Những Nhân Vật Trong Kinh Thánh Gặp Chúa Giê-xu Vào Ban Đêm

12 December, 2025
18 phút đọc
3,531 từ
Chia sẻ:

Những Nhân Vật Trong Kinh Thánh Gặp Chúa Giê-xu Vào Ban Đêm

Trong Kinh Thánh, ban đêm thường là khung cảnh của những cuộc gặp gỡ đặc biệt giữa con người với Đức Chúa Trời. Đó là lúc bóng tối bao phủ, nhưng cũng là lúc ánh sáng của Đấng Tạo Hóa được bày tỏ cách rõ rệt. Chúa Giê-xu, Đấng tự xưng là “ánh sáng của thế gian” (Giăng 8:12), đã nhiều lần gặp gỡ các nhân vật vào ban đêm, mang đến cho họ sự khai sáng, bình an và sự sống mới. Các cuộc gặp gỡ này không chỉ ghi lại những khoảnh khắc lịch sử mà còn mang ý nghĩa thuộc linh sâu sắc, dạy dỗ chúng ta về cách Chúa hoạt động trong những thời điểm tăm tối của đời sống. Trong bài nghiên cứu này, chúng ta sẽ khám phá sáu cuộc gặp gỡ đáng nhớ khi Chúa Giê-xu tiếp xúc với con người vào ban đêm, rút ra những bài học thực tiễn cho đời sống Cơ Đốc ngày nay.

1. Ni-cô-đem: Sự Tái Sanh Trong Đêm Tối (Giăng 3:1-21)

Nicodemus là một người Pha-ri-si, một nhà lãnh đạo tôn giáo được kính trọng. Ông đến gặp Chúa Giê-xu “ban đêm” (Giăng 3:2). Có lẽ vì sợ bị đồng nghiệp phát hiện, hoặc để có cuộc trò chuyện thân mật, Nicodemus đã chọn thời điểm này. Dù động cơ nào, Chúa Giê-xu đã đáp ứng sự tìm kiếm của ông. Chúa phán: “Nếu một người chẳng sanh lại, thì không thể thấy nước Đức Chúa Trời” (câu 3). Từ “sanh lại” trong tiếng Hy Lạp là “γεννηθῇ ἄνωθεν” (gennēthē anōthen), có nghĩa là “sanh từ trên cao” hoặc “sanh lại.” Điều này cho thấy sự tái sanh là một công việc siêu nhiên, đến từ Đức Chúa Trời, không phải do nỗ lực con người.

Nicodemus thắc mắc, và Chúa Giê-xu giải thích thêm về sự cần thiết của việc được sanh bởi nước và Thánh Linh (câu 5). Sau đó, Chúa đưa ra lời tuyên bố nổi tiếng: “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời” (câu 16). Cuộc đối thoại kết thúc với sự tương phán giữa ánh sáng và bóng tối: “Sự sáng đã đến thế gian, mà người ta ưa sự tối tăm hơn sự sáng, vì việc làm của họ là xấu xa.” (câu 19). Nicodemus đã bắt đầu bước ra khỏi bóng tối; về sau ông công khai bênh vực Chúa Giê-xu trước công nghị (Giăng 7:50-51) và tham gia chôn cất Ngài (Giăng 19:39).

Bài học: Dù bạn là ai, dù địa vị tôn giáo cao đến đâu, bạn cần được tái sanh. Chúa Giê-xu sẵn sàng tiếp đón những người tìm kiếm Ngài, ngay cả trong bí mật. Một khi đã gặp Ngài, đức tin chân chính sẽ dần dần bày tỏ ra bên ngoài.

2. Những Người Chăn Chiên: Ánh Sáng Vinh Quang Giữa Đêm Đen (Lu-ca 2:8-20)

Vào một đêm tối ở miền quê Bết-lê-hem, những người chăn chiên đang canh giữ bầy chiên của mình. Bỗng nhiên, “thiên sứ của Chúa đến gần họ, và vinh quang của Chúa chói lòa xung quanh” (câu 9). Thiên sứ báo tin vui về sự giáng sinh của Đấng Cứu Thế. “Vinh quang” (δοξα – doxa) là sự biểu lộ rực rỡ của sự hiện diện Đức Chúa Trời. Trong đêm tối, ánh sáng ấy chiếu rọi, xua tan bóng tối. Cả một đạo binh thiên sứ ca ngợi Đức Chúa Trời. Những người chăn chiên vội vã tìm đến nơi Chúa Giê-xu đang nằm trong máng cỏ. Họ trở thành những nhân chứng đầu tiên loan báo về sự kiện trọng đại này.

Điều đáng chú ý: những người chăn chiên thời ấy thường bị xã hội coi thường, thế mà Đức Chúa Trời lại chọn họ để đầu tiên nhận lãnh tin mừng. Điều này cho thấy ân điển của Ngài dành cho người khiêm nhường, và Ngài đảo lộn giá trị trần gian. Ban đêm càng tối, ánh sáng càng chói lòa.

Ứng dụng: Chúng ta cần tỉnh thức và sẵn sàng đón nhận sự hiện thấy của Chúa, dù đang ở trong hoàn cảnh tầm thường nhất. Khi nghe tin lành, hãy mau mắn tìm kiếm Chúa và chia sẻ niềm vui ấy cho người khác.

3. Các Môn Đệ Trên Biển: Chúa Đến Trong Cơn Bão (Ma-thi-ơ 14:22-33)

Sau khi hóa bánh cho năm ngàn người ăn, Chúa Giê-xu truyền cho các môn đồ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, còn Ngài ở lại giải tán dân chúng và cầu nguyện một mình. “Đến tối”, các môn đồ đang ở giữa biển, thuyền bị sóng đánh dập vì ngược gió (Ma-thi-ơ 14:24). “Khoảng canh tư đêm ấy” (tức là từ 3 giờ sáng đến 6 giờ sáng), Chúa Giê-xu đi trên mặt biển mà đến với họ. Các môn đồ hoảng sợ, tưởng là ma. Nhưng Chúa phán: “Hãy yên lòng; ấy là ta, đừng sợ!” (câu 27). Phi-e-rơ xin đi trên nước, được Chúa cho phép. Khi ông nhìn thấy sóng gió thì sợ hãi và bắt đầu chìm, Chúa đưa tay nắm lấy. Sau khi cả hai lên thuyền, gió lặng. Các môn đồ thờ lạy Ngài và tuyên xưng: “Thầy thật là Con Đức Chúa Trời!” (câu 33).

Trong bối cảnh đêm khuya và bão tố, Chúa Giê-xu biểu lộ quyền năng siêu nhiên, chứng tỏ Ngài là Chúa của thiên nhiên. Ngài đến vào lúc tăm tối nhất (canh tư) khi họ gần như kiệt sức. Lời Ngài đem lại bình an và giải cứu.

Bài học: Trong những cơn bão của cuộc đời – bệnh tật, khủng hoảng, lo âu – Chúa Giê-xu biết rõ và sẽ đến với chúng ta. Điều quan trọng là chúng ta giữ mắt nhìn vào Ngài, không nhìn vào hoàn cảnh. Sự hiện diện của Ngài đem lại bình an và cứu vớt.

4. Hai Môn Đệ Trên Đường Em-ma-út: Chúa Đồng Hành Khi Chiều Tối (Lu-ca 24:13-35)

Sau khi Chúa Giê-xu sống lại, hai môn đồ (một người tên Cơ-lê-ô-pa) đang đi từ Giê-ru-sa-lem đến làng Em-ma-út, lòng buồn bã, thất vọng về sự chết của Thầy mình. “Ngày đã gần tối” (câu 29) khi họ gần tới làng. Chúa Giê-xu đến gần, đi cùng, nhưng mắt họ bị giữ không nhận ra Ngài. Ngài hỏi họ đang bàn luận gì, họ chia sẻ nỗi thất vọng. Chúa quở trách sự cứng lòng và “bắt đầu từ Môi-se và hết thảy các tiên tri mà cắt nghĩa cho hai người những lời chỉ về Ngài trong cả Kinh Thánh” (câu 27). Đến nơi, họ nài xin Ngài ở lại vì trời tối. Trong bữa ăn, khi Ngài cầm bánh, tạ ơn, bẻ ra và trao cho, thì mắt họ mở ra và nhận biết Ngài. Ngay lập tức Ngài biến mất. Hai môn đồ nói: “Lòng chúng ta há chẳng nóng cháy trong chúng ta, khi Ngài nói với chúng ta trên đường, và giải nghĩa Kinh Thánh cho chúng ta sao?” (câu 32). Họ vội trở lại Giê-ru-sa-lem báo tin.

Cuộc gặp gỡ này xảy ra vào lúc chiều tối, khi bóng tối sắp bao phủ, tượng trưng cho tâm trạng u ám của các môn đồ. Chúa Giê-xu bước vào, giải thích Lời Chúa, và bẻ bánh, khiến lòng họ bừng sáng. Ngài đã đồng hành với họ trong lúc họ chán nản.

Ứng dụng: Khi chúng ta thất vọng, bối rối, Chúa vẫn đi cùng chúng ta, ngay cả khi chúng ta không nhận ra. Ngài mở lòng chúng ta qua Lời Kinh Thánh và qua sự thông công (bẻ bánh). Hãy mời Chúa ở lại trong đời sống mình, và Ngài sẽ bày tỏ chính Ngài.

5. Các Môn Đệ Trong Phòng Kín: Sự Bình An Của Chúa Phục Sinh (Giăng 20:19-23)

Vào buổi chiều ngày thứ nhất trong tuần, các môn đồ nhóm lại trong một phòng kín vì sợ người Giu-đa. “Đức Chúa Jêsus đến đứng chính giữa các môn đồ mà phán rằng: Bình an cho các ngươi!” (câu 19). Ngài cho họ xem tay và sườn. Các môn đồ vui mừng vì thấy Chúa. Rồi Ngài phán: “Bình an cho các ngươi! Như Cha đã sai ta thể nào, ta cũng sai các ngươi thể ấy.” Ngài hà hơi trên họ và nói: “Hãy nhận lãnh Đức Thánh Linh. Các ngươi tha tội cho ai, thì tội sẽ được tha; cầm tội ai, thì tội sẽ cầm lại.” (câu 21-23).

Mặc dù cửa đóng then cài, Chúa Giê-xu vẫn hiện đến, cho thấy thân thể phục sinh của Ngài vượt trên không gian. Ngài ban bình an (εἰρήνη – eirēnē) thật, xua tan sợ hãi. Ngài cũng ban Thánh Linh và ủy thác sứ mạng.

Bài học: Trong những lúc chúng ta sợ hãi, khép kín lòng, Chúa Giê-xu có thể bước vào và đem đến sự bình an siêu nhiên. Ngài ban Thánh Linh để chúng ta có quyền năng thi hành đại mạng lệnh. Hãy mở lòng đón nhận sự hiện diện của Ngài.

6. Giô-sép A-ri-ma-thê và Ni-cô-đem: Phục Vụ Chúa Trong Đêm Tang Tối (Giăng 19:38-42)

Sau khi Chúa Giê-xu tắt thở trên thập tự, Giô-sép A-ri-ma-thê, một môn đồ kín đáo, đến xin Phi-lát thân thể Ngài. Ni-cô-đem (người đã từng đến gặp Chúa ban đêm) cũng đến, mang theo một hỗn hợp một trăm cân mộc dược và trầm hương. Họ lấy xác Chúa, dùng vải gai tẩm hương liệu mà liệm, rồi đặt trong một huyệt mới chưa chôn ai. Việc này xảy ra vào lúc chiều tối, vì ngày Sa-bát gần đến (câu 31). Đây là thời khắc đen tối nhất – Chúa đã chết, hy vọng dường như tiêu tan. Nhưng chính trong bóng tối đó, hai người này đã công khai bày tỏ lòng tôn kính với Chúa. Họ đã dùng những gì mình có để phục vụ Ngài.

Hành động của họ không chỉ chuẩn bị cho sự phục sinh (vì xác được an táng đàng hoàng), mà còn nói lên rằng ngay cả khi mọi thứ dường như kết thúc, Chúa vẫn đang hành động. Giô-sép và Ni-cô-đem, từ chỗ theo Chúa cách kín đáo, giờ đã dạn dĩ ra mặt.

Ứng dụng: Dù hoàn cảnh có tối tăm, tuyệt vọng đến đâu, chúng ta vẫn có thể phục vụ Chúa với những gì mình có. Đức tin nhỏ nhoi trong đêm đen có thể trở thành chứng nhân mạnh mẽ khi ánh sáng phục sinh đến.

Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Qua sáu cuộc gặp gỡ trên, chúng ta rút ra những nguyên tắc quý báu:

  • Chúa Giê-xu là Ánh Sáng thật: Ngài đến trong bóng tối của thế gian và bóng tối của đời sống chúng ta. Hãy đến với Ngài để được chiếu sáng.
  • Sự tái sanh là cần thiết: Như Nicodemus, chúng ta phải được sanh lại bởi Thánh Linh để vào nước Đức Chúa Trời.
  • Tỉnh thức và mau mắn đáp ứng: Những người chăn chiên đang canh giữ đã thấy vinh quang. Chúng ta cần tỉnh thức trông chờ sự hiện diện của Chúa.
  • Giữ mắt nhìn Chúa giữa bão tố: Khi gặp khó khăn, đừng sợ hãi; hãy nhìn vào Chúa và kinh nghiệm sự bình an của Ngài.
  • Lời Chúa và sự thông công: Trên đường Em-ma-út, Chúa dùng Kinh Thánh và bẻ bánh để mở mắt môn đồ. Hãy siêng năng học Lời Chúa và thông công với anh em.
  • Bình an và Thánh Linh: Trong phòng kín, Chúa ban bình an và Thánh Linh. Chúng ta cần nhận lãnh để sống đắc thắng.
  • Phục vụ Chúa dù trong đêm tối: Như Giô-sép và Ni-cô-đem, hãy dùng cơ hội và nguồn lực của mình để tôn vinh Chúa, ngay cả khi xung quanh dường như vô vọng.

Kết Luận

Ban đêm trong Kinh Thánh không phải là rào cản đối với Chúa Giê-xu. Ngược lại, đó chính là lúc Ngài thường bày tỏ quyền năng và ân điển của Ngài cách đặc biệt. Những nhân vật đã gặp Chúa vào ban đêm đều được biến đổi, từ bóng tối bước ra ánh sáng. Ngày nay, Chúa vẫn muốn gặp gỡ chúng ta trong những “ban đêm” của cuộc đời – những lúc chúng ta cô đơn, sợ hãi, thất vọng, hay tội lỗi. Hãy mở lòng mời Ngài vào, và bạn sẽ kinh nghiệm ánh sáng của Ngài chiếu rọi, đem lại sự sống mới, bình an và hy vọng. Hãy nhớ lời Chúa phán: “Ta là sự sáng của thế gian; người nào theo ta, chẳng đi trong nơi tối tăm, nhưng có ánh sáng của sự sống.” (Giăng 8:12).

Quay Lại Bài Viết