Chúng ta nên phản ứng thế nào khi một lãnh đạo Cơ đốc từ bỏ đức tin?

02 December, 2025
14 phút đọc
2,693 từ
Chia sẻ:

Chúng Ta Nên Phản Ứng Thế Nào Khi Một Lãnh Đạo Cơ Đốc Từ Bỏ Đức Tin?

Sự kiện một lãnh đạo Cơ đốc, một mục sư, một giáo sư hay một người có ảnh hưởng thuộc linh công khai từ bỏ đức tin là một cú sốc sâu sắc đối với cá nhân tín hữu và cả cộng đồng Hội Thánh. Sự hoài nghi, đau đớn, phẫn nộ và mất phương hướng là những cảm xúc chính đáng. Trong những giây phút đầy thử thách này, điều cấp thiết là chúng ta phải neo chặt lòng mình vào Lẽ Thật của Kinh Thánh, chứ không phải cảm xúc hay sự vấp phạm. Bài viết này sẽ cùng nhau nghiên cứu Lời Chúa để tìm ra nguyên tắc đáp ứng của chúng ta dưới ánh sáng của ân điển, lẽ thật và sự khôn ngoan đến từ Đấng Christ.

I. Hiểu Biết Theo Kinh Thánh: Sự Kiện Này Không Mới và Đã Được Cảnh Báo

Trước hết, chúng ta cần nhận thức rằng hiện tượng này không phải là điều mới mẻ hay bất ngờ đối với Đức Chúa Trời. Chính Chúa Giê-xu và các sứ đồ đã nhiều lần cảnh báo một cách nghiêm túc.

  • Lời cảnh báo của Chúa Giê-xu: "Khi ấy, nếu có ai nói với các ngươi rằng: Kìa, Đấng Christ ở đây, hay là Ở đó, thì đừng tin. Vì nhiều christ giả và tiên tri giả sẽ nổi lên, làm những dấu lớn, phép lạ, nếu có thể được thì họ cũng đến dỗ chính những người được chọn. Nầy, ta đã nói trước với các ngươi" (Ma-thi-ơ 24:23-25). Những người làm phép lạ nhưng cuối cùng lại chối bỏ Ngài, chính là "christ giả".
  • Lời cảnh báo của Sứ đồ Phao-lô: "Hãy giữ lấy chính mình và luôn dạy dỗ của mình. Hãy bền đỗ trong mọi sự ấy, vì làm như vậy thì con sẽ cứu chính mình con và những kẻ nghe con" (1 Ti-mô-thê 4:16). Lời này nhấn mạnh trách nhiệm cá nhân của người lãnh đạo và cả người nghe. Ông cũng tiên tri: "Vả, trong các ngươi cũng vậy, sẽ có những kẻ nói lời hung ác dấy lên, rình dụ dỗ môn đồ theo họ" (Công vụ 20:30).
  • Sự kiện trong Kinh Thánh: Giô-na-than, con trai Ghê-đa-lôm, từng là một tiên tri (1 Các Vua 13:11-32) nhưng cuối cùng bị lạc đường. Quan trọng hơn, Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, một sứ đồ được chính Chúa Giê-xu chọn, đã trở thành kẻ phản bội (Giăng 6:70-71). Điều này cho thấy ngay trong vòng người thân cận nhất, sự sa ngã vẫn có thể xảy ra.

Từ ngữ Hy Lạp cho "từ bỏ đức tin" trong các thư tín mục vụ thường là "aphistēmi" (ἀφίστημι), có nghĩa là "rút lui, bỏ đi, đào ngũ". Trong 1 Ti-mô-thê 4:1: "Đức Thánh Linh phán tỏ tường rằng, trong đời sau rốt, có mấy kẻ sẽ bội đạo (aphistēmi), mà theo các thần lừa dối, và đạo lý của quỉ dữ". Điều này không chỉ đơn thuần là yếu đuối phạm tội, mà là một sự đào ngũ có ý thức khỏi chính Lẽ Thật.

II. Phản Ứng Cá Nhân: Kiểm Tra Lòng Mình và Vững Lập Đức Tin

Khi sự vấp phạm xảy đến, phản ứng đầu tiên và quan trọng nhất phải là hướng nội.

1. Đau Buồn và Cầu Nguyện: Đau buồn là phản ứng tự nhiên. Chúng ta nên mang sự đau buồn này đến trước mặt Chúa, như Đa-vít đã khóc than về sự phản bội (Thi thiên 55:12-14). Hãy cầu nguyện cho chính mình để không vấp ngã, và quan trọng hơn, cầu nguyện cho người lãnh đạo sa ngã. Chúa Giê-xu đã cầu nguyện cho Phi-e-rơ khi biết ông sẽ chối Ngài (Lu-ca 22:31-32). Mục đích của sự cầu nguyện là "sự ăn năn" (2 Phi-e-rơ 3:9).

2. Kiểm Tra Nền Tảng Đức Tin Cá Nhân: Sự kiện này đặt ra câu hỏi then chốt: Đức tin của tôi đặt trên ai? Nếu đức tin của chúng ta đặt trên sự khôn ngoan, nhân cách hay sức lôi cuốn của một con người, nó sẽ sụp đổ. Nhưng nếu đức tin chúng ta đặt trên Đấng Christ, là "đá góc nhà" (1 Phi-e-rơ 2:6), thì dù người xây cất có bỏ đi, nền móng vẫn vững chắc. Hãy như người Bê-rê, "ngày ngày tra xem Kinh Thánh, để xét lời giảng có thật chăng" (Công vụ 17:11).

3. Phân Biệt Giữa Con Người và Lẽ Thật: Chúng ta cần phân biệt giữa người rao giảngLẽ Thật được rao giảng. Lẽ Thật của Phúc Âm — Chúa Giê-xu Christ chịu chết vì tội lỗi chúng ta và sống lại — vẫn bất biến, bất chấp hành vi của người từng rao giảng nó. Sự thất bại của một thầy thuốc không làm cho y học trở nên sai lầm. Tương tự, sự sa ngã của một người rao giảng không làm cho Phúc Âm mất đi quyền năng.

III. Phản Ứng Cộng Đồng: Kỷ Luật, Bảo Vệ và Phục Hồi Trong Tình Yêu Thương

Hội Thánh không thể thụ động. Chúng ta có trách nhiệm với nhau và với danh Chúa.

1. Thực Hiện Kỷ Luật Hội Thánh Với Tình Yêu Thương: Kinh Thánh dạy rõ về việc xử lý tội lỗi công khai, đặc biệt với người lãnh đạo. "Những kẻ phạm tội hãy quở trước mặt mọi người, để làm cho kẻ khác cũng biết sợ" (1 Ti-mô-thê 5:20). Quy trình Ma-thi-ơ 18:15-17 phải được áp dụng, nhưng với sự thận trọng cao hơn vì ảnh hưởng rộng lớn. Mục đích của kỷ luật không phải là trừng phạt hay hủy diệt, mà là: (1) Bảo vệ bầy chiên khỏi giáo lý sai lầm; (2) Phục hồi người sa ngã (Ga-la-ti 6:1); (3) Gìn giữ sự trong sạch và chứng nhân của Hội Thánh.

2. Lắng Nghe và Bảo Vệ Những Người Bị Tổn Thương: Sự kiện này thường để lại nhiều vết thương lòng, đặc biệt với những người được người lãnh đạo đó dìu dắt. Hội Thánh cần trở thành một cộng đồng biết lắng nghe, an ủi và hướng dẫn họ quay lại với Đấng Chăn Chiên Nhân Lành thật sự. "Hãy khuyên lơn những kẻ nản lòng, nâng đỡ những kẻ yếu đuối" (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:14).

3. Tái Khẳng Định và Dạy Dỗ Lẽ Thật: Trong khủng hoảng, Hội Thánh cần tái khẳng định các giáo lý nền tảng một cách rõ ràng và kiên định. Như Phao-lô khuyên Ti-mô-thê: "Những điều con đã nghe nơi ta ở trước mặt nhiều người chứng, hãy giao phó cho mấy người trung thành, cũng có tài dạy dỗ kẻ khác" (2 Ti-mô-thê 2:2). Đây là lúc để nhấn mạnh về sự bất toàn của con người và sự trọn vẹn của Đấng Christ.

IV. Ứng Dụng Thực Tế: Sống Vững Vàng Trong Thời Kỳ Khủng Hoảng Niềm Tin

1. Cho Cá Nhân Tín Hữu:

  • Đừng Vội Vàng Phán Xét Tất Cả: Một cây khô héo không có nghĩa cả khu rừng đã chết. Đừng để sự vấp phạm này khiến bạn nghi ngờ mọi lãnh đạo hay rời bỏ Hội Thánh.
  • Tăng Cường Đời Sống Cá Nhân Với Chúa: Hãy siêng năng đọc Kinh Thánh, cầu nguyện và phụ thuộc vào Thánh Linh. Đức tin cá nhân là tuyến phòng thủ vững chắc nhất.
  • Tham Gia Vào Một Cộng Đồng Lành Mạnh: Ở lại trong Hội Thánh, chia sẻ gánh nặng với các anh chị em trưởng thành và tin kính. Sự gây dựng lẫn nhau là phương thuốc hữu hiệu (Hê-bơ-rơ 10:24-25).

2. Cho Hội Thánh Địa Phương:

  • Thành Lập Chế Độ Lãnh Đạo Tập Thể: Tránh đặt toàn bộ trọng trách lên một cá nhân. Chế độ trưởng lão (nhiều người lãnh đạo) theo Tân Ước giúp phân tán trách nhiệm và có sự kiểm soát, thương lượng lẫn nhau.
  • Minh Bạch và Khiêm Nhường Trong Chức Vụ: Khuyến khích văn hóa minh bạch, có thể tỏ lộ sự yếu đuối và cùng nhau cầu nguyện. Sự giả hình thường bắt đầu từ những điểm tối được che giấu.
  • Chú Trọng Đào Tạo Môn Đồ Toàn Diện: Dạy dỗ tín hữu hiểu biết giáo lý sâu sắc, không chỉ cảm xúc. Một con chiên hiểu biết Lời Chúa sẽ khó bị dẫn dụ bởi tiếng nói lạ hơn.

Kết Luận: Đặt Mắt Lại Nơi Đấng Christ, Đấng Trung Tín

Sự sa ngã của một lãnh đạo là lời cảnh tỉnh nghiêm túc, nhưng không phải là dấu chấm hết. Nó nhắc nhở chúng ta rằng "kho báu của chúng ta ở trong chính bình đất" (2 Cô-rinh-tô 4:7), và sự vinh hiển thuộc về Đức Chúa Trời, không thuộc về con người. Cuối cùng, phản ứng của chúng ta phải dẫn đến việc quay lại nhìn xem Chúa Giê-xu, Đấng Khởi Nguyên và Cuối Cùng của đức tin chúng ta (Hê-bơ-rơ 12:2).

Ngài là Đấng Chăn Chiên Nhân Lành, không hề bỏ bạn (Hê-bơ-rơ 13:5). Ngài là Đấng Trung Tín khi mọi người trở nên bất trung (2 Ti-mô-thê 2:13). Hãy để sự đau buồn này thanh tẩy đức tin của chúng ta, đánh đổ mọi thần tượng về con người, và gắn chặt lòng chúng ta hơn nữa vào Vầng Đá muôn đời. Hội Thánh của Ngài vẫn sẽ đứng vững, và cửa âm phủ sẽ không thắng được nó (Ma-thi-ơ 16:18). Hãy tiếp tục bước đi, vừa đi vừa cẩn trọng, nhưng với lòng tin quyết rằng Đấng đã gìn giữ bạn cho đến ngày nay, cũng sẽ gìn giữ bạn cho đến ngày cuối cùng.

Quay Lại Bài Viết