Chủ nghĩa sáng tạo lịch sử là gì?
Trong thế giới hiện đại, câu hỏi về nguồn gốc vũ trụ và loài người luôn là đề tài tranh luận sôi nổi. Đối với Cơ Đốc nhân, Kinh Thánh là Lời được Đức Chúa Trời mặc khải, cung cấp câu trả lời chính xác và đáng tin cậy. Một trong những cách tiếp cận Kinh Thánh về nguồn gốc là chủ nghĩa sáng tạo lịch sử (historical creationism). Bài viết này sẽ khám phá định nghĩa, cơ sở Kinh Thánh, tầm quan trọng thần học và ứng dụng thực tiễn của quan điểm này trong đời sống đức tin.
1. Định nghĩa và nguồn gốc
Chủ nghĩa sáng tạo lịch sử là quan điểm cho rằng Sáng Thế Ký chương 1–2 ghi lại các sự kiện lịch sử thật sự, diễn ra theo trình tự thời gian và trong không gian cụ thể. Cụ thể, Đức Chúa Trời đã sáng tạo vũ trụ từ hư không (ex nihilo) trong sáu ngày theo nghĩa đen (mỗi ngày 24 giờ), và ngày thứ bảy Ngài nghỉ ngơi. Ngài cũng trực tiếp tạo dựng loài người (A-đam và Ê-va) theo hình ảnh của Ngài, và sự sa ngã của họ là một biến cố lịch sử đã đem tội lỗi và sự chết vào thế gian.
Quan điểm này đã được phần lớn Hội thánh suốt lịch sử chấp nhận, từ các Giáo phụ, các nhà Cải cách, cho đến nhiều giáo hội ngày nay. Trong thế kỷ 19–20, khi thuyết tiến hóa và các lý thuyết địa chất cổ đại trở nên phổ biến, chủ nghĩa sáng tạo lịch sử trở thành điểm then chốt trong việc bảo vệ tính lịch sử của Kinh Thánh. Các tổ chức như Answers in Genesis, Institute for Creation Research, và Creation Ministries International đã đóng góp nhiều nghiên cứu bảo vệ quan điểm này.
2. Nguyên tắc giải kinh
Chủ nghĩa sáng tạo lịch sử dựa trên phương pháp giải thích Kinh Thánh theo nghĩa đen, lịch sử và văn phạm (literal-historical-grammatical). Điều này có nghĩa là chúng ta đọc Sáng Thế Ký như một bản văn lịch sử, tương tự như các sách như Xuất Ê-díp-tô, Các Quan Xét, hay các sách Phúc Âm. Một số yếu tố ngôn ngữ hỗ trợ:
- Từ “ngày” (יוֹם yom) trong tiếng Hê-bơ-rơ, khi đi kèm với số đếm (ngày thứ nhất, thứ hai…) và cụm “có buổi tối và buổi sáng” (Sáng 1:5,8,13,…) luôn chỉ một ngày bình thường trong toàn bộ Cựu Ước.
- Cấu trúc văn xuôi của Sáng Thế Ký 1–2 không có dấu hiệu của thơ ca hay ẩn dụ, khác với các đoạn như Thi thiên 104 hay Gióp 38–39.
- Chính Chúa Giê-xu và các sứ đồ đã trích dẫn Sáng Thế Ký như những sự kiện lịch sử (Ma-thi-ơ 19:4-6; 24:37-39; Lu-ca 3:38; Rô-ma 5:12-19; 1 Cô-rinh-tô 15:45; 1 Ti-mô-thê 2:13-14; 2 Phi-e-rơ 3:5-6).
Nếu Kinh Thánh được xem là Lời chân thật của Đức Chúa Trời, thì cách giải thích mà chính Ngài và các trước giả Tân Ước sử dụng phải là khuôn mẫu cho chúng ta.
3. So sánh với các quan điểm khác về sáng tạo
Trong cộng đồng Cơ Đốc, có một số quan điểm khác về nguồn gốc, thường cố gắng dung hòa Kinh Thánh với khoa học hiện đại. Dưới đây là những quan điểm phổ biến và sự khác biệt với chủ nghĩa sáng tạo lịch sử:
- Thuyết tiến hóa hữu thần (Theistic Evolution): tin rằng Đức Chúa Trời dùng quá trình tiến hóa để hình thành sự sống; Sáng Thế Ký chỉ là truyện ngụ ngôn hoặc biểu tượng. Quan điểm này phủ nhận tính lịch sử của A-đam, Ê-va và sự sa ngã, từ đó làm suy yếu giáo lý về tội lỗi và cứu rỗi.
- Thuyết ngày–thời đại (Day-Age Theory): cho rằng mỗi “ngày” trong Sáng Thế Ký 1 thực chất là một giai đoạn dài (hàng triệu năm). Tuy nhiên, việc đặt thứ tự sáng tạo (cây cối trước mặt trời, chim trước côn trùng…) không phù hợp với cổ sinh vật học, và từ “ngày” với số đếm cùng “buổi tối và buổi sáng” khó có thể hiểu là thời kỳ dài.
- Thuyết khung (Framework Hypothesis): xem cấu trúc 6 ngày chỉ là dụng ý văn chương để dạy về công việc của Đức Chúa Trời, không phải là trình tự thời gian. Quan điểm này tách biệt hoàn toàn Sáng Thế Ký khỏi lịch sử, dẫn đến chủ nghĩa tương đối trong việc giải thích Kinh Thánh.
- Sáng tạo trẻ (Young Earth Creationism) thường đi đôi với chủ nghĩa sáng tạo lịch sử, vì dựa vào các niên đại trong Kinh Thánh (như gia phả từ A-đam đến Chúa Giê-xu) để tính tuổi trái đất khoảng 6.000–10.000 năm. Tuy nhiên, một số người chấp nhận sáng tạo lịch sử nhưng không nhất thiết tin trái đất trẻ, mặc dù điều đó khó dung hòa với Kinh Thánh.
4. Bằng chứng Kinh Thánh về tính lịch sử của sự sáng tạo
Kinh Thánh không để lại chỗ ngờ vực về tính lịch sử của sự sáng tạo. Dưới đây là một số trọng điểm:
a. Tường thuật Sáng Thế Ký
Sáng Thế Ký 1–2 được viết như một bản tường thuật lịch sử, với các chi tiết thời gian, địa điểm, nhân vật cụ thể. Chẳng hạn, Sáng Thế Ký 2:10-14 mô tả bốn con sông chảy từ Ê-đen, bao gồm Tigris và Euphrates – những địa danh có thật. Điều này cho thấy tác giả muốn độc giả hiểu câu chuyện diễn ra trên trái đất thật.
b. Gia phả từ A-đam đến Nô-ê và Áp-ra-ham
Sáng Thế Ký 5 liệt kê dòng dõi từ A-đam đến Nô-ê với tuổi thọ cụ thể của mỗi người. Sáng Thế Ký 11 tiếp tục gia phả từ Nô-ê đến Áp-ra-ham. Những bản danh sách này được trình bày như lịch sử, không phải thần thoại. Lu-ca 3:23-38 cũng liệt kê gia phả Chúa Giê-xu ngược về A-đam, xem A-đam là tổ phụ đầu tiên của loài người.
c. Lời chứng của Chúa Giê-xu
Chúa Giê-xu đã nhiều lần trích dẫn Sáng Thế Ký như sự kiện lịch sử. Trong Ma-thi-ơ 19:4-6, Ngài phán: “Vả, từ lúc đầu Đấng Tạo Hóa đã dựng nên một người nam và một người nữ…” và trích Sáng 2:24 để xác lập nguyên tắc hôn nhân. Trong Ma-thi-ơ 24:37-39, Ngài so sánh sự tái lâm với thời Nô-ê, xem nạn hồng thủy là sự kiện có thật. Nếu Chúa Giê-xu, là Đức Chúa Trời nhập thể, xác nhận tính lịch sử, thì chúng ta không thể phủ nhận.
d. Giáo lý về tội lỗi và cứu rỗi
Rô-ma 5:12-19 là đoạn then chốt: “Cho nên, như bởi một người mà tội lỗi vào trong thế gian, lại bởi tội lỗi mà có sự chết, thì sự chết đã lan tràn trên hết thảy mọi người…” Sứ đồ Phao-lô đối chiếu A-đam với Đấng Christ: A-đam là con người đầu tiên phạm tội, đem sự chết; Chúa Giê-xu là A-đam sau cùng, đem sự sống. Nếu A-đam không phải là người lịch sử, thì lập luận này mất ý nghĩa, và sự cứu rỗi dựa trên một người thật chịu chết thay cũng bị lung lay. Tương tự, 1 Cô-rinh-tô 15:21-22,45 cũng dựa trên tính lịch sử của A-đam.
e. Các trước giả Tân Ước khác
Hê-bơ-rơ 11:3 khẳng định: “Bởi đức tin, chúng ta biết rằng thế gian đã dựng nên bởi lời của Đức Chúa Trời, đến nỗi những vật bày ra đó đều chẳng phải từ vật thấy được mà đến.” 2 Phi-e-rơ 3:5-6 nhắc đến nước và lời Chúa trong sáng tạo và nạn hồng thủy. Giăng cũng mở đầu Phúc Âm với “Ban đầu có Ngôi Lời… mọi vật đều do Ngài làm nên” (Giăng 1:1-3). Tất cả đều xem sự sáng tạo là hành động thật của Đức Chúa Trời trong lịch sử.
5. Tầm quan trọng thần học của chủ nghĩa sáng tạo lịch sử
Việc xem sự sáng tạo là lịch sử không chỉ là vấn đề phụ; nó liên quan đến nền tảng của nhiều giáo lý quan trọng:
- Sự tốt lành của công trình sáng tạo: Đức Chúa Trời thấy mọi sự Ngài dựng nên là “rất tốt lành” (Sáng 1:31). Điều này cho thấy thế giới vật chất vốn tốt, không phải xấu; tội lỗi đến sau đó do con người.
- Giáo lý về con người: con người được tạo theo hình ảnh Đức Chúa Trời (Sáng 1:27), mang phẩm giá cao quý và trách nhiệm cai quản. Nếu con người chỉ là sản phẩm tiến hóa ngẫu nhiên, giá trị nội tại này bị suy giảm.
- Hôn nhân: Chúa thiết lập hôn nhân giữa một nam và một nữ, bắt nguồn từ Sáng 2:24. Chúa Giê-xu dùng điều này để xác nhận hôn nhân truyền thống (Ma-thi-ơ 19:4-6).
- Sa-bát: Điều răn thứ tư dựa trên mẫu mực sáu ngày sáng tạo và ngày nghỉ của Đức Chúa Trời (Xuất 20:8-11). Nếu sáu ngày không phải lịch sử, thì nền tảng của Sa-bát bị yếu đi.
- Nguồn gốc tội lỗi và sự chết: tội lỗi và sự chết bắt đầu từ sự bất tuân của A-đam (Rô-ma 5:12). Nếu A-đam không có thật, thì tội lỗi là gì? Và sự cứu chuộc của Đấng Christ mất đi sự tương phản với A-đam.
- Tính đáng tin cậy của Kinh Thánh: nếu chúng ta không tin phần đầu Kinh Thánh là lịch sử, thì tại sao lại tin các phần khác như sự phục sinh? Cách giải thích nhất quán là chìa khóa cho thẩm quyền Kinh Thánh.
6. Ứng dụng thực tiễn cho đời sống Cơ Đốc nhân
Niềm tin vào chủ nghĩa sáng tạo lịch sử không chỉ là lý thuyết, mà ảnh hưởng sâu sắc đến cách chúng ta sống và phục vụ Chúa:
a. Tôn thờ Đấng Tạo Hóa
Khi nhìn ngắm vũ trụ kỳ diệu, chúng ta tôn vinh Đức Chúa Trời là Đấng Toàn Năng và Khôn Ngoan (Thi thiên 19:1-2). Sự sáng tạo trong sáu ngày cho thấy quyền năng tối thượng của Ngài – Ngài phán và liền có. Điều này thúc giục chúng ta thờ phượng Ngài với lòng kính sợ và biết ơn.
b. Khẳng định giá trị con người
Mỗi người đều mang hình ảnh Đức Chúa Trời, dù già trẻ, khỏe yếu, giàu nghèo. Vì thế, chúng ta phải tôn trọng và bảo vệ sự sống, chống lại nạn phá thai, an tử, phân biệt chủng tộc, và mọi hình thức lạm dụng. Chúng ta cũng có trách nhiệm chia sẻ phúc âm để mọi người được phục hồi hình ảnh Đức Chúa Trời nơi Đấng Christ.
c. Xây dựng gia đình theo ý muốn Chúa
Hôn nhân một nam một nữ là mô hình Chúa thiết lập từ ban đầu. Cơ Đốc nhân cần bảo vệ và củng cố gia đình truyền thống, sống chung thủy, yêu thương, và dạy dỗ con cái trong đường lối Chúa. Gia đình là nơi phản ánh mối tương giao của Ba Ngôi và sự kết hợp giữa Đấng Christ với Hội thánh (Ê-phê-sô 5:31-32).
d. Lao động và nghỉ ngơi có ý nghĩa
Đức Chúa Trời làm việc sáu ngày rồi nghỉ ngơi ngày thứ bảy. Điều này làm mẫu mực cho chúng ta: lao động là cao quý, nhưng cũng cần thời gian nghỉ ngơi, thờ phượng và phục hồi. Giữ ngày Sa-bát (hay Chúa nhật) không phải là luật pháp cứng nhắc nhưng là ân điển để nhớ rằng Chúa là Đấng chu cấp.
e. Quản trị môi trường cách khôn ngoan
Con người được Chúa giao trách nhiệm “cai quản” thế giới (Sáng 1:28). Điều này không có nghĩa bóc lột thiên nhiên, mà là quản lý cách khôn ngoan, bảo tồn, và sử dụng bền vững để làm sáng danh Chúa. Chúng ta có bổn phận chăm sóc công trình sáng tạo của Ngài.
f. Sống với hy vọng cứu rỗi
Khi hiểu rằng A-đam lịch sử đã đem tội lỗi và sự chết, chúng ta càng cảm tạ Chúa Giê-xu là “A-đam sau cùng” đã đến để phục hồi mọi sự. Niềm tin vào sự sáng tạo lịch sử củng cố niềm tin vào sự phục sinh và sự tái lâm của Đấng Christ – khi Ngài sẽ tạo dựng trời mới đất mới (Khải huyền 21:1).
g. Truyền giáo và bảo vệ đức tin
Trong một thế giới đề cao thuyết tiến hóa và chủ nghĩa tự nhiên, Cơ Đốc nhân cần được trang bị để bảo vệ đức tin về nguồn gốc. Việc nghiên cứu và nắm vững chủ nghĩa sáng tạo lịch sử giúp chúng ta trả lời những thách thức và chia sẻ chân lý với người khác, chỉ ra rằng Kinh Thánh là đáng tin cậy từ trang đầu tiên.
Kết luận
Chủ nghĩa sáng tạo lịch sử không chỉ là một lựa chọn giải thích Sáng Thế Ký, mà là nền tảng thiết yếu của toàn bộ hệ thống đức tin Cơ Đốc. Nó dựa trên cách đọc Kinh Thánh theo nghĩa đen, được chính Chúa Giê-xu và các sứ đồ xác nhận. Tin rằng Đức Chúa Trời sáng tạo mọi sự trong sáu ngày, rằng A-đam và Ê-va là tổ phụ thật của loài người, và rằng sự sa ngã là biến cố lịch sử, sẽ giúp chúng ta tôn cao Đấng Tạo Hóa, hiểu rõ giá trị con người, củng cố hôn nhân và gia đình, và sống với hy vọng cứu chuộc trọn vẹn. Hãy đứng vững trên Lời Chúa, bắt đầu từ câu đầu tiên: “Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất” (Sáng 1:1).