Ý Nghĩa Của Việc Đức Chúa Trời Ban Cho Những Món Quà Tốt Lành (Ma-thi-ơ 7:11)
Lời tuyên bố của Chúa Giê-xu trong Ma-thi-ơ 7:11 là một viên ngọc quý nằm trong Bài Giảng Trên Núi, mang đến một sự hiểu biết sâu sắc về bản tính của Đức Chúa Trời và mối quan hệ của Ngài với con dân Ngài. Câu Kinh Thánh này không chỉ là một lời hứa, mà còn là một nguyên lý nền tảng cho đời sống đức tin: “Vậy nếu các ngươi vốn là xấu, còn biết cho con cái mình các vật tốt thay, huống chi Cha các ngươi ở trên trời lại chẳng ban các vật tốt cho những người xin Ngài sao?” (Ma-thi-ơ 7:11, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Để thấu hiểu trọn vẹn ý nghĩa của “các vật tốt” mà Cha Thiên Thượng ban, chúng ta cần đào sâu vào bối cảnh, ngôn ngữ gốc, và sự mặc khải trọn vẹn của Kinh Thánh.
Ma-thi-ơ 7:11 không phải là một câu nói cô lập, mà là đỉnh điểm của một đoạn văn quan trọng về sự cầu xin (Ma-thi-ơ 7:7-11). Chúa Giê-xu đưa ra ba mệnh lệnh liên tiếp: “Hãy xin, sẽ được; hãy tìm, sẽ gặp; hãy gõ cửa, sẽ mở cho.” (câu 7). Ngài củng cố lệnh này bằng một nguyên lý phổ quát trong mối quan hệ cha-con: “Vì hễ ai xin thì được; ai tìm thì gặp; ai gõ cửa thì được mở.” (câu 8).
Sau đó, Ngài đưa ra một lập luận “khinh hơn đến trọng hơn” (kal vahomer trong phương pháp giải kinh Do Thái). Nếu một người cha loài người, dù có bản tính tội lỗi (“vốn là xấu”), vẫn biết đáp ứng nhu cầu căn bản của con mình bằng những điều tốt (như bánh, cá – xem câu 9-10), thì huống chi (pollō mallon trong tiếng Hy Lạp, có nghĩa nhấn mạnh sự tương phản lớn lao) Cha Thiên Thượng, Đấng toàn thiện, sẽ không ban những điều tốt lành hơn nhiều cho con cái Ngài sao? Lập luận này đặt nền tảng trên sự so sánh giữa tình yêu bất toàn của con người và tình yêu trọn vẹn của Đức Chúa Trời.
Từ Hy Lạp được dùng cho “vật tốt” trong câu 11 là “ἀγαθά” (agatha), số nhiều của “ἀγαθός” (agathos). Từ này không chỉ đơn thuần chỉ vật chất hữu ích, mà mang ý nghĩa luân lý sâu sắc, chỉ những gì tốt lành về bản chất, có phẩm chất cao quý, có ích lợi thực sự, và đáng ao ước. Nó đối lập với cái xấu (πονηρός – ponēros, cũng được dùng trong câu 11: “vốn là xấu”).
Vậy, “các vật tốt” mà Cha Thiên Thượng ban là gì? Chúng ta cần tránh cách hiểu thiển cận, cho rằng đó chỉ là của cải, sức khỏe, hay sự thuận lợi vật chất theo ý muốn chủ quan của chúng ta. Bối cảnh rộng hơn của Tân Ước cho chúng ta cái nhìn rõ ràng:
- Ân tứ Thánh Linh: Trong phân đoạn song song ở Lu-ca 11:13, Chúa Giê-xu nói rõ: “Vậy nếu các ngươi vốn là xấu, còn biết cho con cái mình vật tốt thay, huống chi Cha các ngươi ở trên trời sẽ ban Đức Thánh Linh cho người xin Ngài!” Ở đây, “vật tốt” được xác định cụ thể là chính Đức Thánh Linh – món quà tối thượng của Đức Chúa Trời (Công vụ 2:38). Điều này cho thấy món quà tốt lành nhất chính là sự hiện diện và quyền năng của Ba Ngôi Đức Chúa Trời trong đời sống tín đồ.
- Sự khôn ngoan và sự dạy dỗ: Gia-cơ 1:5 tuyên bố: “Ví bằng trong anh em có kẻ kém khôn ngoan, hãy cầu xin Đức Chúa Trời, là Đấng ban cho mọi người cách rộng rãi, không trách móc ai, thì kẻ ấy sẽ được ban cho.” Sự khôn ngoan đến từ trên cao (Gia-cơ 3:17) là một “vật tốt” thiết yếu.
- Sự bình an, sự tha thứ và sự sống đời đời: Những phước hạnh thuộc linh này là cốt lõi của phúc âm (Giăng 14:27; Cô-lô-se 1:13-14; Rô-ma 6:23).
- Những nhu cầu hằng ngày: Điều này không loại trừ sự quan phòng vật chất. Ma-thi-ơ 6:33 hứa rằng khi chúng ta tìm kiếm Nước Đức Chúa Trời trước hết, thì “mọi điều ấy” (nhu cầu ăn, mặc) sẽ được thêm cho.
Mấu chốt là: Đức Chúa Trời ban cho chúng ta những gì Ngài biết là TỐT NHẤT cho chúng ta, trong kế hoạch đời đời và sự tể trị khôn ngoan của Ngài, chứ không phải mọi thứ chúng ta tưởng là tốt. Điều này được minh họa rõ trong lời cầu nguyện của Chúa Giê-xu tại Ghết-sê-ma-nê: “Cha ơi!… nhưng xin ý Cha được nên” (Lu-ca 22:42).
Câu Kinh Thánh này mặc khải hai thuộc tính quan trọng của Đức Chúa Trời:
1. Là Cha yêu thương: Danh xưng “Cha các ngươi ở trên trời” thật đầy ấm áp và thân mật. Mối quan hệ này không phải là chủ tớ hay quan toà xa cách, mà là quan hệ cha-con. Tình yêu của một người cha tốt lành luôn muốn điều tốt nhất cho con cái. Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ “tốt” (ṭôḇ) thường gắn liền với phước hạnh, sự hài lòng và lòng nhân từ của Đức Chúa Trời (Thi thiên 34:8, 84:11).
2. Là Đấng khôn ngoan tuyệt đối: Vì Ngài là Cha TOÀN THIỆN, không như cha loài người “vốn là xấu”, nên sự hiểu biết của Ngài về điều gì là “tốt” cho chúng ta là trọn vẹn và không sai lầm. Đôi khi, điều “tốt” Ngài ban có thể là sự thử thách để rèn luyện đức tin (Gia-cơ 1:2-4), sự sửa phạt để nên thánh (Hê-bơ-rơ 12:10-11), hay sự từ chối một lời cầu xin thiển cận để ban cho một ơn phước lớn hơn.
Lời hứa này có một điều kiện rõ ràng: “cho những người xin Ngài”. Điều này đưa chúng ta trở lại với mệnh lệnh “Hãy xin” ở câu 7. Việc “xin” bày tỏ:
1. Sự lệ thuộc và tin cậy: Chúng ta thừa nhận Ngài là nguồn ban cho mọi điều tốt lành (Gia-cơ 1:17).
2. Mối tương giao: Sự cầu xin duy trì mối liên hệ sống động giữa con cái với Cha.
3. Sự thuận phục ý muốn Ngài: Xin với thái độ như Chúa Giê-xu: “xin ý Cha được nên”.
Việc chúng ta không nhận được có khi không phải vì Cha không muốn ban, mà vì chúng ta “xin trái lẽ” để dùng trong tư dục mình (Gia-cơ 4:3), hoặc vì lòng chúng ta còn nghi ngờ (Gia-cơ 1:6-7).
Lẽ thật này phải biến đổi cách chúng ta sống và cầu nguyện:
1. Thay Đổi Thái Độ Cầu Nguyện: Thay vì cầu xin với thái độ đòi hỏi hoặc nghi ngờ, chúng ta đến với Cha với lòng tin cậy con thơ, biết rằng Ngài nghe và sẽ đáp lời theo cách tốt nhất và đúng thời điểm của Ngài (Mác 11:24). Hãy tập cầu xin những “vật tốt” thuộc linh: Thánh Linh, sự khôn ngoan, lòng kiên nhẫn, tình yêu thương.
2. Nhận Biết Và Biết Ơn Về Các Món Quà “Tốt Lành”: Hãy tập có cái nhìn thuộc linh để nhận ra những ơn phước “tốt lành” Chúa ban mỗi ngày: sự bình an trong cơn bão tố, sức mạnh trong khi yếu đuối, một lời Kinh Thánh an ủi đúng lúc, sự hiện diện của Hội Thánh. Lòng biết ơn sẽ củng cố đức tin của chúng ta (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:18).
3. Tin Cậy Trong Sự Quan Phòng Khi Cầu Xin Không Được Như Ý: Khi lời cầu xin về sức khỏe, công việc, hay mối quan hệ không được đáp ứng theo cách chúng ta mong muốn, hãy nhớ rằng Cha Thiên Thượng đang ban cho một “vật tốt” khác – có thể là đức tin kiên nhẫn hơn, sự đồng cảm sâu sắc hơn, hay một cánh cửa tốt đẹp hơn đang chờ đợi. Như Phao-lô đã kinh nghiệm, ân điển của Chúa là đủ cho ông trong sự yếu đuối (2 Cô-rinh-tô 12:9).
4. Trở Nên Kênh Ban Phước Cho Người Khác: Nếu chúng ta, dù là “xấu”, còn biết cho con cái mình điều tốt, thì chúng ta – những người đã nhận lãnh ân điển – càng phải trở nên công cụ để ban phát tình yêu, lòng thương xót và sự giúp đỡ thiết thực cho người xung quanh (Ga-la-ti 6:10). Chúng ta phản chiếu tình yêu của Cha Thiên Thượng qua đời sống mình.
Ma-thi-ơ 7:11 là một lời hứa đầy quyền năng và an ủi, đặt nền tảng trên chính bản tính tốt lành của Đức Chúa Trời. Nó dạy chúng ta rằng Cha Thiên Thượng không phải là một Đấng keo kiệt, bất đắc dĩ ban phước, mà là một Người Cha rộng lòng, “là Đấng ban cho mọi người cách rộng rãi, không trách móc ai” (Gia-cơ 1:5). Những “vật tốt” Ngài ban – đứng đầu là Đức Thánh Linh và sự cứu rỗi trong Đấng Christ – là chắc chắn, phù hợp nhất, và đưa chúng ta đến gần với hình ảnh Con Ngài là Chúa Giê-xu Christ.
Vì vậy, hãy bước vào mỗi ngày với sự tin chắc này: Bạn là con của một Người Cha Toàn Thiện, Đấng luôn hướng về bạn với ý định tốt lành. Hãy mạnh dạn, vui mừng và kiên trì mà xin, tìm và gõ cửa. Cánh cửa kho tàng của Cha trên trời đã mở, và Ngài hứa sẽ không cho rắn khi con cái xin cá, cũng không cho đá khi xin bánh. Ngài sẽ ban cho chính Ngài và mọi điều kèm theo trong Ngài, vì đó là những món quà tốt lành nhất.