Đức Chúa Trời khiến chân ta như chân hươu nai có ý nghĩa gì (Ha-ba-cúc 3:19)?

02 December, 2025
20 phút đọc
3,902 từ
Chia sẻ:

Đức Chúa Trời Khiến Chân Ta Như Chân Hươu Nai Có Ý Nghĩa Gì (Ha-ba-cúc 3:19)?

Trong hành trình đức tin, có những lúc chúng ta đứng trước những cảnh tượng đầy kinh khiếp, khi mọi thứ xung quanh dường như sụp đổ và tương lai mờ mịt. Chính trong bối cảnh ấy, lời tuyên xưng đầy quyền năng của tiên tri Ha-ba-cúc vang lên như một bản hợp xướng của đức tin chiến thắng: “Giê-hô-va là Chúa, là sức mạnh của tôi, Ngài khiến chân ta như chân hươu nai, và khiến ta đi trên các nơi cao của mình” (Ha-ba-cúc 3:19, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Câu Kinh Thánh này không chỉ là một hình ảnh thi vị mà còn là một mặc khải thần học sâu sắc về bản tính của Đức Chúa Trời và đời sống người tin. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá ý nghĩa, bối cảnh, và ứng dụng thực tiễn của lời tuyên bố đầy quyền năng này.


I. Bối Cảnh Sách Ha-ba-cúc: Đức Tin Đối Diện Với Sự Bối Rối

Để hiểu trọn vẹn câu 19, chúng ta phải đặt nó trong dòng chảy của toàn bộ sách. Ha-ba-cúc là một tiên tri đầy nhiệt huyết, sống trong thời kỳ suy đồi của Giu-đa trước khi bị Babylon lưu đày. Sứ điệp của ông không phải là lời cảnh báo trực tiếp cho dân sự, mà là một cuộc đối thoại chất vấn với chính Đức Chúa Trời. Sách mở đầu bằng tiếng kêu than: “Hỡi Đức Giê-hô-va! tôi kêu van mà Ngài không nghe tôi cho đến chừng nào?” (Ha-ba-cúc 1:2). Ông bối rối trước sự bất công, tàn ác đang thịnh hành trong dân Chúa (Ha-ba-cúc 1:3-4).

Câu trả lời của Đức Giê-hô-va càng khiến ông sửng sốt hơn: Chúa sẽ dùng dân Canh-đê (tức đế quốc Babylon) hung bạo và tàn ác hơn để đoán phạt Giu-đa (Ha-ba-cúc 1:5-11). Điều này dẫn đến cuộc chất vấn thứ hai của Ha-ba-cúc: Làm sao một Đức Chúa Trời thánh khiết lại có thể dùng một dân tộc còn gian ác hơn để làm công cụ đoán phật? (Ha-ba-cúc 1:12-17).

Sau đó, tiên tri lên vọng canh, chờ đợi sự đáp lời của Đức Chúa Trời (Ha-ba-cúc 2:1). Câu trả lời then chốt được ban xuống: “Người công bình thì sống bởi đức tin mình” (Ha-ba-cúc 2:4b) – một câu nền tảng được Tân Ước trích dẫn ba lần (Rô-ma 1:17; Ga-la-ti 3:11; Hê-bơ-rơ 10:38). Đức Chúa Trời khẳng định Ngài vẫn kiểm soát lịch sử, sự gian ác cuối cùng sẽ bị trừng phạt, và “Đức Giê-hô-va ở trong đền thánh Ngài” (Ha-ba-cúc 2:20).

Đến chương 3, Ha-ba-cúc đáp lại bằng một lời cầu nguyện-thánh thi đầy xúc động. Ông cầu xin Chúa bày tỏ quyền năng cứu chuộc như Ngài đã làm trong quá khứ (c.2). Sau đó là một khải tượng hùng vĩ về sự xuất hiện của Chúa trong quyền năng phán xét (c.3-15). Khung cảnh này khiến chính tiên tri run rẩy: “Tôi nghe… bụng tôi run rẩy… môi tôi run rẩy” (Ha-ba-cúc 3:16). Ông tiên đoán cảnh hoang tàn sắp đến: không còn trái cây, không còn súc vật (c.17). Và chính giữa sự tàn phá hoàn toàn ấy, đức tin vươn lên tuyên bố lời chúc tụng trong câu 18-19. Như vậy, câu 19 là đỉnh điểm của một hành trình đức tin: từ chất vấn, đến vọng canh, đến run rẩy, và cuối cùng là đứng vững vàng.


II. Phân Tích Từ Ngữ và Ý Nghĩa của Ha-ba-cúc 3:19

Chúng ta hãy mổ xae câu Kinh Thánh quan trọng này dựa trên nguyên ngữ Hê-bơ-rơ:

1. “Giê-hô-va là Chúa, là sức mạnh của tôi” (YHWH Adonai chayli): - “Giê-hô-va” (YHWH): Danh riêng của Đức Chúa Trời trong giao ước, nhấn mạnh mối quan hệ cá nhân, trung tín. - “Chúa” (Adonai): Chỉ về quyền tể trị tối cao, quyền làm Chủ. - “Sức mạnh của tôi” (chayli): Từ này không chỉ là sức mạnh thể chất, mà còn là “pháo đài”, “nơi ẩn náu kiên cố”, “nguồn năng lượng”. Trong Thi thiên 18:2, Đa-vít cũng tuyên bố: “Đức Giê-hô-va là vầng đá tôi, đồn lũy tôi”. Ha-ba-cúc tuyên xưng rằng nguồn sức mạnh duy nhất, kiên cố duy nhất của ông không đến từ hoàn cảnh thuận lợi hay nguồn lực con người, mà đến từ chính Đức Chúa Trời của giao ước.

2. “Ngài khiến chân ta như chân hươu nai” (ya’amod rag’lai ka’ayyalot): - Động từ “khiến” ở đây (ya’amod, từ gốc ‘amad) có nghĩa là “làm cho đứng vững”, “thiết lập”, “cố định”. Đây là một hành động chủ động của Đức Chúa Trời. - “Hươu nai” (ayyal) là loài động vật nhanh nhẹn, vững vàng, có khả năng leo lên những vách đá cheo leo, hiểm trở mà không hề vấp ngã. Chân của nó được tạo hóa thiết kế cách đặc biệt để “đứng vững trên các nơi cao”. Đây không phải là sự so sánh với tốc độ, mà là với sự ổn định, sự thăng bằng, và khả năng vượt địa hình hiểm trở. - Hình ảnh này cũng xuất hiện trong Thi thiên 18:33 (nơi Đa-vít cũng cảm tạ Chúa “khiến chân ta lẹ như chân nai, và để ta đứng vững trên các nơi cao của tôi”) và trong II Sa-mu-ên 22:34. Nó nói lên một ân điển được ban cho: chính Đức Chúa Trời trang bị và biến đổi khả năng tự nhiên của chúng ta để đối diện với những thử thách phi thường.

3. “Và khiến ta đi trên các nơi cao của mình” (w’al bamotay yadricheni): - “Các nơi cao” (bamot): Trong Cựu Ước, từ này thường chỉ những nơi cao dùng cho việc thờ phượng thần ngoại, biểu tượng cho sự kiêu ngạo và thờ hình tượng (Dân số 33:52). Tuy nhiên, trong ngữ cảnh thơ ca và tiên tri, nó cũng mang nghĩa “những nơi an toàn, cao ráo, được bảo vệ”, tương phản với thung lũng của sự nguy hiểm. Nó gợi nhớ đến Đa-vít được đặt an toàn trên vầng đá cao hơn kẻ thù (Thi thiên 27:5; 59:9). - Động từ “đi” (yadricheni, từ gốc darak) có nghĩa là bước đi cách vững chãi, dẫm nát, cai trị. Hình ảnh không phải là bò trườn hay leo trèo cách khó nhọc, mà là bước đi cách đắc thắng và vững vàng trên chính những nơi từng là hiểm nguy. - Cụm “của mình” rất đáng chú ý. Đức Chúa Trời không đặt chúng ta trên những con đường bằng phẳng của người khác, mà cho phép chúng ta bước đi cách đắc thắng ngay trên chính những nơi cao, những địa hình, những hoàn cảnh đặc thù của đời sống cá nhân chúng ta. Những “nơi cao” ấy có thể là nghịch cảnh, mất mát, bệnh tật, hay khủng hoảng – những điều vốn có thể làm chúng ta vấp ngã, nhưng nay trở thành nơi chứng tỏ ân điển và quyền năng của Chúa.


III. Thần Học về Sự Vững Vàng: Ân Điển và Sự Biến Đổi

Lời tuyên xưng của Ha-ba-cúc hé mở một chân lý thần học quan trọng: Sự vững vàng của Cơ Đốc nhân không xuất phát từ bản thân, mà là một ân điển được ban cho bởi Đức Chúa Trời. Đây không phải là sự tự tin mù quáng vào khả năng của con người, mà là đức tin tuyệt đối vào quyền năng biến đổi của Đức Chúa Trời. Chúng ta thấy sự tương đồng rõ ràng với Tân Ước:

- Ê-phê-sô 6:10 dạy: “Hãy làm mạnh dạn trong Chúa, và trong sức toàn năng của Ngài”. Sức mạnh để đứng vững (đứng lại, đứng vững vàng – Ê-phê-sô 6:11, 13, 14) đến từ việc ở trong Ngài. - Phi-líp 4:13: “Tôi làm được mọi sự nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi”. Động từ Hy Lạp endunamoo có nghĩa là “được ban cho năng lực từ bên trong”. Chính Chúa Christ là nguồn sức mạnh nội tại. - Hê-bơ-rơ 12:1-2 kêu gọi chúng ta “nhìn xem Đức Chúa Jêsus, là cội rễ và cuối cùng của đức tin”, Đấng đã hoàn tất cuộc chạy đức tin. Ngài không chỉ là gương mẫu mà còn là Đấng ban năng lực để chúng ta chạy.

Hình ảnh “chân hươu nai” nhắc nhở chúng ta rằng Đức Chúa Trời quan tâm đến phương tiện lẫn đích đến. Ngài không chỉ cứu chúng ta khỏi hiểm nguy, mà còn trang bị để chúng ta có thể bước đi ngay trong lòng hiểm nguy ấy mà không bị hề hấn gì. Đây là sự bảo vệ chủ động, không phải sự loại bỏ thụ động mọi khó khăn.


IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Lẽ thật từ Ha-ba-cúc 3:19 không chỉ dừng lại ở sự hiểu biết, mà phải được ứng dụng vào cuộc sống hằng ngày. Dưới đây là một số phương diện thực tiễn:

1. Đối Diện Khủng Hoảng Với Tâm Thế Của Ha-ba-cúc: Trước khi tuyên bố đức tin (c.19), Ha-ba-cúc đã thành thật với Chúa về nỗi sợ hãi và sự run rẩy của mình (c.16). Ứng dụng đầu tiên là tính chân thật trong cầu nguyện. Chúng ta được phép mang mọi bối rối, sợ hãi đến với Chúa. Nhưng chúng ta không dừng lại ở đó. Chúng ta học cách chuyển từ tâm điểm là vấn đề sang tâm điểm là Đấng Giải Quyết Vấn Đề. Hãy liệt kê những “cây vả không trổ”, “cây nho không ra trái” trong đời bạn (c.17), rồi quyết định sẽ tin cậy và vui mừng trong Chúa dù hoàn cảnh nào.

2. Tập Trung Vào Nguồn Sức Mạnh Đúng Đắn: “Sức mạnh của tôi” không phải là sự kiên cường cá nhân, nguồn tài chính dồi dào, mạng lưới quan hệ vững chắc, hay sức khỏe tốt. Những thứ đó có thể thay đổi và sụp đổ. Ha-ba-cúc tuyên bố Chúa sức mạnh của ông. Ứng dụng: Trong lúc mệt mỏi, yếu đuối, thay vì cố gắng vùng vẫy tích lũy sức riêng, hãy dừng lại và tuyên xưng: “Lạy Chúa, chính Ngài là sức mạnh của con. Con nương dựa vào Ngài”. Hãy để Lời Chúa (Thi thiên 119:28) và sự cầu nguyện là nguồn nạp năng lượng thuộc linh.

3. Để Chúa “Khiến” và Biến Đổi: Động từ “khiến” nhấn mạnh hành động chủ động của Chúa. Chúng ta cần đầu phục để được Ngài biến đổi. Điều này đòi hỏi sự khiêm nhường, nhận biết sự yếu đuối của mình, và mở lòng đón nhận sự tể trị của Ngài. Giống như chân hươu nai được tạo hóa thiết kế đặc biệt, Đức Chúa Trời muốn tái tạo chúng ta qua Đức Thánh Linh để có “đôi chân thuộc linh” vững vàng. Sự biến đổi này diễn ra qua việc ở trong Lời Chúa (Giăng 15:7), vâng phục (Gia-cơ 1:22-25), và thông công với Hội Thánh (Hê-bơ-rơ 10:24-25).

4. Bước Đi Cách Đắc Thắng Trên “Nơi Cao” Của Riêng Bạn: Mỗi người có những “nơi cao” riêng – có thể là áp lực công việc, bệnh tật trong gia đình, cám dỗ dai dẳng, hay nỗi đau tâm lý. Thay vì than trách hoặc ước ao được ở một nơi khác, hãy xem đó là “các nơi cao của mình” – nơi mà ân điển Chúa sẽ được tỏ bày cách trọn vẹn. Hãy tin rằng Chúa đã ban cho bạn khả năng (đôi chân hươu nai) để bước đi cách vững vàng ngay trên địa hình đó. Thái độ thay đổi từ “tại sao con đường này lại gồ ghề thế?” sang “Chúa ơi, cảm tạ Ngài vì Ngài khiến con bước đi vững vàng ngay trên con đường gồ ghề này”.

5. Sống Với Tầm Nhìn Từ Trên Cao: Khi đứng trên “nơi cao”, chúng ta có một tầm nhìn rộng hơn, xa hơn. Ha-ba-cúc, dù thấy cảnh tàn phá trước mắt, nhưng ông đã nhìn thấy Đức Chúa Trời của lịch sử (chương 3). Ứng dụng: Trong khó khăn, hãy cố gắng nhìn mọi sự từ góc nhìn của Đức Chúa Trời – góc nhìn đời đời. Điều này giúp chúng ta không bị choáng ngợp bởi hiện tại, nhưng thấy được mục đích lớn hơn của Chúa trong sự tể trị của Ngài (Rô-ma 8:28).


Kết Luận

Ha-ba-cúc 3:19 là một trong những lời tuyên xưng đức tin vĩ đại nhất trong Kinh Thánh. Nó không được hát lên trong phòng khách êm ấm, mà được thốt lên từ miệng của một người đang run rẩy trước viễn cảnh tang thương, chết chóc. Nó dạy chúng ta rằng đức tin chân chính không phủ nhận thực tại kinh khủng, nhưng chọn lấy một thực tại cao hơn, lớn hơn: thực tại về Đức Chúa Trời Toàn Năng, Đấng là chính sức mạnh của chúng ta.

Hình ảnh “chân hươu nai” và “các nơi cao” là lời hứa đầy an ủi cho mỗi Cơ Đốc nhân: Chúa không hứa rằng chúng ta sẽ không bao giờ phải leo núi hay đối diện vách đá cheo leo. Nhưng Ngài hứa rằng Ngài sẽ biến đổi chính công cụ tiếp đất của chúng ta – đôi chân – để chúng trở nên thích hợp, vững vàng và nhanh nhẹn cho cuộc hành trình. Ngài hứa rằng những nơi cao hiểm trở sẽ trở thành nơi chứng ta bước đi cách đắc thắng và an toàn trong sự nâng đỡ của Ngài.

Cuối cùng, lời của Ha-ba-cúc dẫn chúng ta đến với Chúa Giê-xu Christ, Đấng hoàn thành mọi lời hứa. Chính Ngài là Đấng đã bước đi cách hoàn hảo trên mọi nơi cao của sự cám dỗ, khổ đau và ngay cả cái chết, và Ngài đã chiến thắng. Ngày nay, Ngài ban Đức Thánh Linh để làm sống động lời hứa này trong chúng ta. Hãy học như Ha-ba-cúc: thành thật với Chúa về nỗi sợ của bạn, nhưng rồi dừng lại, lắng nghe sự đáp lời của Ngài, và cuối cùng, hãy lấy đức tin để hát lên bài ca chiến thắng: “Giê-hô-va là Chúa, là sức mạnh của tôi!”


Quay Lại Bài Viết