Trở Nên Một Thịt Trong Hôn Nhân
Trong xã hội đương đại, hôn nhân thường bị giản lược thành một khế ước pháp lý, một sự hợp tác xã hội, hoặc đơn thuần là mối quan hệ tình cảm. Tuy nhiên, dưới ánh sáng của Lời Đức Chúa Trời, hôn nhân mang một chiều sâu, một ý nghĩa thiêng liêng và một mục đích vượt xa sự hiểu biết tự nhiên. Trung tâm của sự hiểu biết này nằm ở khái niệm “trở nên một thịt” – một cụm từ được chính Đấng Tạo Hóa thiết lập và được Chúa Cứu Thế Giê-xu xác nhận. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá ý nghĩa thần học, thực tiễn và thuộc linh của mệnh lệnh nền tảng này, dựa trên sự giải kinh cẩn thận từ nguyên ngữ và bối cảnh Kinh Thánh.
Khái niệm “một thịt” xuất hiện lần đầu tiên và căn bản nhất trong Sáng-thế Ký 2:24: “Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu cùng vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt” (Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Đoạn Kinh Thánh này không phải là một lời khuyên hay một quan sát văn hóa, mà là một tuyên bố thần học về bản chất của hôn nhân do chính Đức Chúa Trời thiết lập.
Trong nguyên ngữ Hê-bơ-rơ, từ được dịch là “thịt” là בָּשָׂר (basar). Từ này không chỉ đơn thuần chỉ thân thể vật lý, mà nó bao hàm toàn bộ con người trong sự yếu đuối, hữu hạn và hiện hữu cụ thể của mình. “Một thịt” (echad basar) do đó chỉ về một sự hiệp nhất toàn diện trên mọi phương diện của đời sống con người.
Chúa Giê-xu đã trực tiếp trích dẫn và xác nhận nguyên tắc này khi đối đáp với người Pha-ri-si (Ma-thi-ơ 19:4-6). Ngài phán: “Vậy các ngươi há chưa đọc lời chép về Đấng Tạo Hóa,… ‘Vì cớ đó, người nam sẽ lìa cha mẹ, mà dính díu với vợ mình; hai người sẽ cùng nên một thịt’ sao? Thế thì, vợ chồng không phải là hai nữa, nhưng một thịt. Vậy, người ta không nên phân rẽ những kẻ mà Đức Chúa Trời đã phối hiệp.” Ở đây, Chúa Giê-xu nâng nguyên tắc này lên thành một chân lý bất di bất dịch, được Đức Chúa Trời “phối hiệp” (tiếng Hy Lạp: συνέζευξεν – synezexen, có nghĩa là “cùng kết hợp với nhau”).
Sứ đồ Phao-lô cũng nhắc lại mệnh lệnh này trong Ê-phê-sô 5:31, ngay trong bối cảnh ông đang trình bày về mối tương quan giữa vợ chồng như là hình bóng về mối tương quan giữa Đấng Christ và Hội Thánh. Điều này cho thấy “một thịt” không chỉ là một mệnh lệnh đạo đức, mà còn là một chân lý mang tính biểu tượng cao, phản chiếu mầu nhiệm lớn lao nhất của sự cứu rỗi.
Sự hiệp nhất “một thịt” là một hiệp nhất toàn diện, có thể được phân tích trên ba phương diện gắn kết chặt chẽ với nhau, phản ánh cấu trúc con người được Đức Chúa Trời tạo dựng.
1. Hiệp Nhất Thể Xác (Hiệp Nhất Vật Lý và Tình Dục):
Đây là khía cạnh dễ thấy nhất, nhưng thường bị hiểu sai nhiều nhất. Sự hiệp nhất thể xác trong hôn nhân được thánh hóa và thanh sạch. I Cô-rinh-tô 6:16 cảnh báo nghiêm khắc: “Há chẳng biết rằng ai kết hợp với kỵ nữ thì thành một thân thể với nàng ư? Vì có chép rằng: Hai người sẽ trở nên một thịt.” Sự so sánh này cho thấy hành vi tình dục tự nó tạo nên một mối liên kết “một thịt” theo nghĩa thuộc thể. Tuy nhiên, trong hôn nhân, mối liên kết này được Đức Chúa Trời ban phước và trở nên thánh khiết. Hê-bơ-rơ 13:4 tuyên bố: “Mọi người phải kính trọng sự hôn nhân, chốn quê phòng chớ có ô uế, vì Đức Chúa Trời sẽ đoán phạt kẻ dâm dục cùng kẻ phạm tội ngoại tình.” Sự hiệp nhất thể xác trong hôn nhân là biểu hiện cụ thể của tình yêu, sự tin cậy và giao ước trọn vẹn, không chỉ là sự thỏa mãn thể xác.
2. Hiệp Nhất Linh Hồn (Hiệp Nhất Tình Cảm, Trí Tuệ và Ý Chí):
Từ “thịt” (basar) bao hàm toàn thể con người. Do đó, “một thịt” bao gồm sự hiệp nhất trong linh hồn – tức là tâm trí, tình cảm và ý chí. Đây là sự “dính díu” (Hê-bơ-rơ: דָּבַק – dabaq) mà Sáng-thế Ký nói đến, có nghĩa là gắn bó, bám chặt, trung thành. Vợ chồng trở nên “một linh hồn” trong sự đồng cảm, chia sẻ mọi tư tưởng, ước mơ, nỗi sợ và niềm vui (Ma-la-chi 2:15). Họ cùng nhau đưa ra quyết định (Công vụ 5:1-2 cho thấy Anania và Sapphira đã “đồng mưu” – hiệp một trong ý chí cho một mục đích xấu, điều này phản ánh mặt tiêu cực của sự hiệp nhất linh hồn). Mục tiêu là đạt đến sự đồng thuận và hiệp một trong Chúa.
3. Hiệp Nhất Tâm Linh (Hiệp Nhất Trong Mục Đích Thuộc Linh):
Đây là chiều sâu nhất và là nền tảng cho hai chiều kích kia. Khi hai Cơ Đốc nhân kết hôn, họ không chỉ kết hợp với nhau, mà còn cùng được kết nối trong Đấng Christ. Ê-phê-sô 5:22-33 mặc khải rằng hôn nhân là hình bóng của Đấng Christ (chồng) và Hội Thánh (vợ). Do đó, mục đích tối thượng của việc “trở nên một thịt” là để phản chiếu tình yêu hy sinh, sự thánh khiết và giao ước trung tín của Đấng Christ dành cho Hội Thánh Ngài. Sự hiệp nhất tâm linh thể hiện qua việc cùng nhau thờ phượng, cầu nguyện, nghiên cứu Lời Chúa, và cùng nhau phục vụ trong thân thể Đấng Christ. Đây là sợi dây bện ba không dễ đứt (Truyền đạo 4:12).
Kinh Thánh mô tả một tiến trình rõ ràng: Lìa (Leave) → Dính díu (Cleave) → Một thịt (Become One). Đây không phải là thứ tự tùy tiện mà là một nguyên tắc thiết yếu.
1. Lìa: “Người nam sẽ lìa cha mẹ”. Động từ “lìa” (Hê-bơ-rơ: עָזַב – azab) mang nghĩa rời bỏ, từ bỏ. Điều này nói đến sự tách rời về mặt quan hệ, chứ không phải từ bỏ bổn phận hiếu kính (Ê-phê-sô 6:2). Nó có nghĩa là sự ưu tiên trung tâm, sự trung thành chính yếu giờ đây chuyển từ gia đình gốc sang người phối ngẫu. Mọi ràng buộc tâm lý, tình cảm và tài chính không lành mạnh với cha mẹ phải được cắt đứt để xây dựng một gia đình mới độc lập.
2. Dính díu: “Mà dính díu cùng vợ mình”. Động từ “dính díu” (dabaq) rất mạnh mẽ, như được dùng trong Phục truyền 10:20: “Ngươi phải kính sợ Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi,… hãy trìu mến Ngài… bám lấy Ngài” (cùng một từ). Nó diễn tả sự gắn bó chặt chẽ, trung thành, giao ước không lay chuyển. Đây là lời cam kết ý chí, một sự lựa chọn mỗi ngày để gắn bó với người phối ngẫu bất chấp cảm xúc hay hoàn cảnh thay đổi.
3. Một thịt: “Và cả hai sẽ trở nên một thịt”. Đây là kết quả, là trạng thái được tạo nên từ quá trình “lìa” và “dính díu”. Động từ “trở nên” (Hê-bơ-rơ: הָיָה – hayah) cho thấy đây là một tiến trình liên tục, không phải một trạng thái đạt được ngay lập tức trong ngày cưới. Hôn nhân là một hành trình “trở nên” ngày càng hiệp một hơn qua từng năm tháng.
Lẽ thật “một thịt” phải được thể hiện trong đời sống hằng ngày. Dưới đây là một số áp dụng cụ thể:
1. Trong Giao Tiếp và Giải Quyết Mâu Thuẫn:
Vì là “một thịt”, lời nói làm tổn thương người phối ngẫu cũng chính là làm tổn thương chính mình (Ê-phê-sô 4:29, 31-32). Cần học cách giao tiếp với “sự thương xót, nhân từ, khiêm nhường, mềm mại, nhịn nhục” (Cô-lô-se 3:12-13). Xung đột là cơ hội để hiệp một hơn, không phải để khẳng định cái tôi riêng biệt.
2. Trong Quản Lý Tài Chính:
“Một thịt” có nghĩa là “của chung”. Sự phân chia rạch ròi “của anh, của tôi” có thể làm suy yếu sự hiệp nhất. Cần có ngân sách chung, mục tiêu tài chính chung và sự tin cậy lẫn nhau trong chi tiêu (Công vụ 4:32 phản ánh tinh thần này trong cộng đồng).
3. Trong Đời Sống Tình Dục:
Đây là ân tứ đặc biệt của Đức Chúa Trời để diễn đạt và củng cố sự hiệp nhất “một thịt”. I Cô-rinh-tô 7:3-5 dạy về bổn phận hỗ tương, không nên từ chối nhau, và phải thuận hiệp với nhau. Đời sống tình dục thánh khiết trong hôn nhân là công cụ chống lại sự cám dỗ ngoại tình và củng cố mối dây gắn kết riêng tư nhất.
4. Trong Cầu Nguyện và Học Kinh Thánh Chung:
Đây là phương thế mạnh mẽ nhất để xây dựng sự hiệp nhất tâm linh. Cùng nhau đến trước mặt Chúa, thổ lộ lòng mình, cầu thay cho nhau và lắng nghe tiếng Chúa qua Lời Ngài sẽ khiến hai người ngày càng hiệp một trong tâm trí và mục đích (Ma-thi-ơ 18:19).
5. Trong Việc Đối Mặt Với Ngoại Tình và Ly Dị:
Hiểu “một thịt” giúp chúng ta thấy tội ngoại tình là sự phá vỡ dữ dội và đau đớn nhất – nó là sự xé rách chính thân thể mình. Chúa Giê-xu cho phép ly dị chỉ trong trường hợp ngoại tình (Ma-thi-ơ 19:9), bởi vì tội đó đã phá vỡ sự “một thịt” về mặt thuộc thể và thuộc linh một cách nghiêm trọng. Mục tiêu của Đức Chúa Trời luôn là sự tha thứ và phục hồi (Ô-sê 3:1), nhưng điều đó đòi hỏi sự ăn năn thật.
Sứ đồ Phao-lô kết luận phần dạy dỗ về hôn nhân trong Ê-phê-sô bằng lời tuyên bố: “Ấy là một sự mầu nhiệm lớn, nhưng tôi nói về Đấng Christ và Hội thánh” (Ê-phê-sô 5:32). “Một thịt” là một mầu nhiệm (μυστήριον – mysterion), một chân lý thiêng liêng sâu nhiệm mà con người không thể hoàn toàn thấu hiểu. Hôn nhân phàm trần được nâng lên thành một phương tiện để bày tỏ tình yêu vĩnh cửu của Đấng Christ.
Trở nên “một thịt” vì thế không phải là gánh nặng hay sự hạn chế, mà là đặc ân cao quý và ơn gọi thánh khiết. Đó là hành trình suốt đời của sự từ bỏ cái tôi, của sự gắn bó bằng ý chí, và của sự hiệp nhất ngày càng sâu sắc hơn trong tình yêu thương, sự thánh khiết và mục đích chung. Khi các cặp vợ chồng Cơ Đốc sống với sự hiểu biết và nỗ lực thực hành lẽ thật này, họ không chỉ xây dựng một gia đình hạnh phúc, mà còn trở nên một chứng nhân sống động, một bức tranh hữu hình về tình yêu cứu chuộc của Đấng Christ dành cho Hội Thánh – thân thể của Ngài.
Ước mong mỗi chúng ta, dù đang độc thân hay đã kết hôn, đều trân quý và tôn cao ý định nguyên thủy của Đấng Tạo Hóa dành cho hôn nhân, để qua đó, danh Ngài được vinh hiển.