Chuyện gì đã xảy ra trong mỗi ngày của công trình Sáng Tạo?

03 December, 2025
17 phút đọc
3,231 từ
Chia sẻ:

Chuyện Gì Đã Xảy Ra Trong Mỗi Ngày Của Công Trình Sáng Tạo?

Phân đoạn Kinh Thánh Sáng-thế Ký chương 1 và 2 không chỉ là một bản tường thuật về nguồn gốc vũ trụ, mà còn là một mặc khải căn bản về bản tính, quyền năng và trật tự của Đức Chúa Trời. Câu chuyện Sáng Tạo, được ghi lại trong sáu "ngày" (tiếng Hê-bơ-rơ: "yôm" - יוֹם), trình bày một kế hoạch có chủ đích, từ đơn giản đến phức tạp, từ sự trống không và tối tăm đến sự đầy trọn sự sống và ánh sáng. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào từng ngày, khám phá ý nghĩa văn bản, thần học, và những áp dụng quan trọng cho đời sống đức tin của Cơ Đốc nhân ngày nay.

Ngữ Cảnh và Ý Nghĩa của Từ "Ngày" (Yôm)

Trước khi đi vào chi tiết từng ngày, cần hiểu từ khóa "yôm". Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ này có thể chỉ một khoảng thời gian 24 giờ theo nghĩa đen (ví dụ: "có buổi chiều và buổi mai"), một giai đoạn (như "ngày của Chúa"), hoặc một thời đại. Cách diễn giải truyền thống của Tin Lành, dựa trên cấu trúc văn bản và cách dùng số đếm ("ngày thứ nhất", "thứ nhì"...), thường ủng hộ quan điểm về sáu ngày theo nghĩa đen. Điều quan trọng hơn cả là bài học thần học từ trật tự này: Đức Chúa Trời sáng tạo có chủ ý, với thẩm quyền tuyệt đối (qua lời phán "Hãy có..."), và mọi sự Ngài làm đều "tốt lành" (tiếng Hê-bơ-rơ: "tov" - טוֹב).

Ngày Thứ Nhất: Sự Phân Rẽ Ánh Sáng và Tối Tăm (Sáng-thế Ký 1:1-5)

"Vả, đất là vô hình và trống không, sự mờ tối ở trên mặt vực; Thần Đức Chúa Trời vận hành trên mặt nước. Đức Chúa Trời phán rằng: Phải có sự sáng; thì có sự sáng." (Sáng-thế Ký 1:2-3)

Sự sáng đầu tiên không đến từ mặt trời, mặt trăng (chúng được tạo ngày thứ tư), mà từ chính Lời phán của Đức Chúa Trời. Điều này bày tỏ Ngài là nguồn sáng tự hữu (Thi-thiên 27:1; 1 Giăng 1:5). Ánh sáng và bóng tối bị phân rẽ. Đức Chúa Trời đặt tên cho sự sáng là "ngày" và sự tối là "đêm". Hành động "đặt tên" trong văn hóa Cận Đông cổ đại biểu thị quyền làm chủ và thẩm quyền. Ngày đầu tiên kết thúc với công thức: "Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ nhứt."

Ngày Thứ Nhì: Sự Phân Rẽ Nước Trên và Nước Dưới (Sáng-thế Ký 1:6-8)

"Đức Chúa Trời lại phán rằng: Phải có một khoảng không ở giữa nước đặng phân rẽ nước cách với nước. Ngài làm nên khoảng không, phân rẽ nước ở dưới khoảng không cách với nước ở trên khoảng không; thì có như vậy." (Sáng-thế Ký 1:6-7)

Đức Chúa Trời tạo nên "khoảng không" (tiếng Hê-bơ-rơ: "raqia" - רָקִיעַ, thường được hiểu là bầu trời, vòm trời). Đây là sự thiết lập trật tự không gian, tạo ra môi trường có thể ở được cho sự sống sau này. Không giống như các ngày khác, Kinh Thánh không ghi nhận lời đánh giá "tốt lành" cho ngày thứ hai. Một số nhà giải kinh cho rằng điều này có thể liên quan đến biểu tượng về sự phân rẽ chưa hoàn toàn (như hình bóng của sự phán xét trong đại hồng thủy sau này), nhưng vẫn nằm trong kế hoạch hoàn hảo của Đức Chúa Trời.

Ngày Thứ Ba: Đất Khô, Biển và Thực Vật (Sáng-thế Ký 1:9-13)

Ngày thứ ba chứng kiến hai công việc sáng tạo chính. Thứ nhất, nước dưới trời nhóm lại một chỗ, để lộ ra đất khô. Đất và biển được phân định. Thứ hai, từ chính mảnh đất đó, Đức Chúa Trời khiến sinh ra cây cỏ: "cỏ kết hột giống, cây trái kết quả, tùy theo loại mà có hột giống trong mình trên đất" (câu 11). Điều đáng chú ý là thực vật được tạo dựng với khả năng tái sinh sản ("tùy theo loại") ngay từ đầu. Đây là sự bày tỏ quyền năng duy trì sự sống của Đức Chúa Trời. Lần đầu tiên, sự sống (thực vật) xuất hiện. Và Ngài phán rằng điều đó là "tốt lành". Sự chuẩn bị môi trường (đất, nước, không khí) cho các sinh vật cao cấp hơn đã hoàn tất.

Ngày Thứ Tư: Các Vì Sáng Trên Trời (Sáng-thế Ký 1:14-19)

"Đức Chúa Trời phán rằng: Phải có các vì sáng trong khoảng không trên trời, đặng phân ra ngày với đêm, và dùng làm dấu để định thì tiết, ngày và năm; lại dùng làm vì sáng trong khoảng không trên trời để soi xuống đất; thì có như vậy." (Sáng-thế Ký 1:14-15)

Mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao được tạo dựng với bốn mục đích rõ ràng: (1) Phân rẽ ngày và đêm (bổ sung cho ánh sáng ngày thứ nhất), (2) Làm dấu định thì tiết (mùa, lễ), (3) Định ngày và năm (đơn vị thời gian), (4) Soi sáng trên đất. Chúng là "đèn" ("maor" - מְאֹור, vật thể phát sáng) được đặt trong khoảng không đã tạo ngày thứ hai. Điều này nhấn mạnh rằng các thiên thể là tạo vật phục vụ mục đích của Đấng Tạo Hóa, chứ không phải là thần linh hay đối tượng để thờ phượng (phân biệt rõ ràng với thuyết thờ mặt trời của các dân ngoại chung quanh).

Ngày Thứ Năm: Sinh Vật Dưới Nước và Chim Trên Trời (Sáng-thế Ký 1:20-23)

Sự sáng tạo bước sang một cấp độ mới: sự sống có linh hồn (tiếng Hê-bơ-rơ: "nephesh chayyah" - נֶפֶשׁ חַיָּה). Đức Chúa Trời phán khiến nước "sanh các vật sống" và chim bay trên đất. Chúng được ban phước với mạng lịnh: "Hãy sanh sản, thêm nhiều..." (câu 22). Sự đa dạng sinh học kỳ diệu ("tùy theo loại") được nhấn mạnh. Biển đầy cá và bầu trời đầy chim chóc là biểu hiện của sự phong phú và sáng tạo không giới hạn của Đức Chúa Trời. Lời phán "tốt lành" một lần nữa được lặp lại.

Ngày Thứ Sáu: Thú Vật, Loài Người và Sự Ủy Quyền (Sáng-thế Ký 1:24-31)

Đây là đỉnh cao của công trình sáng tạo, với hai giai đoạn.

1. Thú Vật trên Đất: Đức Chúa Trời làm nên thú vật tùy theo loại: gia súc, côn trùng, thú rừng. Chúng cũng là "nephesh chayyah" (sinh vật có linh hồn/sự sống).

2. Loài Người - Tạo Vật Đặc Biệt: "Đức Chúa Trời phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta, đặng quản trị... loài cá biển, loài chim trời, loài súc vật, loài côn trùng bò trên mặt đất, và khắp cả đất." (Sáng-thế Ký 1:26) Đây là lần duy nhất Đức Chúa Trời phán "Chúng ta" (ám chỉ Ba Ngôi), và loài người được tạo dựng "theo hình ảnh Đức Chúa Trời" (tiếng Hê-bơ-rơ: "tselem Elohim" - צֶלֶם אֱלֹהִים). Điều này bao gồm khả năng thuộc linh (giao tiếp với Đức Chúa Trời), đạo đức (phân biệt thiện ác), lý trí, ý chí, và vai trò đại diện của Ngài trên đất để cai quản, chăm sóc. Sáng-thế Ký 2:7 cung cấp thêm chi tiết: "Giê-hô-va Đức Chúa Trời lấy bụi đất nắn nên hình người, hà sanh khí vào lỗ mũi; thì người trở nên một loài sanh linh." Con người là sự kết hợp giữa vật chất (bụi đất) và linh khí (sự sống từ Đức Chúa Trời). Ngài ban phước cho loài người và truyền lệnh "sanh sản, thêm nhiều, làm cho đầy dẫy đất". Mọi sự Chúa dựng nên đều "rất tốt lành".

Ngày Thứ Bảy: Sự Nghỉ Ngơi và Thánh Hóa (Sáng-thế Ký 2:1-3)

"Ngày thứ bảy, Đức Chúa Trời đã hoàn thành công việc Ngài làm; ngày thứ bảy, Ngài nghỉ công việc Ngài làm. Rồi Ngài ban phước cho ngày thứ bảy, đặt là ngày thánh..." (Sáng-thế Ký 2:2-3)

Đức Chúa Trời "nghỉ" (tiếng Hê-bơ-rơ: "shabbat" - שָׁבַת) không phải vì mệt mỏi, mà vì công việc đã hoàn tất cách trọn vẹn. Sự nghỉ ngơi của Ngài thiết lập một khuôn mẫu cho nhân loại (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:8-11) và là hình bóng về sự nghỉ ngơi thuộc linh trong Chúa Cứu Thế (Hê-bơ-rơ 4:1-11). Ngài "ban phước" và "thánh hóa" ngày này, tách riêng nó ra cho mục đích đặc biệt.

Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

1. Tin Cậy vào Lời Quyền Năng của Đức Chúa Trời: Cũng như vũ trụ được hình thành bởi Lời phán, chúng ta có thể tin cậy Lời Ngài (Kinh Thánh) có quyền năng tái tạo, chữa lành và biến đổi đời sống chúng ta (2 Cô-rinh-tô 4:6).

2. Sống Xứng Đáng với Danh Nghĩa là Hình Ảnh của Đức Chúa Trời: Mặc dù hình ảnh Đức Chúa Trời trong con người đã bị hư hoại bởi tội lỗi, nhưng trong Chúa Giê-xu Christ, chúng ta được đổi mới theo ảnh tượng của Đấng dựng nên mình (Cô-lô-se 3:10). Chúng ta được kêu gọi phản chiếu bản tính thánh khiết, yêu thương và sáng tạo của Ngài.

3. Làm Người Quản Gia Trung Tín: Mạng lệnh "quản trị" và "cày cấy, giữ gìn" (Sáng-thế Ký 2:15) vẫn còn hiệu lực. Cơ Đốc nhân được gọi để quản lý môi trường, tài nguyên, thời gian và năng lực Chúa ban cách khôn ngoan và có trách nhiệm.

4. Tìm Kiếm Sự Nghỉ Ngơi Thật trong Chúa Cứu Thế: Ngày Sa-bát là hình bóng về sự cứu rỗi. Chúa Giê-xu phán: "Hãy đến cùng ta... ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ" (Ma-thi-ơ 11:28). Sự nghỉ ngơi đời đời và sự bình an thật chỉ có trong Ngài.

5. Ngợi Khen Vì Sự Tốt Lành của Công Trình Sáng Tạo: Mỗi ngày sáng tạo kết thúc bằng sự đánh giá "tốt lành" của Đức Chúa Trời. Chúng ta được mời gọi nhìn thế giới qua đôi mắt của Ngài, biết ơn về sự tốt lành trong tạo vật và trong chương trình cứu chuộc của Ngài.

Kết Luận

Trình tự sáu ngày sáng tạo bày tỏ một Đức Chúa Trời có trật tự, đầy quyền năng, khôn ngoan và thiện hảo. Mỗi bước điều là sự chuẩn bị cần thiết cho bước tiếp theo, hướng đến đỉnh điểm là sự tạo dựng loài người theo hình ảnh Ngài. Toàn bộ câu chuyện không nhằm mục đích cung cấp một bản báo cáo khoa học theo nghĩa hiện đại, mà là một lời tuyên bố thần học về chủ quyền của Đức Chúa Trời, phẩm giá của con người, và sự tốt đẹp của tạo vật. Khi hiểu được công trình sáng tạo, chúng ta càng thêm kính sợ Chúa và thấy được hình bóng của Đấng Cứu Chuộc - Ngôi Lời, là "Đầu hết thảy mọi vật" (Cô-lô-se 1:15-17), Đấng đến để phục hồi mọi sự sau sự sa ngã. Ước mong mỗi Cơ Đốc nhân sống với niềm xác tín rằng mình là tác phẩm quý giá của Đấng Tạo Hóa, được cứu chuộc bởi Chúa Cứu Thế Giê-xu, và được kêu gọi sống một đời sống phản chiếu vinh quang Ngài trong thế giới Ngài đã dựng nên.

Quay Lại Bài Viết