Vai Trò Của Giô-sép A-ri-ma-thê Trong Sự Chôn Cất Chúa Giê-xu
Trong những giờ phút đau thương nhất của lịch sử cứu rỗi, khi Chúa Giê-xu đã tắt thở trên thập tự giá, một người đàn ông dũng cảm đã bước ra khỏi bóng tối để thực hiện một hành động yêu thương và tôn kính đối với thầy mình. Đó là Giô-sép người thành A-ri-ma-thê. Vai trò của ông trong việc chôn cất Chúa Giê-xu không chỉ là một chi tiết lịch sử, mà còn mang ý nghĩa thần học sâu sắc và để lại nhiều bài học quý giá cho Cơ Đốc nhân mọi thời đại.
1. Giô-sép A-ri-ma-thê Là Ai?
Bốn sách Phúc Âm đều nhắc đến Giô-sép, nhưng mỗi sách cung cấp những thông tin bổ sung giúp chúng ta hiểu rõ hơn về con người này:
- Ma-thi-ơ 27:57 mô tả ông là “người giàu, ở thành A-ri-ma-thê, tên là Giô-sép, cũng là môn đồ Đức Chúa Jêsus.”
- Mác 15:43 gọi ông là “Giô-sép người A-ri-ma-thê, nghị viên tòa công luận có danh vọng”, và cho biết ông “cũng trông đợi nước Đức Chúa Trời”.
- Lu-ca 23:50-51 viết: “Có một người tên là Giô-sép, làm nghị viên, người là người lành và công bình… người vẫn trông đợi nước Đức Chúa Trời.”
- Giăng 19:38 tiết lộ thêm: “Giô-sép người thành A-ri-ma-thê, nhưng là môn đồ Đức Chúa Jêsus một cách kín giấu vì sợ dân Giu-đa”.
Như vậy, Giô-sép là một người giàu có, có địa vị xã hội cao (nghị viên của tòa công luận – tức Sanhedrin, hội đồng tối cao của người Do Thái). Ông là người lành, công bình và đang trông đợi Nước Đức Chúa Trời. Điều thú vị là dù là thành viên của hội đồng đã kết án Chúa Giê-xu (Lu-ca 23:51 cho biết ông không tán thành quyết định của họ), nhưng ông chỉ theo Chúa một cách kín đáo vì sợ người Do Thái. Tên “Giô-sép” (Ιωσηφ) trong tiếng Hê-bơ-rơ là “Yosef”, có nghĩa “Ngài sẽ thêm”. “A-ri-ma-thê” (Αριμαθαια) được cho là đồng nhất với Ramathaim, một thành thuộc vùng núi Ép-ra-im, cách Giê-ru-sa-lem khoảng 30 km về phía tây bắc.
2. Sự Kiện Chôn Cất Chúa Giê-xu
Sau khi Chúa Giê-xu trút hơi thở cuối cùng trên thập tự giá, theo luật La Mã và Do Thái, thi thể phải được hạ xuống trước khi mặt trời lặn, đặc biệt là trước ngày Sa-bát (Giăng 19:31). Các sách Phúc Âm thuật lại việc Giô-sép đã can đảm đến gặp Phi-lát để xin thi thể Chúa Giê-xu:
- Ma-thi-ơ 27:58-60: “Giô-sép đến cùng Phi-lát mà xin xác Đức Chúa Jêsus… Phi-lát truyền cho giao xác ấy cho Giô-sép. Người đã lấy xác, dùng vải sạch mà bao; rồi để trong một cái huyệt mới mà người đã khiến đục cho mình trong hòn đá; đoạn, lăn một hòn đá lớn đến trước cửa huyệt, rồi đi.”
- Mác 15:43-46 cho biết Phi-lát ngạc nhiên khi thấy Chúa đã chết nhanh như vậy, nhưng sau khi nghe xác nhận từ viên đội trưởng, ông đã giao xác cho Giô-sép.
- Lu-ca 23:52-53: “Ông đến cùng Phi-lát mà xin xác Đức Chúa Jêsus. Khi lấy xác xuống, thì dùng vải liệm mà bọc, rồi để trong huyệt đục trong hòn đá, là nơi chưa chôn ai.”
- Giăng 19:38-42 cung cấp thêm chi tiết về sự tham gia của Ni-cô-đem, một lãnh đạo người Do Thái khác cũng là môn đồ thầm kín, đã mang theo chừng một trăm cân một dược trộn với lộ hương để xức xác Chúa. Hai ông lấy xác, dùng vải gai tẩm thuốc thơm mà liệm, theo tục lệ chôn cất của người Do Thái. Huyệt mới này nằm trong một khu vườn gần nơi Chúa bị đóng đinh.
Cả bốn tường thuật đều thống nhất: Giô-sép là người chủ động xin xác, được Phi-lát chấp thuận, cùng với sự giúp đỡ của Ni-cô-đem, đã tháo đinh hạ xác Chúa xuống, liệm bằng vải liệm và đặt vào một huyệt mới mà Giô-sép đã chuẩn bị cho chính mình, sau đó lăn đá đậy lại.
3. Những Chi Tiết Đáng Chú Ý
a. Huyệt Mới
Giô-sép dùng huyệt mới của chính mình – một huyệt đục trong đá, chưa hề chôn ai – để chôn Chúa Giê-xu. Điều này có ý nghĩa quan trọng: nó đảm bảo rằng khi Chúa sống lại, không ai có thể nghi ngờ rằng xác đã bị nhầm lẫn với người khác. Hơn nữa, việc một người giàu có dâng huyệt mới cho Chúa ứng nghiệm lời tiên tri trong Ê-sai 53:9: “Người ta sẽ chôn người với kẻ ác, nhưng khi chết, người được chôn với nhà giàu.” (Bản 1925: “Người ta đã đặt mồ người với những kẻ ác, nhưng khi chết, người được chôn với kẻ giàu.”)
b. Vải Liệm Và Thuốc Thơm
Thuật ngữ “vải liệm” trong tiếng Hy Lạp là σινδών (sindōn), chỉ một tấm vải lanh mịn. Giô-sép dùng vải sạch (theo Ma-thi-ơ) để bọc xác. Ni-cô-đem mang theo một hỗn hợp dược liệu quý: một trăm cân (khoảng 33 kg) một dược và lộ hương, là những chất thơm đắt tiền dùng để ướp xác, thể hiện lòng tôn kính cao nhất. Thông thường, người Do Thái ướp xác bằng cách xức thuốc thơm rồi quấn vải có tẩm hương liệu. Việc này thường được thực hiện cẩn thận trong vài ngày, nhưng vì gần đến Sa-bát nên các ông chỉ làm vội (Lu-ca 23:54-56).
c. Thời Gian Vội Vàng
Mác 15:42 cho biết lúc đó là “chiều tối, ngày sắm sửa, nghĩa là hôm trước ngày Sa-bát”. Người Do Thái không làm việc vào ngày Sa-bát, nên mọi việc phải hoàn tất trước khi mặt trời lặn. Vì vậy, Giô-sép và Ni-cô-đem phải nhanh chóng thực hiện các thủ tục chôn cất cơ bản. Các bà nữ môn đồ sau đó định quay lại sau Sa-bát để hoàn tất việc xức thuốc thơm (Mác 16:1).
d. Sự Can Đảm Công Khai
Trước đó, Giô-sép là môn đồ thầm kín “vì sợ dân Giu-đa” (Giăng 19:38). Nhưng sau khi Chúa chết, ông đã mạnh dạn đến gặp Phi-lát – một hành động có thể khiến ông mất địa vị, bị khai trừ khỏi hội đồng, thậm chí nguy hiểm tính mạng. Ông công khai bày tỏ lòng tôn kính đối với Đấng Christ, trở thành gương mẫu về sự dũng cảm thuộc linh.
4. Sự Ứng Nghiệm Lời Tiên Tri
Ê-sai 53 là chương nổi tiếng tiên tri về Đầy tớ đau khổ của Đức Giê-hô-va. Câu 9 chép: “Người ta đã đặt mồ người với những kẻ ác, nhưng khi chết, người được chôn với kẻ giàu; vì người chẳng hề làm điều hung ác, và chẳng có sự dối trá trong miệng người.” (Ê-sai 53:9). Thực tế, Chúa Giê-xu bị đóng đinh cùng hai tên cướp (kẻ ác), nhưng sau khi chết, Ngài được chôn trong huyệt mới của một người giàu có là Giô-sép. Như vậy, lời tiên tri đã được ứng nghiệm chính xác.
Kinh Thánh cũng nói đến việc Đấng Mê-si sẽ không thấy sự hư nát (Thi Thiên 16:10, Công vụ 2:27). Việc chôn trong huyệt mới chưa có ai nằm giúp xác Ngài không tiếp xúc với sự ô uế từ xác chết khác, và tạo điều kiện cho sự phục sinh vinh hiển.
5. Ý Nghĩa Thần Học Và Thuộc Linh
Vai trò của Giô-sép trong việc chôn cất Chúa Giê-xu không chỉ đơn thuần là một cử chỉ nhân đạo. Nó mang những ý nghĩa sâu xa:
- Thể hiện sự tôn trọng và tình yêu đối với Đấng Christ: Dù chưa dám công khai khi Ngài còn sống, nhưng Giô-sép đã dùng của cải và địa vị của mình để phục vụ Chúa khi Ngài qua đời. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng tình yêu thật luôn được thể hiện qua hành động cụ thể.
- Lòng can đảm và sự hy sinh: Giô-sép đã bỏ qua nỗi sợ hãi, chấp nhận rủi ro để làm điều đúng. Đức tin thực sự đòi hỏi chúng ta phải dám đứng về phía Chúa dù trong hoàn cảnh nào.
- Sự dâng hiến của cải: Ông dâng huyệt mới của mình – một tài sản có giá trị – cho Chúa. Điều này tượng trưng cho việc dâng hiến những gì quý giá nhất cho Đấng Christ.
- Chuẩn bị cho sự phục sinh: Huyệt mới là nơi Đấng Christ sẽ sống lại, chứng minh quyền năng của Đức Chúa Trời. Giô-sép đã góp phần vào kế hoạch cứu rỗi của Đức Chúa Trời, dù ông không hề biết trước.
Ngoài ra, sự hợp tác giữa Giô-sép và Ni-cô-đem – hai người có địa vị cao trong xã hội Do Thái – cho thấy Chúa Giê-xu có sức thu hút đa dạng, và những ai thật lòng tìm kiếm chân lý sẽ đến với Ngài.
6. Bài Học Ứng Dụng Cho Cơ Đốc Nhân Ngày Nay
Từ câu chuyện của Giô-sép A-ri-ma-thê, chúng ta có thể rút ra nhiều bài học thiết thực cho đời sống đức tin:
a. Dám Công Khai Đức Tin
Dù có lúc chúng ta yếu đuối, sợ hãi, nhưng cuối cùng chúng ta phải can đảm bày tỏ mình là môn đồ của Chúa Giê-xu. Giô-sép đã làm gương: khi cần thiết, ông đã hành động công khai. Trong xã hội ngày nay, nhiều khi chúng ta ngại nói về Chúa vì sợ bị chế giễu, mất bạn bè, hoặc bất lợi trong công việc. Nhưng Chúa muốn chúng ta làm chứng nhân cho Ngài (Ma-thi-ơ 5:16).
b. Dùng Của Cải Để Phục Vụ Chúa
Giô-sép sẵn sàng dâng huyệt mới – một tài sản lớn – cho Chúa. Của cải chúng ta có là đến từ Chúa, và chúng ta nên dùng chúng để thúc đẩy công việc Nước Trời. Điều đó có thể là dâng hiến tài chính cho Hội Thánh, hỗ trợ người nghèo, hoặc đầu tư vào các chương trình truyền giáo.
c. Hành Động Yêu Thương Cụ Thể
Giô-sép không chỉ cảm thương suông; ông đích thân lo liệu mọi thứ cho việc chôn cất. Tình yêu thương phải được thể hiện qua việc làm, đặc biệt là đối với những người đang đau khổ, cô đơn, hoặc bị bỏ rơi. Gia-cơ 2:15-17 dạy rằng đức tin không có việc làm là đức tin chết.
d. Sự Hiệp Một Trong Công Việc Chúa
Giô-sép và Ni-cô-đem cùng nhau thực hiện công việc khó khăn ấy. Điều này nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của sự hiệp một trong Hội Thánh. Khi chúng ta cùng nhau phục vụ, gánh nặng sẽ nhẹ đi và công việc được hoàn thành tốt đẹp.
e. Hy Vọng Ngay Trong Tăm Tối
Vào thời điểm đó, các môn đồ đang thất vọng, tưởng rằng mọi chuyện đã kết thúc. Nhưng Giô-sép vẫn giữ lòng trông đợi Nước Đức Chúa Trời (Lu-ca 23:51). Dù hoàn cảnh đen tối, chúng ta cần giữ vững niềm hy vọng nơi Chúa, vì Ngài luôn làm việc lớn hơn chúng ta tưởng.
Kết Luận
Giô-sép A-ri-ma-thê, từ một môn đồ thầm kín, đã trở thành người công khai phục vụ Chúa trong giờ phút quan trọng nhất. Hành động của ông đã góp phần hoàn thành lời tiên tri và tạo điều kiện cho sự phục sinh của Đấng Christ. Câu chuyện về ông dạy chúng ta rằng không bao giờ là quá muộn để bày tỏ lòng trung thành với Chúa Giê-xu, và rằng mỗi người đều có thể dùng những gì mình có – dù là địa vị, của cải, hay khả năng – để phục vụ Ngài. Nguyện chúng ta học nơi Giô-sép tinh thần can đảm, dâng hiến và yêu thương hành động, để qua đời sống chúng ta, danh Chúa được cả sáng.