Ý Nghĩa Thật Sự Của Giáng Sinh
Trong dòng chảy văn hóa và lễ hội toàn cầu, Lễ Giáng Sinh thường bị bao phủ bởi những hình ảnh về ông già Noel, cây thông Noel lấp lánh, quà tặng và những bữa tiệc sum họp. Tuy nhiên, đối với Cơ Đốc nhân, đặc biệt là trong niềm tin Tin Lành, ý nghĩa cốt lõi của Giáng Sinh vượt xa mọi nghi thức và biểu tượng văn hóa. Đó là thời điểm để chiêm ngưỡng và tôn vinh một mầu nhiệm vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại: Đức Chúa Trời trở nên người phàm trong con người của Chúa Cứu Thế Giê-xu. Bài nghiên cứu này sẽ đào sâu vào ý nghĩa thần học, lịch sử cứu rỗi và áp dụng thực tiễn của sự kiện trọng đại này, dựa trên nền tảng Kinh Thánh.
Giáng Sinh không phải là một câu chuyện thần thoại đột ngột xuất hiện. Nó là đỉnh điểm của một kế hoạch cứu rỗi được Đức Chúa Trời mặc khải và hứa từ ngàn xưa. Các tiên tri trong Cựu Ước đã loan báo trước về sự giáng sinh của Đấng Mê-si (Đấng Chịu Xức Dầu).
Tiên tri Ê-sai, khoảng 700 năm trước Chúa giáng sinh, đã tuyên báo một dấu lạ vĩ đại: “Vậy nên, chính Chúa sẽ ban một điềm cho các ngươi: nầy, một gái đồng trinh sẽ chịu thai, sanh một con trai, và đặt tên là Em-ma-nu-ên.” (Ê-sai 7:14). Từ “Em-ma-nu-ên” trong tiếng Hê-bơ-rơ (עִמָּנוּאֵל, ‘Immanu’el) mang ý nghĩa sâu xa: “Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta”. Điều này báo trước bản chất của Đấng Mê-si: Ngài không chỉ là một người được Chúa sai đến, mà chính là Đức Chúa Trời ngự giữa dân Ngài.
Tiếp theo, Ê-sai còn mô tả chi tiết về quyền năng và sự cai trị của Đấng ấy: “Vì có một con trẻ sanh cho chúng ta, tức là một con trai ban cho chúng ta; quyền cai trị sẽ nấy trên vai Ngài. Ngài sẽ được xưng là Đấng Lạ lùng, là Đấng Mưu luận, là Đức Chúa Trời Quyền năng, là Cha Đời đời, là Chúa Bình an.” (Ê-sai 9:5-6). Các danh hiệu này xác quyết thần tánh đời đời của Con Trẻ được sinh ra.
Khi thiên sứ hiện đến cùng Giô-sép trong giấc mơ, thiên sứ đã truyền lệnh rõ ràng: “hãy đặt tên là Giê-xu, vì chính Ngài sẽ cứu dân mình ra khỏi tội.” (Ma-thi-ơ 1:21). Tên “Giê-xu” là dạng Hy Lạp của danh từ Hê-bơ-rơ “Giô-sua” (יְהוֹשֻׁעַ, Yehoshua), có nghĩa là “Giê-hô-va (Đức Giê-hô-va) là sự cứu rỗi”. Ngay từ tên gọi, mục đích của sự giáng sinh đã được phơi bày: Cứu con người khỏi tội lỗi. Đây là vấn đề cốt lõi mà mọi người đều đối diện và không thể tự giải quyết (Rô-ma 3:23, 6:23).
Ma-thi-ơ, khi ghi lại sự kiện này, đã trực tiếp liên kết nó với lời tiên tri Ê-sai: “Mọi việc đã xảy ra như vậy, để cho ứng nghiệm lời Chúa đã phán bởi đấng tiên tri rằng: Nầy, một gái đồng trinh sẽ chịu thai, và sanh một con trai, rồi người ta sẽ đặt tên con trai đó là Em-ma-nu-ên; nghĩa là: Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta.” (Ma-thi-ơ 1:22-23). Sự kiện Giáng Sinh là hiện thân hữu hình của lời hứa “Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta”. Đức Chúa Trời không còn ở xa, trong đền thờ bằng đá, hay chỉ hiện ra qua các thiên sứ. Trong Chúa Giê-xu, Ngài bước vào không-thời-gian, kinh nghiệm sự yếu đuối, đau khổ và cám dỗ như chúng ta, mà không phạm tội (Hê-bơ-rơ 4:15).
Sứ đồ Giăng, trong phần mở đầu Phúc Âm, đã trình bày ý nghĩa thần học sâu sắc nhất về Giáng Sinh mà không nhắc đến chi tiết hang đá hay các nhà thông thái. Ông viết: “Ban đầu có Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời... Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta, đầy ơn và lẽ thật.” (Giăng 1:1, 14).
Từ “Ngôi Lời” trong tiếng Hy Lạp là “Logos” (Λόγος), không chỉ là lời nói, mà còn là Lý Tính Tối Cao, Nguyên Lý Sáng Tạo, và Sự Mặc Khải Trọn Vẹn về Đức Chúa Trời. Khẳng định “Ngôi Lời là Đức Chúa Trời” (θεὸς ἦν ὁ λόγος, Theos en ho Logos) xác định thần tánh đời đời và bình đẳng của Chúa Giê-xu với Đức Chúa Cha. Sự kiện “Ngôi Lời trở nên xác thịt” (ὁ λόγος σὰρξ ἐγένετο, ho Logos sarx egeneto) chính là cốt lõi của Giáng Sinh. Đấng Sáng Tạo vũ trụ đã tự nguyện bước vào thân phận thọ tạo. Sự “ở giữa chúng ta” (ἐσκήνωσεν ἐν ἡμῖν, eskenosen en hemin) có nghĩa đen là “cắm trại giữa chúng ta”, diễn tả sự hiện diện tạm thời nhưng thật của Đức Chúa Trời trong thế gian.
Giáng Sinh không phải là một mục đích tự thân. Nó là khởi điểm không thể thiếu dẫn đến thập tự giá và sự phục sinh. Sứ đồ Phao-lô tóm tắt mục đích này cách rõ ràng: “Ấy vì anh em mà Ngài đã trở nên nghèo, dẫu Ngài vốn giàu, hầu cho bởi sự nghèo của Ngài, anh em được nên giàu.” (2 Cô-rinh-tô 8:9). Sự “giàu có” mà Chúa Giê-xu từ bỏ không chỉ là sự vinh hiển trên thiên đàng, mà là địa vị ngang hàng với Đức Chúa Trời (Phi-líp 2:6-7). Sự “nghèo khó” mà Ngài gánh lấy là thân phận con người với mọi giới hạn. Và sự “giàu có” chúng ta nhận được chính là sự xưng công bình, sự sống đời đời, và địa vị làm con Đức Chúa Trời (Giăng 1:12, Rô-ma 5:1).
Sứ đồ Giăng cũng viết: “Đức Chúa Trời đã yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.” (Giăng 3:16). Động cơ của Giáng Sinh chính là tình yêu thương vô điều kiện (A-ga-pê, ἀγάπη) của Đức Chúa Trời dành cho một thế gian tội lỗi, phản nghịch. Sự giáng sinh của Chúa Giê-xu là món quà cứu rỗi lớn nhất từ trời ban xuống.
Là Cơ Đốc nhân, chúng ta không chỉ kỷ niệm Giáng Sinh một ngày trong năm, mà phải sống với ý nghĩa của nó mỗi ngày. Dưới đây là một số áp dụng thực tiễn:
1. Sống Với Niềm Hy Vọng Vững Chắc: Giáng Sinh xác nhận rằng Đức Chúa Trời giữ lời hứa. Những lời hứa khác của Ngài về sự trở lại của Chúa Giê-xu, về sự sống lại, về thiên đàng mới đất mới cũng chắc chắn sẽ thành tựu (Khải-huyền 21:1-5). Chúng ta có thể bước đi trong cuộc sống đầy thử thách với niềm hy vọng không lay chuyển.
2. Sống Với Tấm Lòng Khiêm Nhường Và Phục Vụ: Nếu Đấng Tạo Hóa có thể từ bỏ vinh quang để trở nên tôi tớ (Phi-líp 2:7), chúng ta càng phải có thái độ khiêm nhường, không tìm kiếm sự tôn trọng cho bản thân, mà sẵn sàng hạ mình để yêu thương và phục vụ người khác.
3. Sống Trong Sự Hiện Diện Của “Em-ma-nu-ên”: Chúa Giê-xu đã hứa: “Nầy, ta thường ở cùng các ngươi luôn cho đến tận thế.” (Ma-thi-ơ 28:20). Chúng ta không bao giờ cô đơn. Trong mọi hoàn cảnh—vui buồn, thành công, thất bại—chúng ta có thể kinh nghiệm sự hiện diện, sự an ủi và sức mạnh của “Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta”.
4. Trở Thành Sứ Giả Của Sự Bình An Thật: Các thiên sứ loan báo: “Sáng danh Chúa trên các từng trời rất cao, Bình an dưới thế cho người được ơn!” (Lu-ca 2:14). Sự bình an này (Εἰρήνη, Eirene) là sự hòa thuận với Đức Chúa Trời qua Chúa Giê-xu (Rô-ma 5:1). Chúng ta được kêu gọi chia sẻ sứ điệp hòa giải này cho những người xung quanh đang chìm trong lo âu và tội lỗi.
5. Tập Trung Vào Cốt Lõi, Tránh Xa Sự Xao Lãng: Giữa những ồn ào của mùa lễ, hãy chủ động dành thời gian đọc lại phân đoạn Giáng Sinh trong Lu-ca 2 và Ma-thi-ơ 1-2, suy ngẫm về sự hy sinh của Chúa, và thờ phượng Ngài với tấm lòng biết ơn chân thành.
Ý nghĩa thật sự của Giáng Sinh không nằm ở ánh đèn, quà cáp hay không khí lễ hội, dù những điều đó có thể là những biểu hiện vui mừng bên ngoài. Ý nghĩa thật nằm ở một máng cỏ đơn sơ, nơi Đấng Sáng Tạo vinh quang đã mang lấy thân phận thọ tạo. Đó là câu chuyện về tình yêu hy sinh vĩ đại của Đức Chúa Trời, Đấng đã bước xuống để nâng chúng ta lên, chịu chết để chúng ta được sống, trở nên nghèo để chúng ta trở nên giàu có thuộc linh.
Giáng Sinh mời gọi chúng ta dừng lại, chiêm ngưỡng mầu nhiệm “Em-ma-nu-ên”, và đáp lại bằng đức tin, sự thờ phượng và một đời sống được biến đổi. Ước mong mỗi chúng ta, không chỉ trong mùa Giáng Sinh, mà trong từng ngày sống, đều có thể kinh nghiệm và loan truyền sự thật vinh diệu rằng: Đức Chúa Trời đã đến. Ngài ở cùng chúng ta. Và Ngài chính là Cứu Chúa Giê-xu.