Chúa Giê-xu dạy gì cho Phi-e-rơ khi ông đi trên mặt nước?
Sự kiện Phi-e-rơ đi trên mặt nước là một trong những câu chuyện nổi tiếng nhất về đức tin trong Tân Ước. Qua biến cố này, Chúa Giê-xu đã dạy cho Phi-e-rơ và các môn đồ những bài học sâu sắc về đức tin, sự tập trung vào Ngài, và quyền năng của Ngài trên thiên nhiên. Bài viết này sẽ khám phá chi tiết phân đoạn Kinh Thánh Ma-thi-ơ 14:22-33, kết hợp với các bản tường thuật khác (Mác 6:45-52; Giăng 6:16-21), phân tích bối cảnh, hành động của Phi-e-rơ, lời phán của Chúa Giê-xu, và rút ra những ứng dụng thực tiễn cho đời sống Cơ Đốc nhân ngày nay.
I. Bối Cảnh Kinh Thánh
Sau khi Chúa Giê-xu hóa bánh và cá cho năm nghìn người ăn no nê (Ma-thi-ơ 14:13-21), Ngài truyền cho các môn đồ xuống thuyền sang bờ bên kia trước, còn Ngài thì ở lại giải tán dân chúng và lên núi cầu nguyện riêng với Đức Chúa Cha (câu 22-23). Đến khoảng canh tư (tức từ 3 đến 6 giờ sáng), Chúa Giê-xu đi trên mặt biển đến với các môn đồ đang chèo chống vì gió ngược (câu 24-25). Thấy Ngài, các môn đồ sợ hãi tưởng là ma, nhưng Chúa Giê-xu trấn an: “Hãy yên lòng; ấy là ta, đừng sợ!” (câu 27).
Phi-e-rơ đáp lại: “Lạy Chúa, nếu phải Chúa, xin khiến tôi đi trên mặt nước mà đến cùng Chúa” (câu 28). Chúa Giê-xu bảo: “Hãy đến!” Phi-e-rơ bước ra khỏi thuyền, đi trên mặt nước đến cùng Chúa. Nhưng khi thấy gió mạnh, ông sợ hãi, bắt đầu chìm, kêu lên: “Lạy Chúa, xin cứu tôi!” Chúa Giê-xu liền đưa tay nắm lấy ông và nói: “Hỡi người ít đức tin, sao ngươi nghi ngờ?” (câu 29-31). Sau khi hai người lên thuyền, gió lặng, và các môn đồ thờ lạy Ngài, tuyên xưng: “Chúa thật là Con Đức Chúa Trời!” (câu 32-33).
II. Phân Tích Hành Động và Đức Tin Của Phi-e-rơ
1. Phi-e-rơ yêu cầu đi trên nước
Trong tất cả các môn đồ, chỉ có Phi-e-rơ dám thử thách đức tin của mình bằng cách xin được đi trên mặt nước đến với Chúa. Lời yêu cầu của ông: “Nếu phải Chúa, xin khiến tôi đi trên mặt nước mà đến cùng Chúa” cho thấy ông muốn được Chúa truyền lệnh, chứ không tự ý hành động. Điều này cho thấy Phi-e-rơ hiểu rằng quyền năng đến từ Chúa, và chỉ khi Ngài ra lệnh thì ông mới có thể làm được phép lạ. Đây là một mẫu mực của đức tin kết hợp với sự vâng lời.
Trong tiếng Hy Lạp, từ “khiến” (κελεύω, keleuō) nghĩa là ra lệnh, truyền cho. Phi-e-rơ xin Chúa ra lệnh, và khi Chúa nói “Hãy đến!” (ἔρχου, erchou), ông liền bước ra.
2. Phi-e-rơ bước đi trong đức tin
Phi-e-rơ đã bước ra khỏi thuyền trong lúc biển động, gió mạnh. Điều này chứng tỏ ông có đức tin mạnh mẽ vào Lời Chúa. Kinh Thánh ghi: “Phi-e-rơ ở trên thuyền bước xuống, đi trên mặt nước, mà đến cùng Đức Chúa Giê-xu” (câu 29). Miễn là ông tập trung vào Chúa và tin cậy Lời Ngài, ông có thể làm được điều phi thường. Đây là hình ảnh tuyệt vời của một Cơ Đốc nhân bước đi bởi đức tin, không bởi mắt thấy (2 Cô-rinh-tô 5:7).
3. Sự nghi ngờ và hậu quả
Tuy nhiên, khi Phi-e-rơ chuyển sự chú ý từ Chúa sang hoàn cảnh xung quanh – gió mạnh, sóng lớn – ông bắt đầu sợ hãi. Sự sợ hãi dẫn đến nghi ngờ, và nghi ngờ làm suy yếu đức tin. Kinh Thánh nói: “Nhưng khi thấy gió mạnh, thì sợ hãi; và đương khi hòng chìm, la lên rằng: Lạy Chúa, xin cứu tôi!” (câu 30). Từ Hy Lạp được dùng cho “sợ hãi” là phobeō (φοβέω), và “nghi ngờ” trong lời Chúa quở trách là distazō (διστάζω), có nghĩa là do dự, phân vân giữa hai ý kiến. Phi-e-rơ đã do dự giữa việc tiếp tục tin cậy Chúa và việc tin vào sự đe dọa của sóng gió.
4. Chúa Giê-xu cứu và quở trách
Chúa Giê-xu không để Phi-e-rơ chìm. Ngài “liền đưa tay nắm lấy” (câu 31). Từ “nắm lấy” (ἐπιλαμβάνομαι, epilambanomai) diễn tả hành động nhanh chóng, chắc chắn. Dù Phi-e-rơ có nghi ngờ, Chúa vẫn cứu ông. Sau đó, Ngài quở: “Hỡi người ít đức tin, sao ngươi nghi ngờ?” (câu 31). Cụm “người ít đức tin” (ὀλιγόπιστος, oligopistos) là từ Chúa Giê-xu thường dùng để nhắc nhở các môn đồ khi đức tin của họ còn non yếu (Ma-thi-ơ 6:30; 8:26; 16:8). Lời quở trách không nhằm lên án, mà để dạy dỗ và khích lệ họ tăng trưởng đức tin.
III. Bài Học Từ Lời Dạy Của Chúa Giê-xu
1. Đức tin cần hành động
Phi-e-rơ đã thể hiện đức tin bằng hành động bước ra khỏi thuyền. Đức tin không chỉ là tuyên xưng suông, mà phải dẫn đến sự vâng lời và bước đi (Gia-cơ 2:17). Chúa Giê-xu dạy rằng nếu chúng ta có đức tin dù chỉ nhỏ như hạt cải, chúng ta có thể dời núi (Ma-thi-ơ 17:20). Phi-e-rơ đã chứng minh điều đó, dù chỉ trong chốc lát.
2. Giữ mắt nhìn vào Chúa
Khi Phi-e-rơ nhìn vào hoàn cảnh, ông mất đức tin; khi nhìn vào Chúa, ông đi được. Bài học này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tập trung vào Chúa Giê-xu trong mọi hoàn cảnh. Sứ đồ Phao-lô cũng khuyên: “Hãy nhìn xem Đức Chúa Giê-xu, là cội rễ và cuối cùng của đức tin” (Hê-bơ-rơ 12:2). Chỉ khi chúng ta hướng về Ngài, chúng ta mới có thể vượt qua những thử thách.
3. Sự nghi ngờ là kẻ thù của đức tin
Lời Chúa “sao ngươi nghi ngờ?” cho thấy nghi ngờ là nguyên nhân khiến đức tin bị suy giảm. Trong tiếng Hy Lạp, distazō chỉ sự lưỡng lự, không quyết định. Đức Chúa Trời muốn chúng ta tin cậy Ngài cách trọn vẹn, không nghi ngờ (Gia-cơ 1:6). Nghi ngờ không đến từ Chúa, mà từ ma quỷ và thế gian. Chúng ta cần xua đuổi nghi ngờ bằng Lời Chúa và sự cầu nguyện.
4. Chúa luôn sẵn sàng cứu giúp khi chúng ta kêu cầu
Dù Phi-e-rơ bị chìm vì nghi ngờ, nhưng ông biết kêu cầu Chúa: “Lạy Chúa, xin cứu tôi!” Chúa Giê-xu lập tức đáp lời. Điều này cho thấy lòng thương xót và sự sẵn sàng cứu giúp của Chúa. Thi Thiên 50:15 chép: “Hãy kêu cầu Ta trong ngày gian truân; Ta sẽ giải cứu ngươi, và ngươi sẽ tôn vinh Ta.” Khi chúng ta thất bại trong đức tin, hãy mau chóng kêu cầu Chúa, Ngài sẽ nâng đỡ.
5. Kết quả: Tôn cao Chúa
Sau khi Chúa và Phi-e-rơ lên thuyền, gió lặng, và các môn đồ thờ lạy Ngài, tuyên xưng: “Chúa thật là Con Đức Chúa Trời!” (câu 33). Khi chúng ta kinh nghiệm quyền năng cứu giúp của Chúa, đức tin của chúng ta và của người khác được tăng trưởng, và Danh Chúa được tôn cao.
IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc
Bài học từ câu chuyện Phi-e-rơ đi trên nước có thể áp dụng vào nhiều mặt của đời sống Cơ Đốc nhân:
- Bước ra trong đức tin: Khi Chúa kêu gọi chúng ta làm một điều gì đó vượt quá khả năng tự nhiên (phục vụ, làm chứng, tha thứ, v.v.), hãy bước ra với đức tin như Phi-e-rơ, dựa vào Lời Chúa chứ không dựa vào hoàn cảnh.
- Giữ mắt nhìn Chúa: Trong mọi thử thách, hãy luôn hướng về Chúa Giê-xu qua sự cầu nguyện, đọc Kinh Thánh và thờ phượng. Đừng để những “cơn gió” của đời sống (khó khăn tài chính, bệnh tật, mối quan hệ) làm chúng ta sợ hãi và nghi ngờ.
- Đối phó với nghi ngờ: Khi nghi ngờ nảy sinh, hãy nhớ lại những lần Chúa đã thành tín trong quá khứ, tìm kiếm sự khích lệ từ Lời Chúa và Hội Thánh. Lời cầu nguyện: “Tôi tin; xin Chúa giúp đỡ trong sự không tin của tôi!” (Mác 9:24).
- Kêu cầu Chúa khi chìm: Nếu chúng ta vấp ngã hoặc thất bại, đừng tuyệt vọng; hãy kêu cầu Chúa ngay lập tức. Ngài sẽ giơ tay nắm lấy chúng ta và đưa chúng ta trở lại con đường vững vàng.
- Kinh nghiệm quyền năng Chúa và tôn vinh Ngài: Khi chúng ta trải qua sự giải cứu của Chúa, hãy chia sẻ chứng đạo để ngợi khen Ngài và củng cố đức tin của anh em khác.
V. Kết Luận
Câu chuyện Phi-e-rơ đi trên nước không chỉ là một phép lạ kỳ diệu, mà còn là một bài học đức tin quý báu. Chúa Giê-xu dạy cho Phi-e-rơ và chúng ta rằng đức tin cần được thể hiện qua hành động, phải luôn giữ mắt nhìn vào Ngài, và khi nghi ngờ nổi lên thì hãy kêu cầu Ngài. Dù đức tin chúng ta còn nhỏ, Chúa vẫn yêu thương và sẵn sàng cứu giúp. Ước mong mỗi chúng ta trở nên những người có đức tin mạnh mẽ, luôn bước đi trên “mặt nước” của những thử thách với sự tin cậy nơi Chúa Giê-xu Christ, Đấng quyền năng và thành tín.