Làm sao Chúa có thể tốt lành nếu Ngài nhấn chìm những đứa trẻ trong trận Đại hồng thủy thời Noah?

04 December, 2025
17 phút đọc
3,229 từ
Chia sẻ:

Làm sao Chúa có thể tốt lành nếu Ngài nhấn chìm những đứa trẻ trong trận Đại hồng thủy thời Noah?

Một trong những vấn đề gây tranh cãi nhất khi đọc Kinh Thánh là câu chuyện Đại hồng thủy thời Nô-ê (Sáng Thế Ký 6–9). Làm thế nào một Đức Chúa Trời tốt lành và yêu thương lại có thể hủy diệt mọi sinh vật trên đất, kể cả trẻ em vô tội? Thắc mắc này không chỉ xuất hiện nơi những người hoài nghi mà còn khiến nhiều tín hữu trăn trở. Để trả lời, chúng ta cần quay lại toàn bộ bối cảnh Kinh Thánh, hiểu bản tính của Đức Chúa Trời, tình trạng tội lỗi của con người và kế hoạch cứu chuộc của Ngài.

I. Bối cảnh: Tình trạng nhân loại trước cơn nước lụt

Theo Sáng Thế Ký 6:5-7, “Đức Giê-hô-va thấy sự gian ác của loài người trên mặt đất rất nhiều, và các ý tưởng của lòng họ chỉ là xấu luôn. Đức Giê-hô-va tự trách vì đã dựng nên loài người trên mặt đất, và buồn rầu trong lòng. Ngài phán rằng: Ta sẽ hủy diệt khỏi mặt đất loài người mà ta đã dựng nên, từ loài người cho đến loài thú, loài côn trùng, và loài chim trời; vì ta tự trách đã dựng nên các loài đó.” (Sáng 6:5-7, Bản Truyền Thống).

Trước đó, Kinh Thánh mô tả nhân loại đã sa ngã vào sự bại hoại toàn diện: sự gian ác tràn lan, nếp suy nghĩ liên tục hướng về điều ác, và sự bạo lực (Sáng 6:11-13). Không chỉ hành động mà cả “lòng” con người cũng xấu xa. Đức Chúa Trời là Đấng thánh khiết, công bình, không thể dung thứ tội lỗi mãi. Vì vậy, quyết định đoán phạt là hệ quả tất yếu của sự công bình thánh khiết.

Nhưng câu hỏi được đặt ra: Những đứa trẻ có tham gia vào sự gian ác đó không? Chúng còn quá nhỏ để phạm tội có ý thức, vậy tại sao chúng cũng bị hủy diệt? Để giải đáp, chúng ta cần hiểu quan điểm Kinh Thánh về tội lỗi và trách nhiệm.

II. Tội lỗi và sự chết: tất cả đều phạm tội

Kinh Thánh dạy rằng tội lỗi đã vào thế gian bởi một người là A-đam, và bởi tội đó sự chết đã lan đến mọi người (Rô-ma 5:12). Mọi người, kể cả trẻ sơ sinh, đều mang bản chất tội lỗi (thiên nhiên tội lỗi) từ khi sinh ra (Thi thiên 51:5, Ê-phê-sô 2:3). Tội lỗi không chỉ là hành vi mà là tình trạng bại hoại của nhân tính. Do đó, hậu quả của tội lỗi là sự chết – cả thể xác lẫn thuộc linh.

Trong trường hợp Đại hồng thủy, Đức Chúa Trời đã đoán phạt một nhân loại đã đi quá xa vào sự suy đồi. Trẻ em sinh ra trong thế hệ đó cũng mang bản chất tội lỗi và nếu sống đến tuổi trưởng thành, chúng sẽ tiếp tục đi theo đường lối gian ác của cha mẹ. Sự hủy diệt không chỉ vì hành động hiện tại, mà còn vì tình trạng tội lỗi đã ăn sâu vào toàn bộ dòng dõi con người. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là Đức Chúa Trời không thương xót. Ngài đã kiên nhẫn chờ đợi 120 năm (Sáng 6:3) cho nhân loại cơ hội ăn năn. Nô-ê được gọi là “thầy giảng về sự công bình” (2 Phi-e-rơ 2:5), rao giảng sự ăn năn cho mọi người xung quanh. Nhưng họ không chịu nghe, cứ tiếp tục sống trong tội lỗi, thậm chí nhạo báng Nô-ê.

III. Chúa là Đấng Tạo Hóa – Ngài có quyền tối cao

Một khía cạnh quan trọng khi suy xét vấn đề này là quyền tối thượng của Đức Chúa Trời. Ngài là Đấng tạo dựng nên sự sống, và sự sống thuộc về Ngài. Giê-rê-mi 18:6-10 minh họa: “Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, ta đối với các ngươi khác nào thợ gốm, các ngươi khác nào đất sét trong tay thợ gốm. … Nếu như dân nào mà ta đã phán sẽ bị hủy diệt, nếu chúng nó từ bỏ điều ác, thì ta sẽ đổi ý, không giáng tai họa đã định.” Đức Chúa Trời có quyền định đoạt số phận các tạo vật của Ngài, nhưng Ngài luôn hành động trong sự công bình và thương xót.

Chúng ta – là tạo vật hữu hạn – không có đủ khả năng để phán xét Đấng Tạo Hóa (Rô-ma 9:20-21). Ê-sai 55:8-9 nhắc nhở: “Ý tưởng ta chẳng phải ý tưởng các ngươi, đường lối các ngươi chẳng phải đường lối ta. … vì các từng trời cao hơn đất bao nhiêu, thì đường lối ta cao hơn đường lối các ngươi, ý tưởng ta cao hơn ý tưởng các ngươi bấy nhiêu.”

Chúng ta thường đánh giá sự tốt lành của Chúa bằng tiêu chuẩn đạo đức hạn hẹp của con người. Nhưng sự tốt lành của Đức Chúa Trời là tuyệt đối và Ngài luôn hành động vì mục đích tốt đẹp cuối cùng.

IV. Ân điển trong sự đoán phạt: chiếc tàu và sự cứu rỗi

Giữa cơn đoán phạt, Đức Chúa Trời vẫn bày tỏ lòng thương xót. Ngài chọn Nô-ê – người “công bình và trọn vẹn, đồng đi cùng Đức Chúa Trời” (Sáng 6:9) – và gia đình ông để bảo tồn sự sống. Chiếc tàu trở thành phương tiện cứu rỗi, hình bóng về Đấng Christ, là nơi trú ẩn khỏi cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời.

Một số người thắc mắc: Tại sao Chúa không cứu thêm nhiều người? Nhưng Kinh Thánh cho biết Nô-ê đã rao giảng, và chỉ có gia đình ông tin (Hê-bơ-rơ 11:7). Sự cứu rỗi luôn được ban cho những ai tin và vâng lời. Điều này cũng dạy chúng ta rằng mặc dù sự đoán phạt là nghiêm trọng, nhưng Đức Chúa Trời luôn mở ra con đường thoát cho những ai tiếp nhận.

V. Trẻ em và ơn cứu rỗi: Đức Chúa Trời công bình và nhân từ

Về số phận của những trẻ em bị chết trong cơn nước lụt, Kinh Thánh không nói rõ. Tuy nhiên, dựa trên bản tính của Đức Chúa Trời, chúng ta tin rằng Ngài đối xử công bình và đầy lòng thương xót với những ai chưa đạt đến tuổi có trách nhiệm (tuổi khôn).

Chúa Giê-xu phán: “Hãy để con trẻ đến cùng ta, đừng ngăn cấm chúng; vì nước Đức Chúa Trời thuộc về những kẻ giống như con trẻ ấy.” (Mác 10:14). Ngài tiếp nhận và ban phước cho trẻ nhỏ. Điều này cho thấy Đức Chúa Trời có một sự quan tâm đặc biệt đến trẻ em, và chúng ta có thể tin rằng Ngài sẽ xử lý cách công bằng đối với những đứa trẻ chết non hoặc chưa có khả năng nhận biết tội lỗi.

Trong Cựu Ước, khi Đa-vít mất đứa con do tội ngoại tình, ông nói: “Ta sẽ đi đến nó, nhưng nó sẽ không trở lại với ta.” (2 Sa-mu-ên 12:23). Điều này ngụ ý rằng ông sẽ gặp lại con mình ở đời sau. Vì vậy, nhiều nhà thần học tin rằng những trẻ em chết trước tuổi khôn sẽ được hưởng ơn cứu rỗi nhờ sự hy sinh của Chúa Giê-xu Christ.

Như vậy, dù bị chết trong Đại hồng thủy, những đứa trẻ ấy không bị hư mất đời đời; có thể chúng được đưa vào sự hiện diện của Chúa. Hơn nữa, sự chết thể xác không phải là hết; Đức Chúa Trời có quyền phục sinh và ban sự sống đời đời.

VI. Đại hồng thủy và ngày phán xét cuối cùng: Bài học về sự kiên nhẫn của Chúa

Sứ đồ Phi-e-rơ liên hệ Đại hồng thủy với ngày phán xét cuối cùng: “Bởi lời ấy, thế gian thuở xưa đã bị hủy diệt, chìm trong nước lụt. Còn trời đất hiện nay cũng là bởi lời ấy mà được để dành cho lửa, và giữ lại đến ngày phán xét và hủy diệt những kẻ không tin kính.” (2 Phi-e-rơ 3:6-7).

Qua đó, chúng ta thấy Đức Chúa Trời không thay đổi: Ngài ghét tội lỗi và sẽ đoán phạt nó. Nhưng Ngài cũng kiên nhẫn, “không muốn cho một người nào chết mất, nhưng muốn mọi người đều ăn năn” (2 Phi-e-rơ 3:9). Thời đại chúng ta đang sống cũng giống như thời Nô-ê: con người ăn uống, cưới gả, bỏ ngoài tai lời cảnh báo. Nhưng Chúa vẫn đang kiên nhẫn chờ đợi để nhiều người được cứu.

VII. Áp dụng thực tiễn cho đời sống Cơ Đốc nhân

1. Tin cậy vào sự tốt lành của Chúa dù gặp điều khó hiểu

Đời sống có nhiều biến cố đau thương mà chúng ta không hiểu được. Khi đó, hãy nhớ rằng Đức Chúa Trời là Đấng thánh khiết, khôn ngoan và yêu thương vô hạn. Sự đoán phạt Đại hồng thủy không phải là hành động tàn bạo, mà là biểu hiện của sự công bình và sự thanh tẩy cần thiết. Chúng ta có thể tin cậy Ngài vì Ngài đã bày tỏ tình yêu tuyệt đỉnh qua Chúa Giê-xu Christ (Rô-ma 5:8).

2. Trở thành người rao giảng sự công bình

Nô-ê không chỉ xây tàu, ông còn rao giảng (2 Phi-e-rơ 2:5). Chúng ta cũng được kêu gọi làm chứng về Tin Lành cứu rỗi cho thế gian. Dù xung quanh có vẻ thờ ơ, hãy kiên trì như Nô-ê, vì qua lời chứng của chúng ta, nhiều người có thể quay lại với Chúa và tránh khỏi sự đoán phạt đời đời.

3. Sống thánh khiết giữa thế hệ gian ác

Nô-ê được mô tả là “đồng đi với Đức Chúa Trời”. Trong thời đại đầy cám dỗ và suy đồi đạo đức, chúng ta cần phân rẽ khỏi tội lỗi, sống công bình và trọn vẹn trước mặt Chúa. Điều này không chỉ bảo vệ chúng ta mà còn là ánh sáng cho người khác.

4. Nắm bắt thời gian Chúa kiên nhẫn để làm chứng

Chúa đang kiên nhẫn chờ đợi, nhưng ngày phán xét sẽ đến bất ngờ như trong thời Nô-ê (Ma-thi-ơ 24:37-39). Hãy sử dụng thời gian còn lại để tích cực rao truyền Tin Lành, cầu nguyện cho người chưa tin, và dạy dỗ con cái mình biết Chúa.

5. Cầu nguyện và quan tâm đến thế hệ trẻ

Những đứa trẻ thời Nô-ê đã chết vì ảnh hưởng của môi trường tội lỗi từ cha mẹ. Ngày nay, chúng ta có trách nhiệm dẫn dắt con trẻ đến với Chúa, tạo một môi trường thuộc linh lành mạnh để chúng được lớn lên trong sự kính sợ Đức Chúa Trời. Hãy dạy Kinh Thánh cho con em từ thuở nhỏ (Châm ngôn 22:6) và cầu nguyện cho chúng.

Kết luận

Vấn đề “Làm sao Chúa có thể tốt lành nếu Ngài nhấn chìm những đứa trẻ trong trận Đại hồng thủy?” thực sự thách thức, nhưng khi đặt trong toàn bộ kế hoạch cứu rỗi và bản tính thánh khiết của Đức Chúa Trời, chúng ta tìm thấy câu trả lời. Đức Chúa Trời công bình khi đoán phạt tội lỗi; Ngài kiên nhẫn kêu gọi ăn năn; Ngài cũng đầy lòng thương xót khi mở con đường cứu rỗi cho những ai tin. Về những đứa trẻ, chúng ta tin rằng Đức Chúa Trời, Đấng yêu thương trẻ thơ, sẽ xử lý cách công bằng và nhân từ. Qua câu chuyện Nô-ê, chúng ta được nhắc nhở về sự nghiêm trọng của tội lỗi, sự cần thiết của đức tin và sự vâng lời, cũng như về lòng kiên nhẫn và ân điển của Chúa. Hãy sống mỗi ngày với tinh thần cảnh giác và sẵn sàng, vì “ngày của Chúa sẽ đến như kẻ trộm” (2 Phi-e-rơ 3:10).

Quay Lại Bài Viết