Kinh Thánh Nói Gì Về Sự Bất An?
Trong một thế giới đầy biến động, bất an là một trải nghiệm chung của nhân loại, từ lo lắng về tài chính, sức khỏe, tương lai, cho đến những mối quan hệ và bản chất tội lỗi của chính mình. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta không miễn nhiễm với cảm giác này. Tuy nhiên, Kinh Thánh không xem sự bất an như một điều hiển nhiên phải chấp nhận, mà là một cơ hội để đào sâu đức tin và kinh nghiệm sự bình an siêu nhiên của Đức Chúa Trời. Bài nghiên cứu này sẽ khám phá cách Kinh Thánh định nghĩa, giải thích nguyên nhân, và quan trọng nhất, đưa ra giải pháp thần thượng cho sự bất an.
Trong tiếng Hy Lạp Tân Ước, từ chính được dùng cho sự "lo lắng" hay "bất an" là merimnaō (μεριμνάω). Động từ này mang nghĩa "bị chia trí", "bận tâm quá mức", "bị xé lẻ tâm trí". Điều này cho thấy bản chất của sự bất an là một tâm trí bị phân tán, không còn tập trung vào một điểm. Nó đối lập với sự "bình an" (eirēnē - εἰρήνη) là trạng thái hài hòa, trọn vẹn, và yên ổn.
Chúa Giê-xu đã trực tiếp đề cập đến vấn đề này trong Bài Giảng Trên Núi: "Vậy, các ngươi chớ lo lắng về sự sống mình, đồ ăn gì; cũng đừng lo về thân thể mình, sẽ mặc gì... Kìa, loài chim trời: chẳng có gieo, gặt, cũng chẳng có thâu trữ vào kho, mà Cha các ngươi trên trời nuôi nó. Các ngươi há chẳng phải là quí trọng hơn loài chim sao?" (Ma-thi-ơ 6:25-26, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Chúa Giê-xu không phủ nhận nhu cầu thực tế, nhưng Ngài phủ nhận thái độ merimnaō—sự lo lắng thái quá, chiếm lấy tâm trí và đẩy Đức Chúa Trời ra khỏi vị trí ưu tiên.
Sứ đồ Phi-e-rơ cũng mô tả sự bất an như một gánh nặng cần được trao lại: "Lại hãy trao mọi điều lo lắng mình cho Ngài, vì Ngài hay săn sóc anh em." (I Phi-e-rơ 5:7). Động từ "trao" (epirrhiptō - ἐπιρρίπτω) có nghĩa mạnh mẽ là "ném lên", "chuyển giao hoàn toàn". Sự bất an ở đây được xem như một vật nặng mà chúng ta có thể và nên ném lên Chúa.
Sự bất an không xuất hiện trong chân không. Kinh Thánh chỉ ra nhiều nguyên nhân gốc rễ:
1. Sự Thiếu Lòng Tin Cậy (Đức Tin Yếu): Trọng tâm của lời Chúa Giê-xu trong Ma-thi-ơ 6 là câu hỏi: "Hỡi kẻ ít đức tin?" (câu 30). Sự bất an là một triệu chứng của đức tin non yếu nơi sự chu cấp và tình yêu của Cha Thiên Thượng. Nó bắt nguồn từ một tầm nhìn hạn hẹp về Đức Chúa Trời—xem Ngài nhỏ hơn những vấn đề của chúng ta.
2. Sự Hướng Về Thế Gian và Sự Sống: Sự lo lắng thường gắn liền với việc đặt hy vọng và giá trị vào những thứ tạm bợ: của cải, danh vọng, sự an toàn thể chất. Chúa Giê-xu dạy: "Vì chưng của cải ngươi ở đâu, thì lòng ngươi cũng ở đó." (Ma-thi-ơ 6:21). Khi "của cải" (những điều chúng ta trông cậy) không chắc chắn, lòng chúng ta cũng bất an.
3. Tội Lỗi và Sự Không Vâng Lời: Trong Cựu Ước, sự bất an thường là hậu quả của việc lìa bỏ giao ước. Tiên tri Ê-sai nói với dân Y-sơ-ra-ên đang lo sợ: "Nếu ngươi không tin chắc, ắt chẳng được bền vững." (Ê-sai 7:9b). Sự bất an là hệ quả tất yếu khi sống ngoài ý muốn và sự bảo vệ của Đức Chúa Trời.
4. Sự Quên Lãng Những Việc Làm Quá Khứ Của Đức Chúa Trời: Các Thi Thiên liên tục kêu gọi hãy nhớ lại những phép lạ và sự giải cứu Chúa đã làm. Sự bất an phát triển khi chúng ta quên đi lịch sử thành tín của Đức Chúa Trời trong đời sống mình và trong lịch sử cứu chuộc.
Kinh Thánh không chỉ chẩn đoán vấn đề mà còn đưa ra giải pháp toàn diện, xoay quanh chính con người và công việc của Chúa Giê-xu Christ.
1. Sự Bình An Của Đấng Christ – Một Món Quà Của Giao Ước Mới: Đây là trung tâm của sự giải cứu khỏi bất an. Chúa Giê-xu phán: "Ta để sự bình an lại cho các ngươi; ta ban sự bình an ta cho các ngươi; ta cho các ngươi sự bình-an chẳng phải như thế gian cho. Lòng các ngươi chớ bối rối và đừng sợ hãi." (Giăng 14:27). Sự bình an này (eirēnē) không phải là sự vắng bặt của rắc rối, mà là sự yên ổn nội tâm sâu sắc bởi mối tương giao đã được phục hồi với Đức Chúa Trời qua huyết Ngài. Sứ đồ Phao-lô gọi đây là "sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết" sẽ giữ lòng và trí anh em trong Đấng Christ (Phi-líp 4:7).
2. Lời Hứa Về Sự Quan Phòng và Săn Sóc Của Đức Chúa Trời: Xuyên suốt Kinh Thánh, Đức Chúa Trời tự bày tỏ là Đấng chu cấp. Trong Ma-thi-ơ 6, Chúa Giê-xu chỉ ra Cha Thiên Thượng săn sóc chim trời, hoa huệ, thì Ngài càng chu cấp dư dật cho con cái Ngài hơn. Phao-lô tái khẳng định: "Đức Chúa Trời tôi sẽ làm cho đầy đủ mọi sự cần dùng của các ngươi y theo sự giàu có của Ngài ở nơi vinh hiển trong Đức Chúa Jêsus Christ." (Phi-líp 4:19).
3. Lời Kêu Gọi Cầu Nguyện Và Tạ Ơn: Đây là phương thức thực tiễn để nhận lãnh sự bình an. "Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời, vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ giữ gìn lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Jêsus Christ." (Phi-líp 4:6-7). Lưu ý trình tự: từ "lo phiền" (merimnaō) chuyển sang "cầu nguyện" và "tạ ơn", kết quả là "sự bình an của Đức Chúa Trời".
4. Tập Trung Vào Những Điều Thuộc Về Đời Đời: Chúa Giê-xu kết luận phân đoạn về sự lo lắng bằng lời kêu gọi: "Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa." (Ma-thi-ơ 6:33). Khi tâm trí chúng ta được định hướng lại về các ưu tiên đời đời của Đức Chúa Trời, những mối bận tâm thuộc cõi tạm này sẽ tìm được vị trí đúng đắn của chúng.
Làm thế nào để chúng ta biến những lẽ thật thần học này thành kinh nghiệm sống động?
1. Thực Hành Sự Trao Phó Có Ý Thức Mỗi Ngày: Hãy bắt đầu ngày mới bằng lời cầu nguyện: "Lạy Chúa, con trao mọi lo lắng của con về... (cụ thể) cho Ngài hôm nay. Con tin rằng Ngài đang cầm quyền và săn sóc con." Sử dụng I Phi-e-rơ 5:7 như một lời tuyên xưng đức tin.
2. Biến Sự Lo Lắng Thành Lời Cầu Nguyện Tạ Ơn: Mỗi khi một mối lo xuất hiện, hãy ngay lập tức chuyển nó thành một lời cầu xin cụ thể. Đi kèm với đó, hãy cảm tạ Chúa vì những điều Ngài đã làm trong quá khứ, vì bản tính thành tín của Ngài, và vì lời hứa Ngài sẽ không lìa bỏ chúng ta.
3. Suy Gẫm Và Ghi Nhớ Các Phân Đoạn Kinh Thánh Về Sự Bình An: Hãy học thuộc lòng những câu Kinh Thánh chìa khóa như Phi-líp 4:6-7, Thi Thiên 23, Thi Thiên 46, Ê-sai 26:3-4 ("Ngài sẽ gìn giữ sự bình an trọn vẹn cho kẻ nào để trí mình nương dựa nơi Ngài, vì họ tin cậy Ngài."). Khi cơn bão bất an ập đến, những câu Kinh Thánh này sẽ là "mỏ neo cho linh hồn".
4. Sống Trong Sự Thông Công Của Hội Thánh: Đừng mang gánh nặng một mình. Ga-la-ti 6:2 dạy chúng ta mang gánh nặng cho nhau. Một lời khuyên khôn ngoan, lời cầu nguyện chung, hay chỉ sự hiện diện của một anh chị em trong Chúa có thể mang lại sự bình an và viễn cảnh mới.
5. Đánh Giá Lại Các Ưu Tiên: Thường xuyên tự hỏi: "Mình đang tìm kiếm điều gì trước nhất? Mình có đang đầu tư quá nhiều cảm xúc và năng lượng vào những điều tạm bợ không?" Hãy điều chỉnh lại các mục tiêu và hoạt động để phù hợp với Ma-thi-ơ 6:33.
Kinh Thánh không hứa rằng con cái Chúa sẽ có một cuộc đời không có sóng gió, nhưng Kinh Thánh hứa rằng giữa cơn bão, chúng ta có thể kinh nghiệm một sự bình an siêu nhiên—sự bình an bắt nguồn từ chính Đấng Christ, Đấng đã chiến thắng thế gian (Giăng 16:33). Sự bất an, vì vậy, không phải là dấu hiệu của sự thất bại trong đức tin, mà là một lời mời gọi của ân điển: hãy trao xả, hãy tìm kiếm, hãy tin cậy. Khi chúng ta vâng theo Lời Chúa, chuyển từ tâm trí bị chia trí (merimnaō) sang tâm trí được gìn giữ trong sự bình an (eirēnē), chúng ta không chỉ tìm thấy sự yên ổn cho chính mình, mà còn trở nên chứng nhân sống động về một Đức Chúa Trời thành tín, Đấng là nơi nương náu vững chắc cho tất cả những ai chạy đến với Ngài.
"Đức Chúa Trời ban sự bình-an, Ngài khiến cho hết thảy yên ổn." (Gióp 25:2). Sự bình an thật là món quà và công việc của Đức Chúa Trời Ba Ngôi—Cha, Con, và Thánh Linh—trong lòng chúng ta. Hãy ở yên và biết rằng Ngài là Đức Chúa Trời (Thi Thiên 46:10).