Làm Thế Nào Để Lời Cầu Nguyện Của Tôi Được Chúa Nhậm Lời?
Cầu nguyện là hơi thở thuộc linh của Cơ Đốc nhân – phương tiện giao tiếp thân mật với Đức Chúa Trời. Thế nhưng, nhiều tín hữu chân thành vẫn băn khoăn: Tại sao lời cầu xin của tôi dường như không được Chúa đáp lời? Kinh Thánh đầy dẫy những lời hứa về sự nhậm lời cầu nguyện (Giăng 14:13-14; 1 Giăng 5:14-15), đồng thời cũng nêu rõ những điều kiện cần thiết để lời cầu nguyện được hiệu nghiệm. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khảo sát Kinh Thánh để tìm ra các nguyên tắc nền tảng, giúp chúng ta biết cách cầu nguyện sao cho được Chúa nhậm lời.
“Hễ điều chi các ngươi cầu xin trong lúc cầu nguyện, nếu có đức tin, thì được cả” (Ma-thi-ơ 21:22). Đức tin (tiếng Hy Lạp: pistis) không chỉ là sự tin tưởng trí thức mà là sự xác tín trọn vẹn vào quyền năng và lòng thành tín của Đức Chúa Trời. Gia-cơ cảnh báo: “Nhưng phải lấy đức tin mà cầu xin, chớ nghi ngờ; vì kẻ hay nghi ngờ giống như sóng biển cả, bị gió động và đưa đi đây đi đó. Người như thế chớ nên tưởng mình lãnh được vật chi từ nơi Chúa” (Gia-cơ 1:6-7). Cầu nguyện với đức tin là chìa khóa đầu tiên để mở cánh cửa đáp lời của Chúa.
“Nầy là điều chúng ta dạn dĩ ở trước mặt Chúa, nếu chúng ta theo ý muốn Ngài mà cầu xin việc gì, thì Ngài nghe chúng ta” (1 Giăng 5:14). Từ “ý muốn” (tiếng Hy Lạp: thelēma) chỉ về mục đích tốt lành, kế hoạch trọn vẹn của Đức Chúa Trời cho con dân Ngài. Khi cầu nguyện, chúng ta cần học tập thái độ của Chúa Giê-xu: “Xin ý Cha được nên” (Ma-thi-ơ 6:10). Thánh Linh cũng giúp đỡ chúng ta trong sự cầu nguyện, “vì chúng ta chẳng biết sự mình phải xin cho xứng đáng; nhưng chính Đức Thánh Linh lấy sự thở than không thể nói ra được mà cầu khẩn thay cho chúng ta” (Rô-ma 8:26). Cầu xin theo ý Chúa đòi hỏi chúng ta phải gắn bó với Lời Ngài và nhạy bén với sự dẫn dắt của Thánh Linh.
“Các ngươi nhân danh ta mà cầu xin điều chi mặc dầu, ta sẽ làm cho, để Cha được sáng danh nơi Con. Nếu các ngươi nhân danh ta mà cầu xin điều chi, ta sẽ làm cho” (Giăng 14:13-14). Cụm “nhân danh” (tiếng Hy Lạp: en tō onomati) không chỉ đơn thuần là thêm câu “trong danh Chúa Giê-xu” vào cuối lời cầu, mà còn có nghĩa là cầu xin với thẩm quyền và mối liên hệ mật thiết với Đấng Christ, phù hợp với bản tính và ý muốn của Ngài. Nhân danh Chúa Giê-xu nghĩa là chúng ta đến với Đức Chúa Cha nhờ công lao cứu chuộc của Con Ngài, chứ không dựa vào công đức riêng. Đây là đặc quyền lớn lao cho mọi tín đồ (Giăng 16:23-24; Cô-lô-se 3:17).
“Và bất cứ điều gì chúng ta cầu xin, đều nhận được, vì chúng ta vâng giữ các điều răn của Ngài và làm những điều đẹp ý Ngài” (1 Giăng 3:22). Sự vâng phục tạo nên mối tương giao sâu sắc với Chúa, qua đó chúng ta biết rõ ý muốn Ngài và Ngài vui lòng đáp lời. Chúa Giê-xu phán: “Nếu các ngươi cứ ở trong ta, và lời ta cứ ở trong các ngươi, hãy cầu xin điều các ngươi muốn, thì sẽ được” (Giăng 15:7). “Ở trong Ngài” bao hàm sự vâng lời và gắn bó mật thiết; khi đó lời cầu nguyện của chúng ta sẽ tự nhiên phù hợp với ý Chúa và được nhậm.
Chúa Giê-xu dạy: “Hãy xin, sẽ được; hãy tìm, sẽ gặp; hãy gõ, cửa sẽ mở” (Ma-thi-ơ 7:7). Cả ba động từ trong nguyên ngữ Hy Lạp (aiteite, zēteite, krouete) đều ở thì hiện tại tiếp diễn, nhấn mạnh hành động liên tục, không ngừng nghỉ. Ngài còn kể dụ ngôn bà góa quấy rầy quan án để dạy rằng “phải cầu nguyện luôn, chớ hề mỏi mệt” (Lu-ca 18:1-8). Kiên trì không có nghĩa là ép Chúa làm theo ý mình, nhưng bày tỏ lòng khao khát thật sự và sự phụ thuộc hoàn toàn vào Ngài.
Tội lỗi là rào cản lớn nhất khiến lời cầu nguyện không đến được với Chúa. Vua Đa-vít thừa nhận: “Nếu lòng tôi có chú về tội ác, ắt Chúa chẳng nghe tôi” (Thi thiên 66:18). Tiên tri Ê-sai xác định: “Ấy chẳng phải tay Đức Giê-hô-va giơ ra không có thể cứu, và tai Ngài nặng nề không thể nghe đâu; nhưng ấy là sự gian ác các ngươi làm xa cách mình với Đức Chúa Trời; và tội lỗi các ngươi đã che khuất mặt Ngài khỏi các ngươi, đến nỗi Ngài không nghe các ngươi” (Ê-sai 59:1-2). Muốn được Chúa nhậm lời, chúng ta phải thành tâm ăn năn, xưng tội và quay lưng khỏi điều ác (2 Sử ký 7:14; 1 Giăng 1:9).
“Khi các ngươi đứng cầu nguyện, nếu có sự gì bất bình cùng ai, thì hãy tha thứ, để Cha các ngươi ở trên trời cũng tha lỗi cho các ngươi. Song nếu các ngươi chẳng tha lỗi cho người, thì Cha các ngươi ở trên trời cũng sẽ không tha lỗi cho các ngươi” (Mác 11:25-26). Tha thứ là điều kiện tiên quyết để nhận được sự tha thứ từ Chúa, và sự tha thứ ấy mở đường cho lời cầu nguyện được đáp lời. Chúa Giê-xu cũng dạy trong Kinh Lạy Cha: “Xin tha tội cho chúng tôi, như chúng tôi cũng tha kẻ phạm tội nghịch cùng chúng tôi” (Ma-thi-ơ 6:12).
Lu-ca 18:9-14 thuật lại dụ ngôn người Pha-ri-si và người thâu thuế lên đền thờ cầu nguyện. Người Pha-ri-si khoe công đức của mình, còn người thâu thuế “đứng xa xa, không dám ngước mắt lên trời, đấm ngực mà nói rằng: Lạy Đức Chúa Trời, xin thương xót lấy tôi, vì tôi là kẻ có tội!” Chúa Giê-xu kết luận: “Người nầy trở về nhà, được xưng công bình hơn người kia; vì ai tự nhắc mình lên sẽ bị hạ xuống, ai tự hạ mình xuống sẽ được nhắc lên.” Gia-cơ 4:6 khẳng định: “Đức Chúa Trời chống cự kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ơn cho kẻ khiêm nhường.” Khiêm nhường thừa nhận sự yếu đuối và hoàn toàn nương cậy vào ân điển Chúa sẽ khiến lời cầu nguyện được Chúa đoái xem.
“Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ giữ gìn lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Jêsus Christ” (Phi-líp 4:6-7). Tạ ơn là biểu hiện của đức tin, thể hiện sự tin cậy rằng Chúa đã nghe và sẽ đáp lời theo cách tốt nhất. Cô-lô-se 4:2 cũng nhắc: “Hãy bền đỗ trong sự cầu nguyện, tỉnh thức về sự ấy mà thêm ơn tạ ơn.”
Sau khi đã hiểu các nguyên tắc Kinh Thánh, chúng ta cần áp dụng chúng vào đời sống cầu nguyện hằng ngày. Dưới đây là một số gợi ý thiết thực:
- Thiết lập thói quen cầu nguyện đều đặn: Dành một khoảng thời gian cố định mỗi ngày (sáng, tối) trong nơi yên tĩnh để trò chuyện với Chúa.
- Cầu nguyện theo mẫu Kinh Lạy Cha: Ma-thi-ơ 6:9-13 là khuôn mẫu hoàn hảo, giúp chúng ta ưu tiên sự tôn cao Danh Chúa, Nước Ngài, ý muốn Ngài, rồi mới đến nhu cầu cá nhân.
- Ghi nhật ký cầu nguyện: Ghi lại những điều đã cầu xin và theo dõi sự đáp lời của Chúa; điều này củng cố đức tin và giúp chúng ta nhận ra những cách Chúa hành động.
- Cầu nguyện bằng Kinh Thánh: Dùng Lời Chúa làm lời cầu nguyện. Ví dụ, dùng Thi thiên 23 để cảm tạ sự chăn dắt, hay Ê-phê-sô 3:14-19 để cầu xin sự mạnh mẽ thuộc linh.
- Cầu nguyện chung với Hội Thánh: “Vì nơi nào có hai ba người nhân danh ta nhóm nhau lại, thì ta ở giữa họ” (Ma-thi-ơ 18:20). Sự hiệp một trong cầu nguyện mang lại quyền năng đặc biệt.
- Kiểm tra lòng mình trước khi cầu nguyện: Xưng tội, giải hòa với người khác, dẹp bỏ sự oán giét, và dọn lòng khiêm nhường.
Chúa luôn sẵn lòng lắng nghe và đáp lời cầu nguyện của con dân Ngài. Những điều kiện mà Kinh Thánh nêu ra không phải để hạn chế, nhưng để hướng dẫn chúng ta bước vào mối tương giao sâu nhiệm hơn với Chúa, giúp chúng ta cầu xin đúng đắn và trải nghiệm quyền năng của Ngài. Hãy áp dụng các nguyên tắc này với lòng tin cậy, kiên trì và khiêm nhường. Dù đôi khi Chúa đáp lời theo cách khác với mong đợi, Ngài luôn hành động vì lợi ích tối thượng của chúng ta (Rô-ma 8:28). Hãy cứ cầu nguyện, vì “người công bình lấy lòng sốt sắng cầu nguyện, thật có linh nghiệm nhiều” (Gia-cơ 5:16).