Kinh Thánh nói gì về tính kiêu ngạo?
Trong thế giới ngày nay, sự kiêu ngạo thường được xem như một đức tính tích cực—sự tự tin, lòng tự trọng, hay thậm chí là yếu tố cần thiết để thành công. Tuy nhiên, Kinh Thánh lại cho chúng ta một cái nhìn hoàn toàn khác: kiêu ngạo là tội lỗi, là điều gớm ghiếc trước mặt Đức Chúa Trời và là nguồn gốc dẫn đến sự sụp đổ. Bài viết này sẽ đi sâu vào những lời dạy của Kinh Thánh về tính kiêu ngạo, khám phá nguyên ngữ Hê-bơ-rơ và Hy Lạp, xem xét các ví dụ điển hình, và đưa ra những áp dụng thực tiễn cho đời sống Cơ Đốc nhân.
I. Định Nghĩa Kinh Thánh Về Tính Kiêu Ngạo
Trong Kinh Thánh, tính kiêu ngạo (pride) không đơn thuần là sự hãnh diện hay tự hào lành mạnh. Nó ám chỉ một trạng thái tâm lý tự tôn, tự cao, xem mình hơn người khác và thậm chí coi thường Đức Chúa Trời. Từ ngữ Hê-bơ-rơ thường dùng là גַּאֲוָה (gā'ăvâ) – sự kiêu căng, ngạo mạn; גָּאוֹן (gā'ôn) – sự cao ngạo, vinh quang giả tạo; và רוּם (rûm) – sự tự cao. Trong Tân Ước, từ Hy Lạp ὑπερηφανία (hyperēphania) có nghĩa là sự kiêu ngạo, ngạo mạn; ἀλαζονεία (alazoneia) – sự khoe khoang, khoác lác; và φυσιόω (physioō) – thổi phồng, tự cao.
Một câu Kinh Thánh nổi tiếng về sự nguy hiểm của kiêu ngạo là Châm-ngôn 16:18: “Sự kiêu ngạo đi trước, sự bại hoại theo sau, Và tánh tự cao đi trước sự sa ngã.” (Bản Truyền Thống 1925). Câu này cho thấy kiêu ngạo dẫn đến sự sụp đổ không thể tránh khỏi.
II. Những Lời Cảnh Báo Về Kiêu Ngạo Trong Kinh Thánh
Kinh Thánh tràn ngập những cảnh báo mạnh mẽ chống lại tính kiêu ngạo. Đức Chúa Trời ghét sự kiêu ngạo và coi đó là điều đáng ghê tởm:
- “Đức Giê-hô-va ghét sáu điều, Và lòng Ngài gớm ghiếc bảy điều: … con mắt kiêu ngạo…” (Châm-ngôn 6:16-17).
- “Ai có lòng kiêu ngạo, linh hồn ấy là gớm ghiếc cho Đức Giê-hô-va; Quả thật nó sẽ không được khỏi bị phạt.” (Châm-ngôn 16:5).
- “Sự kiêu ngạo của loài người sẽ làm hạ người xuống; Nhưng ai có lòng khiêm nhường sẽ được tôn vinh.” (Châm-ngôn 29:23).
Trong Tân Ước, các sứ đồ cũng lặp lại lời cảnh báo:
- “Đức Chúa Trời chống cự kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ơn cho kẻ khiêm nhường.” (Gia-cơ 4:6, 1 Phi-e-rơ 5:5).
- “Chớ làm gì vì lòng tranh cạnh hoặc vì hư vinh, nhưng hãy khiêm nhường, coi người khác như tôn trọng hơn mình.” (Phi-líp 2:3).
- “Vì chưng ai tự tôn mình lên sẽ bị hạ xuống, còn ai tự hạ mình xuống sẽ được tôn lên.” (Ma-thi-ơ 23:12).
III. Những Gương Kiêu Ngạo Trong Kinh Thánh Và Hậu Quả
Kinh Thánh ghi lại nhiều ví dụ về sự kiêu ngạo và hậu quả thảm khốc của nó.
1. Sa-tan (Lu-xi-phe)
Nguồn gốc của tội kiêu ngạo được tìm thấy nơi Sa-tan, trước kia là một thiên sứ sáng láng. Ê-sai 14:12-15 mô tả sự sa ngã của nó: “Hỡi sao mai, con trai của sáng sớm! Sao ngươi từ trời sa xuống? … Ngươi đã bảo trong lòng rằng: Ta sẽ lên trời, sẽ nhắc ngai ta lên trên các ngôi sao Đức Chúa Trời… Ta sẽ làm giống như Đấng Rất Cao. Nhưng ngươi phải xuống nơi Âm phủ, sa vào nơi sâu thẳm của vực.” Sự kiêu ngạo muốn bằng Đức Chúa Trời đã khiến nó bị đuổi khỏi thiên đàng.
2. Vua Nê-bu-cát-nết-sa
Trong Đa-ni-ên chương 4, vua Nê-bu-cát-nết-sa tự hào về thành phố vĩ đại của mình và nói: “Đây chẳng phải là Ba-by-lôn lớn mà ta đã dựng, bởi quyền cao cả của ta, để làm đế đô ta, và làm sự vinh hiển của oai nghi ta sao?” (câu 30). Ngay tức thì, lời Đức Chúa Trời giáng xuống, vua bị mất trí, sống như thú vật cho đến khi nhận biết quyền tối thượng của Đấng Tối Cao.
3. Người Pha-ri-si
Chúa Giê-xu thường khiển trách người Pha-ri-si vì sự kiêu ngạo và đạo đức giả của họ. Trong Lu-ca 18:9-14, Ngài kể dụ ngôn về người Pha-ri-si và người thâu thuế. Người Pha-ri-si khoe khoang về sự công bình của mình, còn người thâu thuế khiêm nhường thưa: “Lạy Đức Chúa Trời, xin thương xót tôi là kẻ có tội!” Chúa Giê-xu phán: “Người nầy về nhà mình được xưng công bình hơn người kia; vì ai tự nhắc mình lên sẽ bị hạ xuống, còn ai tự hạ mình xuống sẽ được nhắc lên.”
4. Hê-rốt Aïc-ríp-ba I
Trong Công vụ 12:21-23, vua Hê-rốt mặc áo hoàng bào, ngồi trên ngai, phát biểu trước dân chúng. Dân chúng reo lên: “Ấy là tiếng của một thần, chẳng phải tiếng người ta đâu!” Vì vua không dâng sự vinh hiển cho Đức Chúa Trời, nên một thiên sứ đánh vua, vua bị giòi bọ ăn mà chết.
Những ví dụ này cho thấy kiêu ngạo luôn dẫn đến sự sỉ nhục và hủy diệt.
IV. Sự Tương Phản Giữa Kiêu Ngạo Và Khiêm Nhường
Kinh Thánh không chỉ lên án kiêu ngạo mà còn tôn vinh đức tính khiêm nhường. Đức Chúa Trời ban ơn cho người khiêm nhường:
- “Đức Giê-hô-va ở gần những kẻ có lòng đau thương, Và cứu kẻ nào có tâm hồn thống hối.” (Thi-thiên 34:18).
- “Hỡi mọi người, hãy mặc lấy sự khiêm nhường; vì Đức Chúa Trời chống cự kẻ kiêu ngạo, mà ban ơn cho kẻ khiêm nhường.” (1 Phi-e-rơ 5:5).
Chính Chúa Giê-xu là tấm gương tuyệt vời của sự khiêm nhường. Ngài vốn là Đức Chúa Trời nhưng đã tự hạ mình, trở nên người phàm, vâng phục cho đến chết trên cây thập tự (Phi-líp 2:5-8).
V. Nhận Diện Kiêu Ngạo Trong Đời Sống
Kiêu ngạo thường xuất hiện dưới nhiều hình thức tinh vi:
- Tự đề cao mình, tìm kiếm sự tán dương.
- Không chịu thừa nhận lỗi lầm hoặc cần sự giúp đỡ.
- So sánh mình với người khác và cảm thấy hơn họ.
- Xem thường người khác, hay phán xét.
- Không vâng phục Đức Chúa Trời và những người được Ngài lập lên.
- Tin rằng mình xứng đáng với những gì mình có, quên ơn Đức Chúa Trời.
Nhận biết những dấu hiệu này là bước đầu tiên để đối diện với tội kiêu ngạo.
VI. Cách Vượt Qua Kiêu Ngạo Và Nuôi Dưỡng Khiêm Nhường
Là Cơ Đốc nhân, chúng ta được kêu gọi sống khiêm nhường như Chúa Giê-xu. Dưới đây là một số bước thực hành dựa trên Lời Chúa:
1. Thường Xuyên Xưng Tội Và Cầu Nguyện
Hãy thành thật với Chúa về sự kiêu ngạo của mình. Thi-thiên 139:23-24: “Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy dò xét tôi, và biết lòng tôi; Hãy thử thách tôi và biết tư tưởng tôi. Xin xem thử tôi có lối ác nào chăng, Xin dắt tôi vào con đường đời đời.” Cầu xin Chúa Thánh Linh soi sáng để thấy rõ tấm lòng mình.
2. Học Và Áp Dụng Lời Chúa
Lời Chúa như gương soi (Gia-cơ 1:23-25). Hãy đọc và suy ngẫm những đoạn Kinh Thánh cảnh báo về kiêu ngạo và dạy về khiêm nhường (ví dụ: Châm-ngôn, Ê-sai 57:15, Mi-chê 6:8, Ma-thi-ơ 11:29).
3. Sống Phục Vụ Người Khác
Chúa Giê-xu dạy: “Ai muốn làm lớn trong các ngươi, thì sẽ làm đầy tớ; còn ai muốn làm đầu trong các ngươi, thì sẽ làm tôi mọi cho mọi người.” (Mác 10:43-44). Tìm cơ hội phục vụ người khác một cách âm thầm, không tìm sự khen ngợi.
4. Ghi Nhớ Nguồn Gốc Của Mọi Ơn Lành
Tất cả những gì chúng ta có—tài năng, thành tựu, của cải—đều đến từ Đức Chúa Trời (1 Cô-rinh-tô 4:7). Hãy luôn dâng lời tạ ơn và tôn vinh Ngài.
5. Gần Gũi Với Những Người Khiêm Nhường
Giao thiệp với những tín hữu chân chính, những người có lòng khiêm nhường, sẽ giúp chúng ta học theo gương họ (Hê-bơ-rơ 10:24-25).
6. Thực Hành Sự Hạ Mình
Chủ động nhường nhịn, lắng nghe người khác, thừa nhận sai lầm và xin lỗi. Gia-cơ 4:10: “Hãy hạ mình xuống trước mặt Chúa, thì Ngài sẽ nhắc anh em lên.”
VII. Lời Khích Lệ Và Kết Luận
Kinh Thánh dạy rất rõ rằng kiêu ngạo là tội lỗi và đáng ghét trước mặt Đức Chúa Trời, nhưng Ngài ban ơn dư dật cho những ai khiêm nhường. Đấng Christ đã hạ mình vì chúng ta, và chúng ta cũng được kêu gọi sống như vậy. Khi nhận biết mình yếu đuối và phụ thuộc vào Chúa, chúng ta sẽ kinh nghiệm được sự nâng đỡ và sức mạnh của Ngài.
Hãy nhớ lời Chúa: “Hãy khiêm nhường, ở dưới tay quyền phép của Đức Chúa Trời, hầu cho đến kỳ thuận hiệp Ngài nhắc anh em lên.” (1 Phi-e-rơ 5:6). Ước mong mỗi chúng ta ngày càng trở nên giống Chúa Giê-xu trong sự khiêm nhường và nhu mì.