Đời Sống Cơ Đốc Nhân
Trong một thế giới với vô vàn triết lý sống và quan điểm về ý nghĩa cuộc đời, đời sống Cơ Đốc nhân nổi lên như một lời mời gọi độc đáo, thâm sâu và biến đổi. Đây không phải là một hệ thống luật lệ khô khan, một nỗ lực tự cứu rỗi, hay đơn thuần là việc gia nhập một tổ chức tôn giáo. Trái lại, đời sống Cơ Đốc nhân, xét theo Kinh Thánh, là sự sống mới được ban cho bởi ân điển, được nuôi dưỡng bởi đức tin, và được thể hiện qua tình yêu thương, bắt nguồn từ mối tương giao sống động với Chúa Giê-xu Christ. Nó là hành trình của một tạo vật mới (2 Cô-rinh-tô 5:17) bước đi trong ánh sáng của Đấng đã kêu gọi mình.
Đời sống Cơ Đốc nhân bắt đầu không phải bằng quyết tâm tự cải thiện, mà bằng một sự kiện siêu nhiên: sự tái sinh. Chúa Giê-xu phán với Ni-cô-đem: "Nếu một người chẳng sanh lại, thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời" (Giăng 3:3). Từ "sanh lại" trong nguyên văn Hy Lạp là gennēthē anōthen, có nghĩa là "được sinh ra từ trên cao". Điều này chỉ về một sự sáng tạo mới từ Đức Chúa Trời, một sự ban cho sự sống thuộc linh nơi tâm linh đã chết vì tội lỗi (Ê-phê-sô 2:1).
Phao-lô mô tả điểm khởi nguồn này trong thư Ga-la-ti: "Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi; nay tôi còn sống trong xác thịt, ấy là tôi sống trong đức tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và phó chính mình Ngài vì tôi" (Ga-la-ti 2:20). Đây là cốt lõi: đời sống Cơ Đốc nhân là Đấng Christ sống trong và qua tín hữu. "Sự sống" (Hy Lạp: zōē) mà Cơ Đốc nhân kinh nghiệm là chính sự sống đời đời của Đấng Christ được truyền thông cho họ. Như nhánh nho gắn liền với thân nho, Cơ Đốc nhân kết hiệp với Christ để có nguồn sống và kết quả (Giăng 15:5).
Phao-lô kêu gọi: "Vậy, hỡi anh em, tôi lấy sự thương xót của Đức Chúa Trời khuyên anh em dâng thân thể mình làm của lễ sống và thánh, đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là sự thờ phượng phải lẽ của anh em" (Rô-ma 12:1). Từ "thờ phượng phải lẽ" (Hy Lạp: latreian logikēn) có thể dịch là "sự phụng sự thuộc linh" hay "sự thờ phượng bằng lý trí". Điều này mở rộng khái niệm thờ phượng ra khỏi nghi lễ, vào mọi lĩnh vực của đời sống. Đời sống Cơ Đốc nhân, trong bản chất, là một sự thờ phượng toàn diện. Mọi hành động, lời nói, suy nghĩ và quan hệ đều có thể và nên được dâng lên cho Đức Chúa Trời như một của lễ sống.
Sự thờ phượng này được dẫn dắt bởi sự biến đổi của tâm thần: "Đừng làm theo đời nầy, nhưng hãy biến hóa bởi sự đổi mới của tâm thần mình, để thử cho biết ý muốn tốt lành, đẹp lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời là thể nào" (Rô-ma 12:2). "Biến hóa" (Hy Lạp: metamorphoō) là từ dùng để mô tả sự biến hình của Chúa Giê-xu (Ma-thi-ơ 17:2). Nó nói đến một sự thay đổi từ bên trong ra bên ngoài, một tiến trình cả đời được Đức Thánh Linh thực hiện khi tâm trí chúng ta được Lời Chúa và cầu nguyện đổi mới.
Đời sống mới trong Đấng Christ sẽ tự nhiên bày tỏ ra qua những đặc tính và hành vi cụ thể. Kinh Thánh gọi đó là "bông trái của Thánh Linh" (Ga-la-ti 5:22-23) và những phẩm chất của tâm tính mới (Cô-lô-se 3:12-17). Chúng ta có thể xem xét một số phương diện chính:
1. Đời Sống Bởi Đức Tin (Habakkuk 2:4; Rô-ma 1:17): Đây không phải chỉ là đức tin để được cứu, mà là nguyên tắc sống hàng ngày. Từ Hê-bơ-rơ cho "đức tin" (emunah) mang ý nghĩa sự trung tín, sự chắc chắn. Sống bởi đức tin là tin cậy vào lời hứa, sự tốt lành và quyền tể trị của Đức Chúa Trời trong mọi hoàn cảnh, dù mắt trần không thấy (2 Cô-rinh-tô 5:7).
2. Đời Sống Yêu Thương (Giăng 13:34-35): Chúa Giê-xu ban cho một điều răn mới: "Hãy yêu nhau như ta đã yêu các ngươi". Tình yêu thương (agapē trong tiếng Hy Lạp) này không phải là cảm xúc, mà là sự lựa chọn hành động vì lợi ích của người khác, bắt chước sự hy sinh của Christ. Nó là dấu hiệu nhận biết môn đồ Ngài.
3. Đời Sống Thánh Khiết (1 Phi-e-rơ 1:15-16): "Hãy nên thánh, vì ta là thánh". "Thánh" (hagios) có nghĩa cơ bản là "được biệt riêng ra". Đời sống Cơ Đốc nhân là đời sống được biệt riêng ra cho Đức Chúa Trời, khỏi sự ô uế của tội lỗi và thế gian, để thuộc về Ngài và phản chiếu bản tính Ngài.
4. Đời Sống Trong Sự Vâng Phục (Giăng 14:15, 21): "Nếu các ngươi yêu mến ta, thì giữ gìn các điều răn ta". Sự vâng phục là bằng chứng tự nhiên của tình yêu và đức tin. Nó không phải là gánh nặng luật pháp, mà là sự đáp lại vui lòng với ý muốn tốt lành của Cha trên trời.
5. Đời Sống Cầu Nguyện & Học Kinh Thánh (Công vụ 2:42; Cô-lô-se 4:2): Đây là hơi thở và lương thực của đời sống thuộc linh. Qua cầu nguyện, Cơ Đốc nhân giao thông với Chúa. Qua Kinh Thánh, Đức Chúa Trời phán với họ. Cả hai duy trì sự kết hiệp và cung cấp sự hướng dẫn.
6. Đời Sống Trong Cộng Đồng Hội Thánh (Hê-bơ-rơ 10:24-25): Không ai là một hòn đảo thuộc linh. Cơ Đốc nhân được kêu gọi sống trong mối liên hệ với các tín hữu khác—khích lệ, khiến trở nên, gánh vác gánh nặng, và cùng nhau lớn lên trong Đấng Christ (Ga-la-ti 6:2; Ê-phê-sô 4:15-16).
7. Đời Sống Làm Chứng và Phục Vụ (Ma-thi-ơ 5:16; 1 Phi-e-rơ 4:10): Đời sống Cơ Đốc nhân có mục đích hướng ngoại. Họ là muối của đất, ánh sáng cho thế gian, dùng những ân tứ và năng lực Chúa ban để phục vụ người khác và rao truyền Tin Lành cứu rỗi.
Làm thế nào để sống đời sống Cơ Đốc nhân trong thực tế mỗi ngày? Dưới đây là một số nguyên tắc ứng dụng:
1. Bắt Đầu Ngày Mới Trong Sự Kết Hiệp: Dành thì giờ tĩnh nguyện buổi sáng, dù ngắn. Dâng ngày mới lên Chúa, đọc một phân đoạn Kinh Thánh và cầu nguyện. Điều này định hướng tâm trí bạn vào Chúa và Lời Ngài.
2. Sống Trong Nhận Thức Về Sự Hiện Diện Của Chúa: Thực hành ý thức rằng Chúa Christ đang sống trong bạn và ở với bạn mọi lúc (Ma-thi-ơ 28:20). Điều này biến đổi cách bạn làm việc, đối xử với gia đình, và đối mặt với thử thách.
3. Để Lời Chúa Hình Thành Quyết Định: Trước khi đưa ra lựa chọn quan trọng (hay cả những lựa chọn nhỏ), tự hỏi: "Điều này có phù hợp với nguyên tắc Kinh Thánh không? Có làm vinh hiển Đức Chúa Trời không? Có giống như cách Christ sẽ hành xử không?"
4. Biến Công Việc Thành Sự Thờ Phượng: Dù bạn là bác sĩ, giáo viên, công nhân hay nội trợ, hãy làm việc hết lòng "như làm cho Chúa, chớ không phải cho người ta" (Cô-lô-se 3:23). Thái độ và sự chính trực của bạn là một bài giảng không lời.
5. Xây Dựng Mối Quan Hệ Có Tính Xây Dựng: Chủ động tìm kiếm và đầu tư vào tình bạn thuộc linh trong Hội Thánh. Sẵn sàng tha thứ, khiêm nhường thú nhận lỗi lầm, và tìm kiếm sự hòa giải khi cần.
6. Quản Lý Tài Nguyên Như Người Quản Gia: Nhận biết mọi thứ bạn có—tiền bạc, thời gian, tài năng—đều là ủy thác từ Chúa. Sử dụng chúng cách khôn ngoan, rộng rãi và với tấm lòng vui lòng dâng hiến cho công việc Nhà Chúa và giúp đỡ người thiếu thốn.
7. Giữ Vững Đời Sống Cầu Nguyện Trong Mọi Sự: "Hãy cầu nguyện không thôi" (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:17). Phát triển thói quen trò chuyện thường xuyên với Chúa suốt cả ngày — tạ ơn, cầu xin sự khôn ngoan, cầu thay cho người khác, và dâng lên những lo âu.
Đời sống Cơ Đốc nhân, xét cho cùng, là hành trình của một tội nhân được cứu chuộc bởi ân điển, đang từng bước được nên giống như hình ảnh của Con Đức Chúa Trời (Rô-ma 8:29). Nó không phải là sự hoàn hảo không tì vết, nhưng là một tiến trình — đôi khi với bước tiến, lúc với bước lùi, nhưng luôn dưới sự dẫn dắt và nâng đỡ của Đức Thánh Linh. Chính Ngài là Đấng ban năng lực cho chúng ta sống đời sống đẹp ý Đức Chúa Trời (Phi-líp 2:13).
Sứ đồ Phao-lô tóm tắt mục đích tối thượng của đời sống này: "Vì anh em đã được chuộc bằng giá cao rồi. Vậy, hãy lấy thân thể mình làm sáng danh Đức Chúa Trời" (1 Cô-rinh-tô 6:20). Mọi khía cạnh của đời sống Cơ Đốc nhân — từ những hành động vĩ đại đến những lựa chọn thầm lặng — đều quy về một mục đích: làm sáng danh Đức Chúa Trời. Khi chúng ta sống bởi đức tin, trong tình yêu thương và sự vâng phục, chúng ta phản chiếu vinh quang của Đấng Christ và trở nên phương tiện Ngài dùng để thu hút người khác đến với ân điển cứu rỗi.
Hãy bước đi mỗi ngày với sự xác tín rằng bạn là tạo vật mới trong Đấng Christ. Hãy để sự sống Ngài tuôn chảy qua bạn. Hành trình này, dù có thử thách, đầy ắp ý nghĩa, bình an sâu xa và niềm vui vĩnh cửu, vì cuối cùng, nó dẫn đến sự hiện diện đời đời với Đấng là nguồn sống của chúng ta.