Mưa trút xuống người công chính và kẻ bất chính có ý nghĩa gì?

03 December, 2025
16 phút đọc
3,082 từ
Chia sẻ:

Mưa Trút Xuống Người Công Chính Và Kẻ Bất Chính

Trong hành trình đức tin, một trong những câu hỏi thường trực mà Cơ Đốc nhân đối diện là: "Tại sao người tốt lại gặp nhiều khốn khó, trong khi kẻ ác có vẻ thịnh vượng?" Tương tự, chúng ta cũng thắc mắc về sự ban phước dường như ngẫu nhiên của thiên nhiên – cơn mưa tưới mát cho cánh đồng của người nhân đức lẫn kẻ độc ác. Chính Chúa Giê-xu đã đưa ra một minh họa sâu sắc về chủ đề này trong Bài Giảng Trên Núi, mở ra cho chúng ta cánh cửa hiểu biết về bản tính, ân điển và sự công bình của Đức Chúa Trời.

Phân Đoạn Gốc Và Bối Cảnh Kinh Thánh

Lời dạy then chốt của chúng ta nằm ở Ma-thi-ơ 5:43-48. Sau khi dạy về tình yêu thương kẻ thù, Chúa Giê-xu phán: “Vì nếu các ngươi yêu kẻ yêu mình, thì có được thưởng gì đâu? Những người thâu thuế há chẳng làm như vậy sao? Lại nếu các ngươi tiếp đãi anh em mình mà thôi, thì có lạ gì hơn? Người ngoại há chẳng làm như vậy sao? Thế thì các ngươi hãy nên trọn vẹn, như Cha các ngươi ở trên trời là trọn vẹn. (Ma-thi-ơ 5:46-48).

Ngay trước câu kết luận đầy thách thức này, Ngài đưa ra lý lẽ từ sự sáng tạo: Ngài khiến mặt trời mọc lên soi kẻ dữ cùng kẻ lành, làm mưa cho kẻ công bình cùng kẻ độc ác. (Ma-thi-ơ 5:45b). Trong nguyên ngữ Hy Lạp, từ được dùng cho “công bình” là δικαίοις (dikaiois) – chỉ về người được xưng công bình bởi đức tin, sống phù hợp với tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời. Từ “độc ác” là ἀδίκους (adikois) – nghĩa đen là “không công bình”, những người chối bỏ và đi ngược lại luật pháp của Ngài. Hành động “khiến” và “làm” trong câu này ở thể chủ động, liên tục, nhấn mạnh rằng đây là một hành động có chủ ý, liên tục và phổ quát của Đức Chúa Trời Toàn Năng.

Ý Nghĩa Thần Học: Sự Nhân Từ Phổ Quát Và Sự Kêu Gọi Đáp Ứng

Hình ảnh “mưa” và “mặt trời” ở đây không chỉ nói về hiện tượng thiên nhiên. Trong văn hóa Do Thái và Kinh Thánh Cựu Ước, mưa là biểu tượng mạnh mẽ của phước lành, sự sống và sự chu cấp từ Đức Chúa Trời (Phục truyền 11:14, Giê-rê-mi 5:24). Việc Ngài ban những điều này cách nhưng không cho cả người công bình lẫn kẻ độc ác tiết lộ nhiều chân lý quan trọng:

1. Bày Tỏ Bản Tính Nhân Từ Và Tốt Lành Của Đấng Tạo Hóa: Đức Chúa Trời không phải là một vị thần cay nghiệt, chỉ thiên vị người thờ phượng Ngài trong những nhu cầu cơ bản của sự sống. Sự nhân từ phổ quát này (common grace – “ân điển thông thường”) chứng tỏ Ngài là Đấng “làm ơn cho kẻ bội nghĩa và độc ác” (Lu-ca 6:35). Nó kiềm chế sự ác, duy trì trật tự xã hội, và cho con người cơ hội ăn năn (Rô-ma 2:4). Sứ đồ Phao-lô cũng làm chứng về điều này tại Công vụ 14:17: “Dầu vậy, Ngài cứ làm chứng về mình bằng cách ban phước cho, giáng mưa từ trời xuống, mùa màng sai, đồ ăn đầy dẫy, và lòng đầy vui mừng.”

2. Phá Vỡ Tư Duy Giao Kèo Công Đức Sai Lầm: Người Do Thái đương thời thường có khuynh hướng nghĩ rằng sự thịnh vượng vật chất là bằng chứng trực tiếp của sự công bình cá nhân, còn nghịch cảnh là sự trừng phạt cho tội lỗi (xem Gióp và các bạn). Chúa Giê-xu phá vỡ tư duy này. Ơn mưa và nắng không phải là phần thưởng cho sự công bình, cũng như sự thiếu thốn không phải là bản án cho tội lỗi. Điều này dẫn chúng ta đến sự hiểu biết về ân điển – điều tốt lành mà chúng ta không xứng đáng được nhận.

3. Làm Khuôn Mẫu Cho Tình Yêu Thương Vô Điều Kiện Của Chúng Ta: Đây chính là trọng tâm giáo huấn của Chúa Giê-xu. Ngài không chỉ mô tả bản tính Cha trên trời; Ngài đang đưa ra một tiêu chuẩn sống cho các môn đồ. Nếu Đức Chúa Trời, Đấng Thánh khiết hoàn toàn, còn rộng rãi ban phước cho kẻ thù nghịch của Ngài, thì chúng ta – những người đã nhận ân điển vô hạn ấy – càng phải yêu thương kẻ thù và cầu nguyện cho kẻ bắt bớ mình (Ma-thi-ơ 5:44). Sự “trọn vẹn” mà chúng ta được kêu gọi hướng đến chính là sự trọn vẹn trong tình yêu thương, bắt chước Cha Thiên Thượng.

Đào Sâu Cựu Ước: Tiếng Vang Của Sự Quan Phòng

Quan điểm này không phải là mới trong giáo lý của Chúa Giê-xu. Cựu Ước đã nhiều lần khẳng định quyền tể trị và sự chu cấp phổ quát của Đức Chúa Trời. Thi Thiên 145:9 chép: “Đức Giê-hô-va làm lành cho muôn loài; Sự từ bi Ngài giáng trên mọi vật Ngài đã làm.” Tác giả dùng từ Hê-bơ-rơ חֶסֶד (chesed) – thường được dịch là “sự nhân từ”, “ân điển vững bền” – để mô tả lòng thương xót của Chúa trên mọi tạo vật.

Trong sách Gióp, khi đối đáp với những lý luận của ba người bạn, chính Đức Chúa Trời đã dùng hiện tượng thiên nhiên để phán với Gióp, nhắc nhở về quyền năng và sự khôn ngoan vô hạn của Ngài: Ai rẽ ra cho nước tràn xuống, Khi có chớp nhoáng giữa các đám mây, Và làm cho mưa đổ xuống trên mặt đất không dân cư, Trên đồng vắng chẳng có loài người ở? (Gióp 38:25-27). Câu hỏi tu từ này nhấn mạnh rằng mưa không chỉ rơi trên đất của người công chính, mà còn trên những nơi hoang vu không người – một hành động thuần túy xuất phát từ ý muốn và sự quan phòng của Đấng Tạo Hóa, vượt xa sự đánh giá đạo đức hạn hẹp của con người.

Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc

Chân lý “mưa trút xuống trên người công chính và kẻ bất chính” có những ứng dụng sâu sắc và thiết thực cho đời sống hằng ngày của chúng ta:

1. Thoát Khỏi Tinh Thần Con Buôn Với Đức Chúa Trời: Chúng ta dễ rơi vào cái bẫy nghĩ rằng nếu mình sống ngoan đạo, Chúa phải ban phước dư dật về vật chất, sức khỏe, và thành công. Khi nghịch cảnh ập đến (cơn “hạn hán” trong đời sống), chúng ta dễ nản lòng, thậm chí oán trách Chúa. Hiểu được nguyên tắc này giúp chúng ta tin cậy Chúa trong mọi hoàn cảnh, biết rằng Ngài vẫn tốt lành ngay cả khi hoàn cảnh không như ý. Phước hạnh lớn nhất không phải là mưa thuận gió hòa, mà là chính Chúa và mối tương giao với Ngài.

2. Nuôi Dưỡng Lòng Biết Ơn Trong Mọi Sự: Mỗi hơi thở, bữa ăn, giọt nước, và tia nắng đều là quà tặng của ân điển, chứ không phải là điều đương nhiên. Thay vì xem thường, chúng ta học tập thái độ của Chúa Giê-xu, cảm tạ Chúa Cha trước mọi sự (Ma-thi-ơ 14:19). Lòng biết ơn này biến đổi cách chúng ta nhìn thế giới và giúp chúng ta vui mừng trong Chúa luôn (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:18).

3. Sống Yêu Thương Cách Rộng Rãi Và Không Thiên Vị: Đây là mệnh lệnh thực tiễn rõ ràng nhất. Nếu Chúa không thiên vị, chúng ta cũng không được phép thiên vị (Gia-cơ 2:1-9). Tình yêu thương của chúng ta dành cho người lân cận phải vượt ra khỏi vòng an toàn của Hội Thánh, gia đình, hay bạn bè cùng quan điểm. Nó phải chủ động tìm cách làm điều tốt cho người khác, ngay cả khi họ là “kẻ thù” hoặc người khác biệt với mình, vì đó là cách chúng ta bày tỏ mình thật là con cái của Cha trên trời (Ma-thi-ơ 5:45a).

4. Có Cái Nhìn Cân Bằng Về Sự Thịnh Vượng Và Gian Khổ: Chúng ta không nên đố kỵ khi thấy người không tin Chúa thành đạt (Thi Thiên 37:1), cũng không nên kiêu ngạo hay phán xét khi mình được ban phước. Đồng thời, chúng ta cũng không nên ngạc nhiên hay nghi ngờ đức tin khi thấy chính mình hay anh em trong Chúa gặp gian truân (1 Phi-e-rơ 4:12-13). “Cơn mưa” vật chất không phải là thước đo cuối cùng của sự phước hạnh thuộc linh hay sự hài lòng của Chúa.

5. Động Lực Và Phương Cách Cho Việc Truyền Giáo: Sự nhân từ phổ quát của Đức Chúa Trời chính là một trong những công cụ Ngài dùng để dẫn đưa người ta đến sự ăn năn (Rô-ma 2:4). Khi chúng ta làm điều tốt, yêu thương vô vị lợi cho người ngoài, chúng ta đang phản chiếu bản tính Cha và mở ra cơ hội để chia sẻ về ân điển cứu rỗi đặc biệt trong Chúa Cứu Thế Giê-xu – là “cơn mưa” của sự sống đời đời, thứ chỉ dành cho những ai tin nhận Ngài.

Kết Luận: Hướng Về Cơn Mưa Ân Điển Cứu Rỗi

Cuối cùng, hình ảnh cơn mưa vật chất dẫn chúng ta đến với một chân lý vĩ đại hơn: Ân điển cứu rỗi trong Đấng Christ. Trong khi cơn mưa tự nhiên rơi trên mọi người không phân biệt, thì “cơn mưa” của sự tha tội, sự sống mới và hy vọng đời đời chỉ có thể được đón nhận bởi đức tin nơi Chúa Giê-xu. Tiên tri Ê-sai đã loan báo: “Hỡi các ngươi là hết thảy khát, hãy đến nơi nước!... Hãy tìm kiếm Đức Giê-hô-va đang khi mình gặp được.” (Ê-sai 55:1, 6).

Chúa Giê-xu chính là Nước Hằng Sống (Giăng 4:14), và Thánh Linh Ngài được ví như “mưa mùa xuân” (Ô-sê 6:3). Vì vậy, khi chúng ta chiêm ngưỡng cơn mưa rơi xuống, hãy để nó nhắc nhở chúng ta về:

  • Sự nhân từ vô hạn của Cha Thiên Thượng, Đấng luôn tốt làng.
  • Lời kêu gọi sống yêu thương như Ngài, vượt trên mọi ranh giới.
  • Ân điển tối thượng trong Đấng Christ, là cơn mưa quý giá nhất tái tạo tâm linh, mà chúng ta đã được mời gọi đón nhận và rao truyền.

Ước gì chúng ta, những người đã được tưới mát bởi ân điển cứu rỗi, trở nên những kênh rạch của tình yêu và lòng thương xót Chúa, để qua đời sống chúng ta, “cơn mưa” phước hạnh thuộc linh ấy có thể chảy đến với nhiều người khác, dù họ là ai hay đang ở đâu.

Quay Lại Bài Viết