Kinh Thánh dạy gì về lo lắng và phó thác cho Chúa?

06 December, 2025
14 phút đọc
2,701 từ
Chia sẻ:

Kinh Thánh dạy gì về lo lắng và phó thác cho Chúa?

Trong cuộc sống đầy biến động, lo lắng là một trải nghiệm phổ biến của con người. Tuy nhiên, là Cơ đốc nhân, chúng ta được mời gọi sống khác biệt – tin cậy Chúa và phó thác mọi lo âu cho Ngài. Kinh Thánh dạy rất rõ về thái độ đối với lo lắng và cách chúng ta có thể trao gánh nặng cho Đấng yêu thương chúng ta. Bài nghiên cứu này sẽ khám phá những lời dạy then chốt của Kinh Thánh về lo lắng và phó thác, đồng thời đưa ra những ứng dụng thực tiễn để mỗi ngày chúng ta có thể kinh nghiệm sự bình an của Đức Chúa Trời.

Lo lắng theo quan điểm Kinh Thánh

Kinh Thánh sử dụng nhiều từ ngữ để diễn tả tình trạng lo lắng. Trong tiếng Hy Lạp, từ “μεριμνάω” (merimnaō) có nghĩa là “lo lắng, lo âu, bận tâm”. Trong Ma-thi-ơ 6:25-34, Chúa Giê-xu dặn dò các môn đồ: “Vậy thì ta nói cùng các ngươi rằng: Đừng vì sự sống mình mà lo đồ ăn uống; cũng đừng vì thân thể mình mà lo đồ mặc. ... Vậy, các ngươi đừng lo lắng mà nói rằng: Chúng ta sẽ ăn gì? Uống gì? Mặc gì?” (câu 25,31). Đoạn Kinh Thánh này cho thấy lo lắng về những nhu cầu cơ bản là điều không cần thiết vì Cha Thiên Thượng biết chúng ta cần những gì.

Phi-líp 4:6-7 cũng dạy: “Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ giữ gìn lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Giê-xu Christ.” Lời khuyên này không phải là phủ nhận cảm xúc lo lắng, nhưng là kêu gọi chúng ta chuyển hóa lo lắng thành cầu nguyện và tạ ơn, và hứa rằng sự bình an của Chúa sẽ bảo vệ tâm trí chúng ta.

I Phi-e-rơ 5:7 viết: “Lại hãy trao mọi điều lo lắng mình cho Ngài, vì Ngài hay săn sóc anh em.” Động từ “trao” trong nguyên văn Hy Lạp là ἐπιρρίπτω (epirrhiptō), có nghĩa là “ném lên, quăng lên”. Hình ảnh này gợi nhớ đến Thi Thiên 55:22: “Hãy trao gánh nặng ngươi cho Đức Giê-hô-va, Ngài sẽ nâng đỡ ngươi; Ngài sẽ chẳng hề cho người công bình bị rúng động.” Như vậy, phó thác cho Chúa là một hành động chủ động: chúng ta ném gánh nặng của mình lên Ngài, tin rằng Ngài sẽ gánh vác thay chúng ta.

Nguyên nhân và hậu quả của lo lắng

Kinh Thánh không ngây thơ về những áp lực gây lo lắng. Ma-thi-ơ 13:22 đề cập đến “sự lo lắng về đời này và sự dối trá của giàu sang” làm nghẹt ngòi Lời Đức Chúa Trời. Lo lắng có thể bắt nguồn từ nhiều yếu tố: sự thiếu tin cậy vào Chúa, tập trung vào hoàn cảnh thay vì Đấng Christ, hoặc ảnh hưởng của ma quỷ muốn cướp đi sự bình an của chúng ta. Tuy nhiên, Kinh Thánh không xem mọi lo lắng đều là tội; Chúa Giê-xu đồng cảm với chúng ta (Hê-bơ-rơ 4:15). Thế nhưng, khi lo lắng trở thành trạng thái chi phối và khiến chúng ta bất tuân Lời Chúa, nó trở thành vấn đề thuộc linh.

Lo lắng ảnh hưởng tiêu cực đến tâm trí, thể chất và đời sống tâm linh. Nó có thể dẫn đến mất ngủ, mệt mỏi, suy nhược, và đặc biệt là cản trở mối liên hệ với Chúa. Châm Ngôn 12:25 nói: “Sự lo lắng trong lòng người làm cho nao sờn; nhưng một lời lành khiến lòng vui vẻ.” Lo lắng khiến lòng người nao sờn, còn Lời Chúa đem lại sự vui mừng.

Phó thác cho Chúa: Ý nghĩa và cách thực hành

“Phó thác” là dịch từ tiếng Hê-bơ-rơ גּוֹל (gol) trong Thi Thiên 37:5: “Hãy phó thác đường lối mình cho Đức Giê-hô-va, và nhờ cậy nơi Ngài, thì Ngài sẽ làm thành việc ấy.” Trong Tân Ước, khái niệm này được diễn tả qua nhiều từ như “tin cậy” (πιστεύω), “giao phó” (παρατίθημι). Phó thác cho Chúa có nghĩa là nhìn nhận sự chủ quyền của Ngài trên mọi hoàn cảnh, tin rằng Ngài tốt lành và đang làm việc vì lợi ích của chúng ta (Rô-ma 8:28).

Để thực hành phó thác, chúng ta cần:

  • Cầu nguyện với tấm lòng biết ơn: “Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời.” (Phi-líp 4:6). Thay vì lo lắng, hãy đem mọi điều đến với Chúa, cảm tạ Ngài trước vì Ngài đã nghe.
  • Ghi nhớ Lời Chúa và suy gẫm: “Quyển sách luật pháp này chớ xa miệng ngươi, hãy suy gẫm ngày và đêm, hầu cho cẩn thận làm theo mọi điều đã chép ở trong; vì như vậy ngươi mới được may mắn trong con đường mình, và mới được phước.” (Giô-suê 1:8). Lời Chúa nuôi dưỡng đức tin và xua tan lo lắng.
  • Tập trung vào Nước Đức Chúa Trời: “Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa.” (Ma-thi-ơ 6:33). Khi ưu tiên vương quốc Chúa, những nhu cầu vật chất sẽ được đáp ứng.
  • Sống trong sự bình an của Đấng Christ: “Nguyền xin sự bình an của Đấng Christ cai trị trong lòng anh em, là bình an mà anh em đã được gọi đến đặng hiệp nên một thể; lại phải biết ơn.” (Cô-lô-se 3:15). Sự bình an này là dấu hiệu của đời sống phó thác.
  • Biết ơn trong mọi hoàn cảnh: “Phàm việc gì cũng phải tạ ơn Chúa; vì ý muốn của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Giê-xu Christ đối với anh em là như vậy.” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:18). Lòng biết ơn giúp chúng ta thấy Chúa đang hành động ngay cả giữa khó khăn.
  • Chia sẻ với anh em đồng đức tin: “Hãy mang gánh nặng cho nhau, như vậy anh em sẽ làm trọn luật pháp của Đấng Christ.” (Ga-la-ti 6:2). Cộng đồng Hội Thánh là nơi chúng ta được khích lệ và nâng đỡ.

Gương mẫu phó thác trong Kinh Thánh

Kinh Thánh cho chúng ta nhiều tấm gương về sự phó thác:

  • Đa-vít: Trong những lúc bị Sau-lơ truy đuổi, Đa-vít viết: “Đức Giê-hô-va là Đấng chăn giữ tôi: tôi sẽ chẳng thiếu thốn gì.” (Thi Thiên 23:1). Ông bày tỏ lòng tin cậy tuyệt đối dù hoàn cảnh nguy hiểm.
  • Chúa Giê-xu: Trong vườn Ghết-sê-ma-nê, Ngài cầu nguyện: “Cha ơi! nếu có thể được, xin cho chén này lìa khỏi Con! Song không theo ý muốn Con, mà theo ý muốn Cha.” (Ma-thi-ơ 26:39). Chúa Giê-xu phó thác ý muốn mình cho Cha, vâng lời cho đến chết.
  • Sứ đồ Phao-lô: Dù bị giam cầm, ông và Si-la cầu nguyện, ca hát ngợi khen Chúa (Công vụ 16:25). Ông viết: “Tôi đã học được cách sống, dù thiếu thốn hay dư dật cũng được.” (Phi-líp 4:11-12).
  • Giô-sép: Bị bán làm nô lệ, bị vu oan, ở tù, nhưng ông tin Chúa có chương trình tốt đẹp (Sáng Thế Ký 50:20).

Những gương này cho thấy phó thác không có nghĩa là không có lo âu, nhưng là chọn tin cậy Chúa giữa những lo âu.

Ứng dụng thực tiễn hằng ngày

Làm thế nào để sống phó thác mỗi ngày? Dưới đây là một số bước cụ thể:

  1. Bắt đầu ngày mới với sự phó thác: Khi thức dậy, hãy dâng ngày đó cho Chúa, xin Ngài hướng dẫn và giao phó mọi lo lắng cho Ngài.
  2. Lập một “danh sách lo lắng” và dâng lên Chúa: Viết ra những điều khiến bạn lo lắng, rồi cầu nguyện từng điều, nhận thức rằng Chúa quan tâm đến từng chi tiết.
  3. Học thuộc những câu Kinh Thánh về sự bình an: Ví dụ: Ê-sai 26:3, Giăng 14:27, 2 Tê-sa-lô-ni-ca 3:16. Khi lo lắng trỗi dậy, hãy đọc to những câu này.
  4. Thực hành lòng biết ơn: Mỗi tối, viết ra 3 điều bạn biết ơn Chúa. Thái độ biết ơn giúp bạn nhìn thấy bàn tay Chúa trong mọi việc.
  5. Tham gia nhóm nhỏ hoặc có người bạn đức tin: Chia sẻ gánh nặng với nhau và cùng nhau cầu nguyện.
  6. Phục vụ người khác: Đôi khi tập trung giúp đỡ người khác sẽ giúp chúng ta thoát khỏi vòng xoáy lo âu của mình.
  7. Nhớ rằng ngày mai có sự lo của nó: “Vậy, chớ lo lắng chi về ngày mai; vì ngày mai sẽ lo về việc ngày mai. Sự khó nhọc ngày nào đủ cho ngày ấy.” (Ma-thi-ơ 6:34). Sống từng ngày, từng giờ với Chúa.

Kết luận

Kinh Thánh dạy chúng ta đừng lo lắng, nhưng hãy phó thác mọi điều cho Chúa, vì Ngài yêu thương và quan tâm đến chúng ta. Lo lắng không giải quyết được vấn đề gì, nhưng tin cậy Chúa đem lại sự bình an vượt trên mọi hiểu biết. Qua lời cầu nguyện, Lời Chúa, và cộng đồng Hội Thánh, chúng ta có thể học tập sống phó thác mỗi ngày. Hãy nhớ lời hứa trong Giê-rê-mi 29:11: “Vì ta biết ý tưởng ta nghĩ đối cùng các ngươi, là ý tưởng bình an, không phải tai họa, để cho các ngươi được sự trông cậy trong lúc cuối cùng của mình.” Hãy trao mọi lo lắng cho Chúa, vì Ngài săn sóc bạn.

Quay Lại Bài Viết