Kinh Thánh Nói Gì Về Việc Ngược Đãi Trẻ Em
Trong một thế giới nơi những câu chuyện đau lòng về bạo hành trẻ em vẫn thường xuyên xuất hiện, Hội Thánh và mỗi Cơ Đốc nhân cần có một lập trường rõ ràng, thánh khiết và đầy lòng thương xót, được đặt nền tảng vững chắc trên Lời Đức Chúa Trời. Vấn đề ngược đãi trẻ em không chỉ là một tội ác xã hội; dưới ánh sáng của Kinh Thánh, đó là một sự phạm thượng nghiêm trọng chống lại Đấng Tạo Hóa, Đấng đã tạo dựng nên con trẻ theo hình ảnh Ngài và giao phó chúng cho sự chăm sóc của người lớn. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khám phá quan điểm của Kinh Thánh về trẻ em, sự phẫn nộ thánh khiết của Đức Chúa Trời đối với hành vi ngược đãi chúng, và trách nhiệm thiêng liêng của chúng ta trong việc bảo vệ, yêu thương và nuôi dưỡng thế hệ tương lai.
I. Góc Nhìn Của Kinh Thánh Về Trẻ Em: Những Người Thừa Kế Nước Đức Chúa Trời
Để hiểu sự nghiêm trọng của tội ngược đãi trẻ em, trước hết chúng ta phải thấu hiểu giá trị mà Đức Chúa Trời đặt để trên chúng. Trái ngược với một số quan điểm văn hóa cổ đại xem trẻ em là tài sản hoặc gánh nặng, Kinh Thánh trình bày một viễn cảnh đầy trân trọng:
- Con Trái Là Cơ Nghiệp Bởi Đức Giê-hô-va Mà Được Ban Cho: “Kìa, con cái là cơ nghiệp bởi Đức Giê-hô-va mà ra; Bông trái của tử cung là phần thưởng” (Thi Thiên 127:3). Từ “cơ nghiệp” (נַחֲלָה - nachalah) trong tiếng Hê-bơ-rơ không chỉ nói về tài sản thừa kế, mà còn mang ý nghĩa một di sản quý giá, một phần đặc biệt được Đức Chúa Trời giao phó. Trẻ em là những món quà, những người quản gia được ủy thác, không phải vật sở hữu để hành hạ.
- Được Tạo Dựng Theo Hình Ảnh Đức Chúa Trời: Mỗi đứa trẻ, dù nhỏ bé đến đâu, cũng mang trong mình Imago Dei - hình ảnh của Đức Chúa Trời (Sáng Thế Ký 1:27). Hành vi làm tổn thương, làm nhục, hoặc hủy hoại một đứa trẻ là một cuộc tấn công trực tiếp vào chính hình ảnh thiêng liêng mà nó mang.
- Đối Tượng Của Sự Quan Tâm Đặc Biệt Của Đức Chúa Trời: Đức Chúa Trời tự xưng là “Đấng bào chữa kẻ mồ côi” (Thi Thiên 10:14, 68:5). Ngài đứng về phía những kẻ yếu đuối, không có tiếng nói nhất trong xã hội. Sự quan tâm này cho thấy trái tim Ngài hướng về những đứa trẻ dễ bị tổn thương.
II. Ngược Đãi Trẻ Em Dưới Góc Nhìn Kinh Thánh: Các Hình Thức Và Lời Cảnh Báo Nghiêm Khắc
Kinh Thánh không sử dụng thuật ngữ hiện đại “ngược đãi trẻ em”, nhưng nó mô tả rõ ràng các hành vi tàn ác và sự bỏ bê thuộc về phạm trù này, cùng với những lời cảnh báo đầy uy quyền.
1. Sự Bạo Hành Thể Chất Và Lời Cảnh Báo Nghiêm Trọng Nhất
Lời tuyên bố mạnh mẽ nhất của Chúa Giê-xu liên quan trực tiếp đến việc làm hại trẻ em: “Song nếu ai làm cho một đứa trong những đứa trẻ nầy đã tin ta sa vào tội lỗi, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà quăng xuống biển còn hơn” (Ma-thi-ơ 18:6). Động từ Hy Lạp được dùng ở đây là σκανδαλίζω (skandalizō), nghĩa là “làm cho vấp phạm”, “đặt hòn đá vấp chân”, hoặc “làm cho sa vào tội”. Nó không chỉ giới hạn ở bạo lực thể xác mà bao gồm bất kỳ hành động nào – lạm dụng, bỏ bê, dạy dỗ sai lầm, hoặc gương xấu – dẫn đứa trẻ tin Chúa đi lạc khỏi đức tin và sa vào tội lỗi, hủy hoại đời sống thuộc linh của chúng. Hình phát được Chúa mô tả (“buộc cối đá… quăng xuống biển”) là một cách nói nhấn mạnh về sự nghiêm trọng khủng khiếp của tội này trước mặt Đức Chúa Trời.
2. Sự Bỏ Bê Và Thiếu Sự Chăm Sóc
Sự bỏ bê, không đáp ứng các nhu cầu cơ bản về thể chất, tình cảm và thuộc linh của trẻ, cũng bị Kinh Thánh lên án. Sách Gióp, khi biện minh cho sự công bình của mình, đã nói: “Nếu có một kẻ nghèo khổ nào kêu van, và mắt kẻ mồ côi nào trông mong nơi ta, mà ta từng ăn vật thực mình một mình, và kẻ mồ côi không được ăn với…” (Gióp 31:16-18). Đây là tiêu chuẩn đạo đức của một người công bình: chăm lo cho kẻ mồ côi (biểu tượng cho trẻ em không có sự bảo vệ). Tiên tri Ê-sai kêu gọi dân sự: “Hãy bênh vực kẻ góa bụa, hãy làm công bình cho kẻ mồ côi” (Ê-sai 1:17). Trong Tân Ước, Gia-cơ định nghĩa sự tin đạo trong sạch không vết là: “thăm viếng kẻ mồ côi, người góa bụa trong cơn khốn khó của họ” (Gia-cơ 1:27). Việc thất bại trong chăm sóc những đứa trẻ được giao phó cho mình là một sự thiếu sót nghiêm trọng trong đức tin.
3. Sự Lạm Dụng Tình Dục
Mặc dù Kinh Thánh không trình bày chi tiết theo ngôn ngữ tâm lý học hiện đại, nhưng nó rõ ràng lên án mọi hình thức tà dâm và làm ô uế người khác. Các lời dạy về sự thánh khiết trong hôn nhân và sự trong sạch của thân thể (1 Cô-rinh-tô 6:18-20) áp dụng mạnh mẽ gấp bội khi nạn nhân là một đứa trẻ không có khả năng tự vệ. Những câu chuyện như Am-môn hãm hiếp em gái cùng cha khác mình là Ta-ma (2 Sa-mu-ên 13) được ghi lại với tất cả sự kinh tởm và hậu quả thảm khốc của nó, cho thấy Đức Chúa Trời ghê tởm tội ác đó. Chúa Giê-xu cảnh báo về sự ghê gớm của tội tà dâm ngay trong tư tưởng (Ma-thi-ơ 5:28), huống chi là hành động cụ thể với một đứa trẻ.
III. Gương Mẫu Của Chúa Giê-xu Và Thái Độ Phải Có Của Chúng Ta
Chúa Giê-xu Christ là tấm gương trọn vẹn về cách đối xử với trẻ em.
- Tiếp Nhận Và Ban Phước: Khi các môn đồ ngăn cản trẻ em đến với Ngài, “Ngài bèn phán cùng môn đồ rằng: Hãy để con trẻ đến cùng ta, đừng cấm chúng nó; vì nước Đức Chúa Trời thuộc về những kẻ giống như con trẻ ấy. Quả thật, ta nói cùng các ngươi, ai chẳng nhận lấy nước Đức Chúa Trời như con trẻ, thì chẳng được vào đó bao giờ. Ngài lại bồng chúng mà đặt tay trên đầu và chúc phước cho” (Mác 10:14-16). Hành động “bồng”, “đặt tay”, “chúc phước” thể hiện tình yêu thương, sự tiếp nhận trọn vẹn và mong muốn ban ân điển.
- Đặt Trẻ Em Làm Trung Tâm Cho Bài Học Thuộc Linh: Chúa dùng một đứa trẻ làm hình mẫu cho đức tin và sự khiêm nhường (Ma-thi-ơ 18:2-4). Ngài đồng hóa chính mình với những đứa trẻ nhỏ bé nhất: “Ai vì danh ta tiếp một đứa trẻ thể nầy, tức là tiếp ta” (Ma-thi-ơ 18:5). Ngược lại, làm hại một đứa trẻ là làm hại chính Chúa.
- Bảo Vệ Các “Kẻ Bé Mọn” Này: Chúa Giê-xu cảnh báo: “Hãy coi chừng, chớ khinh dể một đứa nào trong những đứa trẻ nầy; vì ta nói cùng các ngươi, các thiên sứ của chúng nó ở trên trời hằng thấy mặt Cha ta, là Đấng ở trên trời” (Ma-thi-ơ 18:10). Mỗi đứa trẻ đều nằm dưới sự chăm sóc trực tiếp của các thiên sứ trước mặt Đức Chúa Trời. Khinh dể (καταφρονέω - kataphroneō: xem thường, coi rẻ) hay làm hại chúng là một việc làm cực kỳ nguy hiểm trong cõi thuộc linh.
IV. Ứng Dụng Thực Tế: Trách Nhiệm Của Cá Nhân, Gia Đình Và Hội Thánh
Lời Đức Chúa Trời kêu gọi chúng ta hành động cụ thể, không chỉ thương xót suông.
1. Đối Với Cá Nhân Và Gia Đình Cơ Đốc:
- Nuôi Dạy Trong Sự Khuyên Dạy Và Giáo Huấn Của Chúa: “Hỡi các người làm cha, chớ chọc cho con cái mình giận dữ, hãy dùng sự sửa phạt khuyên bảo của Chúa mà nuôi nấng chúng nó” (Ê-phê-sô 6:4). “Chọc giận” ở đây có thể bao hàm sự hà khắc bất công, trừng phạt nóng giận, hoặc thiếu tình yêu thương, gây ra sự oán giận và tổn thương tinh thần nơi trẻ. Sự kỷ luật phải xuất phát từ tình yêu và dẫn dắt đến sự công bình, không phải từ sự tức giận và gây ra tổn thương.
- Tạo Một Môi Trường An Toàn Về Cảm Xúc Và Thể Chất: Đáp ứng các nhu cầu cơ bản, lắng nghe, tôn trọng và yêu thương vô điều kiện. Đây là cách thực tế để “chớ khinh dể” và “tiếp lấy” những đứa trẻ.
2. Đối Với Hội Thánh:
- Có Con Mắt Tỉnh Thức Và Lòng Can Đảm Để Hành Động: Hội Thánh phải là thành trì đầu tiên bảo vệ trẻ em. Điều này bao gồm việc có chính sách bảo vệ trẻ em rõ ràng (nền tảng nền cho các nhân viên, các quy tắc hai người lớn trong phòng, không gian minh bạch), đào tạo nhận thức cho toàn thể hội chúng, và tạo ra một văn hóa nơi trẻ em cảm thấy an toàn để lên tiếng.
- Lên Tiếng Cho Những Kẻ Không Có Tiếng Nói: “Hãy giải cứu kẻ bị đùa đến sự chết, và can giữ cho những người bị giết chực trôi đi. Còn nếu ngươi nói: Nầy, chúng tôi chẳng biết điều đó; há chẳng phải Đấng cân nhắc các lòng đã xem xét ngươi sao?” (Châm Ngôn 24:11-12a). Hội Thánh có trách nhiệm tiên tri, lên tiếng bênh vực cho trẻ em trong xã hội và can thiệp khi nghi ngờ có sự ngược đãi.
- Là Nơi Chữa Lành Và Phục Hồi: Hội Thánh phải là nơi những nạn nhân của sự ngược đãi thời thơ ấu có thể tìm thấy sự chữa lành qua Phúc Âm. Sự thương xót của Chúa Giê-xu, Đấng “băng bó những kẻ có lòng đau thương” (Ê-sai 61:1), phải được thể hiện qua mục vụ tư vấn Cơ Đốc, các nhóm hỗ trợ, và một cộng đồng yêu thương, chấp nhận.
Kết Luận
Kinh Thánh nói về việc ngược đãi trẻ em với một sự rõ ràng và nghiêm khắc không thể nhầm lẫn. Đức Chúa Trời yêu thương trẻ em một cách sâu sắc, xem chúng là những người thừa kế quý giá của Nước Trời, và Ngài phẫn nộ thánh khiết trước bất kỳ hành vi nào làm tổn thương, lạm dụng, hoặc dẫn chúng xa cách Ngài. Lời cảnh báo của Chúa Giê-xu trong Ma-thi-ơ 18:6 là hồi chuông cảnh tỉnh cho mọi thế hệ. Là những người tin theo Chúa, chúng ta được kêu gọi bắt chước tấm lòng của Ngài: tiếp nhận, bảo vệ, chúc phước, và nuôi dạy trẻ em trong con đường của Chúa. Trách nhiệm này thuộc về từng cá nhân, từng gia đình Cơ Đốc, và toàn thể Hội Thánh. Hãy để Hội Thánh trở thành nơi an toàn nhất trên đất cho một đứa trẻ, một nơi phản chiếu tình yêu thương và sự bảo vệ của Cha Thiên Thượng, Đấng mà các thiên sứ của những “kẻ bé mọn” này hằng thấy mặt.
“Hãy gánh lấy nhau những gánh nặng mình, như vậy anh em sẽ làm trọn luật pháp của Đấng Christ.” (Ga-la-ti 6:2). Gánh nặng của những đứa trẻ bị tổn thương và nguy cơ ngược đãi chính là gánh nặng chúng ta phải cùng nhau gánh vác, trong tình yêu thương và sự vâng phục Chúa.