Khi Nào Không Nên Lãnh Nhận Tiệc Thánh
Trong đời sống Hội Thánh, Tiệc Thánh (hay Thánh Lễ, Bữa Tiệc Ly của Chúa) là một trong những thánh lễ trọng thể và thánh khiết nhất, do chính Chúa Giê-xu Christ thiết lập trước khi Ngài chịu nạn. Tuy nhiên, Kinh Thánh cảnh báo nghiêm túc về việc “ăn và uống cách không xứng đáng” (1 Cô-rinh-tô 11:27). Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào phân tích Kinh Thánh để tìm hiểu những trường hợp một tín đồ không nên, hoặc cần phải dừng lại để tự xét, trước khi bước vào lãnh nhận các biểu tượng thánh này.
Trước khi xét đến những trường hợp cụ thể, chúng ta phải hiểu rõ bản chất của Tiệc Thánh. Sứ đồ Phao-lô mặc khải rõ ràng trong 1 Cô-rinh-tô 11:23-26 về nguồn gốc và ý nghĩa của thánh lễ này. Đây không phải là một bữa ăn thông thường, mà là sự “rao truyền sự chết của Chúa” (câu 26). Từ ngữ “Tiệc Thánh” trong tiếng Hy Lạp là Kyriakon deipnon (Κυριακὸν δεῖπνον), có nghĩa đen là “Bữa ăn tối thuộc về Chúa”, nhấn mạnh quyền sở hữu và tính chất thánh khiết của nó.
Chính vì sự thánh khiết này, Phao-lô đưa ra lời cảnh cáo nghiêm khắc: “Bởi đó, ai ăn bánh hoặc uống chén của Chúa cách không xứng đáng, thì sẽ mắc tội với thân và huyết của Chúa” (1 Cô-rinh-tô 11:27). Từ “xứng đáng” (tiếng Hy Lạp: anaxiōs ἀναξίως) không nói về phẩm giá bản thân của chúng ta – vì không ai xứng đáng trước mặt Đức Chúa Trời – mà nói về thái độ, tâm thế và sự chuẩn bị khi đến với Tiệc Thánh. Nó ngụ ý một sự tương xứng, phù hợp với tính chất trang nghiêm và ý nghĩa của sự kiện.
Hậu quả của việc lãnh nhận cách không xứng đáng là rất nghiêm trọng: “Ấy vì cớ đó mà trong anh em có nhiều kẻ đau yếu, ốm đau, và có lắm kẻ ngủ” (1 Cô-rinh-tô 11:30). Đây không chỉ là sự trừng phạt thuộc linh mơ hồ, mà có thể bao gồm cả sự sửa phạt về thể chất (“đau yếu, ốm đau”) và thậm chí là sự chết (“ngủ” – cách nói về sự chết của Cơ Đốc nhân). Điều này cho thấy Đức Chúa Trời xem việc này hết sức nghiêm túc.
Từ phân đoạn then chốt này và toàn bộ lời dạy của Tân Ước, chúng ta có thể rút ra ba nhóm trường hợp chính mà một tín đồ cần kiêng hoặc tạm dừng lãnh nhận Tiệc Thánh.
1. Khi Có Mối Quan Hệ Không Lành Mạnh Với Chúa (Tội Lỗi Chưa Được Xưng Nhận Và Từ Bỏ)
Đây là trường hợp cốt lõi. Tiệc Thánh là sự hiệp thông với Christ (1 Cô-rinh-tô 10:16). Nếu đời sống chúng ta đang dung dưỡng tội lỗi một cách có ý thức và không ăn năn, chúng ta đang tạo ra sự mâu thuẫn sâu sắc. Chúng ta tuyên xưng sự chết của Chúa để cứu mình khỏi tội lỗi, nhưng lại đang ôm ấp chính tội lỗi ấy. Lời kêu gọi đầu tiên là “người phải tự xét mình” (1 Cô-rinh-tô 11:28). Động từ “tự xét” (dokimazō δοκιμάζω) có nghĩa là thử nghiệm, kiểm tra kỹ lưỡng, như thử nghiệm kim loại quý.
Việc tự xét bao gồm kiểm tra lòng mình trước mặt Đức Chúa Trời: Có tội lỗi nào tôi đang che giấu không? Có thói quen xấu nào tôi chưa muốn từ bỏ không? Có sự phản bội nào trong lòng tôi đối với Chúa không? Những tội như gian dâm, thờ hình tượng (bao gồm ham muốn tiền bạc, danh vọng), thù oanh, tranh cạnh, ghen ghét (Ga-la-ti 5:19-21) sẽ ngăn trở sự hiệp thông. Nếu chưa sẵn sàng xưng tội và từ bỏ, tốt hơn hết nên ngồi lại và cầu nguyện, thay vì bước lên lãnh bánh và chén một cách giả hình.
2. Khi Có Mối Quan Hệ Rạn Nứt Với Anh Em Đồng Đức Tin (Không Có Tinh Thần Hòa Giải)
Chúa Giê-xu dạy rõ ràng: “Nếu khi nào ngươi đem dâng của lỗi nơi bàn thờ, mà nhớ lại anh em có điều gì nghịch cùng mình, thì hãy để của lễ trước bàn thờ, trở về giảng hòa với anh em trước đã; rồi hãy đến dâng của lễ” (Ma-thi-ơ 5:23-24). Nguyên tắc này áp dụng mạnh mẽ hơn cho Tiệc Thánh – nơi chúng ta tưởng niệm của lễ chuộc tội trọn vẹn của Chúa.
Tiệc Thánh là biểu tượng cho sự hiệp một của thân thể Đấng Christ. Lãnh nhận Tiệc Thánh trong khi lòng còn đang cắn rứt, oán giận, hoặc từ chối hòa giải với một anh chị em khác là một sự phỉ báng chính ý nghĩa của thân thể Ngài. Nó biến bữa tiệc của tình yêu thương thành một hành động đạo đức giả. Sứ đồ Giăng cũng nhấn mạnh: “Nếu có ai nói: Ta yêu Đức Chúa Trời, mà lại ghét anh em mình, thì là kẻ nói dối; vì kẻ nào chẳng yêu anh em mình thấy, thì không thể yêu Đức Chúa Trời mình chẳng thấy được” (1 Giăng 4:20). Do đó, nếu chưa thực lòng tìm cách hòa giải (dù đối phương có chấp nhận hay không), chúng ta chưa sẵn sàng cho Tiệc Thánh.
3. Khi Thiếu Sự Tự Xét và Không Phân Biệt Thân Thể Chúa (Ăn Uống Cách Vô Ý)
Phao-lô giải thích lý do tại sao nhiều người tại Cô-rinh-tô bị đoán phạt: “Vì người nào ăn và uống mà không phân biệt thân thể Chúa, thì ăn và uống sự xét đoán cho mình” (1 Cô-rinh-tô 11:29). Cụm từ “phân biệt thân thể Chúa” (diakrinō to sōma διακρίνω τὸ σῶμα) rất quan trọng. Nó có nghĩa là nhận ra, phân định rõ ràng sự khác biệt giữa bữa ăn thường và bữa Tiệc Thánh. Đây không phải là bánh mì thường, mà là “thân thể Ngài” (biểu tượng); đây không phải là nước nho thường, mà là “huyết giao ước mới” của Ngài (biểu tượng).
Do đó, nếu một người tham dự Tiệc Thánh với tâm trạng hờ hững, xem đó như một nghi thức tôn giáo buộc phải làm, hoặc chỉ vì mọi người xung quanh đều làm, mà không có sự suy ngẫm, tôn kính, và lòng biết ơn sâu xa về sự hy sinh của Chúa Giê-xu, thì người ấy đang “không phân biệt thân thể Chúa”. Sự thiếu chuẩn bị tâm linh, sự vội vàng, và tâm trí bị phân tán bởi những lo lắng đời này cũng thuộc về nhóm này. Trong trường hợp này, thà rằng ngồi yên lặng, đọc lại những câu Kinh Thánh về sự thương khó của Chúa, và cầu nguyện, còn hơn là lãnh nhận một cách máy móc.
Vậy, một Cơ Đốc nhân nên làm gì trước mỗi kỳ Tiệc Thánh?
- Thói Quen Tự Xét Hàng Ngày: Đừng để việc tự xét chỉ diễn ra vào phút chót trước Tiệc Thánh. Hãy áp dụng thói quen xưng tội với Chúa hàng ngày (1 Giăng 1:9). Một đời sống thường xuyên được thanh tẩy sẽ giúp chúng ta bước vào Tiệc Thánh với sự tự do và vui mừng.
- Hành Động Hòa Giải Chủ Động: Nếu Chúa cảm động lòng bạn về một mối quan hệ rạn nứt, hãy chủ động tìm cách giải quyết (theo Ma-thi-ơ 18:15-17) trước ngày Tiệc Thánh. Nếu việc hòa giải cần thời gian, hãy thành thật với Chúa trong sự cầu nguyện, xin Ngài giúp bạn có lòng tha thứ và sẵn sàng hòa giải, dù chưa thể giải quyết ngay được.
- Chuẩn Bị Tâm Thế từ Trước: Trong tuần hoặc ngày trước khi dự Tiệc Thánh, hãy dành thời gian đọc các phân đoạn về sự thương khó của Chúa (ví dụ: Ma-thi-ơ 26-27, Mác 14-15, Lu-ca 22-23, Giăng 18-19) và suy ngẫm về giá của sự cứu chuộc.
- Quyết Định Trong Sự Thành Thật Với Chúa: Đến giờ Tiệc Thánh, nếu bạn cảm thấy mình rơi vào một trong ba trường hợp trên và chưa thể giải quyết thỏa đáng, hãy có can đảm không tham dự phần lãnh bánh và chén. Bạn vẫn có thể tham dự buổi nhóm, lắng nghe, hát và cầu nguyện. Hãy xem đó là một hành động tôn trọng Chúa, chứ không phải là sự xấu hổ. Nó cho thấy bạn nghiêm túc với Lời Ngài.
- Tìm Kiếm Sự Giúp Đỡ Thuộc Linh: Nếu bạn thường xuyên thấy mình không thể tham dự Tiệc Thánh vì những vấn đề tái diễn, hãy tìm đến một mục sư hoặc một anh chị em trưởng thành trong đức tin để được khuyên bảo, cầu nguyện và nâng đỡ.
Tiệc Thánh là một ân điển lớn lao, là cơ hội để chúng ta tưởng niệm, công bố và được làm mới lại trong giao ước bằng huyết quý báu của Chúa Giê-xu Christ. Những cảnh báo nghiêm khắc trong Kinh Thánh về việc lãnh nhận cách không xứng đáng không phải để khiến chúng ta sợ hãi và xa lánh, mà là để bảo vệ chúng ta khỏi sự phán xét và dẫn dắt chúng ta vào một mối thông công chân thật và sâu nhiệm hơn với Chúa.
Việc nhận biết những thời điểm không nên lãnh nhận Tiệc Thánh thực chất là một biểu hiện của sự kính sợ Chúa và lòng yêu mến sự thánh khiết của Ngài. Nó thúc đẩy chúng ta không ngừng giữ cho đời sống mình trong sạch, gìn giữ sự hiệp một của Thánh Linh, và nuôi dưỡng một tấm lòng biết ơn sâu sắc. Ước mong mỗi chúng ta, khi bước đến bàn Tiệc Thánh, đều có thể làm với tấm lòng thanh sạch, đức tin vững vàng và tình yêu thương trọn vẹn, để nhận lấy sự nuôi dưỡng và phước hạnh từ chính Thân Thể và Huyết Báu của Chúa chúng ta.
“Vậy, hỡi anh em yêu dấu của tôi, hãy tránh sự thờ hình tượng... Hãy ăn ở cho xứng đáng với Đức Chúa Trời, là Đấng gọi anh em đến nước Ngài và sự vinh hiển Ngài.” (1 Cô-rinh-tô 10:14; 1 Tê-sa-lô-ni-ca 2:12).