Cơ Đốc nhân có nên đi khám bác sĩ không?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,259 từ
Chia sẻ:

Cơ Đốc Nhân Có Nên Đi Khám Bác Sĩ Không?

Trong hành trình đức tin, nhiều Cơ Đốc nhân đối diện với những câu hỏi thực tế về mối quan hệ giữa niềm tin nơi sự chữa lành của Đức Chúa Trời và việc tìm kiếm sự giúp đỡ từ nền y học hiện đại. Có nên chỉ cầu nguyện mà thôi, hay việc đi khám bác sĩ, uống thuốc thể hiện sự thiếu đức tin? Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khảo sát Kinh Thánh một cách toàn diện để tìm ra nguyên tắc nền tảng và sự cân đối theo Lời Chúa.

I. Kinh Thánh Nói Gì Về Y Học và Bác Sĩ?

Trước hết, cần khẳng định rằng Kinh Thánh không hề lên án hay cấm đoán nghề nghiệp y khoa. Trái lại, chính Đức Chúa Trời là Đấng ban kiến thức và sự khôn ngoan cho con người trong mọi lĩnh vực, bao gồm việc hiểu biết về thân thể và cách chữa trị. Trong **Cựu Ước**, chúng ta thấy những quy định về vệ sinh, kiêng cử trong sách Lê-vi Ký mà ngày nay khoa học chứng minh là có lợi cho sức khỏe cộng đồng (Lê-vi Ký 13-15). Điều này cho thấy Đức Chúa Trời quan tâm đến sức khỏe thể chất của dân sự Ngài.

Một trường hợp nổi bật là câu chuyện của vua Ê-xê-chia trong **2 Các Vua 20:1-7** và **Ê-sai 38:1-8, 21**. Khi nhà vua bị bệnh nặng, tiên tri Ê-sai công bố lời phán rằng người sẽ chết. Ê-xê-chia đã hết lòng cầu nguyện với Đức Giê-hô-va. Đức Chúa Trời đáp lời, hứa sẽ gia thêm cho vua mười lăm năm tuổi thọ và giải cứu thành Giê-ru-sa-lem. Điểm đáng chú ý nằm trong câu **Ê-sai 38:21**: "**Ê-sai bèn truyền rằng: Hãy lấy một cái bánh bằng trái vả, đập nát ra, đắp lên trên ung độc; thì vua sẽ được lành.**" Ở đây, chúng ta thấy một sự kết hợp: sự can thiệp siêu nhiên kỳ diệu của Đức Chúa Trời (lùi bóng mặt trời 10 độ) cùng với một phương pháp điều trị cụ thể, tự nhiên (đắp thuốc). Điều này không hề làm giảm giá trị phép lạ, mà cho thấy Đức Chúa Trời thường hành động qua những phương tiện tự nhiên.

Trong **Tân Ước**, một sự kiện đầy ý nghĩa là tác giả của sách Lu-ca và Công vụ chính là **Lu-ca, thầy thuốc yêu dấu** (Cô-lô-se 4:14). Sứ đồ Phao-lô, một người được Chúa sử dụng cách đặc biệt để làm nhiều phép lạ, không hề phản đối hay xem thường nghề nghiệp của Lu-ca. Trái lại, ông xem Lu-ca là một người bạn đồng lau quý giá. Điều này chỉ ra rằng chức vụ y khoa và chức vụ thuộc linh có thể song hành và bổ trợ cho nhau.

Từ nguyên ngữ, từ "bác sĩ" hoặc "thầy thuốc" trong tiếng Hy Lạp Tân Ước là **"iatros" (ἰατρός)**. Chúa Jêsus đã dùng từ này trong **Lu-ca 4:23**: "**Ngài phán rằng: Chắc các ngươi lấy lời phương ngôn nầy mà nói cùng ta rằng: Hỡi thầy thuốc, hãy tự chữa lấy mình...**". Chính Chúa cũng thừa nhận danh xưng này một cách gián tiếp. Hơn nữa, Chúa Jêsus từng phán: **"Người khỏe mạnh không cần thầy thuốc, song người đau ốm thì cần" (Ma-thi-ơ 9:12)**. Ngài dùng hình ảnh thầy thuốc như một ẩn dụ cho chính mình – Đấng đến để chữa lành những linh hồn tội lỗi – nhưng cũng thừa nhận nhu cầu và vai trò hợp lý của nghề thầy thuốc trong xã hội.

II. Nguyên Nhân Bệnh Tật và Quan Điểm Của Đức Tin

Để hiểu thấu đáo, chúng ta cần nhìn vào gốc rễ của bệnh tật theo Kinh Thánh:

  • Sự Sa Ngã và Hậu Quả: Bệnh tật, đau đớn và sự chết xâm nhập vào thế giới như một hậu quả của tội lỗi loài người (Sáng-thế Ký 3:16-19; Rô-ma 5:12). Thân thể chúng ta đang trong tình trạng hư nát, chờ sự cứu chuộc sau cùng (Rô-ma 8:23). Vì vậy, bệnh tật là một phần của thực tại trong thế gian sa ngã này.
  • Bệnh Tật Có Thể Là Hậu Quả Của Tội Lỗi Cá Nhân: Một số trường hợp trong Kinh Thánh cho thấy bệnh tật trực tiếp đến từ tội lỗi (ví dụ: Dân-số Ký 12:10; 2 Sử-ký 21:18-19; Giăng 5:14). Tuy nhiên, đây không phải là quy tắc phổ quát. Chính Chúa Jêsus đã bác bỏ quan niện sai lầm này khi môn đồ hỏi về người mù từ lúc sanh ra: "**Thưa thầy, ai đã phạm tội, người hay là cha mẹ người, mà người sanh ra thì mù như vậy?** Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Đó chẳng phải tại người hay tại cha mẹ đã phạm tội; nhưng ấy để cho những việc Đức Chúa Trời được tỏ ra trong người" (Giăng 9:2-3).
  • Bệnh Tật Có Thể Là Sự Thử Thách Và Cơ Hội Để Vinh Hiển Đức Chúa Trời: Như trường hợp của Gióp, hay người mù trên đây. Đôi khi Đức Chúa Trời cho phép sự yếu đuối trong thân thể để ân điển và quyền năng Ngài được bày tỏ trọn vẹn (2 Cô-rinh-tô 12:7-10).

Vậy, quan điểm đức tin lành mạnh không phủ nhận thực tại của bệnh tật, cũng không mặc nhiên quy kết mọi bệnh tật cho tội lỗi cá nhân. Thay vào đó, Cơ Đốc nhân nhìn nhận bệnh tật trong ánh sáng của sự sa ngã toàn diện, đồng thời tin cậy rằng Đức Chúa Trời có chủ quyền và có mục đích trong mọi hoàn cảnh, kể cả sự đau yếu.

III. Sự Chữa Lành Của Đức Chúa Trời: Siêu Nhiên và Tự Nhiên

Kinh Thánh cho thấy Đức Chúa Trời là Đấng chữa lành. Danh xưng **"Giê-hô-va Ra-pha"** có nghĩa là "Đức Giê-hô-va là Đấng chữa lành ngươi" (Xuất Ê-díp-tô Ký 15:26). Ngài chữa lành bằng nhiều cách:

  • Chữa Lành Cách Siêu Nhiên Trực Tiếp: Qua lời cầu nguyện của các tiên tri, các sứ đồ, và đặc biệt qua chức vụ của Chúa Jêsus Christ. Đây là những phép lạ vượt trên các quy luật tự nhiên, nhằm xác nhận thông điệp và quyền năng của Đức Chúa Trời (Công vụ 3:1-10, 9:32-35).
  • Chữa Lành Qua Các Phương Tiện Tự Nhiên: Đức Chúa Trời tể trị trên cả thế giới tự nhiên. Ngài ban trí tuệ cho con người khám phá ra các phương thuốc, kỹ thuật phẫu thuật, và nguyên lý vệ sinh. Việc sử dụng các phương tiện này không phải là thiếu đức tin, mà là sự quản lý khôn ngoang các nguồn lực Đức Chúa Trời đã ban cho. Dầu ô-liu và rượu được dùng để sơ cứu vết thương trong dụ ngôn người Sa-ma-ri nhân lành (Lu-ca 10:34). Timôthê được khuyên dùng một ít rượu vì cớ dạ dày (1 Ti-mô-thê 5:23).

Vấn đề sai lầm nảy sinh khi chúng ta tách rời hai điều này, hoặc thần thánh hóa một bên và bài xích bên kia. Đức Chúa Trời toàn năng có thể chữa lành ngay lập tức mà không cần đến y học. Nhưng Ngài cũng thường chọn cách hành động qua công việc của những bác sĩ, y tá, và các loại thuốc. Việc từ chối hoàn toàn y học có thể là một hình thức cám dỗ thử thách Đức Chúa Trời (Ma-thi-ơ 4:7), khi chúng ta cố ý đặt mình vào tình thế nguy hiểm và đòi hỏi Ngài phải làm phép lạ.

IV. Ứng Dụng Thực Tế Cho Cơ Đốc Nhân Ngày Nay

Dựa trên nền tảng Kinh Thánh, chúng ta có thể rút ra những nguyên tắc ứng dụng sau:

  1. Cầu Nguyện Là Hành Động Đầu Tiên và Xuyên Suốt: Khi đau ốm, trước hết hãy đem mọi lo lắng, đau đớn đến với Chúa trong sự cầu nguyện (Phi-líp 4:6-7). Hãy mời gọi Hội Thánh cầu thay (Gia-cơ 5:14-16). Sự cầu nguyện không phải là bước thay thế cho việc đi khám, mà là bước nền tảng để tìm kiếm sự hướng dẫn, bình an và chữa lành từ chính Chúa.
  2. Xem Bác Sĩ Là Một Phương Tiện Ân Điển Của Đức Chúa Trời: Hãy tiếp nhận kiến thức và kỹ năng của bác sĩ như một món quà khôn ngoan mà Đức Chúa Trời ban cho nhân loại. Việc tìm kiếm sự giúp đỡ chuyên môn là hành động khôn ngoan và có trách nhiệm với thân thể – vốn là đền thờ của Đức Thánh Linh (1 Cô-rinh-tô 6:19-20).
  3. Tìm Kiếm Sự Cân Bằng Đúng Đắn: Đừng rơi vào thái cực: hoặc chỉ tin vào bác sĩ mà quên cầu nguyện, hoặc chỉ cầu nguyện mà từ chối mọi sự trợ giúp y tế. Hãy làm cả hai với một tấm lòng tin cậy Chúa. Có thể cầu nguyện: "Lạy Chúa, con tin cậy Ngài là Đấng chữa lành. Con cũng cảm tạ Ngài đã ban cho những bác sĩ và phương thuốc. Xin Chúa dẫn dắt các bác sĩ, ban sự khôn ngoan cho họ, và dùng họ như ống dẫn của sự chữa lành từ Ngài."
  4. Giữ Thái Độ Đúng Đắn Trong Mọi Phương Pháp Điều Trị: Dù sử dụng phương pháp nào, hãy giữ lòng biết ơn Chúa và không đặt đức tin cứu rỗi vào chính phương pháp ấy. Đức tin của chúng ta đặt trọn vẹn nơi Chúa Jêsus Christ, Đấng ban sự sống đời đời, chứ không phải nơi bất kỳ một phương thuốc trần thế nào.
  5. Chấp Nhận Chương Trình Của Chúa: Cuối cùng, chúng ta phải tin rằng Chúa có chương trình hoàn hảo. Đôi khi Ngài chữa lành tức thì, đôi khi Ngài chữa lành qua một quá trình điều trị lâu dài, và đôi khi Ngài chọn không chữa lành thể chất trong hiện tại để hoàn thành một mục đích lớn hơn (như Phao-lô với cái giằm trong xác thịt). Dù kết quả thế nào, sự bình an và ân điển của Chúa vẫn đủ cho chúng ta (2 Cô-rinh-tô 12:9).

V. Kết Luận: Đức Tin và Trí Tuệ Song Hành

Câu trả lời Kinh Thánh cho vấn đề "Cơ Đốc nhân có nên đi khám bác sĩ không?" là một tiếng "CÓ" rõ ràng, nhưng được đặt trong khuôn khổ của một đức tin sống động và sự tin cậy tuyệt đối vào chủ quyền của Đức Chúa Trời. Việc chăm sóc sức khỏe thể chất là trách nhiệm quản lý tốt thân thể Chúa ban. Y học là một trong những công cụ khôn ngoan Ngài cho phép con người sử dụng trong thế gian sa ngã này.

Sự khôn ngoan thật bắt đầu từ sự kính sợ Đức Giê-hô-va (Châm-ngôn 9:10). Sự khôn ngoan đó dẫn dắt chúng ta vừa cầu nguyện cách sốt sắng cho sự chữa lành, vừa hành động cách khôn ngoan bằng cách tìm kiếm sự giúp đỡ chuyên môn khi cần. Chúng ta không đặt đức tin vào tay bác sĩ hay viên thuốc, nhưng chúng ta tin rằng Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta, và Ngài có thể hành động qua họ để mang lại sự chữa lành. Hãy sống với sự cân bằng đó: một tấm lòng hướng thẳng lên thiên đàng trong sự cầu nguyện, và đôi tay sẵn sàng sử dụng những phương tiện khôn ngoan Chúa đặt để dưới đất.

Ước mong mỗi chúng ta, khi đối diện với bệnh tật, sẽ kinh nghiệm được sự hiện diện đầy yêu thương của Đấng Ra-pha, dù Ngài chữa lành chúng ta bằng cách siêu nhiên kỳ diệu nhất, hay qua bàn tay khéo léo của một bác sĩ đầy ơn.

Quay Lại Bài Viết