thấy mục đích và niềm vui.
h. Nhớ đến sự thương khó và sự chiến thắng của Đấng Christ
“Vì Đấng Christ cũng đã chịu khổ vì anh em, để lại cho anh em một gương, hầu cho anh em noi dấu chơn Ngài;” (1 Phi-e-rơ 2:21). Và: “Nhưng anh em được dự phần thương khó của Đấng Christ bao nhiêu, thì hãy vui mừng bấy nhiêu, hầu cho đến ngày vinh hiển hiện ra của Ngài, anh em cũng được vui mừng nhảy nhót.” (1 Phi-e-rơ 4:13). Nhận biết rằng chúng ta được kết hiệp với Đấng Christ trong cả khổ nạn lẫn vinh quang.
i. Xem thử thách như cơ hội để tăng trưởng và tôn vinh Chúa
Như Gia-cơ 1:2 đã dạy, hãy coi thử thách là điều vui mừng vì nó sản sinh ra sự kiên nhẫn và sự trưởng thành. Hơn nữa, thử thách giúp chúng ta nhận biết sự yếu đuối của mình và trông cậy vào quyền năng của Chúa. Như Phao-lô viết: “Vậy tôi vì Đấng Christ mà đành chịu trong sự yếu đuối, nhuốc nhơ, túng ngặt, bắt bớ, khốn khó; vì khi tôi yếu đuối, ấy là lúc tôi mạnh mẽ.” (2 Cô-rinh-tô 12:10).
4. Gương mẫu trong Kinh Thánh về niềm vui giữa thử thách
Phao-lô và Si-la: Trong Công vụ 16:25, khi bị đánh đập và giam cầm, họ cầu nguyện và hát ngợi khen Chúa. Họ không để hoàn cảnh tước đi niềm vui thuộc linh, và kết quả là Chúa đã làm động đất mở cửa ngục.
Chúa Jêsus: Như Hê-bơ-rơ 12:2 đã nêu, Ngài vì sự vui mừng đặt trước mặt đã chịu lấy thập tự giá.
Gióp: Sau khi mất tất cả, ông thốt lên: “Đức Giê-hô-va đã ban cho, Đức Giê-hô-va lại cất đi; đáng ngợi khen danh Đức Giê-hô-va!” (Gióp 1:21). Dù sau đó ông còn than vãn, nhưng cuối cùng ông kinh nghiệm sự hiện diện của Chúa và được phục hồi.
Đa-vít: Trong Thi thiên, ông thường than khóc nhưng luôn kết thúc bằng sự vui mừng vì được Chúa đáp lời (Thi thiên 13, 42, 43).
5. Áp dụng thực tiễn vào đời sống hằng ngày
Để nuôi dưỡng niềm vui giữa thử thách, chúng ta có thể thực hiện một số bước cụ thể:
- Giữ nhật ký biết ơn: Mỗi ngày viết ra ít nhất ba điều bạn cảm tạ Chúa. Điều này tập trung tâm trí vào sự tốt lành của Chúa.
- Học thuộc và suy ngẫm Kinh Thánh: Chọn những câu về niềm vui, hy vọng, sự an ủi (ví dụ: Gia-cơ 1:2-4, Rô-ma 8:28, Phi-líp 4:4-7) để đọc và ghi nhớ.
- Cầu nguyện thành thật: Dâng lên Chúa những nỗi đau, nhưng đồng thời tạ ơn Ngài vì Ngài đang làm việc. Hãy cầu xin Thánh Linh ban sự vui mừng.
- Tham gia nhóm nhỏ hoặc gặp gỡ một người bạn đức tin: Chia sẻ và cầu nguyện cùng nhau.
- Phục vụ người khác: Dù đang đau đớn, hãy tìm cách giúp đỡ ai đó – điều này sẽ mang lại niềm vui.
- Hát những bài thánh ca: Âm nhạc thuộc linh có sức nâng đỡ tâm hồn.
- Nhớ đến thập tự giá và sự phục sinh: Suy ngẫm sự chết và sống lại của Chúa Jêsus, là nền tảng vững chắc cho hy vọng của chúng ta.
Kết luận
Niềm vui giữa thử thách không phải là điều không tưởng, mà là đặc quyền của mỗi Cơ Đốc nhân bởi Thánh Linh của Đức Chúa Trời. Khi chúng ta đặt đức tin nơi Chúa Jêsus Christ, chúng ta có sự bảo đảm rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho chúng ta, và rằng sau cơn đau sẽ có sự vui mừng vĩnh cửu. Hãy noi gương Chúa Jêsus, Đấng đã vượt qua thập tự giá để vào sự vinh hiển. Hãy xem thử thách là cơ hội để lớn lên và làm sáng danh Chúa. Dù bạn đang đối diện với hoàn cảnh nào, hãy vững lòng và vui mừng trong Chúa, vì Ngài là sức mạnh và bài ca của bạn. “Hãy vui mừng trong Chúa luôn luôn. Tôi lại còn nói nữa: hãy vui mừng đi.” (Phi-líp 4:4).